Đế Bá
Chương 4357 : Vô Địch
Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ ra tay, bọn họ xuất một chiêu nhưng không có tác dụng, cũng không làm Hỏa tổ bị thương.
Đánh hụt một chiêu, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ không hề kinh ngạc, bọn họ rất bình tĩnh, bởi vì hiện tại không phải lần đầu tiên bọn họ giao thủ với nhau, bọn họ biết rõ thực lực Hỏa tổ.
Keng!
Một âm thanh vang lên, thời điểm này, Kiếm Thánh rút trường kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm, đây là một thanh kiếm phổ thông trong phổ thông, không có kiếm ý kinh thiên, cũng không có kiếm quang chói mắt, chỉ là một thanh kiếm bình thường của phàm nhân.
Nhưng, lúc Kiếm Thánh cầm thanh kiếm phổ thông như vậy trong tay, dường như hắn có thể nắm giữ tất cả kiếm đạo trong tay mình, cho dù là trọng kiếm chi đạo, khoái kiếm đạo, vạn kiếm đạo... Chỉ cần là kiếm đạo xuất hiện trên thế gian, tất cả đều nằm trong tay hắn.
Cho dù đây chỉ là một thanh kiếm bình thường, nó thi triển kiếm đạo ảo diệu nhất thế gian, nó vẫn là kiếm thức vô địch.
Lúc này, kiếm trong tay đã không trọng yếu, thời điểm Kiếm Thánh cầm kiếm trong tay, hắn đang đại biểu kiếm đạo, hắn là một thanh trường kiếm vô địch, hắn cũng là trường kiếm sắc bén nhất thế gian, hắn cũng là kiếm đạo ảo diệu nhất.
Cho nên, lúc kiếm nằm trong tay hắn, Kiếm Thánh tức là kiếm, hắn là kiếm của thế giới này. Không phải kiếm đạo trong tay Kiếm Thánh mới là kiếm, kiếm trong tay hắn cũng không có thuộc tính gì, đã có Kiếm Thánh, lúc này mới có kiếm đạo.
Kiếm Thánh cầm kiếm trong tay, thiên hạ ta có, đây mới là Kiếm Thánh, tạo nghệ trên kiếm đạo, vạn cổ không người so sánh nổi.
Lang!
Tiếng đao minh thật dài vang lên, Khai Thiên Đao Tổ rút trường đao ra khỏi vỏ, thời điểm hắn cầm đao trong tay, đao lạnh cửu châu, trong thiên địa đều là đao quang của hắn, đao quang có thể cắt đứt vạn vật trên thế gian.
Một đao hoành thiên, chém đứt tuyên cổ, hắn chính là Khai Thiên Đao Thánh, ai cũng biết, trường đao trong tay hắn có thể bổ thương thiên tuyên cổ, lúc chém xuống một đao, có thể chém đứt thế gian, bất kể đó là phòng ngự cường đại hay đại đạo cứng rắn.
Trường đao trong tay Khai Thiên Đao Tổ kêu vang, hỗn độn quấn quanh, dường như thanh trường đao này mới rút ra khỏi hỗn độn, giống như thanh trường đao từng chém đứt thế gian, gặp được hỗn độn.
Trường đao của Khai Thiên Đao Tổ khác với Kiếm Thánh, trường kiếm của Kiếm Thánh vô cùng bình thường, nhưng trường đao của Khai Thiên Đao Tổ lại có đao ý vô song, tâm hắn hướng nơi nào, đao ý hắn hướng nơi nào, đao ý bàng bạc tùy ý vô tận cũng xé rách thiên địa.
Dưới đao ý vô địch, sinh linh trong thiên hạ run rẩy, bất kỳ người nào cảm nhận đao ý lúc này, bọn họ có cảm giác đao ý đâm vào tim mình, cũng làm người ta đau đớn, cũng sợ hãi hồn phi phách tán.
Trường đao trong tay Khai Thiên Đao Tổ sử dụng thần kim cực phẩm tạo thành, nó đã trải qua thiên chuy bách luyện, là một thanh trường đao sắc bén, lúc lưỡi đao xuất hiện, nó có thể chặt đứt thời gian.
Trường đao sắc bén như thế, không nói thổi cọng tóc, nó có thể cắt đứt cả không khí.
Chỉ cần vung nhẹ trường đao trong tay, nó có thể chém đứt thời gian, mọi người sẽ cảm giác ánh mắt tối tăm, bởi vì bọn họ không nhìn thấy tương lai.
Kiếm Thánh cầm kiếm trong tay, Khai Thiên Đao Tổ cầm trường đao ngang trời, một kiếm một đao biến thành binh khí đáng sợ nhất thế gian.
Nhìn Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ rút binh khí ra khỏi vỏ, nội tâm đám người Thánh Sương Chân Đế lạnh lẽo, hai người Kiếm Thánh đã chết đi vô số năm tháng, thời điểm bọn họ rút đao kiếm ra vẫn còn mạnh như thế, thử nghĩ xem, bọn họ khi còn sống vô địch cỡ nào.
- Tới phiên ta!
Lúc này, Hỏa tổ ngâm nga một tiếng, hắn cũng ra tay.
Hỏa tổ vừa ra tay, năm ngón tay hắn xòe ra, âm thanh “đùng đùng” vang lên, bàn tay hắn hóa thành phượng hoàng, hỏa diễm phượng hoàng thiêu đốt tất cả mọi thứ trong nháy mắt.
Nghe tiếng phượng hoàng kêu vang, phượng hoàng bay lên không, bay thẳng về phía Kiếm Thánh.
Cũng không phải một thức biến ảo thành phượng hoàng đơn giản, lúc phượng hoàng bay ra ngoài cũng mang theo hỏa diễm đáng sợ nhất, cho dù một đốm lửa nhỏ cũng có thể hòa tan pháp tắc, bao gồm pháp tắc Thủy tổ.
Phượng hoàng bay lượn trời cao, chỉ cần nó vỗ cánh nhẹ một cái liền thiêu đốt nhân quả. Vào lúc này, phượng hoàng dùng tốc độ tuyệt luân lao về phía Kiếm Thánh.
Phượng hoàng đánh tới, một khi bị nó đánh trúng, đừng nói các tu sĩ và cường giả khác, cho dù là Thủy tổ đáng sợ như Kiếm Thánh cũng bị đốt thành tro tàn ngay lập tức, tan thành mây khói không sót lại thứ gì, chỉ cần bị quẹt trúng cũng đốt cháy thân thể.
Hỏa diễm của phượng hoàng không phải tu sĩ có thể thừa nhận nổi, Thủy tổ cũng không làm được.
Keng!
Tiếng kiếm minh vang lên, thời điểm phượng hoàng tấn công, Kiếm Thánh xuất một kiếm, kiếm quang rực rỡ chói mắt, tất cả kiếm quang đều hội tụ vào thời khắc này, hóa thành một kiếm quang hình châm màu bạc, kiếm quang dùng tốc độ khủng khiếp lao về hướng phượng hoàng.Truy-ện đ-ược dịch trự-c- tiếp tại iREADThời điểm Kiếm Thánh ra tay đớn dỡ, Khai Thiên Đao Tổ cũng xuất thủ, hắn thét dài một tiếng, tiếng keng keng keng vang lên, trường đao bộc phát ngàn vạn đạo kình, đao kinh cắt phá bốn phía.
- Thiên Đao Trượng!
Đao kình quét qua, mỗi một đao đều mang theo hỗn độn ngập trời, bởi vì mỗi một đao chém xuống đều chém đứt thiên địa thiên địa, cũng chém không gian cùng thời gian quay về bản nguyên, một đao trảm trở về hỗn độn, trở lại thời điểm thiên địa sơ khai.
Lúc đao kình xuất thế, đao kình dễ dàng đồ sát một Chân Đế, ức vạn trượng đao kình giáng lâm cũng có thể hủy diệt đạo thống, thậm chí nó có thể chém thế gian thành vô số mảnh vỡ.
Đối mặt một chiêu Thiên Đao Trượng từ Khai Thiên Đao Tổ, ánh mắt Hỏa tổ ngưng trọng, hắn lật cổ tay, xuất quyền, quyền hơi nghiêng nhưng lại phát ra tiếng long ngâm.
Một quyền hóa thành một con chân hỏa long, chân hỏa long xuất thế liền sinh ra uy thế xé nát bầu trời, nó quét đuôi một cái.
Chân long vẫy đuôi, một cú quét đuôi có thể bình định vạn thế, dẹp yên nhân quả, xóa đi luân hồi, dưới cái vẫy đuôi, vạn vật trên thế gian không còn lại gì bất kể là Thủy tổ cường đại hay pháp tắc thiên địa, mọi thứ đều bị dẹp yên.
Oanh!
Tiếng nổ rung động thiên địa vang lên, vào lúc này, một kiếm của Kiếm Thánh đánh trúng phượng hoàng, một đao của Khai Thiên Đao Tổ cũng chém trúng đuôi chân long.
Tiếng nổ sinh ra, lực lượng cường đại va chạm sinh ra vụ nổ, tất cả mọi thứ chung quanh quay về bản nguyên, toàn bộ thiên địa hóa thành hỗn độn, không gian, thời gian, bầu trời, mặt đất đều trở lại thời điểm hỗn độn, cảnh tượng không khác gì tận thế.
Trong hỗn độn, có thể nhìn thấy Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh bay ngược về phía sau, trong tiếng nổ mạnh, hai người bọn họ đều bị đánh bay.
Thời điểm hỗn độn giáng lâm, có thể nhìn thấy thân thể Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh đẫm mãu, từ điểm này có thể phát hiện hai người bọn họ không địch lại Hỏa tổ.
Mặc dù nói Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh đều là người chết, nhưng thi thể bọn họ vẫn bảo tồn chân huyết, cũng chính bởi vì như vậy mới có thể chèo chống thân thể bọn họ đến bây giờ.
Nhìn thấy Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh thua dưới một chiêu, đám người Thánh Sương Chân Đế cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, bọn họ đều biết, Thủy tổ chiến tranh sẽ phân thắng bại trong năm ba chiêu, từng chiêu từng thức của bọn họ đều là sát chiêu đỉnh phong nhất.
Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ liên thủ vẫn không địch lại Hỏa tổ, đây là việc làm đám người Thánh Sương Chân Đế sợ hãi nhất.
Hỏa tổ có thể được người ta gọi là một trong thập đại Thủy tổ mạnh nhất, sự cường đại của hắn không phải không có đạo lý, dù sao, đã qua trăm ngàn vạn năm, Tam Tiên giới xuất hiện không ít Thủy tổ, Hỏa tổ nổi danh trong mười người mạnh nhất, từ đó có thể thấy Hỏa tổ đáng sợ cỡ nào.
- Phần Tiên!
Thời điểm Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ bị đánh bay, hai mắt Hỏa tổ sáng ngời, giống như ngôi sao hội tụ cùng một chỗ.
Lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, toàn thân Hỏa tổ sinh ra hỏa diễm bao phủ bầu trời, thời khắc bầu trời sụp đổ, hỏa diễm trên người Hỏa tổ cũng sụp xuống, chân hỏa có thể thiêu cửu thiên thập địa co rút lại và biến mất.
Thời điểm hiện tại, thân thể Hỏa tổ tối sầm, thân thể hắn tối tăm cũng làm toàn bộ thiên địa tối theo.
Lúc thiên địa rơi vào bóng tối, tất cả hỏa chủng trong thiên địa, tất cả ánh sáng đều bị Hỏa tổ thôn phệ, toàn bộ thế giới mất đi hỏa diễm.
Ngón giữa của Hỏa tổ bắn ra hai đốm lửa nhỏ.
Không sai, ngón giữa của Hỏa tổ bắn ra hai đám hỏa diễm, hơn nữa còn là hỏa diễm rất nhỏ.
Thời điểm hai đóa hỏa diễm nhỏ bé bay đi, thế gian sôi trào, giống như toàn bộ thế giới bị đốt thành tro bụi, ngay cả đám người Thánh Sương Chân Đế cũng có cảm giác đại đạo của mình đã bị đốt sạch.
Đây là điểm khủng bố của đốm lửa, lúc nó bay đi, nó không khác gì sâu mọt thôn phệ một phần đại đạo, cũng thiêu hủy thời gian, thời gian bị thiêu hủy sẽ mất đi vĩnh viễn, mãi mãi sẽ thiếu đi một bộ phận như thế.
Đối mặt với đốm lửa nhỏ, Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ như lâm đại địch.
Kiếm Thánh ngâm nga một tiếng, trường kiếm trong tay kêu vang, lúc này, kiếm đạo hóa thành một dòng thác giữa trời, nó ngăn cách toàn bộ cửu thiên thập địa, ngăn cách quá khứ, ngăn cách tương lai, càng ngăn cách hiện tại.
Bằng vào một kiếm này, Kiếm Thánh đã thoát ly thế giới, hắn không ở hiện tại, cũng không ở quá khứ, càng không nằm trong tương lai, hắn đã độc lập với nhân quả, cũng siêu thoát thế gian.
Có thể nói, lúc này, Kiếm Thánh đã đạt tới đỉnh cao nhất.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương