Đế Bá
Chương 4438 : Vạn Cổ Đệ Nhất Thuỷ Tổ
Mười ba mệnh cung lơ lửng trên cao, vạn cổ duy nhất, cho dù là Thuỷ tổ cũng phải sợ hãi thán phục, kỳ tích như thế tồn tại duy nhất trong Tam Tiên giới, cũng là lần đầu tiên trong Tam Tiên giới.
- Tam Tiên giới vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ.
Vào lúc này, trong Tiên Thống giới đã có lão tổ quỳ lạy trên mặt đất, hắn hô to.
- Vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ, muôn đời vô địch, cứu tinh của Tam Tiên giới.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tiên Thống giới phát ra tiếng kêu gào không ngớt, vô số tu sĩ cường giả quỳ lạy dập đầu, cũng xem Lý Thất Dạ thành cứu tinh duy nhất của Tam Tiên giới, cũng xem Lý Thất Dạ thành Thủy tổ cường đại nhất Tam Tiên giới.
Đừng nói là Thuỷ tổ trong Tam Tiên giới, cho dù là Thủy tổ rơi vào hắc ám cũng ngước nhìn mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, nghe người trong thiên hạ hô to, không có bất cứ Thủy tổ nào dị nghị.
Cho dù có Thuỷ tổ cho rằng danh xưng “vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ” là quá mức, nhưng cũng không có kẻ nào nhảy ra phản đối.
Mười ba mệnh cung, chỉ thành tựu như thế đã vô song vạn cổ, chỉ bằng vào thành tựu như vậy có thể gọi là “vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ”, cho dù không được cũng kém không xa.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, cho dù Thủy tổ đối địch với Lý Thất Dạ cũng phải kính sợ.
Vừa rồi, khi Lý Thất Dạ ra tay, hắn đánh bại các Thủy tổ, cũng hành hạ Thủy tổ vô địch như bọn họ, bây giờ mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ đang lơ lửng trên cao, bất cứ người nào cũng phải khiếp sợ.
Không có bất cứ Thủy tổ rơi vào hắc ám nào tiến lên khiêu chiến Lý Thất Dạ, trong nội tâm bọn họ biết rõ, chỉ bằng vào lực lượng một người của bọn họ sẽ không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, nếu đơn đả độc đấu, bọn họ sẽ bị Lý Thất Dạ hành hạ, cho dù bọn họ là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống cũng không thoát khỏi vận mệnh thảm bại.
Cho dù hắc ám tín sứ là một trong thập đại Thuỷ tổ, là người mạnh nhất trong bọn họ cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, bởi vì trừ tồn tại đáng sợ trong hắc ám, Lý Thất Dạ chính là người mạnh nhất thứ hai mà hắn gặp được.
- Mười ba mệnh cung, Tam Tiên giới có người có thể tu luyện ra, đây cũng là một loại viên mãn.
Hắc ám tín sứ nhìn Lý mười ba mệnh cung của Thất Dạ, hắn cảm khái và kính nể, nói:
- Thời điểm ta còn trẻ, ta từng nghe qua kỳ tích như vậy, sau đó từng đau khổ tu luyện nhưng không thành công, dường như luôn kém một đường.
Nói đến đây, hắc ám tín sứ nhìn Lý Thất Dạ, thần thái trịnh trọng, nói ra:
- Hôm nay ngươi đã có thành tựu như thế, tại Tam Tiên giới, xưng là ‘ vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ ’ cũng không quá đáng, là danh xứng với thực.
Ngay cả hắc ám tín sứ cũng nói như vậy, tất cả Thủy tổ có mặt ở nơi này đều chịu phục.
Hắc ám tín sứ với tư cách là một trong thập đại Thuỷ tổ, hắn đã là tồn tại đỉnh phong nhất của Tam Tiên giới, lời hắn nói rất có quyền uy, hắn đã thừa nhận Lý Thất Dạ là “Vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ”, những người khác cho rằng xưng hộ như vậy, Lý Thất Dạ có thể nhận mà không cảm thấy thẹn.
- Tùy tiện tu thành mà thôi.
Nghe những lời tán dương như thế, Lý Thất Dạ chỉ tùy tiện cười, hắn nói chuyện rất tùy ý.
Lý Thất Dạ chỉ thuận miệng trả lời cũng làm người ta hít thở không thông, thậm chí những người này suýt phát điên, đặc biệt là các Thủy tổ rơi vào hắc ám, bọn họ chỉ có thể cười khổ.
Chỉ sợ Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống như bọn họ cũng đã thử đột phá cực hạn, thậm chí bọn họ còn nghĩ sáng tạo kỳ tích, nhưng bọn họ lục lọi trong đau khổ nhưng chưa bao giờ thành công.
Hiện tại Lý Thất Dạ tu luyện thành mười ba mệnh cung, hắn còn nói “tùy tiện tu thành mà thôi”, lời này làm người ta phát điên, cũng làm người ta hâm mộ ghen ghét, nói rất nhẹ nhàng linh hoạt, thật sự làm người ta muốn bóp chết hắn tại chỗ.
- Mười ba mệnh cung, ngươi nên cao chạy xa bay mới đúng.
Hắc ám tín sứ nói chuyện bình thản, hắn cũng không lộ ra địch ý với Lý Thất Dạ, nói:
- Ngươi đã đánh vỡ cực hạn, ta tin tưởng ngươi sẽ có nơi dừng chân, cũng có nơi quy túc. Ngươi không nên đi ra, dù sao ngươi sẽ mất mạng. Kỳ tích Tam Tiên giới sẽ bị chôn vùi.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn nói:
- Nơi quy túc của ta là trận chiến cuối cùng, đánh nát long đàm hổ huyệt! Đồ diệt tất cả ngụy tiên, đó là việc ta nên làm.
Hắn nói hời hợt nhưng vô cùng bá đạo, vô địch vạn cổ.
- Nói hay lắm!
Vô số tu sĩ Tiên Thống giới cũng hoan hô trước lời nói của Lý Thất Dạ.
Ánh mắt hắc ám tín sứ hơi co giật, cũng không kinh ngạc, hắn chỉ gật đầu và nói:
- Dũng khí đáng khen, cũng rất khó lường, năm đó ta cũng có lý tưởng hào hùng như ngươi.
Hắn nói đến đây thì dừng lại.
Hắc ám tín sứ nói ra lời như thế, người trong thiên hạ đều yên lặng một lúc, thậm chí trong lòng rất nhiều người rung động rất lớn.
Nhưng hắn là một trong thập đại Thuỷ tổ, thời điểm hắn nói ra lời này, không có người nào cười nhạo hắn, cũng không ai có tư cách cười nhạo.
Rất nhiều người tin tưởng, hắc ám tín sứ năm đó thật sự là như thế, cũng làm cho người khác kính nể.
Dù sao, với tư cách một trong thập đại Thuỷ tổ, vạn cổ đến nay, Tam Tiên giới có mấy người đạt tới độ cao như hắn? Tồn tại như bọn họ đại biểu cho đỉnh phong của Tam Tiên giới, vô số người đời sau nhìn lên, thậm chí ngay cả Thuỷ tổ cũng như thế.
Cho đến ngày nay, hắn sa đọa cũng làm người ta đau lòng.
Vào lúc đó, hắc ám tín sứ thu hồi ánh mắt mê ly, hắn khẽ lắc đầu, cuối cùng chỉ thở dài một hơi, nói:
- Nhưng tất cả đều không làm nên việc gì, khi chúng ta chí khí ngập trời, thời điểm hào khí vượt mây. Lúc trên bầu trời xuất hiện một người nhìn xuống, tất cả đều biến thành buồn cười, tất cả những việc chúng ta làm không có ý nghĩa, chúng ta chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Hắc ám tín sứ cảm khái như thế, trái tim mọi người lạnh buốt, không có ai biết hắn trải qua cái gì, nhưng với tư cách một trong thập đại Thuỷ tổ, hắn còn phải kiêng kị như thế, từ đó có thể nghĩ thứ hắn gặp đáng sợ biết nhường nào.
Thậm chí tồn tại như vậy đã vượt qua từ ngữ đáng sợ có thể diễn tả, thậm chí lực lượng của đối phương đã không thể hình dung nổi.
- Thì như thế nào?
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn phong khinh vân đạm, nói ra:
- Đánh hắn ngã nhào là được, ta tiến vào Bất Độ Hải, ai dám ngăn cản ta, giết không tha! Ta là vô địch.
Lý Thất Dạ nói chuyện không khác gì cự chùy nện vào nội tâm mọi người, cho dù Thủy tổ rơi vào hắc ám cũng hít thở không thông.
Bất kể là ai, đều không cho rằng Lý Thất Dạ chỉ tùy tiện nói mà thôi, thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này, lời nói của hắn tràn ngập lực lượng, tràn ngập vô số khả năng, hơn nữa, cứ kẻ nào cũng tin tưởng, Lý Thất Dạ tuyệt đối nói được làm được.
- Dũng khí đáng khen.
Bát Bảo Thuỷ tổ khen một tiếng, hắn lại lắc đầu và cảm khái, cũng có một ít tiếc hận trong lời nói:
- Chỉ đáng khen mà thôi.
Nói đến đây, Bát Bảo Thuỷ tổ không muốn nói nhiều, dường như kiêng kị cái gì đó.
- Ta hiểu ngươi muốn nói cái gì.
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn rất tùy ý:
- Ta biết rõ hắn đang ngủ đông trong Bất Độ Hải, nhưng không sao, hắn dám trêu chọc ta, giết không tha!
Khi Lý Thất Dạ nói ra ba chữ “giết không tha”, vô số người trong Tiên Thống giới cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, thời điểm này, có người cố ý nhìn về phía Bất Độ Hải.
Trong lúc giật mình, dường như bọn họ nhìn thấy Bất Độ Hải sinh ra sóng to gió lớn, dường như sâu trong biển cả là hình ảnh đệ nhất hung nhân quét ngang tất cả, đại chiến hắc ám, cũng đánh ra thời đại hòa bình cho Tam Tiên giới!
Ánh mắt hắc ám tín sứ thâm thúy, hắn nói:
- Ta tin tưởng ngươi nói là làm.
Nói đến đây, hắc ám tín sứ dừng một lúc, thần thái trịnh trọng nói:
- Cho dù ngươi có thể đánh một trận chiến cuối cùng tỏng Bất Độ Hải, có thể san bằng tất cả, ngươi cũng không thể cứu vãn cái gì, càng không thể thay đổi cái gì.
- Tam Tiên giới đã bại lộ.
Nói đến đây, hắc ám tín sứ cảm thấy bi ai, nói:
- Tận thế của Tam Tiên giới chỉ là việc sớm muộn. Cho dù ta không diệt Tam Tiên giới, cũng sẽ có người tới diệt Tam Tiên giới, tất cả chỉ là vấn đề thời gian.
So sánh với đám người Bát Bảo Thuỷ tổ, địa vị của hắc ám tín sứ rất cao, hắn nói rõ hơn, nhưng càng kiêng kị nhiều hơn.
Hắc ám tín sứ nói như thế, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới cũng ngơ ngác, nhưng hắn là một trong thập đại Thuỷ tổ, hắn còn bi quan như vậy, tồn tại hắc ám đáng sợ cỡ nào?
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn không quan tâm:
- Ta không cho rằng như vậy, ta còn, thiên địa còn, không hơn.
Hắc ám tín sứ nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn thâm thúy giống như muốn nhìn ra cái gì đó trên người Lý Thất Dạ, cuối cùng hắn nói:
- Ngươi đi đi, chúng ta sẽ xem như không xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng xem như chưa từng gặp qua ngươi.
Hắc ám tín sứ nói như vậy, nội tâm tất cả người trong Tiên Thống giới căng thẳng, cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ, không biết có bao nhiêu người sợ Lý Thất Dạ sẽ đột nhiên rời đi.
Lúc này, hi vọng của Tam Tiên giới đều ký thác lên người Lý Thất Dạ, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể cứu vớt Tam Tiên giới, nếu như Lý Thất Dạ thật sự rời đi, Tam Tiên giới sẽ bị tiêu diệt.
- Không, ngươi sai rồi.
Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn lãnh đạm nói:
- Ta không đặt các ngươi vào trong mắt, muốn tiêu diệt các ngươi, việc này có gì khó, cho dù chủ nhân của các ngươi tới, ta cũng chém đầu chó của hắn.
- Nói hay lắm, đệ nhất hung nhân tất thắng!
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới nhiệt huyết sôi trào, không ít người gào to.
- Đệ nhất hung nhân tất thắng, tất thắng.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng gào to vang vọng trong Tiên Thống giới.
Nhưng cho dù là hắc ám tín sứ hay các Thủy tổ khác, bọn họ nhìn Lý Thất Dạ như nhìn người chết.
- Nếu ngươi có thể lật ngược tình thế, ngươi muốn quét ngang tất cả, như vậy ngươi nên rời đi.
Hắc ám tín sứ rất nghiêm túc, nói chuyện rất chân thành:
- Ngươi chưa đạt tới tình trạng quét ngang tất cả, nếu ngươi muốn thắng, ngươi cần có thời gian, mà không phải tùy tiện làm việc như hiện tại.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương