Yunho mở mắt dậy khi cảm thấy thân người anh ôm có vẻ lạnh, nhìn xung quanh, anh mới phát hiện là trời đã tối, có vẻ như đã 7h tối rồi, với tay bật đèn ngủ, anh chợt nhớ đến jaejoong, cậu vẫn ôm anh ngủ ngon lành, anh làm một cách nhẹ nhàng rồi nằm xuống ôm jaejoong vào người thật chặt Yunho cứ nằm đó ngắm cậu ngủ, jaejoong khi ngủ trông như một thiên thần, thiên thần trong sáng nhất mà anh từng gặp, đưa tay vuốt lấy gò má hơi gầy nhưng lán mịn của cậu, anh muốn đặt lên đó một nụ hôn quá, lại đưa tay chạm vào đôi môi hồng đang hé mở, anh muốn đặt lên đó những nụ hôn của khao khát, của yêu thương, anh muốn cậu là của anh, mãi mãi là của anh mà thôi “jaejoong ah! nghe điện thoại! jaejoong ah, nghe điện thoại” Ngay lúc anh định đặt lên môi cậu một nụ hôn thì điện thoại cậu lại reo, anh ghét nhac chuông của cậu, vì nó là giọng nói của người con trai khác, không phải anh và anh thật sự ghét điều đó _alo!- jaejoong mắt nhắm mắt mở nghe điện thoại _jaejoong! Em đang ở đâu? Giọng nói mà có chết jaejoong cũng không thể quên được, cậu toan bật dậy nhưng yunho (cố ý) ôm quá chặt nên cậu nằm xuống giường _em đang ở nhà tổng giám đốc jung _sao em không điện về? junsu đứng chờ em ở công ty không được, nên đang khóc lóc kể lể với anh đây _ah! em quên mất, tại vì yunho bị ốm nên em ở lại trông, ngủ quên lúc nào không hay, để em gọi về bảo junsu qua đón em về nhà _thôi, tối rồi, và..anh cũng không tin tưởng junsu lắm, cậu ta luôn luôn phá hoại- L nhấn mạnh 4 từ cuối khiến jaejoong phải phì cười _anh mướn cậu ta mà!- jaejoong đùa _anh sẽ gọi về cho junsu _uh! Anh làm việc tới đâu rồi? _sắp xong rồi, sẽ nhanh thôi, bye! _uh! Bye! cậu cúp máy và nhìn sang bên cạnh, yunho vẫn còn ngủ, khẽ đặt tay lên trán, cậu thở phào nhẹ nhõm _hết sốt rồi! may thật- jaejoong lay anh dậy- yunho ah! dậy ăn cháo đi, yunho _uhm!- yunho( giả vờ ôm cứng jaejoong hơn)- chị cho em ngủ them chút nữa đi Mấy vài giây để jaejoong hiểu yunho nói gì, cậu lay lay anh _không phải là chị giúp việc đâu yunho, là tôi jaejoong đây nè- jaejoong lay lay anh dậy Yunho dụi mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy cậu, anh vội (luyến tiếc) ngồi dậy _joo…jaejoong- shi! Sao em ở đây? Sao anh lại…ôm em?- anh cúi đầu _anh bị sốt, nên tôi tới thăm, không ngờ anh sốt cao quá nên tôi ở lại trông chừng anh- jaejoong cười hiền khi gấp chăn lại- anh xuống nhà ăn chút cháo đi, anh chẳng ăn gì hôm nay rồi, tôi có nấu cháo hành giải cảm đấy, hay lắm, xuống ngay nha Jaejoong bước vội ra ngoài Jaejoong’s POV Jaejoong ơi là jaejoong, đừng có ngại chứ? Anh ta chỉ mê sản thôi, chẳng biết gì hết, nhưng sao mình có cảm giác buồn thế này End jaejoong’s POV Hôm đó jaejoong ở lại nhà yunho, cậu ngủ dưới sàn còn yunho ngủ trên giường, đợi jaejoong ngủ say, anh lại ôm chăn gối xuống nằm cạnh cậu _jaejoong ah! đẹp trai không bằng chai mặt, nên…anh sẽ theo đuổi em một lần nữa nhé, chịu không?- yunho thì thầm, anh hôn nhẹ lên môi ở một nơi nào đó cách xa nơi hai thiên thần đang ngủ hàng chục cây số _joonggie ah! cậu đi đâu thế này? Tớ sợ ma lắm mà, hu huh u hu Junsu lấy chăn phủ kín đầu thút thít