75
Bầu trời hôm nay quang đãng, không khí mát mẽ, cuối cùng thì Jaejoong đã hồi phục sức khỏe hoàn toàn, Yunho tự lái xe đến bệnh viện đón “vợ yêu” cùng hai bảo bối về nhà. Hoàng hậu dẫn theo đám người Changmin chạy đến giúp vui, hiện tại một nhà Yunho chính là ngọc quý của hoàng gia, đãi ngộ tất nhiên không cần phải nói. Hoàng hậu và Sara mỗi người ôm một đứa nhỏ, Jung Hoon bế Jaejae, Changmin, Yoochun và Junsu mỗi người xách một túi hành lý của Jaejoong và hai đứa nhỏ, Yunho dìu Jaejoong, hai người chẳng cần phải cầm gì cả, chỉ cần đi theo nhóm người kia là được.
“Một mình anh đến thì được rồi, dẫn theo nhiều người vậy làm chi!” Jaejoong nhỏ giọng trách cứ, cậu vừa mới sinh xong, tuy rằng bụng đã không còn to như trước nhưng thân thể vẫn biến dạng nhiều lắm, nhìn rất khủng khiếp, chí ít là do cậu nghĩ vậy.
“Mọi người đều quan tâm em mà, em xem có ai cười em đâu. Đều là người nhà còn mắc cỡ cái gì.” Yunho cũng thì thầm bên tai Jaejoong.
“Hừ, không thèm…” Jaejoong vừa định nói gì, Yoochun đã quay lại cười một cách xấu xa “Yunho hyung, tuy rằng phóng viên đều đã bị cản lại nhưng hai người muốn âu yếm thì hãy quay về điện Thái tử hãy tiếp tục nhé, nếu không bị chụp ảnh lại khổ lắm đó.” Thì ra lúc hai người kề tai nói nhỏ nhìn thoáng qua rất giống như đang âu yếm nhau.
Jaejoong ngượng ngùng đẩy Yunho ra khiến mọi người cười vang.
Trở về hoàng cung, Jaejoong lại quay về cảnh sống như trước khi sinh bảo bối – há miệng chờ dâng cơm, mỹ danh là “ở cữ”, người hầu thiếp thân chính là đương kim Thái tử của chúng ta.
Jaejoong đương nhiên không nghe theo, cậu là nam “ở cữ” cái quỷ gì nhưng Yunho lại đem một loạt căn bệnh mà nếu không “ở cữ” sau này sẽ mắc phải nhiệt tình khuyên bảo, năn nỉ, ăn vạ đủ kiểu với cậu, Jaejoong cảm thấy đau đầu nhìn người đàn ông cao 1m85 mà cứ như đứa nhỏ lên 3, hỡ tí là làm xấu khiến cậu không sao đối phó nỗi. Yunho còn mang cả Jaejae, Hoàng hậu, còn có đám “em út” đến để khiến Jaejoong đi vào khuôn khổ, ngoan ngoãn nằm trên giường “ở cữ”. Buổi tối, để đảm bảo cho Jaejoong được ngủ thẳng giấc, hai cục cưng đã được đưa đến chỗ Hoàng hậu, chăm sóc cho hai cháu cưng bảo bối được Hoàng hậu xem như “gánh nặng ngọt ngào”, đương nhiên rất sẵn lòng giúp, chỉ khổ cho Hoàng thượng, mỗi ngày vào triều sớm đều ngáp liên tục.
“Jaejoong, ăn chút cháo được nấu với đậu đỏ, táo đỏ và hạt ý dĩ nè, em xem mặt còn trắng nhợt thế kia, cần phải bồi bổ nhiều lắm.” Thái tử cưng chiều vợ vô tội vạ bưng một chén cháo thơm lừng đến, nói với vẻ mặt cầu xin.
“Anh nuôi em như nuôi heo hả! Hiện tại em – không – đói.” Jaejoong quay đầu, vẻ mặt kiên quyết không ăn, lần trước xuất viện vẫn bị người chụp được, ảnh được phát trên YJcafe với tốc độ khiến người ta choáng váng. Tuy rằng lúc đó cậu che chắn rất kín nhưng thân hình tròn như vậy làm sao có thể giấu được cho nên mọi người hùa nhau đoán xem tại sao cậu lại thay đổi đến vậy. Cho đến hiện tại tin cậu mang thai không bị lộ ra ngoài, tin này không phải loại tùy tiện để người khác biết được. Mặc dù chẳng biết một chuyện lớn như vậy làm sao có thể giấu nhưng trước nay Hoàng thượng và Hoàng hậu cai quản triều đình và hậu cung rất quy củ, chuyện không nên nói sẽ không nói, không nên nhìn sẽ không nhìn, không tiết lộ ra ngoài, người bên trong cũng không bàn tán khiến Jaejoong thật sự rất mừng.
“Jaejoong, hiện giờ em đang ở cữ, thân thể nhất định phải dưỡng thật tốt, lúc sinh con em mất máu nhiều lắm nên giờ phải ăn bù. Em xem Yun Young và Jae Huyn còn ăn nhiều hơn em đó, hôm nay bọn nhỏ đã bú tới bình sữa thứ năm rồi đó. Jaejoong à ~ uống nhanh đi ~ uống thêm chút nữa đi.” Yunho chu môi, hai mắt lấp lánh, hai má phồng ra như bánh bao đậu, bộ dáng chính là em mà không ăn anh khóc cho em coi, Jaejoong thật hận không thể tự đánh ngất chính mình, em van anh! Yun Young và Jae Huyn có thể uống bao nhiêu sữa chứ, còn đem ra so sánh! Kế hoạch vừa xuất viện lập tức giảm cân không biết còn đẩy dời đến chừng nào. Ông trời ơi, xin ông trả lại cho con một Thái tử lạnh lùng, bá đạo, ngạo khí ngút trời khi xưa đi!
Nhìn thấy Jaejoong chẳng có chút phản ứng với biểu cảm đáng yêu của mình, Yunho lập tức chạy đi gọi Jaejae, một lớn một nhỏ hợp lực làm nũng khóc lóc om sòm, mè nheo các kiểu. Jaejoong dù lòng dạ sắt đá cỡ nào cũng chịu hết nỗi, cuối cùng bưng chén cháo đậu ăn sạch, Yunho và Jaejae quay lưng với Jaejoong, lặng lẽ ra dấu với nhau “Oh Yeah!”
Sau khi ăn trưa, Jaejoong cam chịu nằm trên giường, lắc lắc phần thịt hông mềm nhũn, thảo nào các cô gái trẻ bây giờ không thích sinh con, cơ thể người mẹ bị tàn phá quá đỗi mà.
“Ăn no chưa? Anh giúp em xoa xoa nha!” Yunho rón rén bò lên giường, vẻ mặt lấy lòng. Jaejoong từ lúc mang thai tháng thứ tám đến nay tính tình thay đổi dữ lắm, cứ hay hờn dỗi, bực bội vu vơ, mấy tháng nay Yunho cũng quen dần, biết Jaejoong cũng vì thân thể mình biến đổi quá nhiều, cộng với hội chứng trầm cảm trước và sau sinh nên mới như vậy. Yunho đương nhiên phải luôn bên cạnh cậu, thuận tiện trở thành “bao cát” cho cậu trút giận, hơn nữa các kỹ năng làm nũng, giả bộ đáng thương càng diễn càng thuần thục. Là một người chồng tốt phải biết cách an ủi, thỏa mãn, yêu thương vợ mới phải chứ. Đây cũng chính là nội dung quan trọng nhất trong chương trình học làm sao để chăm sóc người mang thai của Yunho.
“Ái phi, đừng giận nữa mà, người ta muốn mập mà không được đó, chờ em hết “ở cữ” rồi anh cùng em giảm cân, có được không?” Yunho xoa bóp cái hông đầy thịt của Jaejoong, thầm nghĩ thịt nhiều thế này sờ êm tay phải biết.
“Ai là ái phi của anh, đừng có gọi bậy bạ!” Giận cá chém thớt, Vương phi của chúng ta không phải hiền thê rồi.
“Huhuhu, ái phi xấu lắm, ngay cả nhẫn của người ta cũng lấy rồi.” Yunho lại bắt đầu giả bộ đáng thương “Hơn nữa luật “Hôn nhân đồng tính” đã được thông qua, chúng ta phải làm gương mới được chứ. Nhiếp ảnh gia, giáo đường này nọ mẫu hậu đều đã chuẩn bị xong, ái phi không được phụ lòng mẫu hậu đó, Jaejae mỗi ngày đều mong đến lúc được làm phù rể nhỏ, ái phi cũng không được phụ lòng Jaejae nha.” Hắc hắc, em mau gả cho anh đi.
“Cái gì?! Thông qua hồi nào? Tại sao em không biết, mẫu hậu đặt giáo đường khi nào, tại sao không ai nói với em! Anh có biết bây giờ em mập tới nỗi đeo nhẫn không vừa không! A A A A, em không biết, em không biết đâu!” Jaejoong nhảy dựng, cậu không muốn kết hôn trong bộ dạng thế này đâu.
“Lúc em mang thai tháng thứ tám thì mẫu hậu đã đặt rồi, luật “Hôn nhân đồng tính” được thông qua lúc em vừa sinh cục cưng vài ngày, nhưng giờ vẫn chưa công bố rộng rãi. Ngày mai sẽ có họp báo chính thức, vui không. Giáo đường đặt trước ba tháng, vẫn kịp, anh cam đoan sẽ giúp em giảm cân, chắc chắn sẽ đeo vừa nhẫn, chịu chưa?!”
“Anh nói đó! Không đeo vừa là không cưới hỏi gì hết!” Vương phi điện hạ ngạo kiều như thần.
“Yên tâm! Nhất định có thể!” Yunho sờ sờ chiếc hông mềm mại của Jaejoong, nhéo nhéo thịt trên cánh tay cậu….ba tháng giảm 40kg….hẳn là có thể đi….
76
Ý chí giảm cân của Jaejoong rất mạnh mẽ, dù Yunho đã làm mọi cách nhưng vẫn không thể ép Jaejoong tiếp tục nằm trên giường “ở cữ” nữa. Cuối cùng hai người nhường nhau một bước, vỗn dĩ kế hoạch ở cữ là 42 ngày giờ giảm xuống còn 30 ngày, đáng lý ra nằm 20 ngày đã là cực hạn của Jaejoong rồi nhưng chịu không nỗi Yunho, Jaejae cùng hai đứa nhỏ đang nằm trong nôi gào khóc đủ kiểu, mặc dù biết Yunho cũng không phải khóc thiệt nhưng nhìn người ta vì mình mà hạ xuống sĩ diện như thế cậu cũng đau lòng, haiz nói gì thì nói Yunho chính là vì quá yêu cậu mà thôi.
Ngày thứ 30 cuối cùng đã qua, Jaejoong bật dậy như chiếc lò xo, mới sáng sớm đã tóm lấy Yunho, hai người ở trong hoa viên của hoàng cung chạy bộ buổi sáng. Trong thời gian ở cữ, Jaejoong đã sớm lập kế hoạch giảm cân cho mình, mỗi sáng thức dậy lúc 6h chạy bộ 1 tiếng, ăn sáng xong sẽ đưa hai đứa nhỏ đi dạo quanh hoa viên tiêu thực, thuận tiện hưởng khí trời trong lành, sau 9h thì sẽ tập yoga 2 tiếng, 11h thì chuẩn bị cơm trưa. Sau khi ăn trưa thì dỗ hai đứa nhỏ ngủ trưa một chút, buổi chiều đi bơi sau đó làm cơm chiều. Sau khi ăn xong thì ngồi chơi với hai đứa nhỏ một chút sau đó đến phòng tập GYM, cậu gần như sử dụng toàn bộ quỹ thời gian của bản thân cho việc tập luyện. Yunho ngoài giờ làm việc đương nhiên cũng đi cùng “vợ” yêu, nhìn lịch tập dày đặc của Jaejoong, Yunho nghẹn lời, cường độ vận động mạnh như vậy thì phải mệt đến mức nào, còn chăm con nữa chứ. Yunho vốn định nhờ Hoàng hậu chăm hai đứa nhỏ nhưng Jaejoong kiên quyết cự tuyệt, theo kinh nghiệm từ lần trước chăm Jaejae cho thấy, chăm con chính là phương thức “vận động” giảm cân tuyệt vời nhất.
Yunho dù sao cũng là lớn lên trong một gia đình rèn luyện từ nhỏ, chạy bộ, bơi, tập gym vốn không làm khó được anh nhưng còn Jaejoong đã lâu không vận động mạnh, cứ mỗi lần tập xong đều thở hồng hộc như trâu,vậy mà cậu vẫn cắn răng kiên trì. Nhìn Jaejoong thở hổn hển, mặt đỏ bừng làm Yunho nhìn thấy suýt nhiều lần hóa sói, anh đã nhiều lần khuyên cậu đừng cố gắng quá sức như vậy nhưng cậu kiên quyết phải hoàn thành lịch tập mỗi ngày khiến Yunho càng thêm yêu cậu hơn, càng trông mong đến ngày hôn lễ mau đến.
“Jaejoong à, em đừng liều mạng như vậy nữa, anh đặt một chiếc nhẫn mới là được rồi, em thích kiểu nào, chúng ta cùng nhau đi lựa, được không?” Yunho xoa bóp cho người vì vận động quá mức mà đau cơ, vẫn không ngừng khuyên bảo.
“Không, không được, em chỉ đeo chiếc nhẫn đó mà thôi. Chỉ là lâu rồi không tập nên chưa quen thôi, một hai ngày nữa quen là ổn.” Jaejoong như kiệt sức nằm dài trên giường không nhúc nhích, hưởng thụ xoa bóp của Yunho, hai ngày qua quả thật có chút không chịu nỗi.
“Em nên giảm bớt một số bài tập đi, cứ liên tục thế này sao chịu nỗi, giảm cân nhưng cũng phải giữ sức khỏe chứ. Mỗi ngày em đều tập đến kiệt sức như vậy, anh muốn ôm em cũng không được, Jaejoong à chúng ta đã lâu…” Yunho hăng hái nhìn về phía Jaejoong, trông mong cậu nói em cũng thích cùng anh “vận động”, nào ngờ Jaejoong đã ngủ từ lúc nào không biết, cậu thật sự mệt lắm rồi. Yunho xấu hổ tiếp tục xoa bóp cho Jaejoong một hồi, sau đó tự đến WC giải quyết một lần, trong lòng ngầm lập một kế hoạch.
“Anh không phải nói chiều nay có chuyện gì sao?” Jaejoong vừa mới làm nóng thân thể xong thì thấy Yunho mặc quần bơi, khoác khăn tắm đi vào. Để tránh người khác quấy rối, Jaejoong cố ý lựa hồ bơi nhỏ, bơi cả một buổi chiều cùng chẳng có ai xuất hiện.
“Có chuyện gì quan trọng hơn chuyện giúp ái phi giảm cân đâu, công việc đã sắp xếp xong, anh bảo Changmin đi làm rồi.” Yunho đi tới, ôm lấy hông Jaejoong, tặng cậu một chiếc hôn dài khiến hô hấp của cậu thoáng chốc trở nên dồn dập.
“Anh làm gì vậy, đột nhiên…” Sau khi sinh cục cưng liền đến thời gian “ở cữ”, đã lâu không cùng Yunho thân thiết, giờ bị nụ hôn kia của anh khơi lên ngọn lửa tình hừng hực, hai người lại chỉ mặc quần bơi, Jaejoong cảm thấy ngượng ngùng vô cùng.
“Ai bảo em dễ thương như vậy làm chi, anh kiềm không được…” Yunho bĩu môi, làm bộ muốn hôn nữa, Jaejoong nhanh chóng né ra: “Không được em còn muốn bơi, anh xem trên người em toàn thịt thế này!” Jaejoong nhảy xuống nước, né tránh tập kích của Yunho, một tuần vận động kịch liệt tuy rằng chưa thể giúp cậu khôi phục dáng vóc khi xưa nhưng hiệu quả cũng không tệ lắm, sáng nay cân đã giảm được 2kg rồi!
“Bơi thi không?” Jaejoong động tác mạnh mẽ bơi vài vòng, sau đó hướng Yunho vẫy tay.
“Được thôi, chưa từng thi với em, nhưng mà anh thắng thì được thưởng gì? ” Yunho ngồi xổm tại thành hồ cười nói, ánh mắt lóe tia sáng xanh, có điều Jaejoong lại không để ý.
“Anh muốn cái gì thưởng cái đó, chịu không?” Jaejoong cũng hưng phấn, bật cười lớn.
“Vậy thì em phải nghe theo lịch giảm cân của anh, thế nào?” Hắc hắc, anh đã vì ái phi lập ra một kế hoạch giảm cân tuyệt lắm luôn, sẽ khiến em thỏa mãn, mau mau đồng ý đi.
“Vậy đuổi kịp em đi hãy tính.” Jaejoong vừa nói xong liền vung tay bơi trước, Yunho cũng nhảy vào làn nước tạo thành một đường rẽ sóng thật đẹp, đuổi theo Jaejoong.
Vóc dáng Jaejoong tuy rằng chưa thể phục hồi như cũ nhưng cậu bơi cực nhanh, tốc độ tựa như vận động viên chuyên nghiệp vậy, Yunho nào ngờ cậu lợi hại đến mức đó, bơi một vòng vẫn không đuổi kịp, cuối cùng anh phải dốc toàn lực đuổi theo. Hai người âm thầm tranh cao thấp, cuối cùng Jaejoong hết sức bị Yunho băt lấy ôm vào lòng.
“Woa! Yunho, anh chơi xấu!” Jaejoong bất mãn tát nước văng tung tóe.
Yunho ôm lấy Jaejoong ép cậu đến thành hồ, chân quấn chân, thân đè thân, tay giữ tay, không cho Jaejoong bất cứ đường chống cự nào, nhếch miệng cười đểu “Anh có giở trò gì đâu, tại em bơi chậm thôi. Vậy bây giờ phải giảm cân theo kế hoạch của anh nha, ái phi.”
“Woa! Ai là ái phi của anh! Nè, còn đang ở dưới nước đó, đừng có táy máy tay chân, nè…” Yunho ngay lập tức chặn ngay cái miệng nhỏ đang huyên thuyên của Jaejoong, sau đó dùng đầu lưỡi khiêu khích quả hồng anh của cậu, Jaejoong liền bị khuất phục dưới tay Yunho đang tràn đầy hocmoon đàn ông “Có biết loại vận động nào vừa giảm cân nhanh lại vừa thoải mái nhất không? Hửm?” Jaejoong thiếu dưỡng khí, hai mắt ướt át nhìn Yunho không trả lời.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
2 chương
94 chương
31 chương
43 chương