Đế Bá

Chương 4551 : Muốn khiêu chiến sao?

Đương nhiên, Cung Thiên Nguyệt thực sự không phải muốn phân cao thấp thiên phú với Lý Thất Dạ, cũng không phải muốn tranh giành với Lý Thất Dạ cái gì, nhưng chuyện xảy ra tại đầm nước, nàng bị Lý Thất Dạ nhìn sạch sẽ, từ đó nội tâm của nàng không thoải mái. - Ah! Lý Thất Dạ tùy ý ứng một tiếng, nói: - Ta từ xưa tới nay rất tự tin, cũng có mị lực của tự tin. Lý Thất Dạ nói lời này làm rất nhiều người nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong suy nghĩ của bọn họ, Cung Thiên Nguyệt giống như nữ thần cao cao tại thượng, không ai dám bất kính với nàng. - Như thế nào? Lý Thất Dạ lại nhìn sang Cung Thiên Nguyệt, hắn híp mắt lại và nói: - Muốn giáo huấn ta sao? Nhìn thấy nụ cười trên mặt của Lý Thất Dạ, Cung Thiên Nguyệt có xúc động muốn đánh một quyền, không biết vì cái gì, nàng nhìn nụ cười của Lý Thất Dạ thì sinh ra lửa giận, có xúc động hành hung Lý Thất Dạ. Nhưng lại làm Cung Thiên Nguyệt không rõ chính là, Lý Thất Dạ không phải người ngu, cũng không phải tên điên, vì sao hắn lại tự tin như vậy? Tại sao hắn có tự tin lớn như thế? Trong Thần Huyền tông, đệ tử trẻ tuổi, bao nhiêu người cung kính với nàng, ái mộ nàng, cũng không dám mạo phạm nàng, thậm chí rất nhiều đệ tử cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt của nàng, không có bao nhiêu người có thể ngẩng đầu nhìn nàng. Nhưng thần thái Lý Thất Dạ tự nhiên, hơn nữa hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào, thậm chí xem sự tồn tại của nàng như không khí, Lý Thất Dạ không bị quấy nhiễu, đây là việc làm Cung Thiên Nguyệt không rõ. Trấn định như vậy, tự tin như vậy, đây là đệ tử đạo hạnh nông cạn hay sao? Đây là chuyện không có khả năng. - Đúng! Cung Thiên Nguyệt nói ngắn gọn, không có bất kỳ che dấu nào, lạnh lùng nói: - Muốn một quyền đánh nát mặt của ngươi! Cung Thiên Nguyệt cũng không sĩ diện cãi láo, cho dù ở đây có nhiều đệ tử như vậy thì nàng vẫn nói thẳng ra. Nghe Cung Thiên Nguyệt nói như vậy, rất nhiều đệ tử ở đây cảm thấy hả hê, bọn họ đều cười thầm, bọn họ cho rằng Lý Thất Dạ chết chắc. - Sư muội, bực này con sâu cái kiến, cần gì ngươi ra tay đâu rồi, đó là tạng (bẩn) ngươi bàn tay như ngọc trắng. Lúc này, một đệ tử lớn tuổi đứng ra, nói: - Nếu sư muội muốn dạy dỗ hắn, ta sẽ giúp sư muội giáo huấn hắn một chút, ta đánh hắn máu tươi đầm đìa…. Tên đệ tử này có lòng ái mộ với Cung Thiên Nguyệt, hắn vốn muốn nịnh nọt Cung Thiên Nguyệt, nhưng, Cung Thiên Nguyệt không lĩnh tình, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn sang. Tên đệ tử kia kinh ngạc, cảm thấy hết sức khó xử, chỉ có thể nuốt những lời vừa rồi và đỏ mặt đứng đó. Hắn một lòng muốn nịnh nọt Cung Thiên Nguyệt, lại không ngờ biến khéo thành vụng, hắn tức giận lườm Lý Thất Dạ, đều tại phế vật Lý Thất Dạ này mà ra. - Muốn dạy dỗ ta, có cơ hội. Lý Thất Dạ lười biếng nói: - Ngươi muốn giáo huấn thế nào? Chỉ sợ ngươi không được! Lý Thất Dạ vừa dứt lời, ánh mắt Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng như băng, nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói: - Ý của ngươi là muốn đánh với ta một trận? Cung Thiên Nguyệt mới mở miệng, đệ tử ở nơi này ngây người, nàng có được thực lực Tam Muội Chân Thân, trong thế hệ trẻ tuổi, đã không người nào có thể địch, cho dù là Chiến Hổ hay là Hoàng Trữ, bọn họ cũng không phải đối thủ của Cung Thiên Nguyệt. Phải biết rằng, Chiến Hổ và Hoàng Trữ đã là đệ tử trẻ tuổi cường đại nhất của Thần Huyền tông hiện tại, nhưng bọn họ không cách nào so sánh với Cung Thiên Nguyệt. Có thể nói, trong Thần Huyền tông, đệ tử trẻ tuổi không còn ai dám khiêu khích Cung Thiên Nguyệt, đây là cách làm tự rước lấy nhục. - Không sao cả, nếu như ngươi muốn chiến, ta sẽ tiếp ngươi một hai chiêu. Lý Thất Dạ lười biếng ngồi trên ghế, hắn giống như hữu khí vô lực, nói: - Chỉ sợ ngươi thua sẽ khóc nhè! Hắn vừa dứt lời, ở đây các đệ tử ở đây xôn xao, các đệ tử đều căm giận bất bình nhìn Lý Thất Dạ, thậm chí có đệ tử tức giận. - Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao! Vào lúc này, người ái mộ vừa rồi nhảy ra, nói: - Ngươi không dùng nước tiểu soi mặt của mình thử xem, lại dám dõng dạc, không biết sống chết, Thiên Nguyệt sư muội dùng một ngón tay cũng có thể diệt ngươi. - Đúng đấy, quá cuồng vọng, cũng không nhìn mình là thứ gì, dám nói đánh bại sư tỷ, phi, ta một tay cũng có thể đánh phế vật ngươi răng rơi đầy đất. Trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử hùng hùng hổ hổ, bọn họ tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ. Cung Thiên Nguyệt chính là đệ nhất mỹ nhân Thần Huyền tông, đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ, là nữ thần trong suy nghĩ của các đệ tử, hiện tại Lý Thất Dạ cũng dám dõng dạc làm bẩn nữ thần của bọn họ, điều này cũng làm cho đệ tử Thần Huyền tông phẫn nộ. - Om sòm! Nhiều đệ tử liên tục mở miệng, Cung Thiên Nguyệt cau mày và quát lớn. Cung Thiên Nguyệt quát lớn, các đệ tử ở đây vô cùng kinh ngạc, bọn họ vội vàng ngậm miệng lại, không dám nói thêm nữa, nhưng bọn họ cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, bọn họ dời tất cả tức giận lên người Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ làm như không thấy, hắn vẫn lười biếng nằm trên ghế thái sư. Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng địa nhìn Lý Thất Dạ, trong nội tâm nàng sinh ra nghi vấn, nàng hoàn toàn không rõ, nàng có thể nhìn ra được, đương nhiên Lý Thất Dạ không phải người ngu, cũng không phải tên điên, hắn rất thanh tỉnh, chính vì hắn thanh tỉnh nhưng lại muốn khiêu chiến nàng. Nói thật ra, ngay cả Cung Thiên Nguyệt cũng không nghĩ ra, Lý Thất Dạ tối đa chỉ là Thiết Bì Cường Thể mà thôi, thực lực như vậy không tính là gì trong Thần Huyền tông, đệ tử thực lực như thế, có thể tùy tiện tìm ra một đống lớn trong Thần Huyền tông. Chỉ cần người hơi có thường thức đều biết Thiết Bì Cường Thể chênh lệch với Tam Muội Chân Thân, đó là cách biệt một trời một vực, hoàn toàn không thể đánh đồng, bởi vì cách biệt lẫn nhau quá xa. Hiện tại việc này càng làm Cung Thiên Nguyệt không rõ, vì cái gì Lý Thất Dạ có tự tin đi khiêu chiến nàng chứ? Đối với thực lực của Lý Thất Dạ, nàng chỉ cần động ngón tay là có thể diệt Lý Thất Dạ. Nhưng Lý Thất Dạ còn muốn khiêu chiến nàng, hơn nữa nói ra thập phần nhẹ nhõm. - Ngươi muốn chiến một trận, ta phụng bồi là được. Cuối cùng, Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói. Lời này vừa ra, các đệ tử ở đây ngây người, không ít đệ tử ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bọn họ không nghĩ tới lại có một trận chiến như vậy. Người nào cũng có thể thấy được, Lý Thất Dạ kém Cung Thiên Nguyệt quá lớn, kém khoảng cách lớn như vậy nên không ai cho rằng hắn sẽ thắng. Cho dù kẻ đần cũng có thể biết, lúc này Lý Thất Dạ sẽ thua không thể nghi ngờ, Cung Thiên Nguyệt chỉ cần động ngón tay là có thể tiêu diệt Lý Thất Dạ. - Đi thôi. Lý Thất Dạ cười nói: - Nhưng trận chiến như vậy có chút buồn tẻ, quá nhàm chán, có nên thêm tặng thưởng hay không. - Ngươi muốn thế nào? Ánh mắt Cung Thiên Nguyệt ngưng trọng, nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ. - Nếu như ta thua. Lý Thất Dạ vuốt cằm, nói: - Tùy tiện, ngươi muốn thế nào đều được. Nói đến đây, Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn Cung Thiên Nguyệt, hắn lộ ra nụ cười nồng đậm, nói: - Nếu như ngươi thua thì sao? Nói xong, hắn nhìn Cung Thiên Nguyệt từ trên xuống dưới, ánh mắt rất tùy ý và làm càn. Thời điểm ánh mắt Lý Thất Dạ suồng sã đánh giá mình như vậy, Cung Thiên Nguyệt kinh ngạc, vô ý thức lui về phía sau một bước. Không biết vì cái gì, thời điểm ánh mắt Lý Thất Dạ làm càn và tràn ngập tính xâm lược Dường như dưới ánh mắt Lý Thất Dạ, toàn thân nàng đã trần truồng giống như bị lột sạch, nội tâm của nàng sinh ra hàn ý, nàng bị dọa kêu to một tiếng. Làm cho Cung Thiên Nguyệt kinh ngạc chính là, cảm thụ như vậy, nàng chưa từng gặp qua. Có thể nói, trong Thần Huyền tông này, đệ tử bình thường không dám nhìn thẳng nàng như thế, nhưng mà ánh mắt Lý Thất Dạ lại làm nội tâm của nàng lạnh lẽo. Cảm giác như vậy quá quỷ dị, phải biết rằng, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể mà thôi, làm cho Cung Thiên Nguyệt hoài nghi mình có gặp ảo giác hay không. - Ngươi muốn thế nào? Cung Thiên Nguyệt ổn định đạo tâm chính mình, nàng thở dài một hơi và nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, từ từ nói. Không biết vì sao, thời điểm này, nàng cảm giác mình bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào, lúc Lý Thất Dạ nhìn nàng như thế, nội tâm của nàng sinh ra cảm giác nguy cơ, đây là trực giác bản năng của nàng. Đây là chuyện không có đạo lý, một đệ tử thực lực Thiết Bì Cường Thể lại làm cho nàng có cảm giác nguy cơ. - Nếu như ngươi thua nha... Lý Thất Dạ vuốt cằm, hắn cười cười. Lúc Lý Thất Dạ tươi cười như thế, các đệ tử khác cho rằng hắn rất hạ lưu, là bỉ ổi và buồn nôn, lúc này có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nếu như ánh mắt có thể giết chết người, Lý Thất Dạ đã chết không biết bao nhiêu lần. - Phi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Lúc này có đệ tử khinh thường nói một câu. - Hắn tính toán là cái gì, có thể đánh bại Thiên Nguyệt sư tỷ sao, nằm mơ. Đệ tử khác cười lạnh, bọn họ cũng cho rằng đây là chuyện không có khả năng. - Hừ, thứ không biết sống chết, dám có ý nghĩ xấu xa như vậy trong đầu. Có người ái mộ lộ ra sát ý, lạnh lùng nói: - Đến lúc đó, cho dù Thiên Nguyệt sư tỷ nhân từ, ta cũng sẽ lấy cái mạng chó của hắn! Trong Thần Huyền tông hiện tại, Cung Thiên Nguyệt chính là tình nhân trong mộng của không biết bao nhiêu nam tử, là nữ thần trong suy nghĩ của rất nhiều người, không biết có bao nhiêu người ái mộ nàng nhưng không dám nói. Hiện tại Lý Thất Dạ lại dám đánh chú ý lên Cung Thiên Nguyệt, còn dám có suy nghĩ xấu trong đầu, chuyện như vậy đối với những đệ tử này mà nói chính là chuyện không thể nhịn được. Bọn họ tuyệt đối sẽ cho Lý Thất Dạ đẹp mắt!