Đế Bá
Chương 4596 : Phong vân khởi
Thiên địa dị tượng, thân ảnh Chiến Tiên Đế hiển hiện, bao nhiêu lão tổ lánh đời đều khiếp sợ.
Đối với Thần Huyền tông mà nói, ảnh hưởng rất nhỏ, bởi vì chỉ có số ít ánh mắt tại Thần Huyền tông nhìn lên bầu trời, nhìn thẳng vào không trung, các đệ tử khác không có nhìn thấy bóng dáng Chiến Tiên Đế.
Bình Thoa Ông chính là trong đó một, với tư cách đệ nhất cao thủ Thần Huyền tông, Thánh Nhân duy nhất của Thần Huyền tông, ánh mắt của hắn xuyên thấu đám mây, nhìn thẳng vào bầu trời, thấy thân ảnh Chiến Tiên Đế.
Chiến Tiên Đế chỉ nói một câu nhưng lại quanh quẩn bên tai của Bình Thoa Ông.
Thời điểm bóng dáng Chiến Tiên Đế xuất hiện, lão tổ vô địch, Thiên Tôn vô song may mắn n hìn thấy, bọn họ đều chỉ nghe được một câu chân ngôn mà thôi, nhưng mà, bọn họ còn không biết vì sao Chiến Tiên Đế xuất hiện, thậm chí bọn họ còn tưởng rằng chỉ là thời gian trùng hợp, hoặc chỉ bởi vì Chiến Tiên Đế lưu lại bảo tàng sắp xuất thế.
Nhưng mà, Bình Thoa Ông lại biết một ít nguyên nhân, hắn biết rõ thân ảnh Chiến Tiên Đế xuất hiện chính là vì cột sáng trên tổ phong, mà người mở cột sáng chính là Lý Thất Dạ.
Đây chính là chuyện làm Bình Thoa Ông lo lắng, hắn cau mày suy nghĩ.
Tại Thần Huyền tông, người biết rõ bí mật tông môn nhất không ai vượt qua Bình Thoa Ông, tuy hắn không có đi qua tổ phong, nhưng, hắn lại biết rất nhiều việc trên tổ phong.
Tuy hắn không hiểu tình huống kỹ càng trên tổ phong nhưng hắn lại biết, Thần Huyền tông của mình có một đại mạch, đại mạch số một số hai của Tây Hoàng.
Mặc dù nói, cho tới bây giờ, Thần Huyền tông bọn họ không có đạt được chỗ tốt trực tiếp từ đại mạch này, nhưng mà, nếu để cho thế nhân biết rõ, các đại giáo Tây Hoàng biết rõ Thần Huyền tông bọn họ có nơi thông với đại mạch, như vậy, Thần Huyền tông bọn họ tất nhiên sẽ biến thành cây đinh trong mắt bao thế lực, không biết trở thành thịt mỡ trong mắt bao nhiêu thế lực.
Bình Thoa Ông biết, đại mạch này nằm phía trên Thần Huyền tông, chỉ có điều, hắn không rõ ràng cách mở đại mạch này như thế nào.
Hôm nay, Lý Thất Dạ leo lên tổ phong, cột sáng phóng lên trời, thân ảnh Chiến Tiên Đế xuất hiện, Bình Thoa Ông biết rõ, đại mạch sắp mở ra chính là tổ nguyên chi địatrong lời của Chiến Tiên Đế, hoặc cũng có liên hệ lớn lao với đại mạch.
Thử nghĩ một chút, nếu người trong thiên hạ biết rõ Thần Huyền tông có thể đi thông tổ nguyên chi địa trong lời của Chiến Tiên Đế sẽ điên cuồng cỡ nào, nói không chừng sẽ dẫn đại giáo trong thiên hạ lao tới, đến ngày đó, nói không chừng Thần Huyền tông bọn họ sẽ bị đại giáo trong thiên hạ tiêu diệt.
Đây là chuyện Bình Thoa Ông lo lắng nhất, nhưng, hết lần này tới lần khác nó lại xảy ra trước mặt mình, chuyện hắn không nguyện ý nhìn thấy nhất lại phát sinh, lần này nội tâm của Bình Thoa Ông nặng trịch.
- Cuối cùng vẫn phải đến.
Bình Thoa Ông cau mày, thần thái ngưng trọng, hắn lâm vào suy nghĩ thật sâu.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Bình Thoa Ông ngẩng đầu lên, hắn nhìn tổ phong và thì thào.
- Còn có kỳ tích phát sinh sao? Bằng không thì, hậu quả không chịu nổi.
Tương lai Thần Huyền tông tràn đầy nguy cơ, tuy Bình Thoa Ông là cường giả Thánh Nhân, cũng là đệ nhất cao thủ Thần Huyền tông, nhưng mà, Bình Thoa Ông lại biết chính mình không cách nào ứng phó nguy cơ như vậy, hắn vô cùng rõ ràng, chỉ bằng vào Thần Huyền tông bọn họ cũng không cách nào ứng phó nguy cơ sắp diễn ra.
Nếu như nói đại giáo tông môn trong thiên hạ biết rõ Thần Huyền tông bọn họ có thể nơi đi thông tổ nguyên chi địa, như vậy, Thần Huyền tông sẽ bị tiêu diệt, hắn cũng sẽ trở thành tội nhân của Thần Huyền tông, thẹn với liệt tổ liệt tông.
Vào lúc này, Bình Thoa Ông nghĩ đến một người —— Lý Thất Dạ!
Nếu như Thần Huyền tông tai vạ đến nơi, trong nội tâm Bình Thoa Ông có suy nghĩ lớn mật, đó chính là Lý Thất Dạ, có lẽ, đến mức này, Lý Thất Dạ là người duy nhất có thể cứu vớt Thần Huyền tông.
Nếu người nào biết hắn có suy nghĩ này, nhất định sẽ cho rằng Bình Thoa Ông đã bị điên, hoặc cho rằng Bình Thoa Ông đang thử khi tuyệt vọng.
Nhưng mà, Bình Thoa Ông lại rất nghiêm túc khi suy nghĩ như vậy.
Trong mắt người khác xem ra, suy nghĩ như vậy không hợp thói thường, dù sao, Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ là đệ tử bình thường mà thôi, một kẻ yếu có thực lực Thiết Bì Cường Thể mà thôi, hắn chỉ là một đệ tử bình thường, trông cậy vào hắn cứu vớt cả Thần Huyền tông, suy nghĩ như vậy thật không đáng tin cậy.
Nhưng Bình Thoa Ông lại không cho rằng như vậy, Lý Thất Dạ lặp đi lặp lại nhiều lần sáng tạo kỳ tích đã làm cho Bình Thoa Ông nhìn không thấu, nếu như chỉ có một lần kỳ tích, có khả năng là vận khí tốt, có khả năng quá mức may mắn, có hai lần kỳ tích đã là vạn hạnh, nếu liên tục sáng tạo kỳ tích...
Cho nên, cho nên Bình Thoa Ông suy nghĩ thật lâu.
- Tại sao ngươi tới đây?
Cuối cùng, Bình Thoa Ông tự hỏi như vậy.
Bình Thoa Ông trong không thể đoán được Lý Thất Dạ là người nào, vì sao đến đây, dù sao, người xem ngàn vạn binh khí trong binh phần như đồng nát sắt vụn, Bình Thoa Ông đã không đoán ra, hắn không biết vì sao Lý Thất Dạ đến đây.
Lý Thất Dạ chướng mắt cả binh khí Đạo Quân, như vậy, hình như Thần Huyền tông không có thứ gì đáng giá hắn ham muốn.
- Xuống, xuống.
Lúc này, trong Thần Huyền tông có không biết có bao nhiêu đệ tử nhìn vào tổ phong, thời điểm nhìn thấy bóng người chậm rãi đi xuống tổ phong không biết có bao nhiêu đệ tử kinh hô.
- Quá tà môn, hắn thật sự thành công.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử sợ hãi thán phục.
- Đây chính là đệ nhất nhân của Thần Huyền tông chúng ta, có thể leo lên tổ phong, còn có ai có thể so sánh với hắn?
Cũng có đệ tử cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao, ngay cả tông chủ Bình Thoa Ông cũng khó có khả năng leo lên tổ phong, hiện tại Lý Thất Dạ chỉ là Thiết Bì Cường Thể nhưng có thể leo lên tổ phong, đây chính là kỳ tích
Nếu là trước kia, không biết có bao nhiêu đệ tử sẽ không quan tâm tới Lý Thất Dạ, sẽ cười cợt Lý Thất Dạ, nhưng, hiện tại bất kể là đệ tử nào nhìn thấy Lý Thất Dạ cũng phải ngưỡng mộ.
Cho nên, thời điểm Lý Thất Dạ rời khỏi tổ phong, các đệ tử đều nhường đường cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không có thần uy vô địch gì đó, không có gì khí tức kinh người, hắn thập phần tùy ý đi trở lại, nhưng mà, trên đường đi, các đệ tử, cường giả, thậm chí là hộ pháp cùng trưởng lão đều không tự giác tránh đường cho Lý Thất Dạ đi, Lý Thất Dạ đi qua nơi nào, không ít đệ tử đều cúi đầu xuống, tất cả mọi người không dám lên tiếng nữa.
Sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ rời đi, rất nhiều đệ tử mới khôi phục tinh thần.
- Hắn đạt được thứ gì trên tổ phong? Là Đế binh vô thượng trong truyền thuyết sao?
Có đệ tử suy đoán nói.
Cũng có đệ tử thấp giọng nói:
- Nói không chừng là tiên dược trong truyền thuyết, sau khi ăn tiên dược, trong vòng một đêm sẽ trở thành vô địch, có lẽ có thể trong một đêm trở thành Thiên Tôn.
- Thực sự có tiên dược làm cho người ta trong vòng một đêm trở thành Thiên Tôn?
Đệ tử mới nhập môn nói ra, bọn họ mở to mắt ra, không dám tin vào lời này.
- Có khả năng, truyền thuyết là có.
Đệ tử nói lời này cũng không dám chắc.
- Có lẽ hắn đạt được đồ vật không tầm thường...
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử trong Thần Huyền tông nghị luận với nhau, tất cả mọi người đang suy đoán Lý Thất Dạ được bảo vật gì.
Trong vòng một đêm, Lý Thất Dạ đã thành danh nhân trong Thần Huyền tông, hắn trở thành đệ tử trẻ tuổi đệ nhất nhân của Thần Huyền tông, cho dù là Cung Thiên Nguyệt cũng phải ảm đạm thất sắc.
Trong một đêm, Lý Thất Dạ sặc sỡ loá mắt, tất cả ánh mắt đều tụ tập lên người hắn, hắn trở thành tiêu điểm của Thần Huyền tông.
Về phần Hoàng Trữ, Chiến Hổ, cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, rất ít đệ tử đi thảo luận bọn họ.
Đây chính là vầng sáng của bọn họ, hiện tại lại bị Lý Thất Dạ cướp đi, việc này làm cho sắc mặt Chiến Hổ, Hoàng Trữ hết sức khó coi, bọn họ có oán hận cũng chôn sâu vào đáy lòng.
Trong lúc nghị luận, bắt đầu từ đệ tử chân truyền năm đại phong, tất cả đại phong đều chọn ra đệ tử hợp ý mình từ Thúy Điểu phong.
Trong vài ngày ngắn ngủi, đệ tử trừ bị của Thúy Điểu phong đều bị bốn ngọn núi khác chọn đi.
Trong nội tâm đệ tử được chọn hưng phấn khó nói thành lời, một ít đệ tử không được chọn thì uể oải, bọn họ chỉ có thể chờ đợi lần tiếp theo.
Không hề lo lắng, bọn nhỏ Lưu thôn bị Bát Trượng phong tuyển đi, đây là danh ngạch đã dự định từ trước.
Với tư cách đệ tử mới nhập môn, bị Bát Trượng phong chọn đi, bọn nhỏ Lưu thôn có đãi ngộ như vậy, không biết đã làm bao nhiêu đệ tử hâm mộ.
Lỗ Đạo Ngụy cũng bị Thiên Yêu phong chọn đi, trong lòng của hắn đương nhiên hưng phấn không nói thành lời...
Có rất nhiều đệ tử đều bị tuyển đi, mọi người mới phát hiện, còn có một người không có bị tuyển đi - Lý Thất Dạ!
- Chẳng lẽ không có ngọn núi chính chọn hắn sao?
Thấy Lý Thất Dạ chậm chạp không có bị ngọn núi chính khác chọn đi, có không ít đệ tử rất kỳ quái.
Dù sao, hiện tại Lý Thất Dạ đã là đệ tử nổi tiếng nhất của Thần Huyền tông, không có chuyện không có ngọn núi chính chọn đi.
- Có lẽ, hắn đã bị Thúy Điểu phong dự lưu.
Có đệ tử lớn mật suy đoán.
- Nộ Hổ phong là không thể nào, Thiên Yêu phong, chỉ sợ khả năng cũng không lớn, Bát Trượng phong và Nam Loa phong có khả năng nhất.
Còn có đệ tử Nhân tộc suy đoán, nói ra:
- Ta xem, Bát Trượng phong có khả năng lớn nhất.
Suy đoán như thế không phải không có đạo lý, Lý Thất Dạ kết thù với Nộ Hổ phong, hắn không có khả năng tiến vào Nộ Hổ phong, Thiên Yêu phong với tư cách là nơi đệ tử Yêu tộc tụ tập, hơn nữa Hoàng Trữ cũng xuất thân Thiên Yêu phong, khả năng Lý Thất Dạ tiến vào Thiên Yêu phong tương đối thấp.
Có khả năng chính là Bát Trượng phong và Nam Loa phong, các đệ tử khác xem ra, Bát Trượng phong là có khả năng nhất, dù sao, thời điểm đối địch với Nộ Hổ phong, Thừa Sơn Nhạc Vương đã ủng hộ Lý Thất Dạ.
Ông!
Một âm thanh vang lên, thời điểm rất nhiều đệ tử suy đoán Lý Thất Dạ đã tiến vào một phong, đột nhiên Nam Loa phong tỏa ra hào quang rực rỡ.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương