Đế Bá
Chương 339 : Trung Châu công chúa (4)
Chư lão ngồi trên mặt đất, làm thành một vòng, ở giữa trưng bày một bộ cổ quan, cổ quan nhìn quy cách không phải đặc biệt cao, tựa hồ giống như là quan tài táng đệ tử bình thường của Chiến Thần Điện. Chỉ sợ, đây là Chiến Thần Điện cố ý hạ thấp quy cách, không hi vọng để cho người ta đoán được trong quan tài là người nào.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, Xích Vân thối lui ra, coi như hắn là Cửu
Thánh Yêu Môn Thái Thượng trưởng lão, ở chỗ này cũng không có chỗ nói chuyện.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, nhìn thoáng qua chư lão của Chiến Thần Điện ngồi ở trên mặt đất, từng cái đều vô cùng thần bí, hơn nữa tận lực áp chế tinh lực của mình, để cho người ta không cảm giác được trên người bọn họ có tinh lực bành trướng gào thét.
- Quả nhiên là điệu thấp.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua chư lão của Chiến Thần Điện ở đây, ánh mắt rơi vào phía trên cỗ mộc quan phổ thông kia, nói ra:
- Để cho ta tới đoán người trong quan tài là ai một chút, đã danh xưng là lão tổ Chiến Thần Điện, bằng vào ta đoán, một vị lão tổ Chiến Thần
Điện, có thể làm các ngươi an vị ở chỗ này sao! Cái gọi là nói muốn táng lão tổ, cái kia bất quá là nói nhảm mà thôi. Lấy phong cách làm việc của Chiến Thần Điện các ngươi, nếu như ta không có đoán sai, người nằm trong quan tài này, nếu như không phải là thủ hộ thần của Chiến Thần
Điện các ngươi, cái kia chính là lão đầu Tàng Tiên điện!
Lý Thất Dạ lời này vừa rơi xuống, lập tức ánh mắt của chư lão ngồi trên mặt đất thoáng cái rơi vào trên người Lý Thất Dạ, nếu như nói ánh mắt như kiếm, như vậy, ánh mắt chư lão này so với thần kiếm còn đáng sợ hơn.
- Xem ra ta đã đoán đúng, lão tổ của Chiến Thần Điện các ngươi tới không chỉ một! Chiến Thần Điện các ngươi đồ tốt tục mệnh duyên thọ thật đúng là nhiều, nhiều lão đầu như vậy đều nên sớm xuống mồ, lại còn có thể chịu đựng được đến hiện tại!
Lý Thất Dạ khoan thai cười nói.
Nếu Xích Vân ở chỗ này, nhất định sẽ bị Lý Thất Dạ nói dọa hỏng, lão tổ
Chiến Thần Điện, truyền thuyết là tồn tại vô địch, lão tổ Chiến Thần
Điện hơn nữa không chỉ là một vị, bọn hắn đã từng sống vô số tuế nguyệt, có lão tổ thậm chí là sớm ở thời đại rất xa xưa liền bị phủ bụi đến bây giờ! Đối với dạng nhân vật này, ai không tất cung tất kính, nhưng mà,
Lý Thất Dạ lại hoàn toàn không để trong mắt.
- Hậu sinh khả uý!
Ở thời điểm này, trong quan tài rốt cục vang lên một thanh âm, già nua mà xa xưa, tựa hồ thanh âm này từ thời đại Viễn Cổ truyền đến bây giờ.
Cái thanh âm già nua mà xa xưa này nói ra:
- Có thủ đoạn như thế, thiên hạ sao buồn không có chỗ đặt chân. Luân
Nhật đích thật là có mắt nhìn người, hắn xem trọng ngươi, không phải là không có đạo lý.
- Nguyên lai là lão đầu bên trong Tàng Tiên điện kia.
Lý Thất Dạ vừa nghe đến thanh âm này, hắn lập tức biết là ai, đương thời ngoại trừ chính Chiến Thần Điện bọn hắn ra, chỉ sợ không có người ngoài so với hắn hiểu rõ Chiến Thần Điện hơn rồi.
Lý Thất Dạ khoan thai nói:
- Ngươi thật đúng là có thể sống, Mộ lão đầu cũng không thể sống qua tuế nguyệt vô tình, ngươi lại sống qua tới, không thể không thừa nhận, ngươi thật đúng là tâm như sắt thép!
Lúc này, chư lão ngồi ở trên đất ánh mắt đều trở nên đáng sợ, bên trong đang ngồi, có lão tổ không xuất thế của Chiến Thần Điện, vì hộ quan tài mà đến, coi như lão tổ không xuất thế của bọn hắn cũng không tiếc từ bên trong Thời Huyết Thạch đi ra, đến đây đưa quan tài!
Lý Thất Dạ mới mở miệng liền nói ra bí mật của Chiến Thần Điện, nếu quả như thật cần phải, bọn hắn sẽ không tiếc giết người diệt khẩu, dù sao, đối với Chiến Thần Điện bọn hắn mà nói, Tàng Tiên điện tồn tại vô cùng trọng yếu, đây cũng là một trong những nguyên nhân Chiến Thần điện bọn hắn có thể sừng sững trăm ngàn vạn năm.
- Đừng nghĩ đến giết ta diệt khẩu.
Lý Thất Dạ lại bình tĩnh vô cùng, bình tĩnh nói ra:
- Ta biết Chiến Thần Điện các ngươi đưa quan tài mà đến, có mấy người sắp chết từ trong mộ leo ra. Có điều, các ngươi thức thời, tốt nhất đừng tới chọc ta! Nếu không, ta sẽ cân nhắc thoáng cái lật tung Chiến Thần
Điện các ngươi, coi như lão đầu Tàng Tiên điện có thể một mực sống sót cũng như nhau!
Vào lúc này, có một vị lão nhân áo đen đứng lên, đối với hắn mà nói, Lý Thất Dạ biết được nhiều lắm.
- Không nên vọng động.
Trong quan tài thanh âm già nua mà xa xưa lại một lần nữa vang lên, lão nhân đứng lên nghe nói như thế mới yên lặng ngồi xuống, từ đầu đến cuối, chẳng hề nói một câu.
- Cái này mới đúng.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Lão đầu này có thể từ thời đại Mộ lão đầu nhịn đến hiện tại, ăn được muối so với các ngươi ăn cơm còn nhiều hơn!
Lý Thất Dạ nói ngay cả chư lão của Chiến Thần điện cũng vì đó im lặng, tiểu quỷ này thật sự là hung hăng càn quấy đến rối tinh rối mù, hung hăng càn quấy đến làm cho bọn hắn cũng muốn đứng lên chửi mẹ, phải biết, Mộ Chiến Thần là một trong tổ tiên cường đại nhất của bọn hắn!
Tiểu quỷ này vậy mà gọi thẳng lão đầu.
- Truyền thuyết Tứ Chiến Đồng Xa chính là vô thượng tọa giá, ta từng nghe nói một cái truyền kỳ, tại thời đại Thác Hoang, Tứ Chiến Đồng Xa xuất hành, chư thần tránh lui, Tiên Đế nghênh giá. . .
Trong mộc quan thanh âm già nua xa xưa vang lên.
Lý Thất Dạ lạnh lùng đánh gãy hắn, lãnh đạm nói ra:
- Đừng tới dò xét thử ta, mặc dù vốn liếng của Chiến Thần Điện hùng hậu vô cùng, nhưng mà, thế gian có một ít cấm kỵ không biết thì tốt hơn!
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, thanh âm trong quan tài cũng ngừng lại, hắn là đang suy đoán, thậm chí có thể nói là dò xét thử.
- Lần này U Minh thuyền ra, có thể có U Minh thuyền tăng thọ dài hơn không!
Cuối cùng, thanh âm trong mộc quan lại một lần nữa vang lên, không còn đàm sự tình Tứ Chiến Đồng Xa, nói ra.
- Bằng vào ước định giữa chúng ta, ta nhiều nhất có thể vì ngươi tăng thọ năm trăm năm, sau khi ngươi còn sống đi ra, nằm lại Tàng Tiên điện liền có thể, ngươi lại có thể phủ bụi vô số tuế nguyệt!
Lý Thất Dạ từ từ nói.
Thanh âm trong quan tài vang lên, nói ra:
- Năm trăm năm thọ nguyên, cuối cùng là có hạn, luôn có một ngày ngay cả Thời Huyết Thạch cũng phủ bụi không được!
Người trong quan tài đã sống vô số năm tháng, lấy thực lực của Chiến
Thần Điện, có đầy đủ Thời Huyết Thạch, nhưng mà, coi như có đầy đủ Thời
Huyết Thạch, cuối cùng có một ngày ngay cả Thời Huyết Thạch cũng phủ bụi không được.
Đối với dạng tồn tại này mà nói, hắn một mực sống tiếp, sứ mệnh chính là thủ hộ lấy Chiến Thần Điện, ở bên trong dòng sông thời gian vô tận,
Chiến Thần Điện chắc chắn sẽ có lúc cần hắn xuất thế, bị phủ bụi ở trong Thời Huyết Thạch, cái giá xuất thế là cực kỳ đắt!
- Tuế nguyệt không trường sinh.
Lý Thất lắc đầu nói ra:
- Dù là Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, chấp chưởng Càn Khôn, xưng là
Thiên nhân, nhưng, cũng chưa thấy có trường sinh! Mộ Chiến Thần sống thêm một thế, đã là khó lường, có thể nói vạn cổ kỳ tích, nhưng, y nguyên sẽ tan biến trong dòng sông thời gian! Năm trăm năm thọ niên, đầy đủ để ngươi giày vò năm tháng rất dài rất dài!
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương