Đế Bá

Chương 4265 : Huệ Thanh Tuyền vô song

Thái Doãn Hỉ hành lễ lớn, Lý Thất Dạ chỉ lạnh nhạt nói: - Ngươi suy nghĩ nhiều, ta không phải người che chở Tiên Thống Giới gì, càng không phải mưu cầu phúc lợi cho Tiên Thống Giới. Ta chỉ là người đi ngang qua, đơn giản thích khung dàn của Thiên Tiệm nên nghiên cứu một chút, nhìn ra ít sơ hở. Lòng Thái Doãn Hỉ rung động mạnh, lão là quan thủ của Thiên Hùng quan, canh gác nó lâu lắm rồi, nắm rõ Thiên Tiệm như lòng bàn tay. Nhưng mạnh như Thái Doãn Hỉ cũng không thể tìm hiểu rõ từng cái. Lý Thất Dạ chỉ là khách qua đường, đi một chuyến trên Thiên Tiệm đã biết sơ hở của nó, chuyện này khủng bố biết bao. Thái Doãn Hỉ ở Thiên Hùng quan lâu, trong lòng biết rõ Thiên Tiệm cường đại. Đừng nói cường giả bình thường, dù là Thủy Tổ mạnh đến đâu hễ Thiên Tiệm mở ra thì sẽ không thể công phá nó. Không biết ai tạo ra Thiên Tiệm nhưng cường giả bình thường trên đời không cách nào tham ngộ ảo diệu của nó. Thủy Tổ vô cùng kinh diễm cũng chưa chắc nắm rõ trọn vẹn Thiên Tiệm. Thái Doãn Hỉ sâu sắc biết sự đáng sợ của Thiên Tiệm, lão biết với thực lực của mình kiếp này cũng không thể nhìn thấu Thiên Tiệm hoàn toàn. Giờ Lý Thất Dạ liệt kê tỉ mỉ sơ hở của Thiên Tiệm, đưa ra cách giải quyết. Thực lực như vậy đừng nói là Thái Doãn Hỉ, hoặc Kim Quang Thượng Sư, Tiên Thống Giới đương thời chưa chắc có ai làm được. Lý Thất Dạ đã làm được, điều này đáng sợ biết bao, thực lực khủng bố cỡ nào. Nghĩ đến đây Thái Doãn Hỉ đổ mồ hôi như tắm. Như Huệ Thanh Tuyền đã nói, nếu Lý Thất Dạ có mưu đồ gì thì quân đoàn Thiên Tiệm bình thường của lão dù có ỷ lại Thiên Tiệm cũng không ngăn hắn nổi. Nếu Lý Thất Dạ thật sự có mưu đồ thì hắn có thể phá hủy Thiên Tiệm. Hèn gì Huệ Thanh Tuyền nói Lý Thất Dạ mượn hổ phù là ôm thiện ý đưa ra yêu cầu, nếu hắn muốn cái gì thì trực tiếp phá hoại Thiên Tiệm vẫn lấy được thứ hắn muốn. Bây giờ Lý Thất Dạ tốn công sức hỏi mượn hổ phù đúng là đã bày tỏ thành ý, thiện ý, hắn không muốn phá hủy Thiên Tiệm. Thái Doãn Hỉ lạy dài, cung kính nói: - Công tử là thần nhân! Doãn Hỉ ngu muội, hôm nay được công tử nhắc nhở là may mắn lớn của Doãn Hỉ. Lý Thất Dạ nhận lễ lớn của Thái Doãn Hỉ, thản nhiên nói: - Ngươi lo trám những sơ hở này đi, thời gian không chờ người, nên đến rồi sẽ đến. Thái Doãn Hỉ nghe vậy tim rung lên, vội hỏi: - Đại nạn thật sự sẽ đến sao? Thật ra Thái Doãn Hỉ đã chuẩn bị tâm lý đối mặt tai nạn đến, đã có ý tưởng rồi, nhưng lão vẫn ôm may mắn hy vọng chuyện đã xảy ra trước đó chỉ là trùng hợp. Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói: - Đúng vậy, nên đến rồi sẽ tới, không ai trốn thoát được. Thái Doãn Hỉ lẩm bẩm: - Thiên tai thật sự sẽ đến. Lòng Thái Doãn Hỉ nặng trĩu, vì thiên tai mà giáng xuống Thiên Hùng quan sẽ đứng mũi chịu sào. Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói: - Thiên tai? Không có thiên tai gì hết. Tam Tiên giới là nơi an toàn nhất cõi đời, ông trời muốn giáng thiên tai không dễ. Tai nạn không phải thiên tai, đó là nhân họa. Thái Doãn Hỉ hút ngụm khí lạnh, biến sắc mặt: - Nhân họa! Thái Doãn Hỉ bản năng nhìn hướng Bất Độ Hải, lòng rung lên hỏi: - Ý của công tử là có cố nhân trở về? Thực lực của Thái Doãn Hỉ đã rất mạnh, làm Chí Tôn Trường Tồn lão sánh bằng Thủy Tổ, ví dụ như Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống, thậm chí là đẳng cấp Đế Thống. Mạnh đến trình độ như Thái Doãn Hỉ nhìn thấy xa hơn, biết nhiều thứ hơn. Nên lúc Lý Thất Dạ nói tới nhân họa thì Thái Doãn Hỉ thầm ớn lạnh, lão suy nghĩ lan man, nhớ tới vài truyền thuyết. Lý Thất Dạ cười nói: - Cố nhân trở về, là cố nhân nhưng không còn là cố nhân, khi đó ai dám gọi là cố nhân nữa. Thái Doãn Hỉ thì thầm lặp lại: - Như cố nhân nhưng không còn là cố nhân. Huệ Thanh Tuyền nói với Thái Doãn Hỉ: - Lý công tử nói có lý, nếu xảy ra chuyện thì Thiên Hùng quan sẽ hứng chịu đầu tiên, Doãn đại nhân nên biết rõ điều này. Bởi vậy Doãn đại nhân hãy tranh thủ trám hết sơ hở, chuẩn bị tới lúc binh đến dưới thành đi. Huệ Thanh Tuyền nhắc nhở, Thái Doãn Hỉ nhìn kỹ bản vẽ của Lý Thất Dạ, cười khổ nói: - Thiên Nữ, chuyện này hơi khó. Thiên Tiệm to lớn đến mức trên đời không có thứ gì so sánh được. Tuy sơ hở này nhìn nhỏ nhưng đó là so với Thiên Tiệm, muốn sửa chữa từng cái sơ hở cần tài nguyên, nhân lực nhiều như biển. Cần nhiều thần kim, tiên thạch, rất nhiều cường giả liên hợp dung luyện. Nếu chỉ bằng vào quân đoàn Thiên Tiệm thì cần thời gian rất dài mới sửa chữa hết sơ hở. Thiên Tiệm là phòng ngự dài nhất to nhất Tiên Thống Giới, nó dài ức vạn dặm, mỗi sơ hở đều cực kỳ kinh người, cần tiêu hao nhiều nhân lực, tài lực mới tu sửa nó được. Huệ Thanh Tuyền chậm rãi nói: - Bất Độ Hải có khách đến, Thiên Tiệm sẽ đứng mũi chịu sào. Nếu Thiên Tiệm bị phá thì Tiên Thống Giới sẽ bị lộ ra trước mặt sói cọp. Thiên Tiệm không tồn tại thì thiên hạ làm sao bình an? Thiên Tiệm không phải của một người, thiên hạ đều có phần. Nếu thiên hạ cùng đóng góp, các đạo thống, cường giả nên cùng nhau gánh vác trách nhiệm này. Thái Doãn Hỉ cười khổ nói: - Thiên Nữ nói có lý nhưng... không dễ. Thái Doãn Hỉ biết đạo lý đó. Người trong thiên hạ đều hiểu nếu Thiên Tiệm bị phá thì bao nhiêu đạo thống, sinh linh sẽ bị lộ ra trước tai nạn. Nhưng kêu các đạo thống, cường giả quyên góp thần kim, thiên thạch của mình không dễ gì, dù sao ai cũng có ích kỷ riêng. Huệ Thanh Tuyền thốt lời: - Ngũ Hành Sơn sẽ gánh một phần ba, còn lại thiên hạ cùng đóng góp được chăng? Thái Doãn Hỉ rung động, một phần ba thần kim thiên thạch đủ để tạo dựng đạo thống hoặc nhiều hơn nữa, bỏ vốn quá lớn. Huệ Thanh Tuyền chính miệng hứa hẹn không chút do dự, không dây dưa, chỉ riêng hào khí đó đã không cách nào hình dung, cực kỳ bá đạo. Thiên hạ to lớn biết bao, đạo thống có nhiều cỡ nào, nhưng Ngũ Hành Sơn một mình quyên một phần ba. Tu sĩ, đạo thống trong thiên hạ còn muốn gì nữa? Thái Doãn Hỉ lạy dưới đất: - Doãn Hỉ đại biểu thiên hạ bái tạ Ngũ Hành Sơn, bái tạ Thiên Nữ. Có Huệ Thanh Tuyền lên tiếng thì sự việc dễ dàng hơn nhiều. Một mình Ngũ Hành Sơn gánh một phần ba, người trong thiên hạ quyên góp hai phần ba, còn càu nhàu cái gì nữa? Dù đạo thống không chịu cũng không có cớ chối, tất cả phải phụ trách gánh vác. Huống chi Huệ Thanh Tuyền nói Ngũ Hành Sơn đồng ý phụ trách tiêu hao một phần ba tương đương với chịu trách nhiệm công trình lần này. Ngũ Hành Sơn hô một tiếng thì trong thiên hạ có đạo thống nào không chịu gánh vác? Có thể nói đến mức này rồi lời nói của Ngũ Hành Sơn nặng ký hơn Thái Doãn Hỉ nhiều.