Đế Bá
Chương 4000 : Binh Đến Dưới Thành (2)
Trần Duy Chính chỉ biết thầm cầu nguyện, hy vọng có thể xuất hiện kỳ tích.
Bị Trần Duy Chính nạt, đám người Lý Kiến Khôn ngây ra, tỉnh táo lại cũng hiểu lợi và hại. Bọn họ nín thở, không dám quấy rầy Lý Thất Dạ, thầm mong mỏi hắn đánh nhanh rút gọn, hạ gục nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh rồi chạy nhanh đi cứu Hộ Sơn tông.
Trung Vực Tiên Lão cười tủm tỉm hỏi:
- Đạo hữu lựa chọn thế nào?
Trông Lý Thất Dạ bình thản nhưng nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh không tin hắn chẳng hề bị ảnh hưởng.
Lý Thất Dạ cười khẽ, không quan tâm:
- Có gì phải lựa chọn, giết các ngươi, đồ diệt vạn quân chỉ là chuyện tiện tay.
Dù thiên quân vạn mã vây khốn Hộ Sơn tông thì Lý Thất Dạ vẫn rất bình tĩnh.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh cười nói:
- Đạo hữu có tâm tính rất bình tĩnh, tốt, vậy để xem đạo hữu có thể cười đến lúc nào. Ra tay!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh dứt lời, thiên quân vạn mã Hộ Sơn tông ở phía xa nghe rõ ràng.
Ù ù ù!
Kèn của Bát Quái Cổ quốc vang lên.
Keng keng keng!
Tất cả binh khí ra khỏi vỏ lao vào chiến đấu.
Các đệ tử Hộ Sơn tông sợ trắng mặt. Lúc này bọn họ không có lựa chọn, phải tử chiến đến cùng.
Các trưởng lão rống to:
- Mở phòng ngự!
Ong ong ong ong ong!
Nguyên Hộ Sơn tông phát ra ánh sáng, hơi thở bàng bạc tuôn ra, bên trong tràn ngập hơi thở của Thủy Tổ.
Các bức tường dâng lên, tường thần bao lấy Hộ Sơn tông bảo vệ chặt chẽ. Sau khi được thần tường bảo vệ nguyên Hộ Sơn tông trở nên phòng thủ kiên cố, như thành lũy cứng rắn nhất cõi đời, không thể công phá.
Nhìn thần tường bảo vệ, nhiều lão tổ thầm giật mình:
- Đây là thủ đoạn cúa Thủy Tổ!
Mặc dù Hộ Sơn tông xuống dốc nhưng vẫn còn nội tình, đúng là rất mạnh, không uổng là một trong những truyền thừa mạnh nhất ngày xưa.
Trần Duy Chính biết rõ tường thần của Hộ Sơn tông rất cứng rắn, không thể công phá, nhưng không kiên trì được lâu. Vì Hộ Sơn tông không có nhiều thần tài chân thạch để kéo dài nội tình như vậy. Nếu Hộ Sơn tông giàu hơn chút, thực lực mạnh chút thì bọn họ có thể kéo dài tường thần một thời gian, đáng tiếc Hộ Sơn tông bây giờ rất nghèo.
Y Triệu Vĩ ra lệnh:
- Công kích!!!
Y Triệu Vĩ tự mình dẫn đầu xông lên Hộ Sơn tông, vung roi bốp một tiếng, roi hất lên cao như con hỏa long gầm rống đánh vào tường thần.
Thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc cũng ra tay, có chiến mâu ném tới tấp, bảo tháp đè xuống, thần đao chặt chém. Thoáng chốc bảo quang nhiều màu, các báu vật đánh hướng Hộ Sơn tông. Tường đợt chiến kỹ lao vào Hộ Sơn tông muốn phá tường thần.
Rầm rầm rầm!
Từng tiếng chấn động không ngớt, tất cả báu vật đánh vào tường thần, thiên quân vạn mã nhiều đợt công kích Hộ Sơn tông. Nhưng tường thần nguy nga không nhúc nhích, báu vật mạnh đến đâu đánh vào bức tường không làm mẻ một góc, không để lại một vết trầy. Bằng vào thực lực của họ không thể công phá tường thần.
Nhìn tường thần của Hộ Sơn tông bị công phạt dữ dội mà không sứt mẻ, đám lão tổ đại giáo kinh thán:
- Tường thần rất cứng rắn, không uổng là thủ đoạn Thủy Tổ để lại.
Nội tình như vậy khiến bao người hâm mộ.
Thấy Hộ Sơn tông bình yên thì nhóm Lý Kiến Khôn thở phào, có vẻ Hộ Sơn tông sẽ chống chọi được.
Trần Duy Chính thì trái tim treo cao, vì gã biết nguy hiểm chỉ mới bắt đầu, bọn họ chỉ có thể chống đỡ giây lát.
Quả nhiên sau mấy vòng công kích tường thần Hộ Sơn tông tỏa ra ánh sáng mờ dần.
Ong ong ong ong ong!
Tường thần co rút về, tất cả bức tường càng lúc càng mỏng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc nhiều đợt công kích tường thần, tiếng răng rắc vang lên, tường thần mỏng manh nứt nẻ.
Nhìn cảnh đó đám vãn bối Lý Kiến Khôn hoảng sợ kêu lên:
- Chuyện gì xảy ra?
Vẻ mặt Trần Duy Chính buồn bã nói:
- Thần tài chân thạch của chúng ta chỉ đủ để chống đỡ lâu như vậy, chỉ có một chút xíu.
Nhìn tường thần không chống đỡ nổi nữa, trưởng lão Hộ Sơn tông rống to:
- Sẵn sàng chiến đấu!
Nhìn tường thần Hộ Sơn tông sắp bị phá, Bát Quái Chưởng Thương Sinh cười nói:
- Đạo hữu, chúng ta bắt đầu đi. Đương nhiên chúng ta còn nhiều thời gian, vừa đánh vừa xem đi.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Ra tay đi.
Ba người Bát Quái Chưởng Thương Sinh nhìn nhau, cùng tấn công:
- Giết!
Khi đám người Bát Quái Chưởng Thương Sinh tấn công thì rầm một tiếng, tường thần Hộ Sơn tông tất cả đều vỡ nát.
Thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc như thủy triều tràn vào Hộ Sơn tông:
- Giết!!!
Khi nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh tấn công thì thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc đã lao vào Hộ Sơn tông.
Tiếng hò hét cúa Hộ Sơn tông vang vọng thiên địa:
- Giết!
Các đệ tử xung phong lao ra, nhiều đệ tử giữ vị trí của mình liều chết giữ cửa ải.
Các đệ tử Hộ Sơn tông không có sự lựa chọn, chỉ phải huyết chiến đến cùng, bọn họ không thể lùi bước. Sau lưng là quê nhà, bọn họ chỉ có thể đánh lui kẻ địch hoặc khi nào mình chết trận thì thôi.
- Giết!
Toàn Hộ Sơn tông dù là đệ tử bình thường hay hộ pháp trưởng lão đều giết đỏ mắt, sĩ khí tăng vọt, buông tay liều chết một phen. Dù bọn họ biết rõ không đánh lại thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc, dù họ biết chắc sẽ chiến chết nơi sa trường nhưng vẫn không sợ hãi lao ra, vì họ phải bảo vệ quê nhà của mình.
Nếu bọn họ không xung phong lao lên thì quê nhà, người thân, bằng hữu sau lưng họ sẽ bị kẻ thù giết, quê hương bị hủy diệt.
Nên các đệ tử Hộ Sơn tông không có lựa chọn, bọn họ phải chiến đến chết mới thôi. Dùng mạng sống và máu của mình bảo vệ quê hương, gia đình mình.
- A!
Tiếng hét thảm thi nhau vang lên trên bầu trời Hộ Sơn tông. Máu phun ra, đầu rơi xuống, từng cường giả tu sĩ ngã gục, có cường giả đệ tử Hộ Sơn tông, có đệ tử của Bát Quái Cổ quốc. Nhưng đệ tử Hộ Sơn tông chết nhiều hơn.
Thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc xông vào từ tám hướng, đầu đuôi nối nhau, như cuồng triều thổi quét nguyên Hộ Sơn tông. Có thể nói thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc chuẩn bị rất đầy đủ. Ban đầu dùng chiến trận đẩy vào, tư thái bão tố san bằng Hộ Sơn tông với tốc độ nhanh nhất.
Nên chỉ chớp mắt nhiều đệ tử Hộ Sơn tông ngã gục trong vũng máu, mất mác nặng nề.
- Giết đi!!!
Nhiều đồng môn sư huynh đệ, trưởng bối ngã trong vũngg máu nhưng đệ tử Hộ Sơn tông không sợ hãi, người trước ngã xuống, người sau tiến lên giết hướng kẻ thù.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai tay Bát Quái Chưởng Thương Sinh khép lại, bát quái trên đỉnh đầu nháy mắt hóa thành vô thượng âm dương, với tư thái vô thượng nghiền áp Lý Thất Dạ.
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
925 chương
85 chương
3 chương
65 chương
1 chương
31 chương
1641 chương