Đế Bá
Chương 4540 : Chiến hổ
Sừng sững ngàn trăm vạn năm chưa từng ngã xuống pho tượng đột nhiên ngã xuống, đem Dương Tứ nện thành thịt vụn, chuyện này quá mức quỷ dị, Chiến Hổ không tận mắt nhìn thấy cho nên cũng khó tin đây là sự thật.
Chiến Hổ cau mày, hiện tại cao tầng Thần Huyền tông muốn điều tra Lý Thất Dạ, muốn thăm dò rõ tình huống của Lý Thất Dạ, cho nên hắn mới có thể bảo Dương Tứ đi đôn đốc Lý Thất Dạ.
Thật không ngờ trong thời gian ngắn lại xảy ra chuyện.
Chiến Hổ cau mày, hắn cũng không tin thực sự trùng hợp như vậy, hắn nhìn quanh, có lẽ trong đó có người trợ giúp Thất Dạ.
Nếu không, chỉ bằng thực lực Phàm Thai Nhục Thân của Lý Thất Dạ đã không phải là đối thủ của Dương Tứ, càng không có khả năng có chuyện pho tượng nện chết người.
Lúc này ở đây không có cường giả cường đại, việc này làm nội tâm Chiến Hổ suy nghĩ
- Tàn sát đồng môn, đây chính là tội lớn, ngươi có gì để nói?
Sắc mặt Chiến Hổ trầm xuống, hắn lạnh lùng nói.
Đối với Chiến Hổ mà nói, hắn cũng không tin bằng một mình Lý Thất Dạ có thể giết chết Dương Tứ, trong đó khẳng định có những người khác cản trở, cho nên hắn cứ bắt lấy Lý Thất Dạ trước, không sợ người sau lưng không lộ diện.
Chiến Hổ vừa dứt lời, đệ tử chấp pháp đội vây quanh Lý Thất Dạ, đệ tử chấp pháp đội cầm binh khí trong tay, khí tức khắc nghiệt bao phủ không khí.
Nhìn thấy tình huống như vậy, trong nội tâm các đệ tử ở đây sợ hãi, bọn họ liên tục lui về phía sau, bọn họ đều sợ bị tai bay vạ gió, chấp pháp đội của Thần Huyền tông xưa nay không nói giỡn, một khi bọn họ động thủ, bất cứ đệ tử nào cũng không được phản kháng, nếu không, sẽ bị đánh chết tại chỗ, không cho phép khiếu nại.
Cho nên, hiện tại đệ tử chấp pháp đội vây quanh Lý Thất Dạ, tay đè binh khí, mọi người đều biết chấp pháp đội làm thật, hiện tại thức thời thì ngoan ngoãn chịu trói, nếu không chính là tự tìm đường chết.
- Hừ, ngươi đang tự tìm đường chết, lần này sẽ bị đánh vào đại lao, nói không chừng sẽ bị đánh vào tử lao.
Nhìn thấy đệ tử chấp pháp đội vây quanh Lý Thất Dạ, có đệ tử ở đây hả hê.
- Giết người thì đền mạng, đây là việc đương nhiên.
Một ít đệ tử cũng không biết có thù hận với Lý Thất Dạ từ lúc nào, hoặc bởi vì Lý Thất Dạ vận khí quá tốt, hoặc bởi vì Lý Thất Dạ được ông trời chiếu cố, cảnh này làm một ít người tâm sinh ghen ghét, cho nên ước gì Lý Thất Dạ chịu khổ.
Đối mặt đệ tử chấp pháp đội vây quanh, Lý Thất Dạ hờ hững nhìn bọn họ, hắn nói:
- Chó ngoan không cản đường, không tránh ra thì chết!
Lý Thất Dạ nói chuyện phong khinh vân đạm, lập tức làm đệ tử chấp pháp đội chung quanh tức giận, sắc mặt Chiến Hổ trầm xuống, hai mắt bắn ra hào quang lạnh lùng.
Về phần các đệ tử khác, bọn họ sợ đến mức tránh sang một bên, đệ tử như Lỗ Đạo Ngụy sợ hãi sắc mặt trắng bệch.
- Tiểu tử này bị điên hay sao? Hắn dám nói thế với chấp pháp đội? Hắn chán sống sao?
Có đệ tử nói ra một tiếng.
Mọi người đều biết, trong Thần Huyền tông, chấp pháp đội có quyền uy rất lớn, nếu có bất mãn gì, hoặc không có tội có thể đi khiếu nại, nhưng nếu là phản kháng chống lại lệnh bắt thì phiền toái.
Hiện tại Lý Thất Dạ đây chỉ chống lại lệnh bắt, hắn còn mở miệng dõng dạc muốn tiêu diệt chấp pháp đội, dưới tình huống như vậy, các đệ tử đều cho rằng Lý Thất Dạ xong đời, đối kháng với chấp pháp đội, hắn sẽ không có nơi sống yên trong Thần Huyền tông, cho dù không có sai lầm gì cũng bị giam vào đại lao.
- Cảnh cáo một lần cuối cùng, thúc thủ chịu trói, nếu không đánh chết tại chỗ!
Đôi mắt Chiến Hổ mở to, hắn lộ ra sát cơ, chỉ trong nháy mắt khí tức đáng sợ ập tới, mọi người có thể nghe thấy tiếng hổ gầm.
Thời điểm này, Chiến Hổ còn chưa ra tay, hắn cho người ta cảm giác như hồng hoang dã thú, là mãnh hổ ăn người.
Cho nên, vào lúc này, các đệ tử khiếp sợ, bọn họ liên tục lui về phía sau.
Đệ tử Thần Huyền tông nhập môn không lâu cũng biết, Chiến Hổ có được thực lực Vương Giả Phách Thể, thực lực như vậy, đối với Thần Huyền tông mà nói đã thập phần cường đại, đệ tử trẻ tuổi không có bao nhiêu người có thực lực như thế.
- Đại sư huynh sắp đột phá, chỉ sợ dùng không bao lâu sẽ bước vào cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân.
Cảm nhận được khí tức bá vương vô cùng cường đại trên người Chiến Hổ, có đệ tử lớn tuổi nói.
Nghe thấy lời này, các đệ tử khác sợ hãi.
Nghe thấy cảnh cáo Chiến Hổ như vậy, Lý Thất Dạ lườm hắn một cái sau đó xoay người rời đo.
- Thứ không biết sống chết!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không quan tâm tới lời mình cảnh cáo, Chiến Hổ giận tím mặt, hai mắt lộ ra sát cơ đáng sợ.
Lý Thất Dạ tỏ ra thần thái bình tĩnh tự nhiên, Chiến Hổ càng nhìn không vừa mắt, mỗi lần nhìn thấy thần thái Lý Thất Dạ như vậy, hắn cảm giác Lý Thất Dạ không quan tâm tới mình, hiện tại Lý Thất Dạ cũng dám mệnh lệnh của hắn, hắn có thể không giận hay sao?
Hắn tay cầm quyền hành trong Thúy Điểu phong, có đệ tử nào dám chống đối hắn?
Ánh mắt Chiến Hổ lành lạnh và lộ ra sát cơ, hắn nói:
- Người kháng mệnh giết không tha!
Keng!
Một âm thanh vang lên, Chiến Hổ vừa dứt lời, đao kiếm ra khỏi vỏ, đệ tử chấp pháp đội lập tức rút ra binh khí bản thân, sau đó động thủ với Lý Thất Dạ.
- Tự tìm đường chết.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dám chống đối, dám cải lời chấp pháp đội, các đệ tử ở đây cho rằng hắn chết chắc rồi.
- Dừng tay!
Thời điểm đệ tử chấp pháp đội muốn động thủ, một tiếng quát vang lên, sau tiếng quát này là tiếng sấm vang dội, các đệ tử ở đây bị trùng kích lui về phía sau, thực lực đệ tử chấp pháp đội mạnh hơn các đệ tử khác không ít, bọn họ cũng bị chấn động ép lui về phía sau.
Chiến Hổ biến sắc, mắt hổ mở to, hắn ngẩng đầu nhìn lên, lúc này nhìn thấy Lưu Lôi Long đã đuổi tới, chính hắn là người quát bảo đệ tử chấp pháp đội dừng tay.
Chiến Hổ nhìn thấy Lưu Lôi Long, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Sư thúc, ngươi có ý gì, bao che tội phạm sao?
Lúc này Lưu Lôi Long đứng ở nơi đó, khí tức vương giả bàng bạc, tuy nhân số đệ tử chấp pháp đội đông nhưng không phải đối thủ của Lưu Lôi Long, dù sao, đây chỉ là tiểu đội chấp pháp của Thúy Điểu phong mà thôi.
Vào lúc đó, ánh mắt Chiến Hổ đảo qua người Lưu Lôi Long, hắn cũng hoài nghi pho tượng đập chết Dương Tứ là do Lưu Lôi Long ở sau lưng ra tay. Dù sao, bằng thực lực Phàm Thai Nhục Thân của Lý Thất Dạ không thể giết Dương Tứ.
Nhưng nếu như là Lưu Lôi Long, vậy thì khó mà nói, Lưu Lôi Long có thực lực Vương Giả Phách Thể, hơn nữa còn là Vương Giả Phách Thể lâu năm, thực lực của hắn còn mạnh hơn Chiến Hổ một ít.
Thực lực Lưu Lôi Long cao hơn Dương Tứ hai đại cảnh giới, nếu như Lưu Lôi Long thật sự có lòng ám sát Dương Tứ, nói không chừng có thể làm thần không biết, quỷ không hay.
Cho nên, vào lúc này, Chiến Hổ cũng hoài nghi Dương Tứ bị pho tượng đập chết là do Lưu Lôi Long nhúng tay.
- Là Lưu sư bá.
Nhìn thấy Lưu Lôi Long đến, có không ít đệ tử cũng biết hắn, dù sao trong hàng đệ tử đời thứ hai, Lưu Lôi Long cũng xem như là đại nhân vật.
- Đó là Lưu sư bá từng được gọi là tiểu thiên tài hay sao?
Một ít sự tích về Lưu Lôi Long, đệ tử trẻ tuổi trong Thần Huyền tông đã từng nghe thấy.
Đối với Chiến Hổ hùng hổ dọa người, Lưu Lôi Long trầm giọng nói:
- Hiền chất, chấp pháp cần phải thiết diện vô tư, chớ có tùy ý chụp mũ cho người khác, Dương Tứ chết là ngoài ý muốn, hắn bị pho tượng đập chết, đây là việc các đệ tử khác nhìn thấy.
- Pho tượng đập chết?
Đôi mắt Chiến Hổ mở to, hắn lạnh lùng nói:
- Thế gian này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như thế, hay nói thực lực Dương Tứ yếu nên bị pho tượng đập chết?
- Cũng không phải, việc này không phải hiền chất ngươi nói tính toán, các vị trưởng lão và các vị phong chủ sẽ có phán đoán.
Lưu Lôi Long phất tay ngăn cản đường đi của đệ tử chấp pháp đội.
Lúc này Lý Thất Dạ lười biếng rời đi, đối với chấp pháp đội cũng tốt, đối với những người khác cũng được, hắn chưa từng liếc nhìn.
- Vậy thì chờ các vị trưởng lão cùng các vị phong chủ có kết luận rồi nói sau, hiện tại bắt người nhốt vào đại lao!
Chiến Hổ hùng hổ dọa người, hắn tiến lên một bước, lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ sư thúc muốn phá hư quy củ của tông môn hay sao?
Chiến Hổ tiến lên một bước ngăn cản, rất có xu thế động thủ với Lý Thất Dạ, việc này làm cho Lưu Lôi Long nhíu mày.
Lưu Lôi Long cao hơn Chiến Hổ một lứa, đối mặt trưởng bối, Chiến Hổ vẫn hùng hổ dọa người, việc này trừ hắn có thực lực cường đại ra, quan trọng hơn là, sau lưng của hắn có chỗ dựa đủ cường đại, hắn hoàn toàn không sợ trưởng bối như Lưu Lôi Long.
- Ngươi muốn động thủ với ta sao?
Sắc mặt Lưu Lôi Long trầm xuống, hắn lạnh lùng nói.
Lưu Lôi Long không muốn gây chuyện, nhưng không có nghĩa hắn sẽ bị một tiểu bối qua mặt, huống chi, bất kể như thế nào, hắn sẽ không nhìn Lý Thất Dạ bị chấp pháp đội bắt đi, hắn cho rằng, một khi Lý Thất Dạ rơi vào trong tay chấp pháp đội thì tuyệt đối sẽ có chuyện không tốt xảy ra.
- Nếu sư thúc muốn bao che tội phạm, vi phạm quy củ tông môn, tiểu chất chỉ có thể không biết tự lượng sức mình lĩnh giáo tuyệt học của sư thúc.
Chiến Hổ hùng hổ dọa người.
Nhìn thấy Chiến Hổ cùng Lưu Lôi Long đối chọi gay gắt, các đệ tử chung quanh lui về phía sau, không dám cuốn vào trong đó, mọi người đều biết, Lý Thất Dạ là người đi ra từ Lưu thôn, Lưu Lôi Long là người Lưu thôn, đương nhiên sẽ đứng về phía Lý Thất Dạ.
- Tốt, tốt, mọi người không nên giương cung bạt kiếm.
Vào lúc đó, một giọng nói cao lớn vang lên, chỉ thấy một người chạy đến, đó chính là Hoàng Kiệt.
Hoàng Kiệt đi tới, nói:
- Việc này còn chưa có kết luận, không cần xung đột, chờ tông môn đưa ra kết luận, nói ai đúng ai sai cũng không muộn.
Hoàng Kiệt nắm giữ trọng trách trong Thần Huyền tông, hơn nữa hắn là cường giả Chân Nhân Bảo Thân, hắn nói chuyện càng có phần lượng.
Dù sao, Lưu Lôi Long rời khỏi Thần Huyền tông từ lâu, lực ảnh hưởng của hắn trong Thần Huyền tông lực sớm không bằng trước kia.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương