Đế Bá

Chương 4527 : Hài tử rời nhà

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Lưu Lôi Long buồn vô cớ, hắn hỏi: - Thiếu gia thì sao? Thiếu gia sẽ gì đi đâu? Mặc dù nói Lý Thất Dạ chỉ điểm qua hắn và hài tử trong thôn, nhưng Lý Thất Dạ cũng không có thu bọn họ làm đồ đệ, cũng không chỉ điểm bọn họ mãi. Sớm muộn gì Lý Thất Dạ cũng rời khỏi nơi đây, nếu như nói hắn mang theo bọn nhỏ trong thôn tiến vào Thần Huyền tông, như vậy chỉ sợ Lý Thất Dạ cũng nên rời đi. - Ta cũng đi Thần Huyền tông xem một chút. Lý Thất Dạ nói: - Ta có chút duyên phận với Thần Huyền các ngươi, đi xem cũng tốt. Nói đến đây, Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn về hướng Thần Huyền tông, hắn tươi cười. - Thật, thiếu gia cũng bái nhập Thần Huyền tông? Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Lưu Lôi Long vui mừng như điên. Nếu như Lý Thất Dạ cũng bái nhập Thần Huyền tông, vậy thì ý nghĩa Lý Thất Dạ không có rời đi nhanh như thế, hài tử trong thôn và hắn sẽ được Lý Thất Dạ chỉ điểm. Lý Thất Dạ gật đầu, hắn không nói thêm cái gì. Lưu Lôi Long vui mừng như điên, hắn hành đại lễ với Lý Thất Dạ: - Ta về tông môn xem sao. Sau khi có quyết định, Lưu Lôi Long đã có kế hoạch cho đám nhỏ bái nhập tông môn. Trên thực tế, đối với hài tử Lưu thôn mà nói, không có gì tốt bằng bái nhập Thần Huyền tông, Lưu thôn nằm dưới quản lý của Thần Huyền tông, là địa bàn của Thần Huyền, huống chi người Lưu thôn đi ra ngoài đều bái vào Thần Huyền tông. Ngày hôm nay, Lưu Lôi Long thu thập đồ vật, chuyên trở lại tông môn một chuyến, lúc này có quá nhiều đệ tử Lưu thôn có thể bái nhập tông môn, chưa từng có chuyện như thế xảy ra, cho nên Lưu Lôi Long cần đi câu thông với trưởng bối tông môn một chút. Qua vài ngày sau, Lưu Lôi Long quay về, hắn tuyên bố tin tức tốt với hài tử trong thôn: - Nắm chặt tu luyện, một tháng sau, tông môn sẽ mở sơn môn chiêu thu đệ tử, tất cả các ngươi đều đi, ai rớt lại vậy cũng đừng trách ta không dạy các ngươi không tốt, cút trở lại làm ruộng đi! Lưu Lôi Long nói lời này chỉ hù dọa đám hài tử trong thôn, trên thực tế, hài tử trong thôn tuổi này bước vào Thiết Bì Cường Thể thì có tư cách trở thành đệ tử Thần Huyền tông. Hơn nữa, sau khi tiến vào tông môn, hắn đã câu thông với trưởng bối từ trước, có không ít thứ đã an bài xong, có thể nói, hài tử trong thôn còn tốt hơn các đệ tử vừa mới bái nhập tông môn khác. - A… Sau khi nghe Lưu Lôi Long nói thế, hài tử trong thôn sôi trào, tất cả bọn nhỏ hưng phấn hò hét. Đương nhiên, sau khi phụ mẫu đám nhỏ nhận được tin tức đều vui vẻ ra mặt, đối với phụ mẫu bọn trẻ, con mình có thể bái vào Thần Huyền tông chính là chuyện rạng rỡ tông đường. - Đây là đại sự rạng rỡ tổ tông của Lưu thôn chúng ta, lần thứ nhất có nhiều hài tử bái nhập tiên môn như vậy. Các lão nhân trong Lưu thôn cảm khái, không