Đế Bá
Chương 4104 : Tam Mục Thần Đồng (1)
Lý Thất Dạ cười cười:
- Toàn ra ý xấu.
Lý Thất Dạ chỉ thuận miệng nói vậy thôi, có thu nhận Linh Tâm Chân Đế hay không tùy vào tâm tình của hắn.
Thái độ của Lý Thất Dạ, Đại Hắc Ngưu làm nhóm Triệu Thu Thực đứng ngây như phỗng, lần đầu tiên bọn họ gặp người nhẹ nhàng trêu chọc Chân Đế, không thèm để Chân Đế vào lòng. Ngẫm lại xem, Chân Đế thất cung mạnh biết bao trong lòng họ, giờ Lý Thất Dạ và Đại Hắc Ngưu dõng dạc nói chuyện như không thèm để Linh Tâm Chân Đế vào mắt, tư thái bá đạo biết bao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng trời sụp đất nứt vang lên. Không biết Linh Tâm Chân Đế đánh nhau với Ngũ Thải Thần Diên nổi sùng lên hay bị nhóm Lý Thất Dạ chọc tức, nàng nổi khùng giương đôi cánh, vô số lông chim vàng như thanh kiếm giáng xuống, hình thành kiếm trận xé rách thiên địa oanh sát Ngũ Thải Thần Diên.
Ngũ Thải Thần Diên không chút yếu thế, giương rộng cánh bao la gom cả trời trăng vào vỗ hướng kiếm trận của Linh Tâm Chân Đế.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hai bên đánh túi bụi trời sụp đất nứt.
Nhìn cảnh này, nhiều học sinh xem náo nhiệt hút ngụm khí lạnh:
- Linh Tâm Chân Đế không uổng là Chân Đế thất cung, quá mạnh.
Dù sao trong học sinh có Chân Thần, bọn họ nhìn thấy thực lực của Linh Tâm Chân Đế cũng phải kiêng dè ba phần.
So với Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế thì Linh Tâm Chân Đế mạnh rất nhiều.
Trong lúc Linh Tâm Chân Đế và Ngũ Thải Thần Diên chiến trời sụp đất nứt, một thanh âm vang lên:
- Linh Tâm cô nương có cần ta giúp một tay không?
Giọng nói hơi non nớt.
Mọi người nhìn lại thì thấy một thiếu niên đạp không trung đi tới. Lúc thiếu niên nói chuyện còn xa tận chân trời, đạp một bước Bùm! Một tiếng đã đứng bên trên Linh Tâm Chân Đế, dường như tùy thời giúp nàng một tay.
Thiếu niên khoảng mười lăm, sáu tuổi, mặc áo gấm, trông tràn đầy quý khí như tiểu thiếu gia nhà giàu, toát ra khí thế ngang ngược kiêu căng, trong mắt không người.
Giữa trán thiếu niên dựng đứng con mắt thứ ba, lúc này mắt thứ ba nhắm chỉ tiết ra từng lũ ánh sáng vàng tựa như kim châm.
Thiếu niên không phát ra khí thế vô địch nhưng khi gã đứng trên trời thì bộ dáng lão tử số một thiên hạ, thực lực thật sự siêu mạnh. Gã đứng đó như định Càn Khôn. Ngũ Thải Thần Diên cảm nhận sức mạnh của thiếu niên, liên tục đập cánh thần rời xa gã.
Đám người thấy thiếu niên thì kinh kêu:
- Tam Mục Thần Đồng!
Nhìn thiếu niên đứng trên bầu trời, thần thái chỉ ta độc môn, học sinh ngạo đến đâu cũng toát ra e dè:
- Tam Mục Thần Đồng đến rồi!
Có học trưởng kính sợ nói:
- Tam Mục Thần Đồng đúng là cường đại không gì sánh được, không uổng là Nửa Bước Trường Tồn.
Người lần đầu tiên thấy Tam Mục Thần Đồng thì hoảng sợ kêu lên:
- Trẻ tuổi như vậy đã là Nửa Bước Trường Tồn, khủng bố quá.
Học sinh đứng bên cạnh nói:
- Ngươi không biết sao? Tam Mục Thần Đồng là thiên tài giỏi nhất Quang Minh Thánh Viện, cũng là Nửa Bước Trường Tồn trẻ nhất cõi đời hiện nay.
Tam Mục Thần Đồng, học sinh Bắc Viện, xuất thân từ Thiên Đồng đạo thống, tức là Tam Mục tộc.
Tam Mục tộc là tộc lớn trong Tiên Thống Giới, tộc nhân vừa sinh ra đã có một con mắt dựng đứng, nằm ngay giữa trán, độc nhất vô nhị. Người Tam Mục tộc tu luyện con mắt này thành Hoàng Kim Nhãn là tượng trưng cho đại thần thông.
Con mắt thứ ba của Tam Mục tộc rất ghê gớm, Tam Mục tộc bình thường khi có được con mắt thứ ba, tu luyện sơ là sẽ thấy xa hơn người của chủng tộc khác, nhìn một lần liền nhớ kỹ.
Con mắt thứ ba của Tam Mục tộc rất lợi hại, đặc biệt sau khi luyện thành Hoàng Kim Nhãn tức là thần thông đại thành.
Khi con mắt thứ ba của Tam Mục tộc tu luyện thành Hoàng Kim Nhãn tức có thể nhìn thấu mọi sơ hở, xem thấu tất cả hư vọng, hóa phức tạp thành đơn giản, đủ loại thần thông vô cùng nghịch thiên.
Tam Mục Thần Đồng càng lợi hại, lúc gã rất trẻ đã tu luyện con mắt thứ ba thành Hoàng Kim Nhãn. Nên Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất Tiên Thống Giới, Phi Kiếm Thiên Kiêu xuất thân vô cùng cao quý cũng chậm hơn gã nửa tuổi mới thành Nửa Bước Trường Tồn.
Trường Tồn là tồn tại mạnh biết bao. Trong mắt nhiều Chân Thần thì Nửa Bước Trường Tồn là đỉnh cao, bao nhiêu Chân Thần cả đời chỉ vì thành tựu Trường Tồn, nhưng họ khổ tu suốt đời cũng không thể đến cảnh giới Trường Tồn.
Tam Mục Thần Đồng mới mười lăm, sáu tuổi đã thành Nửa Bước Trường Tồn, thật là thành tựu ghê gớm biết mấy.
Có thể nói Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất từ trong ghi chép của Tam Mục tộc xưa nay, một trong những người tuổi nhỏ nhất đã tu luyện thành Hoàng Kim Nhãn.
Có thành tựu kinh tuyệt vô song như thế phải công nhận thiên phú của Tam Mục Thần Đồng tuyệt thế vô luân, hèn gì được người gọi là thiên tài gỏi nhất thế hệ trẻ.
Lúc này Tam Mục Thần Đồng giá lâm, đứng trong không trung như vị thần chí tôn vô thượng. Tam Mục Thần Đồng đứng trên trời, dáng vẻ phấn chấn, mắt sáng rực, khí thế kiêu căng ngang ngược, không xem thiên hạ là cái đinh gì.
Tam Mục Thần Đồng rất mạnh, gã đứng trên trời như định Càn KHôn, trấn áp chư thiên, Ngũ Thải Thần Diên cũng phải kiêng dè.
Tam Mục Thần Đồng đứng đó giống như vô thượng thần thánh mở ra hai cánh che chở Linh Tâm Chân Đế.
Linh Tâm Chân Đế cảm ơn ý tốt của Tam Mục Thần Đồng:
- Đa tạ đạo hữu, ta tạm thời có thể ứng đối được. Xin đạo hữu dời bước cho, để ta đại chiến một trận lâm li thỏa thích.
Tam Mục Thần Đồng cười gượng lúng túng thu về thần thông vô thượng, cười nói với Linh Tâm Chân Đế:
- Được rồi, ta ở bên cạnh cổ vũ cho nàng.
Mọi người kinh thán nhìn.
Có học sinh hết sức kính nể nói:
- Tam Mục Thần Đồng mạnh quá, chim thần cũng kiêng dè hắn, thực lực như vậy nhóm Kim Bồ Chân Đế không thể sánh bằng.
Mọi người đều nhìn ra dù Tam Mục Thần Đồng không ra tay nhưng gã giơ tay nhấc chân có thể trấn áp chư thiên, Ngũ Thải Thần Diên bị gã áp chế khí thế.
Sau khi Tam Mục Thần Đồng thu về thần thông thì Ngũ Thải Thần Diên hú dài, khí thế càng tăng lên, cánh chim giương ra vỗ mạnh hướng Linh Tâm Chân Đế, nghiền nát trời trăng sao.
Nhìn Tam Mục Thần Đồng, ngay cả Đại Hắc Ngưu rất kiêu căng cũng hết lời khen:
- Tiểu tử này thực lực rất mạnh, nếu phát triển tốt thì tương lai tươi sáng.
Đại Hắc Ngưu nhìn mê mẩn, Lý Thất Dạ lạnh lùng hỏi:
- Ngươi đến xem kịch hay đi tìm báu vật?
Đại Hắc Ngưu cốc đầu mình, la lên:
- Đúng rồi, bổn soái ngưu suýt quên. Đi, chúng ta đi biên thùy!
Ngươi có thể tưởng tượng một con trâu đen to giơ móng vỗ mạnh đầu mình không? Rất buồn cười.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương