Đế Bá

Chương 4399 : Sinh ly tử biệt

Tất cả mọi người nhìn sang Kim Quang Thượng Sư, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nói không ra lời, trong nội tâm cũng có đủ các loại tư vị. Kim Quang Thượng Sư, hắn là Thuỷ tổ khó lường, tiềm lực tương lai rất lớn, tại Tiên Thống giới, rất nhiều người kính nể Kim Quang Thượng Sư, có bao nhiêu người xem Kim Quang Thượng Sư như thần tượng. Nhưng hôm nay, mặc kệ hắn cường đại như thế nào, hắn cuối cùng cũng chết trận, nghĩ tới điểm này, rất nhiều người cảm thấy đau buồn một cách khó hiểu. Cùng lúc đó, trong nội tâm mọi người đều cảm thấy, chết trong tay của đệ nhất hung nhân cũng không phải chuyện hổ thẹn, càng không có gì phải bi thương. - Còn có lời nào muốn nói hay không? Lý Thất Dạ thản nhiên nhìn Kim Quang Thượng Sư, hắn cười nói một câu. Nội tâm nhiều người càng đau đớn, hiện tại là thời điểm nên nói di ngôn, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nín thở, đều nhìn Kim Quang Thượng Sư. Là người, đến cuối cùng đều phải chết, chỉ có điều, với thành tựu của Kim Quang Thượng Sư hiện tại, hắn còn rất trẻ tuổi, nhân sinh còn có rất nhiều việc để làm, đương nhiên trong nội tâm còn có quá nhiều tiếc nuối. Cho nên, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nhìn Kim Quang Thượng Sư, cũng chờ hắn bàn giao di ngôn. Kim Quang Thượng Sư vốn thản nhiên, hắn biết thời gian của mình không nhiều, thần thái lại mang theo một tia buồn bã, hắn thở dài sau đó nhìn sang một nơi, Khê Hoàng xuất hiện, nàng tao nhã tuyệt thế, khuynh quốc khuynh thành, trên thế gian hiếm có nữ tử nào sánh bằng. - Cuộc đời này, ta sống không uổng. Kim Quang Thượng Sư nhìn thê tử của mình, hắn nói: - Trong đời này, có ngươi làm thê tử của ta, đây là lớn nhất trong đời ta, cũng là vinh hạnh lớn lao. Nói đến đây, ánh mắt hắn tràn ngập thâm tình. Khê Hoàng cũng nhìn Kim Quang Thượng Sư, đôi mắt đầy nhu tình, giọng nói ôn nhu nhỏ nhẹ: - Ta kiêu ngạo vì ngươi, trở thành thê tử của ngươi, đây là việc đáng kiêu ngạo nhất trong đời ta. Trong khoảng thời gian ngắn, phu thê bọn họ nhìn nhau, dường như thời gian dừng lại ngay thời điểm này. Nhìn thấy sự việc như vậy, nội tâm rất nhiều người rung động, không biết bao nhiêu người cảm thấy thương cảm. Trong mắt người thế gian, Kim Quang Thượng Sư và Khê Hoàng chính là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp, bọn họ xưng là đạo lữ nhưng lại là thần tiên quyến lữ trong mắt người khác. Đối với nam nhân mà nói, nếu có thể cưới nữ nhân như Khê Hoàng làm thê tử, làm phu quân còn đòi hỏi gì; đối với nữ tử mà nói, nếu có thể gả cho nam nhân như Kim Quang Thượng Sư, đời này có sở cầu gì hơn? Thời điểm Kim Quang Thượng Sư và Khê Hoàng thâm tình nhìn nhau, thiên địa yên tĩnh, thời gian như dừng trôi, thời khắc nhìn nhau như ngàn vạn năm trôi qua. Tất cả mọi người ngừng thở, không dám phát ra âm thanh nào, không có người nguyện ý cắt ngang thời khắc như vậy, không có người nào nguyện ý đi phá hư phu thê tình thâm giữa hai người. Kim Quang Thượng Sư và Khê Hoàng thâm tình đối mặt nhau, bọn họ không cần nói chuyện, tâm hữu linh tê, cho dù chỉ một ánh mắt cũng có thể nói thay rất nhiều việc. Thời gian như dừng trôi cũng không biết trôi qua bao lâu, Kim Quang Thượng Sư thu hồi ánh mắt, hắn nhìn sang vị trí của Chập Long. - Đa tạ tiền bối hộ đạo, đáng tiếc, ta cô phụ tiền bối. Kim Quang Thượng Sư nói với Chập Long. - Không, ngươi là đệ tử ưu tú nhất trong đời của ta. Chập Long nói ra: - Ngươi đáng giá ta cảm thấy kiêu ngạo cả đời, ngươi là đệ tử làm ta cảm thấy kiêu ngạo nhất. Nghe thấy lời này, không ít người cảm thấy buồn bực, một đời Thuỷ tổ vô địch, cuối cùng vẫn phải kết thúc tính mạng của mình. - Cô phụ hi vọng của mọi người, Kim Quang hổ thẹn. Lúc này Kim Quang Thượng Sư nói với các đệ tử Tiên Đồng sơn. Lúc này, các đệ tử cường giả Tiên Đồng sơn đều quỳ xuống đất, các đệ tử cường giả dập đầu với Kim Quang Thượng Sư, mặc dù không có tiếng người nói chuyện nhưng bọn họ cũng thể hiện kính ý cao nhất với Kim Quang Thượng Sư, Kim Quang Thượng Sư đáng giá bọn họ thuần phục. Trong khoảng thời gian ngắn, trong thiên địa tràn ngập không khí sinh ly tử biệt, trong nội tâm mọi người đầy đau thương, thậm chí đã có người đang rơi lệ, cho dù là người không thích Kim Quang Thượng Sư, lúc này cũng lặng lẽ chảy nước mắt. Trong hoàn cảnh như hiện tại, cho dù là lão tổ Trường Tồn từng trải qua sinh ly tử biệt, trong nội tâm cũng có phần khổ sở, dù sao bọn họ nhìn thấy một Thủy tổ cường đại và còn trẻ tuổi rời khỏi thế gian. - Thời điểm sắp chết, ta có một yêu cầu với đạo huynh, có thể chứ? Kim Quang Thượng Sư nhìn sang Lý Thất Dạ, vẻ mặt trang trọng. Vào lúc đó, hỏa diễm đã sắp thiêu đốt hết thân thể Kim Quang Thượng Sư, có thể nói, hắn không còn bao nhiêu thời gian, Kim Quang Thượng Sư sẽ bị hỏa diễm thiêu đốt thành tro, đến lúc đó, Kim Quang Thượng Sư sẽ tan thành mây khói - Chuyện gì? Lý Thất Dạ cười cười, nói ra. - Ngươi sẽ chết. Kim Quang Thượng Sư nói: - Ta không sợ tử vong, ta chỉ yêu cầu kiểu chết mà thôi. Nếu là đạo huynh nguyện ý, xin giúp ta giúp một tay, dùng mười ba mệnh cung trấn giết ta là được, như vậy ta sẽ thỏa mãn. Mọi người nghe nói như thế, tất cả mọi người đều nhìn sang Lý Thất Dạ, cũng có rất nhiều người rung động. Kim Quang Thượng Sư khó thoát khỏi cái chết, lúc này hắn không khống chế nổi hỏa diễm của chính mình, chỉ sợ sau một lát, hỏa diễm sẽ đốt hắn tan thành mây khói. Đối với một vị Thuỷ tổ mà nói, chết dưới bí thuật của mình là việc không vui vẻ gì, nếu chết dưới mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, đối với Kim Quang Thượng Sư mà nói, đây chính là kiểu chết có tôn nghiêm. - Chết? Lý Thất Dạ cười cười, hắn lắc đầu và nói: - Hiện tại bàn cái chết, dường như còn quá sớm. Kim Quang Thượng Sư ngây ngốc, sau đó hắn cười khổ, khẽ lắc đầu, nói: - Ta tự tay sáng tạo bí thuật này, ta biết rõ nó đáng sợ, một khi tự thiêu đốt thân, chỉ có con đường chết, chỉ sợ Đại La Kim Tiên cũng không thể cứu nổi ta. Kim Quang Thượng Sư nói lời này không phải không có đạo lý, mà là hắn sáng chế Kim Quang Nhất Điểm, hắn còn không biết uy lực bí thuật của mình hay sao? Một khi không khống chế nổi hỏa diễm, chỉ sợ người sáng tạo bí thuật như hắn sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi. Cho nên, về phần lúc này, Kim Quang Thượng Sư đã không ôm bất cứ hi vọng gì, hắn đã thản nhiên đối mặt với tử vong. - Đại La Kim Tiên? Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn bình thản nói: - Tuy ta không phải Đại La Kim Tiên, thế gian cũng không có Đại La Kim Tiên, nhưng ta có mười ba mệnh cung! - Đạo huynh cứu ta? Ngay cả Kim Quang Thượng Sư cũng giật mình. Vào lúc này, tất cả mọi người ngạc nhiên, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Lý Thất Dạ. Không nói tới Lý Thất Dạ có thể cứu Kim Quang Thượng Sư hay không, tất cả mọi người cho rằng, Kim Quang Thượng Sư chính là đối thủ của đệ nhất hung nhân, thậm chí là địch nhân, hiện tại Kim Quang Thượng Sư chiến bại, hơn nữa hắn sắp chết thảm dưới bí thuật của mình, bất kể nói từ mặt nào, đệ nhất hung nhân cũng không cần cứu Kim Quang Thượng Sư. Đổi lại chính mình, thử hỏi bản tâm một chút, chỉ sợ sẽ không cứu Kim Quang Thượng Sư. - Ta giết rất nhiều người. Lý Thất Dạ cười khẽ, hắn nói chuyện rất tùy ý: - Cứu một người, xem như xong. Huống chi, tuy người thế gian rất nhiều, người thú vị hiếm có, cứu ngươi một mạng thì làm sao? Lý Thất Dạ nói như vậy làm rất nhiều người hít khí lạnh, trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu người bắt đầu kính nể hắn. Mặc kệ đệ nhất hung nhân cường đại thế nào, nhưng chắc chắn sẽ có người thành kiến với hắn, hoặc chắc chắn nhìn hắn không vừa mắt, nhưng lúc này, bất kể ngươi có thành kiến hay khúc mắc gì với hắn, người đó cũng bắt đầu kính nể hắn, đệ nhất hung nhân làm việc đáng giá người trong thiên hạ tôn kính. - Oanh! Một tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm mọi người chưa kịp phản ứng, mười ba mệnh cung tỏa ra ánh sáng chói mắt, ánh sáng chiếu sáng khắp thế gian. Ngay sau đó, hào quang chói mắt bao phủ người Kim Quang Thượng Sư. Thời điểm hào quang bao phủ trên người Kim Quang Thượng Sư, dường như thời gian ngưng cố, ngay cả hỏa diễm thiêu đốt trên người Kim Quang Thượng Sư cũng đông cứng. Sau khi hỏa diễm đông cứng, âm thanh “tư tư tư” vang lên, mười ba mệnh cung tỏa ra ánh sáng chói mắt, thời điểm ánh sáng chiếu lên người Kim Quang Thượng Sư, hỏa diễm trên người Kim Quang Thượng Sư bị dập tắt. - Thành công, thật thành công! Nhìn thấy hỏa diễm thiêu đốt trên người Kim Quang Thượng Sư bị dập tắt, trong khoảng thời gian ngắn có tiếng lôi động nổ vang. Mọi người nhìn thấy việc này và cảm thấy rất rung động, cho dù là Kim Quang Thượng Sư cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, hỏa diễm bị dập tắt nhanh chóng. Chỉ cần hỏa diễm trên người dập tắt, Kim Quang Thượng Sư sẽ được cứu. - Oanh! Vào lúc này, mười ba mệnh cung bộc phát hỗn độn, giống như tái tạo thiên địa, giống như thời gian đảo lưu, trong hỗn độn ẩn chứa sinh cơ bừng bừng. Hỗn độn không ngừng bao quanh toàn thân Kim Quang Thượng Sư, bắt đầu cải tạo thân thể Kim Quang Thượng Sư. Nhìn thấy việc này, không biết bao nhiêu con người thở ra một hơi, mọi người đều biết, Kim Quang Thượng Sư có thể cứu chữa, Kim Quang Thượng Sư có cơ hội sống sót. - Không thể tưởng tượng nổi, quá không thể tưởng tượng nổi, mười ba mệnh cung, quả thật không giống người thường. Có lão tổ Trường Tồn cảm khái nói một câu. Cường đại đến cấp độ của bọn họ sẽ hiểu hỏa diễm của Kim Quang Thượng Sư đáng sợ thế nào, một khi hỏa diễm thiêu đốt, bất cứ bảo vật gì, bất cứ công pháp gì đều không thể dập tắt. Nhưng đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ không chỉ dập tắt hỏa diễm, còn cứu Kim Quang Thượng Sư, cải tạo thân thể cho hắn, mười ba mệnh cung quá kỳ diệu. - Đây chính là mười ba mệnh cung nha, có thể nói vạn cổ duy nhất. Cũng có lão tổ hiểu ra, nói: - Nó bản thân chính là một không dậy nổi kỳ tích, cho nên mười ba mệnh cung có thể sáng tạo kỳ tích khác, việc này cũng đủ quái. Nghe nói cả buổi, không ít người gật đầu, mười ba mệnh cung, đây chính là kỳ tích vạn cổ, nó diệu dụng, nó ảo diệu, chỉ sợ mười hai mệnh cung cũng không thể so sánh. Đương nhiên, rất nhiều người cũng tò mò, mười ba mệnh cung có ảo diệu thế nào.