biết có bao nhiêu lão nhân hưng phấn chảy nước mắt. Dù sao, Lưu thôn có nhiều hài tử bái nhập Thần Huyền tông, tương lai tất nhiên sẽ cải biến vận mệnh Lưu thôn của bọn họ, nói không chừng bọn họ có cơ hội trở thành một bộ phận của Thần Huyền tông! Sau khi nghe tin tức như thế, trong một tháng này, hài tử trong thôn đều cố gắng tu luyện, còn chăm chỉ hơn ngày bình thường, hoàn toàn không dám thư giãn. Lưu Lôi Long hù dọa bọn chúng còn có tác dụng, dù sao không ai muốn bị đào thải huống chi, có thể bái nhập Thần Huyền tông chính là chuyện bọn trẻ muốn nhất, đối với bọn trẻ mà nói, có thể tiến vào Thần Huyền tông, trở thành tiên nhân phi thiên độn địa chính là chuyện bọn chúng ước mơ. Một tháng trôi qua vội vàng, bọn nhỏ trong thôn liên tục lên đường, sáng sớm ngày hôm nay, hài tử trong thôn khóc lóc đỏ mắt, không biết có bao nhiêu phụ mẫu lưu luyến không rời. Rất nhiều phụ mẫu cũng biết đưa hài tử vào Thần Huyền tông, từ nay về sau sẽ có vận mệnh khác biệt, hơn nữa cơ hội gặp hài tử càng ngày càng ít, thậm chí có khả năng cả đời không gặp lại lần thứ hai. Mặc dù là như thế, với tư cách phụ mẫu bọn trẻ, bọn họ vẫn nguyện ý đưa bọn trẻ tiến vào Thần Huyền tông, không phải vì bọn họ, cũng không phải vì Lưu thị, trọng yếu nhất là hài tử của bọn họ có thể trở thành tiên nhân phi thiên độn địa! Dù sao hài tử trong thôn còn nhỏ tuổi, lần thứ nhất đi xa nhà, lại sắp rời khỏi phụ mẫu, không ít hài tử đều khóc đỏ mắt, cũng không ít hài tử lúc gần đi khóc sướt mướt. Nhìn cảnh này, Lưu Lôi Long ngày thường nói chuyện như sấm sét cũng im lặng, lặng lẽ nhìn bọn trẻ từ biệt phụ mẫu. Chuyện này làm hắn nhớ lần đầu tiên xa nhà đi Thần Huyền tông bái sư cầu nghệ, cảnh tượng năm đó còn rõ mồn một. Lý Thất Dạ nhìn tất cả, hắn bình thản tự nhiên, hắn đã thấy biệt ly như vậy quá nhiều, đã sớm chết lặng. - Oa Nhi, đi thôi, vào trong tiên môn phải nghe thiếu gia nói, nghe huấn luyện viên. Cuối cùng, phụ mẫu trong thôn hạ quyết tâm đẩy hài tử rời đi, giao hài tử cho Lý Thất Dạ, Lưu Lôi Long. Trên thực tế, lão nhân trong thôn cũng biết, bọn trẻ thế hệ này rất hạnh phúc, dù sao bọn họ có Lưu Lôi Long chiếu cố, như hài tử dĩ vãng, chỉ có một hai người có thể bái nhập Thần Huyền tông, tại Thần Huyền tông phải dựa vào chính mình, căn bản không có thân nhân hoặc người quen chiếu cố. - Đi thôi. Cuối cùng, Lý Thất Dạ phân phó một tiếng, Lưu Lôi Long và hài tử trong thôn rời đi. Lý Thất Dạ ngồi trên kiệu mềm do đám nhỏ nâng, Lưu Lôi Long cho rằng làm như thế là rèn luyện bọn trẻ. Dọc theo con đường này, Lý Thất Dạ ngồi trên kiệu do bọn trẻ vác, hắn nhắm mắt dưỡng thần giống như đang ngủ. Trên đường đi, Lưu Lôi Long cũng nói những tin tức trong Thần Huyền tông, một ít lịch sử và môn quy của Thần Huyền tông… Hắn muốn đám trẻ sớm hiểu về Thần Huyền tông. Thần Huyền tông là đại giáo ở bắc Tây Hoàng, cho dù nó không phải truyền thừa cường đại nhất bắc Tây Hoàng, cũng là truyền thừa tiếng tăm lừng lẫy tại bắc Tây Hoàng, thực lực vô cùng cường đại. Quan trọng hơn là, Thần Huyền tông là môn phái truyền thừa cổ xưa số một số hai tại bắc Tây Hoàng. Phải biết rằng, Thần Huyền tông được sáng tạo vào thời kỳ thượng cổ, trong kỷ nguyên Cửu giới xa xôi, tổ sư của bọn họ chính là thần thú Huyền Vũ vô địch! Truyền thuyết, trong thời đại cổ xưa, tổ sư của bọn họ được tiên nhân làm phép và đạt được một thân tạo hóa vô song, có được huyết thống vô song, sáng tạo Thần Huyền tông. Về sau, Cửu giới nứt vỡ, thiên địa cải tạo, Thần Huyền tông vẫn đứng vững không ngã, chỉ có điều, về sau Thần Huyền tông đã từng suy sụp qua, nhưng khi Nam Loa Đạo Quân ngang trời xuất thế, Thần Huyền tông lại quật khởi lần nữa, đã từng trở thành truyền thừa cường đại nhất bắc Tây Hoàng thậm chí là cả Tây Hoàng. Tuy nhiên, hôm nay Thần Huyền tông đã không còn hiển hách như năm đó, cũng không mạnh như ngày xưa, nhưng Thần Huyền tông hôm nay lại có lực ảnh hưởng rất lớn trong bắc Tây Hoàng. Huống chi, Thần Huyền tông chính là một trong hai yêu môn lớn nhất bắc Tây Hoàng, có thể sánh vai với Long Phượng cốc, chỉ có điều Long Phượng cốc không dễ dàng chọn đệ tử bên ngoài. Cho nên, tại bắc Tây Hoàng, rất nhiều Yêu tộc hoặc là yêu tu thành đạo đều lựa chọn đầu nhập Thần Huyền tông. Thần Huyền tông có lịch sử lâu dài, từ đó bọn họ càng cường đại, bởi vì Thần Huyền tông không chỉ có công pháp tuyệt thế vô song của Đạo Quân, bọn họ còn có được bí thuật viễn cổ. Đặc biệt tổ sư thần thú Huyền Vũ của bọn họ còn truyền thụ công pháp, thích hợp với yêu quái các tộc tu luyện, có thể dung hợp các loại đại đạo Yêu tộc, cũng chính bởi vì như thế, cho nên Yêu tộc tại bắc Tây Hoàng đều bái nhập vào Thần Huyền tông. Thần Huyền tông quản hạt thổ địa rộng trăm vạn dặm rộng, thành trì trên trăm ngàn, trong địa bàn có vô số tiểu môn tiểu phái. Tông môn Thần Huyền tông lại thành lập trên dãy núi vô cùng to lớn. So sánh với thế gia, cổ phái ưa thích xây dựng đại thành, Thần Huyền tông không lai vãng với phàm tục. Mặc dù như thế, Thần Huyền tông vẫn có lực ảnh hưởng to lớn tại bắc Tây Hoàng. Nghe Lưu Lôi Long giảng giải, đám nhỏ Lưu thôn càng hiểu đại khái về Thần Huyền tông, cũng vạch tấm khăn thần bí của Thần Huyền tông. - Huấn luyện viên, khi nào chúng ta có thể phi thiên độn địa? Trên đường đi, có hài tử khờ dại hỏi. - Thế nào mới tính là phi thiên độn địa? Lưu Lôi Long vừa cười vừa nói. - Như tiên nhân trong truyền thuyết, có thể bay từ nơi này sang nơi khác. Có hài tử hưng phấn nói ra. Trong mắt bọn họ, có thể bay xa như vậy chính là tiên nhân. - Như vậy các ngươi phải tu hành tới cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân. Lưu Lôi Long nói ra.