Đế Bá
Chương 4162 : Thiên Tai (2)
Bùm!
Trong khoảnh khắc biên cảnh Tiên Thống Giới bắn lên luồng sáng chói lòa chiếu khắp vũ trụ, như tiên quang vô thượng chiếu sáng Tiên Thống Giới.
Biên hoang Tiên Thống Giới bỗng dựng lên trường thành siêu lớn, đó là Thiên Tiệm nổi tiếng lừng lẫy. Thiên Tiệm tuôn ra thần diễm vô thượng như cự long bàn cứ tại chỗ.
Bất Hủ Chân Thần thấy chỗ biên giới Thiên Tiệm như cự long bàn cứ, hét to:
- Là Thiên Hùng quan! Thiên Hùng quan thủ khởi động phòng ngự Thiên Tiệm!
Hóa thạch lòng rung động nhìn:
- Rốt cuộc Thiên Tiệm khởi động, Thiên Hùng quan có chỗ dùng binh rồi. Từ vạn cổ đến nay chưa từng nghe có lúc nào dùng Thiên Tiệm, trừ khi tập luyện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đì đùng vang vọng vũ trụ, luồng sáng khổng lồ kèm theo vô số mảnh nhỏ đánh tới.
Nhìn cảnh đó có người hoảng sợ hét to:
- Thiên Tiệm chịu nổi không?
- Không biết Thiên Hùng quan có phòng thủ được không?
Bao người Tiên Thống Giới thầm hoảng sợ, cầu nguyện Thiên Tiệm chịu nổi, hy vọng Thiên Hùng quan phòng thủ thành công.
Trăm ngàn vạn năm qua ít ai chú ý phòng ngự của Thiên Tiệm, ở trong mắt họ thì Thiên Tiệm chỉ là tượng trưng, ý nghĩa tồn tại duy nhất của nó là Thiên Hùng quan. Hôm nay mọi người mới biết Thiên Tiệm có ý nghĩa vô địch.
Người lúc trước không để ý Thiên Tiệm giờ hy vọng Thiên Tiệm sẽ chặn lại trùng kích này.
Mọi người nín thở, người trong Tiên Thống Giới căng thẳng quên hô hấp.
Nhiều người chắp tay nguyện cầu:
- Nguyện Thiên Hùng quan phòng thủ được.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai truyền khắp Tiên Thống Giới, thiên địa rung lắc, biển cả dậy sóng dữ. Luồng sáng siêu khổng lồ đến gần sát Tiên Thống Giới, vụt qua điểm giới hạn, lướt ra ngoài Thiên Hùng quan.
Nhìn cảnh đó người trong Tiên Thống Giới mừng hết lớn, hét to:
- Không đụng vào chúng ta!
Một lúc lâu sau nhiều người lấy lại tinh thần mới thấy luồng sáng siêu khổng lồ không đánh vào Tiên Thống Giới, nó chỉ lướt ngang qua, lướt qua điểm gần nhất ở thiên ngoại tức là bên ngoài Thiên Hùng quan, không hề ngừng lại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ vẫn đì đùng nhưng xa dần, bóng to trên bầu trời từ từ thu nhỏ.
Nhìn bóng to khuất xa, đám người thở phào nhẹ nhõm, cảm giác mình sợ bóng sợ gió.
- May quá.
Khi tỉnh táo lại khỏi mạo hiểm, có người sợ hãi ngồi bệch xuống đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng gầm rú nhỏ dần, luồng sáng khổng lồ bắn hướng chỗ khác, lao đi vũ trụ càng rộng lớn.
Nhìn luồng sáng siêu khổng lồ bay đi đầu kia vũ trụ, có người thì thào:
- Nó xông hướng Thiên Khư.
Chân Đế nhỏ giọng nói:
- Thiên Khư, đấy là thiên địa rộng lớn vô tận. Thứ này là cái gì?
Bùm!
Khi luồng sáng này bắn hướng Thiên Khư thì chỗ sâu nhất Thiên Khư có thứ gì nổ tung, như đạn khói màu đỏ nổ trong vũ trụ, ánh sáng đỏ rút lại sụp xuống dường như bảo vệ cái gì, phòng ngự cái gì, sau đó biến mất.
Nhìn chỗ sâu nhất Thiên Khư có thứ gì đã nổ, dựng lên phòng ngự gì đó, Thủy Tổ ánh mắt sắc bén xuyên thấu tuyên cổ, vượt qua hết thảy không gian, nhưng không thể dòm ngó ảo diệu, huyền cơ trong đó.
- Đó là thứ gì?
Khi ánh sáng đó biến mất thì không cho phép ai rình ngó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng gầm rú, luồng sáng siêu khổng lồ chậm rãi biến mất trong hư không rộng lớn của Thiên Khư.
Người đời thì không thấy huyền cơ đằng sau, nhìn luồng sáng khổng lồ biến mất thì họ mừng rỡ reo lên.
- May mắn, may mắn, tránh thoát một kiếp!
Một số người vô địch như Chân Đế, Thủy Tổ biểu tình càng trầm trọng, họ đoán sắp xảy ra chuyện lớn động trời.
Tam Mục Thần Đồng thấy rõ toàn quá trình, gã rất rung động. Đối với Tam Mục Thần Đồng, làm Nửa Bước Trường Tồn đã có thực lực hủy thiên diệt địa. Nhưng Tam Mục Thần Đồng biết khi luồng sáng kia bắn tới có thể đụng Nửa Bước Trường Tồn như gã nát bấy. Xung lực của luồng sáng đó cỡ đẳng cấp Thủy Tổ, mà không đơn giản chỉ là cấp Vạn Thống, Đế thống.
Luồng sáng siêu mạnh này Tam Mục Thần Đồng chưa thấy bao giờ, làm gã sợ hãi.
Nửa Bước Trường Tồn như gã có nhiều lúc cho rằng mạng của ta không do trời. Khi đối diện nhiều tai nạn Tam Mục Thần Đồng tự nhận có thực lực ứng đối, ngăn cản đủ loại tai nạn trên cõi đời.
Nhưng hôm nay trông thấy luồng sáng ập đến Tam Mục Thần Đồng mới hiểu rằng, nếu để nó trùng kích đạo thống của mình thì gã bất lực, gã khó thể cản lại. Thậm chí bị luồng sáng trùng kích e rằng đạo thống của họ sẽ vỡ nát, rất có thể sẽ thành tro bụi.
Tam Mục Thần Đồng phát hoảng lẩm bẩm:
- Đó... là cái gì?
Tam Mục Thần Đồng chưa từng thấy tai nạn như vậy, chưa nghe bao giờ.
Lý Thất Dạ liếc gã, bình tĩnh nói:
- Ngươi cảm thấy nó là gì?
Tam Mục Thần Đồng á khẩu, gã không biết. Tam Mục Thần Đồng nhìn hướng luồng sáng lớn bay ngang qua, đó là Bất Độ Hải.
Tam Mục Thần Đồng sợ hãi nói:
- Thứ đó bay ra từ Bất Độ Hải, trăm ngàn vạn nay nghe nói mọi người giương buồm đi Bất Độ Hải nhưng chưa từng nghe có cái gì trong đó đi ra, hình như xưa nay chỉ có vào Bất Độ Hải chứ không ra.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Nếu có thứ gì ra khỏi Bất Độ Hải thì không may, sẽ là tai nạn, tai nạn tuyệt đối, Tam Tiên giới không có nơi nào may mắn thoát khỏi.
Lòng Tam Mục Thần Đồng rung động:
- Thiên tai?
Trăm ngàn vạn năm nay Tam Tiên giới khá an ninh, dù từng xảy ra chiến tranh đẳng cấp Thủy Tổ nhưng chỉ là đấu nội bộ giữa các đạo thống, không xảy ra thiên tai, chưa từng có kẻ địch thiên ngoại. Có thể nói Tam Tiên giới trăm ngàn vạn năm nay nhân tài lớp lớp, cường giả đông đúc, cũng yên ả thanh bình.
Hôm nay Bất Độ Hải đột nhiên bắn ra luồng sáng khủng bố như vậy phá vỡ yên bình trăm ngàn vạn năm của Tam Tiên giới. Kinh khủng nhất là đã qua bao nhiêu đó thời gian nhưng không ai biết trong Bất Độ Hải có cái gì.
Lý Thất Dạ liếc Tam Mục Thần Đồng, bình tĩnh nói:
- Nhân họa, so với thiên tai thì nhân họa càng đáng sợ, thiên tai có thể chặn lại nhưng nhân họa khó tránh!
Tam Mục Thần Đồng ngẩn ngơ:
- Nhân họa!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ngươi nghĩ nếu Bất Độ Hải có sinh linh trở về thì sẽ xảy ra chuyện gì?
Tam Mục Thần Đồng ngây người, không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung:
- Bất Độ Hải có người trở về...
Bất Độ Hải, trăm ngàn vạn năm nay bao nhiêu Thủy Tổ người trước ngã xuống, người sau tiến lên vượt qua Bất Độ Hải nhưng chưa từng nghe có người trở về.
Vì vậy đến nay mọi người mang kính sợ Bất Độ Hải, trong mắt họ thì Bất Độ Hải là ngưỡng cửa bước vào Tiên giới. Trong lòng nhiều người chỉ có đỉnh Trường Tồn, Thủy Tổ mới bước vào Bất Độ Hải thật sự.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương