Đế Bá
Chương 4466 : Chém giết
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, thời điểm Lý Thất Dạ đứng lên, đột nhiên trong vòng xoáy xuất hiện khói đen, khói đen ngập trời lao thẳng vào Lý Thất Dạ.
Khói đen hạ xuống với tốc độ cực nhanh, nó cũng bao trùm toàn bộ thân thể Lý Thất Dạ.
Sau khi quan sát cẩn thận mới phát hiện, nó không phải là khói đen gì, mà là vô số ma vật, mỗi một con ma vật giống như con dơi đen, chúng hàm răng của chúng mọc ra vô số răng nanh, trên cánh còn mọc ra vô số móc câu, chỉ cần móc câu của chúng xẹt qua yết hầu, đối thủ sẽ bị chém giết.
Những con dơi này ký sinh trên cơ thể Phụ Luy, ngày bình thường chúng sống dựa vào Phụ Luy, nhưng một khi Phụ Luy cần chúng, chúng sẽ xuất hiện chiến đấu, chúng là hung vật cực kỳ nguy hiểm, một khi bị chúng vây quanh, chúng sẽ tỏa ra khí tức đáng sợ làm đối thủ tê liệt!
- Cút!
Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, hắn đấm ra một quyền, tất cả con dơi đều bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh thành huyết vụ, chúng không chịu nổi một đòn của Lý Thất Dạ.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó vô số bóng đen rơi vào trong hang ổ Phụ Luy.
Lý Thất Dạ đã thả người tiến vào trong vòng xoáy tối tăm, ngay sau đó phía dưới xuất hiện tiếng nổ lớn phá vỡ vòng xoáy, tất cả bóng đen bị Lý Thất Dạ nghiền nát thành huyết vụ.
Ngay sau đó, hai người Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ đều đứng lên, bọn họ đứng trên vòng xoáy trông xem thế nào.
Oanh, oanh, oanh...
Thời điểm này, thiên địa lay động, toàn bộ Bất Độ Hải như bị nâng lên, sóng lớn cao vạn trượng càn quét khắp nơi.
- Ta chính là vương giả vô thượng, chúa tể thiên địa...
Thời điểm này, tiếng gầm thét của Phụ Luy vang lên không dứt
Không chờ nó nói xong, một tiếng nổ lớn đã cắt đứt lời nó nói.
Sau đó là một loạt âm thanh kinh thiên động địa vang lên, vòng xoáy bị lực chiến đấu khủng bố phá hủy, xoáy nước sôi trào biến mất.
Bên dưới xuất hiện hàng loạt âm thanh va chạm, trái tim của Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ đập mạnh, bọn họ cảm thấy đau lòng, đương nhiên, bọn họ không phải đang lo lắng vì Lý Thất Dạ, bọn họ cảm thấy, Lý Thất Dạ đánh một trận như thế, Phụ Luy thê thảm cỡ nào, nó nhất định bị đánh vỡ xương cốt toàn thân.
- Ah!
Cuối cùng mọi việc kết thúc bằng một tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu vang vọng một góc trời, bất cứ người nào nghe thấy cũng nổi da gà.
Vào lúc đó, Vân Độ Thuỷ tổ và Vũ Tổ nhìn nhau, bọn họ biết rõ, Phụ Luy đã xong đời.
Quả nhiên, sau một lát có vô số đá vụn bay tán loạn khắp bầu trời, một đầu lâu xuất hiện trong đống đá vụn và nước biển.
Cái đầu cực lớn của Phụ Luy bị ném lên cao, đôi mắt của Phụ Luy mở ra thật to, giống như cho tới lúc chết nó cũng không ngờ mình chết thê thảm như vậy, quả thực nó bị đánh không có lực hoàn thủ.
- Tiên sinh vô song.
Vân Độ Thuỷ tổ sợ hãi thán phục nói một tiếng:
- Thời gian chưa uống cạn chung trà, Phụ Luy đã bị chém đầu.
- Nếu không phải địa hình dưới vòng xoáy phức tạp, ta chỉ dùng một chiêu hai thức là có thể giải quyết nó.
Lý Thất Dạ cười cười.
Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ cười khổ, Vũ Tổ đến trảm Phụ Luy, hắn không có bao nhiêu phần nắm chắc, nhưng Lý Thất Dạ dùng một hai chiêu là có thể giải quyết, chênh lệch trong đó lớn cỡ nào.
- Ai, ta phải đổi nơi rồi. Vũ Tổ nhìn đầu lâu chết không nhắm mắt của Phụ Luy, hắn cười khổ và lắc đầu nói một câu.
Hắn vốn muốn dùng Phụ Luy làm đá mài dao của mình, thật không ngờ, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ san bằng, tất cả hung vật bị tiêu diệt không còn một mống, hiện tại Vũ Tổ muốn tìm một con hung thú luyện tập cũng không thấy.
- Sắp nướng cháy rồi đấy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói với Vũ Tổ.
- Cũng đúng, cũng đúng.
Vũ Tổ khôi phục tinh thần, hắn lập tức nâng khối thịt lên, hắn thổi một hơi
- Tiên sinh lại ăn chứ?
Vũ Tổ cắt khối thịt làm ba phần, Vân Độ Thuỷ tổ cảm thấy đói nên ngồi xuống, hắn mời Lý Thất Dạ ăn cùng.
- Không, ta đã no bụng rồi, lại tìm nơi làm nóng người thôi.
Lý Thất Dạ cười lớn sau đó vượt qua không gian mà đi.
Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ đi xa và khom người hành lễ, sau khi Lý Thất Dạ biến mất, hai người bọn họ ngồi xuống và ăn tiếp.
- Ai, Vũ huynh, ta thấy ngươi không cần tìm chín đại quái ma luyện nữa.
Vân Độ Thuỷ tổ vừa ăn vừa nói:
- Tiên sinh nhất định dùng chín đại quái tập thể dục, chờ ngươi tới nơi, chỉ sợ chín đại quái đã bị tiêu diệt, ngươi nên tìm nơi khác thôi.
- Cũng đúng, ta vốn muốn đánh bóng mười năm tám năm, hiện tại xem ra đây là việc không thể nào.
Vũ Tổ đành phải bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói ra:
- Xem ra cần tìm nơi hung hiểm khác.
- Khá tốt, Bất Độ Hải vô cùng rộng lớn, tại nơi quỷ quái này cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu hung hiểm.
Vân Độ Thuỷ tổ vừa cười vừa nói.
- Không nói, không nói, không nói cũng được.
Vũ Tổ bắt đầu ăn, hắn không ngừng cắn xé khối thịt, mỡ bóng loáng như hoàng kim chảy xuống:
- Thật sự quá ngon, tại sao lúc trước ta không biết thịt này lại ngon như thế.
- Lần sau chúng ta đi tìm thịt ăn no nê một bữa.
Lúc này hai vị Thuỷ tổ đã trở thành ăn hàng, bọn họ ăn sạch đại quái, chung quanh là xương cốt chất thành núi, máu tươi nhuộm đỏ mặt biển.
Lý Thất Dạ đi lại trong Bất Độ Hải, hắn đi vào hiểm địa chém đại quái, vừa đi vừa tu hành, đoạn đường hắn đi qua, hắn vừa tu hành vừa ma luyện.
Có thể nói, mỗi ngày mỗi đêm trong Bất Độ Hải, hắn không ngừng tu hành và ma luyện chính mình, lúc này đại đạo của hắn đã thành, hắn vẫn cố gắng không thua bất cứ kẻ nào, hắn chuyên tâm hơn bất cứ người nào khác, hắn không ngừng đánh bóng đại đạo và rèn luyện áo nghĩa.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không chỉ đánh bóng đại đạo của mình, hắn còn đánh bóng đề cương tu luyện kỷ nguyên, cho nên hắn cần biết chính xác mỗi phần nhỏ trong đại đạo của hắn.
Khi được Lý Thất Dạ đánh bóng, đại đạo của hắn đã có đề cương tu luyện kỷ nguyên, cho nên hắn không ngừng cải biến đại đạo, cho dù là mỗi pháp tắc thật nhỏ cũng bị hắn tìm hiểu tới cực hạn.
Hơn nữa, cuối cùng bỏ đi tạp chất lưu lại tinh hoa, từ phức tạp biến thành đơn giản, hắn diễn biến đại đạo phức tạp thành tâm pháp đơn giản nhất
Lý Thất Dạ làm như vậy vì thuận tiện cho người đời sau tu luyện, hơn nữa cũng thích hợp làm trụ cột cho hậu nhân.
Nếu không, chỉ cần Lý Thất Dạ tu luyện, hắn không cần làm như vậy, tất cả đại đạo đều nằm trong lòng của hắn, tất cả đều hạ bút thành văn mà thôi.
Đại đạo của Lý Thất Dạ chính là đề cương, cho nên Lý Thất Dạ hủy đại đạo và phân thành bảy phần, tu luyện tâm pháp ngắn gọn của bảy đạo, hơn nữa bảy đạo tâm pháp này vô cùng chính xác.
Lý Thất Dạ không ngừng đánh bóng bảy đạo tâm pháp, sau khi hắn hủy đi liên tục, không chỉ trở thành tâm pháp nguyên vẹn, hơn nữa nó còn suy diễn phương pháp tu luyện tới cực hạn, thậm chí đánh vỡ cực hạn.
Sau khi chỉnh hợp bảy tâm pháp, tâm pháp vô cùng nguyên vẹn sẽ là đại đạo của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ liên tục đánh bóng bảy đạo tâm pháp, mỗi chữ mỗi câu đều diễn biến tới cực hạn, sau đó suy diễn từ trong đó, cuối cùng mới hóa thành công pháp đơn giản nhất.
Hắn không ngừng suy diễn thành công, cuối cùng Lý Thất Dạ bắt đầu phong ấn bảy đạo tâm pháp vào trong Thái Sơ thụ, dung làm một thể với Thái Sơ thụ.
Bảy đạo tâm pháp này, Lý Thất Dạ từng gọi chúng là: Hỗn Độn Tâm Pháp, Khai Thiên Tâm Pháp, Phong Thần Tâm Pháp, Vạn Vật Tâm Pháp...
Tuy bảy đạo tâm pháp không giống nhau, tất cả đều có trọng điểm, nhưng bảy đạo tâm pháp không mạnh hay yếu hơn nhau.
Nhưng khai sáng một hệ thống tu luyện toàn bộ kỷ nguyên mới, nói dễ vậy sao, sau khi Lý Thất Dạ đánh bóng bảy đạo tâm pháp, hắn lại tu luyện trên Thái Sơ thụ nhiều lần, trên Thái Sơ thụ kết ra rất nhiều đạo quả, mỗi một đạo quả no đủ và rất nặng.
Lý Thất Dạ vừa đi vừa tu hành, hắn vào hiểm địa chém hung vật, có thể nói, những nơi hắn đi qua, không có gì có thể kháng cự, hung vật cường đại hơn nữa cũng chết trong tay hắn, cho nên, hắn thường thường giết đến khi trời long đất lỡ, máu chảy thành biển.
Đương nhiên, đây là điểm Bất Độ Hải làm người ta thoải mái nhất, một khi động thủ sẽ không còn cố kỵ, không có thứ gì gò bó, không cần sợ ném chuột vỡ bình, có thể đại khai sát giới giết hung vật.
Cảnh giác này thống khoái vui sướng, cũng khó trách rất nhiều Thuỷ tổ thích nơi này.
Tuy Bất Độ Hải có các loại hung hiểm, nhưng so với Tiên Thống giới thì điều kiện nơi này gian khổ hơn.
Đối với các Thuỷ tổ mà nói, nơi này có thể giúp bọn họ buông tay buông chân, có thể làm cho bọn họ đại chiến thống khoái, có cảm giác trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá bơi.
Oanh!
Máu tươi bắn tung tóe, hung thú to lớn ngã xuống.
Lại một con đại quái chết trong tay Lý Thất Dạ, con hung thú này là một trong chín đại quái, này một năm lại một năm, Lý Thất Dạ đã chém giết vài con trong chín đại quái, giết địa bàn của đại quái thi cốt chất thành núi.
Không có con đại quái nào thoát khỏi, chúng đều chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vượt qua sào huyệt đại quái, hắn xâm nhập hải vực hung hiểm, nơi này có vòi rồng đáng sợ, có hàng tỉ cơn lốc xoáy càn quét khắp nơi, gió lốc khủng bố như muốn xé rách không gian.
Hơn nữa, trong gió lốc đáng sợ còn có vô số tia chớp đánh xuống.
Có thể nói, vùng biển hung hiểm đáng sợ như vậy, ngay cả đại quái cũng không dám ở lâu.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương