Đế Bá
Chương 4611 : Một đám ngu xuẩn
- Đi thỉnh tội!
Đúng lúc này có giọng nói vang lên:
- Chỉ bằng hai phế vật các ngươi cũng dám làm chủ cho ta?
Giọng nói ung dung vang lên làm tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy hai người đi tới, đây chính là Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đã đến, bọn nhỏ Lưu thôn cũng đại hỉ.
Các vị trưởng lão và hộ pháp ở đây nhìn nhau, Lý Thất Dạ hung hăng càn quấy, bọn họ chưa phải chưa lĩnh giáo qua, hắn hung hăng càn quấy, tất cả mọi người sắp quen rồi.
Chỉ có Thiết Tiên Yêu Vương ở đây là hừ một tiếng.
Lý Thất Dạ nhàn nhã đi tới, Cung Thiên Nguyệt bên cạnh giống như thị nữ tùy thân bên cạnh Lý Thất Dạ.
Đối mặt với các trưởng lão, Lý Thất Dạ chẳng thèm ngó tới như thế, sắc mặt của Hoàng Trữ và Chiến Hổ khó nhìn tới cực điểm, đặc biệt là Hoàng Trữ, sắc mặt của hắn càng khó coi, trong nội tâm thập phần không có tư vị.
Bởi vì Cung Thiên Nguyệt có quan hệ với Lý Thất Dạ không như bình thường, Hoàng Trữ hắn không biết phí bao nhiêu công phu nhưng lại không được Cung Thiên Nguyệt ưu ái, nhưng Lý Thất Dạ giống như con cóc rẻ lại được Cung Thiên Nguyệt ưu ái như thế, thậm chí còn ngoan ngoãn phục tùng như vậy, việc này làm hắn không vui.
Trong nội tâm Hoàng Trữ không vui, hắn lại cắn răng, hắn trong lòng không biết đã hận Lý Thất Dạ tới cỡ nào, hận không thể bầm thây Lý Thất Dạ thành vạn đoạn.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, Chiến Hổ xoay chuyển ánh mắt, hắn nói:
- Sư đệ, ta chỉ muốn tốt vì ngươi, cũng suy nghĩ vì Thần Huyền tông. Xin hỏi một chút các vị trưởng lão đang ngồi đây, mọi người có muốn nhìn thấy Thần Huyền tông khai chiến cùng Tam Chân Giáo...
-... Dù sao, Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo hòa bình không dễ, chính là các vị trưởng bối và đồng môn đổ máu, dùng tánh mạng của mình tranh thủ được. Hôm nay hiệp nghị hòa bình giữa Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo bị phá hư, tất cả chẳng khác gì nước chảy về đông, chẳng phải chúng ta đều thành tội nhân của Thần Huyền tông?
Chiến Hổ giống như chiếm lý, hắn nói chuyện rất hùng hồn.
Chiến Hổ nói cả buổi, các trưởng lão và hộ pháp không ngừng gật đầu.
Tuy đối với một ít trưởng lão mà nói, bọn họ thật sự bất mãn cách làm của Tam Chân Giáo, nhưng song phương có thể tránh chiến tranh, vẫn có không ít trưởng lão cam tâm tình nguyện nhìn thấy, dù sao, Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đánh nhau nhiều thế hệ, hòa bình không dễ.
Thấy trưởng lão hộ pháp cũng đồng ý, trong nội tâm Chiến Hổ càng vui vẻ, hắn tiếp tục nói:
- Sư đệ, chuyện này đều vì chúng ta mà ra, nếu chúng ta lòng mang thành ý, đích thân tới Tam Chân Giáo hóa giải ân oán giữa hai tông phái, ta tin tưởng nhất định sẽ cười nói xóa ân thù, đây là công tích lớn…
Lúc này, Chiến Hổ đang đào hố cho Lý Thất Dạ nhảy xuống, chỉ cần Lý Thất Dạ rời khỏi Thần Huyền tông, đối với hắn mà nói, đây là chuyện tốt nhất.
Chỉ cần là ở bên ngoài, hắn có trăm ngàn thủ đoạn diệt Lý Thất Dạ, thậm chí có thể làm Lý Thất Dạ chết không có chỗ chôn.
- Được rồi, đừng nói khoác nữa.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn khoác tay cắt lời của Chiến Hổ, nói:
- Chỉ là hai tên đường chủ đã làm hai tên bao cỏ như các ngươi sợ như vậy, nếu đi Tam Chân Giáo, chẳng phải các ngươi sẽ sợ tới mức té cứt té đái, còn dõng dạc nói làm người giám hộ, chỉ sợ các ngươi còn không thể bảo hộ chính mình.
- Ngươi, ngươi nói người nào!
Sắc mặt Hoàng Trữ khó xem tới cực điểm, hắn không nhịn được quát lớn.
Hoàng Trữ với tư cách một trong các thiên tài của Thần Huyền tông, đương nhiên hắn không muốn bị người nói thành rùa đen rút đầu, đặc biệt là ở trước mặt Cung Thiên Nguyệt, hắn càng không muốn bị nói thành rùa đen rút đầu.
- Nói các ngươi đấy.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Chỉ là hai tên Tam Muội Chân Thân cũng làm các ngươi sợ như rùa đen rút đầu, bây giờ lại dõng dạc nói bảo hộ ta đi Tam Chân Giáo, các ngươi thật sự xem trọng chính mình.
- Hừ, chú ý ngôn từ!
Thiết Tiên Yêu Vương lạnh lùng nói:
- Hoàng Trữ và Chiến Hổ đang suy nghĩ vì tông môn, cũng suy nghĩ vì an toàn của ngươi, vì tông môn và ngươi, bọn họ nguyện ý mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng, hộ ngươi đi Tam Chân Giáo, ý chí như vậy rất cao thượng...
- Được rồi, đừng đội cái mũ cao cho con của ngươi, cũng đừng xem mình là việc quan trọng.
Lý Thất Dạ phất tay cắt lời của Thiết Tiên Yêu Vương, vừa cười vừa nói:
- Các ngươi sẽ không ngu xuẩn đến mức cho rằng hai tên này có thể bảo vệ ta? Nếu như không ngu đến mức này, chính là bọn chúng tru tâm. Nếu thật nói đến bảo hộ, hai người phế vật bọn họ có thể vượt qua một mình Thiên Nguyệt sao? Đừng có thiếp vàng lên mặt của mình!
Lý Thất Dạ nói lời này vô cùng trực tiếp, sắc mặt Thiết Tiên Yêu Vương khó nhìn tới cực điểm, hắn hừ lạnh một tiếng, hai mắt mãnh liệt, lạnh lùng nói:
- Ngươi quá làm càn...
- Hắn nói cũng không phải không có đạo lý.
Ngay thời điểm Thiết Tiên Yêu Vương tức giận, Bình Thoa Ông ngồi ở chủ vị nói:
- Tuy nghe không tốt nhưng lại nói thật.
Sau khi Bình Thoa Ông vừa nói, Thiết Tiên Yêu Vương cũng bị nghẹn lời, Thiết Tiên Yêu Vương muốn phát tác nhưng sắc mặt lại tái nhợt.
Các trưởng lão đều nhìn nhau.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ nói đúng, thật sự là phải bảo vệ hai người, Chiến Hổ và Hoàng Trữ còn không bằng một Cung Thiên Nguyệt, hiện tại Cung Thiên Nguyệt ngoan ngoãn phục tùng Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ còn cần Hoàng Trữ và Chiến Hổ bảo hộ sao?
Bị Lý Thất Dạ nói rõ vấn đề như thế, sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ tái nhợt, cho dù trong lòng bọn họ giận dữ nhưng nhìn sang Cung Thiên Nguyệt, bọn họ không dám phát tác.
Trước mặt Thư thị huynh đệ, hai người bọn họ đều sợ hãi, nhưng Cung Thiên Nguyệt lại có thể chém giết, cho nên ở trước mặt Cung Thiên Nguyệt, bọn họ nói không nên lời, tất cả lời nói hùng hồn đều là nói nhảm.
Lý Thất Dạ nhìn các trưởng lão và hộ pháp ở đây, nói:
- Lại nói các ngươi thật sự ngu xuẩn cho rằng Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo còn có thể tiếp tục hòa bình với nhau sao?
- Chuyện này nói thế nào?
Thần thái Thủ tịch trưởng lão ngưng trọng, hắn nói.
- Đạo lý đơn giản như vậy cần nói ra sao?
Lý Thất Dạ nói:
- Đã đều nói Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo không có chiến sự vài chục năm? Vì sao đường chủ Tam Chân Giáo lại xuất hiện trong địa bàn của Thần Huyền tông, còn hùng hổ dọa người, muốn đệ tử Thần Huyền tông giao ra Huyết Nhân Sâm? Với tư cách đường chủ, bọn họ không biết điểm mấu chốt của hai tông phái ở nơi nào hay sao? Bọn họ không rõ hai phái có hiệp nghị hay sao?
- Chẳng lẽ các ngươi thực ngu xuẩn đến mức cho rằng tất cả chỉ một trùng hợp?
Lý Thất Dạ duỗi một lưng mỏi, nói ra:
- Chẳng lẽ các ngươi ngu xuẩn đến mức cho rằng đây là một hiểu lầm? Chỉ có đồ ngu mới cho rằng như vậy, Tam Chân Giáo đang nhắm vào Thần Huyền tông, bọn họ đã chuẩn bị tìm cớ xé rách hiệp nghị, chính là muốn khai chiến với Thần Huyền tông.
Lý Thất Dạ nói lời này, các trưởng lão hộ pháp ở đây nhìn nhau, trên thực tế, có một ít trưởng lão hộ pháp đã có suy nghĩ như vậy nhưng không nói ra mà thôi.
- Nói hưu nói vượn!
Hoàng Trữ cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Chuyện hai phái khai chiến làm sao có thể do hai tên đường chủ như Thư thị huynh đệ định đoạt, đây là đại sự, nhất định do giáo chủ Tam Chân Giáo...
- Ân, chỉ là hai tên đường chủ đã làm các ngươi sợ tới mức làm rùa đen rút đầu.
Lý Thất Dạ nói:
- Tại sao lúc đó không thấy các ngươi nói năng hùng hồn như thế, hiện tại lại xem thường người ta?
- Ngươi!
Sắc mặt Hoàng Trữ đỏ lên, hắn tức giận đến mức run rẩy, nghiêm nghị nói:
- Ngươi chớ có càn quấy.
- Hoàng Trữ nói không phải không có đạo lý.
Lúc này, Thiết Tiên Yêu Vương mở miệng:
- Đây là sự kiện ngẫu nhiên, không nhất định là Tam Chân Giáo sắp sửa khai chiến với Thần Huyền tông...
- Chỉ sợ không phải như thế!
Bình Thoa Ông ngồi ở chủ vị mở miệng, nói:
- Tam Chân Giáo sẽ khai chiến với Thần Huyền, bọn chúng lần này nhắm vào Thần Huyền tông chúng ta.
- Vì sao?
Bình Thoa Ông nói lời này, các trưởng lão và hộ pháp xôn xao, Bình Thoa Ông với tư cách tông chủ, hắn nói chuyện sẽ không phải không mục đích, hắn cũng sẽ không ăn nói bừa bãi, hắn nói rất có quyền uy.
- Vi tổ phong mà đến.
Ánh mắt Bình Thoa Ông ngưng trọng, nói:
- Cánh cửa tổ phong đã mở, có lẽ các ngươi còn không biết, cánh cửa tổ phong đi thông với tổ mạch, đây là đại thần tàng!
Bình Thoa Ông nói lời này, mọi người xôn xao, trưởng lão hộ pháp ở đây đều thất kinh, bọn họ nhỏ giọng thảo luận.
Bí mật về tổ phong, người biết rõ không nhiều, hiện tại Bình Thoa Ông đã nói ra, các trưởng lão đều rung động.
- Đây là truyền thuyết, hôm nay, xem ra truyền thuyết không giả.
Thủ tịch trưởng lão là trưởng bối lớn tuổi nhất, hắn trịnh trọng gật đầu, nói ra:
- Truyền thuyết này, ta nghe qua.
Nói đến đây, Thủ tịch trưởng lão nhìn sang Lý Thất Dạ, nói:
- Thiếu gia đã leo lên tổ phong rồi? Việc này là thật sao?
- Đúng vậy.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Hơn nữa, là ta mở cánh cửa này ra.
- Cái gì!
Nghe thấy Lý Thất Dạ nói lời này, các trưởng lão và hộ pháp xôn xao, tất cả mọi người đã biết rõ đại sự không ổn.
- Quá lỗ mảng.
Có hộ pháp và trưởng lão không nghe thấy chân ngôn của Chiến Tiên Đế nhưng bọn họ cũng ý thức được xảy ra chuyện gì.
Có trưởng lão thấp giọng nói:
- Nếu có người biết nơi này đi thông tới đại thần tàng, làm sao không động tâm?
- Liều lĩnh mở cửa như vậy sẽ dẫn tới đại họa cho Thần Huyền tông, như thế là không khôn ngoan.
Cũng có hộ pháp thấp giọng nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, trưởng lão và hộ pháp ở đây đều ý thức được nguy cơ, dù sao, một khi người trong thiên hạ biết rõ tổ phong của Thần Huyền tông có cánh cửa đi thông tới tổ mạch, có đại thần núp ở bên trong, chỉ sợ bất cứ cường giả, bất cứ môn phái nào cũng thèm nhỏ dãi với Thần Huyền tông.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương