Đế Bá
Chương 4617 : Đuổi giết
Lúc này, Chiến Hổ và Hoàng Trữ cầm binh khí trong tay, hai người bọn họ đã nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
- Chúng ta cho ngươi một cơ hội, cho ngươi xuất thủ trước.
Lúc này Hoàng Trữ lạnh lùng cười nói, hắn cười rất âm lãnh:
- Để tránh được mọi người nói chúng ta không cho ngươi cơ hội ra tay.
Hoàng Trữ lúc này rất hào phóng, hắn bày ra tư thái cao ngạo của mình.
Trên thực tế, trong lòng của hắn biết rõ, chỉ bằng Vương Bát Quyền có ba động tác của Lý Thất Dạ, hắn không tin có thể đánh chết bọn họ, giống như Chiến Hổ, hắn mặc một thân Thần Hổ Huyết Giáp, chỉ sợ hắn đứng đấy bất động, tùy ý Lý Thất Dạ oanh kích, cho dù trúng bao nhiêu Vương Bát Quyền cũng khó đánh chết Chiến Hổ.
Cũng chính bởi vì hắn tự tin như vậy, cho nên Hoàng Trữ mới bày ra dáng vẻ hào phóng, hắn muốn làm cho đệ tử Thần Huyền tông và Cung Thiên Nguyệt xem, từ đó chiếm được thanh danh tốt.
Trên thực tế, mọi người cũng biết rõ, Lý Thất Dạ dùng Vương Bát Quyền căn bản đánh không phá phòng ngự của đám người Chiến Hổ, cho nên, cho dù cho Lý Thất Dạ xuất thủ trước cũng không phải việc gì, ngược lại còn dựng lên hình tượng tốt cho Hoàng Trữ.
- Các ngươi quá xem trọng chính mình.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn tùy ý khoát khoát tay, nói ra:
- Ta vừa ra tay, chỉ sợ các ngươi sẽ đi đời nhà ma, chỉ sợ các ngươi không có cơ hội ra tay. Ta là người từ bi vi hoài, ta cho các ngươi xuất thủ trước, tuy nhiên là con kiến hôi, nhưng, tốt xấu gì cũng có cơ hội giãy dụa một chút.
Lý Thất Dạ nói thế, các đệ tử có mặt đều hít khí lạnh.
- Hắn quá kiêu ngạo, quỷ cũng không tinVương Bát Quyền của hắn có thể đánh vỡ Thần Hổ Huyết Giáp.
Có đệ tử Yêu tộc nói thầm, bọn họ không tin khả năng này.
Đang ở trước mặt mọi người, nghe Lý Thất Dạ gọi mình là con kiến hôi, cho dù Hoàng Trữ và Chiến Hổ là tượng đất cũng có ba phần nóng tính, bọn họ tức giận không nhỏ.
- Tốt, khẩu khí thật lớn, chúng ta muốn kiến thức ‘ Vương Bát Quyền ’ của ngươi.
Chiến Hổ tức giận quát một tiếng.
Hoàng Trữ ước gì Lý Thất Dạ không ra tay, cơ hội bọn họ đã cho, Lý Thất Dạ chính mình không quý trọng, không thể trách bọn họ.
- Ngươi nói lời này thì không nên hối hận.
Hoàng Trữ cười lạnh, trong tay chỗ nâng Bát Nhiên Mộc Lô lên, hỏa cầu bạo phát.
- Không nên nói nhảm, có thủ đoạn gì cứ sử dụng đi, đây là lần ra tay cuối cùng của các ngươi, ta sẽ tiễn các ngươi muốn hoàng tuyền.
Lý Thất Dạ rất nhàm chán.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ tức giận, cuối cùng, hai người bọn họ nhìn nhau, chậm rãi vây quanh Lý Thất Dạ.
Lúc này, Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều đứng ở phương vị có lợi nhất, bọn họ dùng xu thế giáp công Lý Thất Dạ, không cho Lý Thất Dạ bất cứ đường lui gì, bọn họ hoàn toàn là phá hỏng đường lui và phương hướng tiến công của Lý Thất Dạ chỉ cần, bọn họ vừa ra tay, tất nhiên sẽ giáng một kích trí mạng lên Lý Thất Dạ.
Sau khi Hoàng Trữ và Chiến Hổ đã chuẩn bị xong, tất cả mọi người ở đây ngừng thở, không chỉ đệ tử bình thường của Thần Huyền tông bắt đầu khẩn trương, cho dù là các cường giả cũng khẩn trương, dù sao, đây là quyết chiến độc nhất vô nhị, nếu như Lý Thất Dạ thắng, chỉ sợ hắn chính thức sáng tạo kỳ tích.
Trên thực tế, trong đáy lòng, chỉ sợ không biết có bao nhiêu cường giả trưởng bối, hộ pháp đều hi vọng Lý Thất Dạ thắng trận quyết đấu này.
Không phải nói các cường giả có tư tâm gì, bởi vì nếu Hoàng Trữ và Chiến Hổ thắng trong trận chiến, việc này chẳng có gì ngoài ý muốn cả.
Dù sao, thực lực cách xa còn đó, cho dù Hoàng Trữ, Chiến Hổ thắng cũng là chuyện đương nhiên, cho nên trận chiến chẳng có điểm sáng gì.
Nếu như Lý Thất Dạ thắng, trận quyết đấu này sẽ trở thành trận chiến kỳ tích, sẽ trở thành cuộc chiến kỳ tích, nói không chừng cũng có rất nhiều dẫn dắt với trưởng lão Thần Huyền tông.
Đồng thời, không ít hộ pháp và trưởng lão Thần Huyền tông cũng muốn xem, Lý Thất Dạ tà môn tới mức nào, trong nội tâm bọn họ thật sự rất chờ mong.
- Đại sư huynh cố gắng lên!
Thời điểm đại chiến hết sức căng thẳng, có đệ tử Yêu tộc cổ vũ Hoàng Trữ, Chiến Hổ, cũng muốn hai người này cố gắng lên.
- Thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên.
Bên phía Lý Thất Dạ, bọn nhỏ Lưu thôn đều cổ vũ Lý Thất Dạ.
- Thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên...
Khi bọn nhỏ Lưu thôn hô to, có rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông cũng cổ vũ Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh cổ vũ Lý Thất Dạ đã áp đảo bên phía đệ tử Yêu tộc.
Từ điểm này có thể nhìn ra, trong Thần Huyền tông đã có rất nhiều đệ tử ủng hộ Lý Thất Dạ, cho nên địa vị của Lý Thất Dạ trong Thần Huyền tông đã vượt qua Chiến Hổ và Hoàng Trữ.
Nhìn thấy cảnh này, nội tâm đám người Hoàng Trữ và Chiến Hổ càng lúc càng khó coi.
Lúc này, hai người nhìn nhau và gật đầu, bọn họ lộ ra vẻ mặt hung ác.
- Giết!
Vào lúc này, Chiến Hổ gào to, hắn điên cuồng xông lên phía trước, tiếng gào của hắn hóa thành sóng âm kinh thiên.
Chỉ tiếng hổ gào cũng đủ làm rất nhiều đệ tử hồn phi phách tán
Thời điểm Chiến Hổ nhảy lên cao, Cức Điện Chùy trên vai của hắn đã oanh kích.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn như đánh nát bầu trời vang lên, cả bầu trời tối tăm như lôi thần sắp hàng lâm nhân gian.
Thời điểm này tiếng sấm rền vang vọng thiên địa, tia chớp như hồng thủy trút xuống, tia chớp vừa thô vừa to như điện xà giáng xuống, tia chớp đáng sợ thoáng bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ.
Cảnh tượng hiện tại rất kinh khủng, sấm rền oanh kích có thể đánh nát tất cả địch nhân, tia chớp như hồng thủy trút xuống bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ, có thể lập tức đánh Lý Thất Dạ thành cái sàng.
- Trời ơi!
Uy lực cường đại như thế, đã có đệ tử hoảng sợ thất sắc.
- Giết!
Chiến Hổ bùng nổ, Hoàng Trữ cũng ra tay, Hoàng Trữ vẫn đứng ở nơi đó, nhưng Bát Nhiên Mộc Lô của hắn tỏa ra hỏa diễm đáng sợ nhất thế gian.
Hỏa diễm hóa thành cự long lao thẳng về phía Lý Thất Dạ.
Vào lúc này có âm thanh vang lên không dứt bên tai, huyết khí, công lực của Hoàng Trữ điên cuồng tăng vọt, mặc cho ai cũng cảm nhận được, Lục Trúc trượng sau lưng Hoàng Trữ đang tỏa ra sinh cơ vô cùng vô tận, sức sống quán chú vào trong cơ thể hắn, cho nên lực lượng Hoàng Trữ tăng lên cực kỳ khủng bố.
Lúc này hỏa diễm đáng sợ nhất thế gian đã bao trùm cơ thể Lý Thất Dạ, dường như muốn đốt địch nhân thành tro tàn.
Chiến Hổ dùng Cức Điện Chùy giáng xuống một kích khủng bố, Hoàng Trữ vận dụng liệt diễm hủy diệt, tất cả đều bao phủ thân thể Lý Thất Dạ vào trong.
Dưới trọng kích đáng sợ, bụi mù cuồn cuộn che đậy ánh mắt của mọi người, trong khoảng thời gian ngắn làm người ta không nhìn rõ lắm.
Một kích này quá khủng bố, không biết bao nhiêu đệ tử ở đây sợ tới mức hãi hùng khiếp vía, đệ tử vừa cổ vũ Lý Thất Dạ vừa rồi hoảng hốt, bọn họ sợ hãi sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
- Quá mạnh mẽ.
Nhìn thấy một kích của hai người, trưởng lão Thần Huyền tông cũng khen một tiếng.
Trên thực tế, dưới một kích cường đại như vậy, đừng nói là đệ tử bình thường, không ít trưởng bối và cường giả Thần Huyền tông cũng biến sắc, uy lực một kích này quá to lớn, cũng có thể tạo thành uy hiếp với bọn họ.
Không hề lo lắng nói, bọn họ có khả năng sẽ bị một kích của hai người miểu sát ngay lập tức.
- Chấm dứt sao?
Nhìn thấy bụi mù cuồn cuộn, trong khoảng thời gian ngắn không biết có bao nhiêu đệ tử hãi hùng khiếp vía.
Trên đám mây, đám người Bình Thoa Ông đều chú ý một kích vừa rồi, bọn họ cũng gật đầu trước một kích kinh thiên của Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Có thể nói, với thực lực của hai người đã phát huy một kích vừa rồi tới cực hạn, trong cùng cảnh giới đã khó tìm ra người vượt qua hai người bọn họ.
Sau khi bụi mù biến mất, chỉ thấy nơi Lý Thất Dạ vừa đúng bị đánh nát, về phần Lý Thất Dạ đang đứng đó, chỉ sợ đã bị hỏa diễm đốt thành tro tàn.
Nham thạch nóng chảy bắn lên cao, hơn nữa nham thạch dần dần đông cứng lại, dường như một kích vừa rồi chẳng khác gì núi lửa bộc phát.
Nhìn thấy nham thạch nóng chảy đã đông cứng, Lý Thất Dạ đã biến mất vô tung vô ảnh, hình như, có lẽ Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói sau một kích vừa rồi.
- Thật đáng sợ!
Nhìn thấy mặt đất bị hòa tan giống như núi lửa bộc phát, không biết bao nhiêu đệ tử sợ hãi sắc mặt tái nhợt.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương