Đế Bá
Chương 4316 : Viễn Đạo Cổ Lục
Keng...
Bán Kiếm Thiên Thần cầm trường kiếm trong tay, hắn cầm kiếm chỉ vào người Lý Thất Dạ, trường kiếm bắn ra hàn quang kinh người.
Khi tiếng kiếm minh vang lên, toàn thân Bán Kiếm Thiên Thần bộc phát kiếm mang giống như hắn sắp biến thành một thanh cự kiếm.
Một tiếng nổ “oanh” vang lên thật to, chỉ trong nháy mắt, sau lưng Bán Kiếm Thiên Thần xuất hiện dị tượng, kiếm đạo chìm nổi, chúa tể vạn cổ, trong dị tượng này, toàn bộ thế giới bị luyện hóa thành một thanh cự kiếm vô địch, kiếm to lớn có thể đè sập chư thiên.
Trong nháy mắt, thân thể Bán Kiếm Thiên Thần như bị hòa tan, kiếm đạo của hắn trải rộng thiên địa, trường kiếm trong tay cũng dung nhập vào kiếm đạo vô thượng.
Lúc này mọi người không còn nhìn thấy Bán Kiếm Thiên Thần, mà là một thanh kiếm, một đầu kiếm đạo.
Kiếm đạo to lớn và nặng nề như núi, dường như có ngàn vạn thần sơn dung nhập vào trường kiếm, kiếm đạo như vậy chịu tải sức nặng khủng bố.
Âm thanh “răng rắc” vang lên, cho dù Bán Kiếm Thiên Thần chưa động thủ nhưng trọng kiếm vô thượng đã đè nát không gian, không gian vỡ ra như thủy tinh, có vô số khe hở xuất hiện.
Kiếm đạo vô thượng nặng như thế xuất hiện, lồng ngực mọi người cảm thấy bực bội giống như có vô số ngọn núi đè nặng, không thể động đậy, cảm thấy khó thở, thậm chí có thể nghe thấy tiếng xương cốt nứt vỡ, mọi người cảm thấy xương cốt của mình giống như bị trọng kiếm đập nát.
Kiếm đạo như thế vắt ngang bầu trời, cũng không nhắm vào cường giả nào, nhưng cường giả ở nơi này vẫn bị trọng kiếm làm bị thương.
- A, kiếm này thật nặng!
Có không ít cường giả không thể động dậy dưới uy áp của trọng kiếm, thậm chí trọng kiếm còn tạo ra địa chấn.
Dưới xu thế của trọng kiếm, không biết bao nhiêu tu sĩ cường giả hít khí lạnh.
- Trọng kiếm của Bán Kiếm Thiên Thần, đây mới là thực lực chân chính của hắn. Nhìn thấy trọng kiếm đạo vắt ngang bầu trời, có lão tổ sợ hãi thán phục nói:
- Đạo trong lòng, vô địch.
Bán Kiếm Thiên Thần, đạo của hắn đúng là trọng kiếm đạo. Bởi vì hắn tu hành trọng kiếm đạo, lúc xuất ra một kiếm sẽ có sức nặng khủng bố, cho nên đối thủ bị một kiếm của hắn nghiền áp, bất kể binh khí hay địch nhân cường đại đều bị trọng kiếm đạo áp chế, cho nên rất nhiều cường giả không thể tiếp được nửa kiếm của hắn, càng không cần nói còn phải thừa nhận sức nặng khủng bố.
Kể từ đó thế nhân mới gọi hắn là Bán Kiếm Thiên Thần!
- Tránh ra!
Lúc này, Thần Cổ Chiến không dám khinh địch, hắn hét lên một tiếng giống như mở thế giới, trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một cánh cửa.
- Oanh, oanh, oanh…
Thời điểm Thần Cổ Chiến mở cánh cửa ra, thiên địa chấn động, ngay sau đó là tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, bầu trời tối sầm.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, lúc này có một cổ lục xuất hiện trên đỉnh đầu Thần Cổ Chiến.
Một cổ lục cực lớn mang theo vô số thác trời, mỗi một thác trời là pháp tắc vô thượng đan vào nhau tạo thành, thời điểm pháp tắc bao phủ giống như đang khóa chặt hàng tỉ sinh linh trong thiên địa.
Cổ lục tỏa ra khí tức viễn cổ, giống như có một tồn tại chí cao vô thượng đang ngồi ở đây, dường như chỉ cần cổ lục rơi xuống là có thể trấn áp chư thiên thần ma, phong ấn thiên địa vạn đạo.
Cho nên sau khi cổ lục vừa xuất hiện, rất nhiều tu sĩ cường giả cảm giác được âm thanh đại đạo kêu vang, công lực không còn, huyết khí suy yếu, giống như ngăn chặn kinh mạch của mọi người, làm cho người ta khó nhúc nhích.
- Viễn Đạo Cổ Lục!
Nhìn thấy cổ lục trên đỉnh đầu Thần Cổ Chiến, có một Bất Hủ Chân Thần hít khí lạnh, gương mặt biến hóa.
- Viễn Đạo Cổ Lục, truyền thuyết nó là cổ lục do Viễn Đạo lưu lại, cổ lục này có thể phong ấn tất cả, có thể trấn áp thần ma.
Có chưởng giáo đại giáo nhìn thấy cổ lục này liền sợ hãi.
- Thuỷ tổ chúng ta lưu lại khối cổ lục này trấn tà ma, phong ấn ác nhân!
Lúc này Thần Cổ Chiến dùng khí huyết bàng bạc nâng cổ lục lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ.
Thần Cổ Chiến nói chuyện mang theo khí thế như cầu vồng, hắn không chỉ dương oai, còn muốn trấn áp địch nhân.
Người đạo hạnh nông cạn vừa nghe lời này liền cảm thấy sợ hãi.
Phải biết rằng, khối cổ lục này chính là Thuỷ tổ Viễn Đạo của Thần Cương lưu lại, cổ lục ẩn chứa lực lượng do Viễn Đạo lưu lại, thập phần cường đại, có thể trấn áp thần ma.
Keng, một tiếng kiếm minh vang lên, Phi Kiếm thiên kiêu cũng không cam chịu yếu thế, nàng cầm lấy một thanh thần kiếm vạn cổ.
Trong tiếng kiếm minh reo vang, khí thế Thuỷ tổ phóng lên trời, khí tức Thuỷ tổ bao phủ cửu thiên thập địa, quét qua bát hoang, giống như đối mặt với Thuỷ tổ giá lâm.
Tất cả mọi người nhìn san, chỉ thấy trong tay Phi Kiếm thiên kiêu cầm một thanh kim kiếm, thanh kim kiếm này mới tinh, nó bắn ra kim quang vô cùng chói mắt, dường như kim kiếm vừa ra lò không bao lâu.
Cảm nhận được uy áp Thủy tổ bàng bạc, rất nhiều cường giả có mặt ở đây đều hít khí lạnh, bởi vì trong thanh kiếm này có lực lượng vô địch của Thuỷ tổ vừa gia trì, cũng không tổn hại chút nào.
- Lực lượng Thủy tổ thật dồi dào.
Cảm nhận được uy áp Thủy tổ, có lão tổ giật mình nói:
- Chẳng lẽ kiếm này là Kim Quang Thượng Sư tự tay luyện chế.
Trong tiếng kiếm minh, Phi Kiếm thiên kiêu cầm kiếm chỉ vào người Lý Thất Dạ, cười lạnh và nói:
- Kiếm này chính là thượng sư chế tạo, ngươi sẽ là người bị nó uống máu đầu tiên.
- Quả thật là trường kiếm do Kim Quang Thượng Sư chế tạo.
Nghe thấy Phi Kiếm thiên kiêu nói thế, nội tâm không ít người chấn động.
Thì ra, Phi Kiếm thiên kiêu không thể mua được bội kiếm Kiếm Thánh trong đấu giá, cho nên sau khi trở về liền xin Kim Quang Thượng Sư chế tạo kim kiếm vì mình.
- Không thể chọc nàng, ban đầu ta cho rằng Kim Quang Thượng Sư giúp nàng đả thông bình cảnh trở thành Trường Tồn đã là cực hạn, hôm nay lại chế tạo cho nàng một thanh trường kiếm.
Nội tâm một đại trưởng lão chấn động mạnh, thấp giọng nói:
- Vì cái gì nàng được Kim Quang Thượng Sư sủng ái như vậy.
Đối với việc này, không ít tu sĩ cường giả cũng nhìn ra đạo lý ẩn chứa trong đó, thực lực Phi Kiếm thiên kiêu không phải cường đại nhất trong thế hệ trẻ, nhưng tỷ phu của nàng chính là Kim Quang Thượng Sư, hơn nữa nàng còn được Kim Quang Thượng Sư sủng ái, đây là nguyên nhân không ai dám chọc nàng.
Phi Kiếm thiên kiêu cầm thần kiếm, kiếm khí tung hoành giống như kiếm thần hàng lâm, lúc này, nàng ngạo khí mười phần, tự tin mười phần.
Nàng tốn hao rất nhiều công sức mới có thể xin Kim Quang Thượng Sư chế tạo thần kiếm vì nàng, từ đó giúp thực lực của nàng tăng nhiều, điều này càng giúp nàng có lòng tin chém giết Lý Thất Dạ.
- Thật mạnh!
Nhìn thấy cảnh này, có không ít cường giả khiếp sợ, ba người bọn họ đã đủ cường đại, thậm chí có thể khiêu chiến bất cứ cường giả nào có mặt ở đây.
- Đệ nhất hung nhân, có dám đánh một trận hay không?
Nhìn thấy đám người Phi Kiếm thiên kiêu bộc phát nội tình cường đại như thế, có một ít người đều cảm thấy Lý Thất Dạ gặp nguy hiểm.
- Hắc, sẽ có đáp án nhanh thôi.
Cũng có cường giả thấp giọng cười nói:
- Nếu như không địch lại, đó chính là hắn tự tìm đường chết, nếu quả thật cường đại như vậy, tương lai sẽ có trò hay để xem.
Rất nhiều người nghe thấy lời này liền nhìn nhau, đều cảm thấy có đạo lý, nếu như thực lực Lý Thất Dạ cường đại như vậy, giết đám người Phi Kiếm thiên kiêu, như vậy hắn đã chọc thủng trời rồi, hắn sẽ đối địch với Kim Biến Thần Đình, Thần Cương, Tiên Đồng sơn!
Đương thời đối địch với ba đạo thống cường đại, hắn làm thế chẳng khác gì tự tìm đường chết.
- Một đống đồng nát sắt vụn mà thôi, ra tay đi.
Lý Thất Dạ tùy ý nhìn bọn họ, cười cười, hoàn toàn không đặt trong lòng.
- Một đống đồng nát sắt vụn!
Nghe Lý Thất Dạ đánh giá như thế, rất nhiều người trố mắt nhìn, phải biết rằng, đây chính là binh khí cấp bậc Thuỷ tổ, trong miệng hắn lại biến thành đồng nát sắt vụn!
- Giết!
Lúc này Quy thừa tướng xuất thủ trước, hắn hét lên một tiếng, hắn bộc lộ chân thân, hắn đúng là một con rùa già.
Oanh, một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể khổng lồ của Quy thừa tướng bay tới, nó giống như cối xay nghiền nát tất cả, lúc xoay tròn liền biến thành lưỡi đao sắc bén, thế công thập phần hung ác.
- Trọng Kiếm Vô Lượng!
Lúc này, Bán Kiếm Thiên Thần cũng gào lên, một tiếng nổ “oanh” vang lên thật to, hắn chém một kiếm, mặt đất nứt vỡ, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao như bị nghiền nát.
Một tiếng “ba” vang lên, một ít tu sĩ đạo hạnh nông cạn bị chấn động hóa thành huyết vụ.
- Trời ơi!
Uy lực khổng lồ như thế dọa rất nhiều tu sĩ bỏ chạy.
- Trấn áp tuyên cổ!
Thần Cổ Chiến gào lên một tiếng và vượt qua không gian, khí huyết nâng Viễn Đạo Cổ Lục tấn công Lý Thất Dạ, lực lực lượng thập phần to lớn, đại đạo phong tỏa trấn áp tất cả, làm cho người ta không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị va chạm hóa thành huyết vụ.
- Vạn Kiếm Luyện Thiên Địa!
Phi Kiếm thiên kiêu gào to, kiếm khí bộc phát, âm thanh “keng keng keng” vang lên, thiên địa bị vô số kiếm khí bao phủ.
Chỉ trong nháy mắt kiếm hải trùng kích mọi hướng, trong tiếng kiếm minh, kiếm hải xoắn giết các hướng, tất cả đều bị đánh tan thành mây khối, ngay cả thiên địa cũng bị kiếm hải thôn phệ không còn lại gì.
- Quá kinh khủng!
Dưới lực lượng to lớn như thế, cho dù lão tổ cấp bậc Trường Tồn cũng không thể chống lại, bọn họ hoảng sợ và lui về phía sau.
- Tới tốt!
Đối mặt với công kích vây công, Lý Thất Dạ cười lớn, hắn nhấc chân bước về phía trước.
Một tiếng nổ “oanh” vang lên, mặt đất bị đập nát, thời điểm Lý Thất Dạ bước về phía trước đã đạp vào lưng Quy thừa tướng.
Thân thể khổng lồ của Quy thừa tướng bị đạp rơi xuống mặt đất, trên mặt đất xuất hiện khe nứt rất lớn.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương