Đế Bá

Chương 4257 : Một Chiêu Chém Phật

Thấy thái độ của Lý Thất Dạ, có người khó chịu quát: - Thiên hạ hưng vong, thất phu có trách nhiệm! Lý Thất Dạ cười khẽ: - Ngươi nói thiên hạ, tiếc rằng nó không phải thiên hạ của ta. Nếu là thiên hạ của ta thì mọi chuyện dễ nói. Đây là thiên hạ của các ngươi, nên thiên hạ hưng vong trách nhiệm nằm ở các ngươi chứ không phải ta. Đại nhân vật bị Lý Thất Dạ chọc tức bùng cháy lửa giận: - Ngươi...! Lý Thất Dạ không quan tâm. Một thiên tài cười khẩy nói: - Ha, nói cho lắm vào, sự thật là không dám thử. Thiên tài nói câu đó làm các ánh mắt nhìn hướng Lý Thất Dạ bỗng chốc biến đổi. Người có địch ý với hắn lúc trước ánh mắt nhìn hắn khác lạ. Có người núp trong đám đông châm lửa góp gió, cười gằn: - Ha, nói có lý, mới rồi nói ba hoa chích choè, hào khí ngất trời nhưng thật ra chỉ là bao cỏ, tự biên tự diễn, ra tay một phát là lòi đuôi. Câu này nghe chói tai, không phải hành động của quân tử, nhưng có người nói ra rồi, ánh mắt mọi người khác lạ nhìn Lý Thất Dạ. Vì người đó nói có lý. Thiên tài trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng: - Có giỏi thì thử xem, đánh mở nham thạch này cho người trong thiên hạ nhìn. Trước đó bao người ghen tỵ Lý Thất Dạ, cảm thấy hắn có tài đức gì mà được Ngũ Hành Thiên Nữ ưu ái? Bọn họ cho rằng hắn không có tư cách. Nhưng trước mặt Ngũ Hành Thiên Nữ, dù trong lòng họ chua lè cũng không dám nói thẳng ra. Giờ thấy có cơ hội khó xử, đả kích Lý Thất Dạ, làm hắn xấu mặt trước Ngũ Hành Thiên Nữ, thiên tài trẻ tuổi ghen tỵ hắn, ái mộ Ngũ Hành Thiên Nữ rất vui lòng góp sức vào. Đối với những lời trào phúng châm chích, Lý Thất Dạ thản nhiên nói: - Không hứng thú. Thần Cổ Chiến lạnh lùng liếc Lý Thất Dạ, cười khẩy nói: - Đánh mở được hay không nói một câu thôi, lải nhải cái gì? Là nam nhi thì là việc hào khí chút, mở nham thạch ra mưu cầu phúc lợi cho thiên hạ! Có người phụ họa Thần Cổ Chiến, cười nhạo: - Cổ Chiến huynh làm khó người ta quá. Người ta đang dùng kế không thành, huynh tưởng ai đó có bản lĩnh thật sao? Có thể đánh mở nham thạch sao? Người ta chỉ làm bộ làm tịch. Người thứ hai cười khẩy nói: - Cũng đúng, thôi đừng làm khó người ta, lỡ bị xấu mặt thì không tốt. Quân tử không nên làm vậy. Lý Thất Dạ lười quan tâm nhóm Thần Cổ Chiến cười nhạo, kích tướng. Hắn cười cười nhìn Thái Doãn Hỉ. Thái Doãn Hỉ cúi đầu nói: - Xin công tử hãy ra tay! Đại nhân vật thế hệ trước nói: - Doãn Hỉ đại nhân, hắn đã không chịu ra tay, thiên hạ có quá nhiều người tài ba khác, hơn nữa chưa chắc hắn có năng lực đó. Không chỉ có thiên tài trẻ tuổi gai mắt Lý Thất Dạ, một số đại nhân vật thế hệ trước cũng ghét hắn. Lý Thất Dạ bật cười nói: - Người tài ba thiên hạ? Chỉ là một đám bao cỏ. Cái gọi là anh hùng thiên hạ hội tụ lại mà không đánh mở được một nham thạch bình thường, còn dám lải nhải như mụ đàn bà, các ngươi trừ là bao cỏ ra có thể làm chút chuyện gì? Nhiều nhân vật có mặt bị lời Lý Thất Dạ chọc giận: - Ngươi...! Bọn họ là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy nhưng bị Lý Thất Dạ nói không đáng một đồng, họ là đại nhân vật mà hắn dám chỉ vào mũi mắng họ là bao cỏ, làm sao nhịn được cơn tức này? Mấy người Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế còn giữ bình tĩnh, không tỏ ra khó chịu, chỉ cười khổ. Thiên tài trẻ tuổi cười nhạt khinh thường nói: - Nói như thể ngươi có thể mở được nham thạch vậy. Lý Thất Dạ cười khẽ: - Chỉ là đá cứng bình thường, đánh mở nó có khó gì, chỉ tiện tay. Bao cỏ mới không mở ra được, lại còn lảm nhảm như đàn bà. Nhiều người không phục: - Láo quá!!! Nhiều người trừng hắn, các đại nhân vật lao nhao chỉ trích Lý Thất Dạ. Đại nhân vật tức giận quát: - Ngươi nghĩ mình là ai mà dám buông lời ngông cuồng như thế? Thần Cổ Chiến lạnh lùng cười: - Hừ! Lớn lối lắm, thổi phồng hơi lố. Kim Quang Thượng Sư còn không mở được thì ngươi dựa vào cái gì có thể? Lý Thất Dạ cười nói: - Bằng vào ta mạnh hơn đám bao cỏ các ngươi. Lý Thất Dạ lặp đi lặp lại từ bao cỏ chọc giận Thần Cổ Chiến, các đại nhân vật tức giận trừng hắn: - Ngươi...! Nếu không phải Ngũ Hành Thiên Nữ ngồi ở đó thì đã có người đứng ra đòi khiêu chiến Lý Thất Dạ rồi. Thái Doãn Hỉ cúi đầu hỏi Lý Thất Dạ: - Xin mời công tử ra tay được không? Đám người la ó: - Đúng rồi, có giỏi thì mở ra cho chúng ta xem đi! Đừng ở đó bốc phét, hừm, ai chẳng biết nói khác? Lý Thất Dạ không để ý đám người ồn ào, hắn chỉ nhìn Thái Doãn Hỉ: - Trên đời không có bữa cơm miễn phí, ta ra tay thì không khó. Vậy đi, nếu ta đánh mở nó ra, thứ bên trong thuộc về ta được chứ? Thái Doãn Hỉ khó khăn: - Cái này... Đại Giác Thiền Sư đứng ra nói: - Quan thủ đại nhân tuyệt đối không thể đồng ý! Nếu tiên tri của Thủy Tổ ta thành sự thật thì thứ đó không thể giao cho người khác. Nếu thứ đó liên quan phúc lợi của Tiên Thống Giới, thiên hạ thương sinh thì không thể để nó rơi vào tay hung nhân, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng. Lý Thất Dạ liếc Đại Giác Thiền Sư, lạnh nhạt nói: - Ngu xuẩn, đem lời ta nói vào tai này ra tai kia. Ta cho ngươi một cơ hội ra tay, một chiêu chém ngươi! Đại Giác Thiền Sư không sợ hãi, chắp hai tay chậm rãi nói: - A di đà phật, thiện tai, thiện tai. Thí chủ, không phải ta nhằm vào thí chủ, ta chỉ lo cho thiên hạ, mưu cầu phúc lợi vì thương sinh. Lý Thất Dạ chậm rãi đứng dậy, lười nói nhiều: - Ngu, ra tay đi, một chiêu chém ngươi! Đám người ngừng thở, tuy bọn họ gai mắt Lý Thất Dạ, nhưng hắn là hung nhân từng giết ba vị Chân Đế nhóm Kim Bồ Chân Đế. Đại Giác Thiền Sư đứng ra niệm phật: - A di đà phật, nếu vậy thì tiểu tăng xin phép không biết tự lượng sức mình! Ong ong ong ong ong! Một chuông vàng siêu khổng lồ bao phủ toàn thân Đại Giác Thiền Sư, chuông vàng hiển hiện vô số phù văn như có các thánh phật gia cố, ngàn vạn cao tăng bảo vệ. Trong phút chốc phật quang tràn ngập, đại đạo mênh mông. Nhìn Đại Giác Thiền Sư được Kim Chung Tráo bao bọc toàn thân, có đại nhân vật giải thích: - Kim Chung Tráo, bí bảo bất truyền của Thiên Khuy đế quốc. Một lão tổ chậm rãi nói: - Đại Giác Thiền Sư đã tu luyện Kim Chung Tráo đến mức lô hỏa thuần thanh, đỉnh cao nhất, rất khó phá giải. Có thiên tài cười khẩy nói: - Đúng rồi, có Kim Chung Tráo hộ thể, ta không tin có thể một chiêu chém. Bất Hủ Chân Thần khác không tin Lý Thất Dạ có thể một chiêu giết Đại Giác Thiền Sư: - Kim Chung Tráo rất khó phá, dù là Chân Đế thập nhị cung cũng không thể một chiêu giết được.