Đấu Y
Chương 501
Quá trình Lâm Khiếu Đường dùng độc linh hút lấy lôi điện màu vàng cực kỳ bí mật, khi có mặt mấy lão quái vật làm việc trộm cắp không coi ai vào đâu này, tuyệt đối yêu cầu trình độ cực cao.
Lâm Khiếu Đường tự nhiên không dám gióng trống khua chiêng hấp thu, chỉ có thể từng chút từng chút hấp thu lôi điện phân tán ra xung quanh, dưới tình huống phi thường gần chính mình, như vậy tuy rằng tốc độ rât chậm, số lượng cũng không lớn, thế nhưng có thể tránh thoát được tầm mắt của mấy lão quát vật.
Ngoại trừ Lâm Khiếu Đường ra, những tu luyện giả khác trước mặt pháp thuật thần thông giống như thiên úy này, thần sắc u ám, mỗi một tu luyện giả đều cảm nhận được rất sâu sự nhỏ bé của chính mình.
Vô số lôi điện màu vàng bổ về phía nguyên thủy Ma Tôn. Nguyên Thủy Ma Tôn híp mắt lại, cũng không dám coi thường, Kim Phi sở dĩ được gọi là Kim Phi, chính vì thường sử dụng loại pháp thuật đại thần thông này, cửu thiên kim lôi.
Kim lôi chính là một loại hình thái thiên lôi đặc biệt chỉ thượng giới mới có, đối với Nguyên Thủy Ma Tộc có tác dụng khắc chế trời sinh. Nguyên Thủy Ma Tộc có tu vi thấp một khi va chạm vào kim lôi, lập tức sẽ bị nổ tới hồn phi phách tán, than thể càng hôi phi yên diệt.
- Tị lôi phong!
Nguyên Thủy Ma Tôn khẽ quát một tiếng, xung quanh thân thể của hắn nhất thời hình thành một cỗ gió xoáy màu đen cường liệt.
Cỗ gió xoáy này giống như phong long trong hư không điên cuồng rít gào, kim lôi hạ xuống một khi gặp phải gió xoáy màu đen lập tức bị thay đổi phương hướng ban đầu, hoặc là bị gió xoáy hấp thu vào bên trong, biến mất không còn.
Nguyên Thủy Ma Tôn lạnh lùng cười, chênh lệch tu vi giữa Kim Phi và hắn thực sự quá lớn, chút uy lực đó của kim lôi đối với hắn căn bản không có chút uy hiếp nào.
Sắc mặt Kim Phi nghiêm trọng, âm thầm suy nghĩ đối sách, so sánh thuật thần thông, nàng tuyệt đối không thể bằng được đại ma đầu kia.
Bỗng nhiên ánh mắt Kim Phi đảo qua, hướng về phía Chung Vương Cổ Minh nói.
- Tiểu bối, mang kim vương linh xà của ngươi cho ta dùng một lát.
Cổ Minh không suy nghĩ nhiều, tay ném ra, môt con rắn nhỏ màu vàng bắn ra ngoài.
Kim Phi không hề có hành động tiếp nhận, trực tiếp niệm chú ngữ trong miệng, trên tay phát ra một tia khí nguyên màu vàng xâm nhập vào cơ thể nhỏ bé của kim vương linh xà, khẽ quát một tiếng.
- Biến!
Tê…
Một tiếng kêu nho nhỏ bén ngọn từ trong miệng kim vương linh xà phát ra, sau đó giống như quả bóng được thổi khí điên cuồng bành trướng lớn lên.
Mãi đến khi dài trăm trượng, đường kính năm trượng mới dừng lại.
Quả thực giống như thánh thú phủ xuống vậy, thần uy hiển hách, làm cho tu luyện giả tu vi dưới linh hồn giai hậu kỳ không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác thần phục, trong lòng run nhè nhẹ.
Nguyên Thủy Ma Tôn hơi lộ ra vẻ ngoài dự liệu, trên cánh tay nhúc nhích, trực tiếp mở ra một miệng vết thương thật lớn, máu thịt bên trong đang lúc nhúc chuyển động.
Con con dơi nho nhỏ màu đen bay ra ngoài, khi thoát khỏi thịt cánh tay, lập tức bành trướng lớn lên, hai cánh mở ra vượt quá trăm trượng, thân thể lớn tới biến thái.
Một con cự mãng màu vàng, một con dơi thật lớn màu đen, trong không trung quấn lấy nhau.
Hai cự thú kích đấu với nhau kinh thiên động địa, ngũ đại phong ma tế đàn lúc này đã bị cự thú khổng lồ phá hỏng hóa thành từng mảnh nhỏ, chỉ còn lại những mảnh vỡ lớn nhỏ rơi lả tả bốn phía.
Nguyên Thủy Ma Tôn khinh miệt cười, trong miệng phun ra một viên hắc châu, cười nói.
- Kim phi, ngươi cả ngày làm bạn với kim lôi, hôm nay thử thay đổi khẩu bị, nếm thử mùi vị hắc húc thiên lôi!
Hắc châu bay vút lên trên cao, sau đó hắc châu dần dần phóng to đến khi đường kính hơn một trượng, tức thì vang lên tiếng chấn động ầm ầm, một đạo lôi điện màu đen mạnh mẽ đánh xuống.
Kim phi kinh hãi, tay mạnh mẽ vung lên, một chiếc khiên màu vàng hình thanh chắn trên đầu.
Ầm ầm…
Tiếng lôi điện đánh xuống thật lớn, trong nháy mắt đánh tan khiên chắn màu vàng, bất quá lôi điện màu đen cũng bị trung hòa. Nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một đạo lôi điện màu đen từ trong hắc châu bổ tới.
Sắc mặt Kim Phi tái nhợt, tiếp tục hình thanh nên một chiếc khiên chắn màu vàng, nhưng có chút lực bất tòng tâm, khí nguyên tổn hao quá lớn, khí nguyên hạ giới thực sự quá loãng. Hơn nữa đối với thân thể xa lạ cũng cực kỳ không thích hợp.
- Hàn Nguyệt hỗ trợ!
Kim Phi quát to một tiếng.
Hàn Nguyệt lúc này đang nhìn chằm chằm vào Lâm Khiếu Đường, nghe thấy tiếng quát lớn này, hơi sửng sốt, cũng không xuất thủ.
Ầm…
Lại một đạo lôi điện màu đen điên kích vào chiếc khiên chắn màu vàng do Kim Phi huyễn hóa ra, lôi điện màu đen biến mất, khiên chắn màu càng cũng tan rã, lúc này Kim Phi đã không còn có thể tiếp tục kiên trì tại vị trí cũ, bị lực lượng oanh tạc thật lớn đẩy đi trăm trượng mới miễn cưỡng dừng lại được, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi.
- Hàn Nguyệt, nếu như ngươi trợ giúp ta đánh đuổi lão ma, bản phi chắc chắn hậu tạ!
Kim Phi có chút kinh hoàng nói.
Sắc mặt Hàn Nguyệt khẽ nhúc nhích.
- Hoàng Phi nương nương thực sự là khách khí, chỉ là tiểu nữ tử thực sự lực bất tòng tâm, lần này xuống đây cũng chỉ là tìm kiếm một số bảo bối không vào mắt mà thôi, tiểu nữ tử thực sự không dám đắc tội với ma đầu kia!
Trong lòng Kim Phi chửi bới một câu, trên mặt không chút biểu tình nói:
- Nếu như có thể bức ma đầu lại trở lại, bản phi sẽ tặng ngươi một viên hoàng linh đan tam tinh.
Trong mắt Hàn Nguyệt chợt lóe sáng, hoàng linh đan tam tinh chính là đan được hoàng giai, coi như là lão quái chí tôn giai phục dụng cũng có thể tăng thêm chút tu vi, tuyệt đối là vật vô cùng hi hữu.
Lại một đạo lôi điện màu đen kéo tới, Kim Phi sắp không thể kiên trì được, thấy Hàn Nguyệt còn đang do dự, Kim Phi vẫy tay một cái, thân thể Cổ Minh không tự chủ được bay vụt ra ngoài, thẳng tắp hướng về phía lôi điện màu đen.
Một màn này đủ làm cho tất cả các tu luyện giả ở đây hít một hơi khí lạnh.
- Hoang phi nương…
Cổ Minh hoảng hốt giận dữ hét, thế nhưng sau một khắc làm cho hắn không còn kịp suy nghĩ gì hết, lôi điện màu đen đang lao tới cực nhanh.
Cổ Minh lập tức lấy ra pháp bảo đắc lực nhất của mình là chung thiên vương đỉnh ra, một chiếc vương đỉnh nho nhỏ trong nháy mắt biến thành khổng lồ, chặn lại lôi điện màu đen.
Ầm một tiếng, lôi điện màu đen lập tức làm cho chiếc đỉnh trong hạ giới tuyệt đối được cho là pháp khí thiên bảo tan vỡ thành bốn năm mảnh.
Sắc mặt Cổ Minh kinh khủng, lôi điện màu đen không hề trung hòa với chung thiên vương đỉnh mà là trực tiếp xuyên thấu, bổ vào thân thể Cổ Minh.
Tách một tiếng, thân thể Cổ Minh dưới làn lôi điện hóa thành hư ảo, chỉ còn chút tro bụi bay theo gió, nguyên linh cũng bị oanh kích tan thành mây khói.
Trên mặt Nguyên Thủy Ma Tôn cảm thấy đáng tiếc, nếu là sớm biết Kim Phi sẽ dùng đến thủ đoạn này thì hắn sẽ không dùng đến loại thần thông lôi điện bá đạo này, đổi thành một loại khác nhu hòa hơn, chỉ cần như vậy đã đủ thôn phệ hoàn toàn nguyên linh của tiểu tu hạ giới này, lúc này cái gì cũng bị oanh tạc không còn sót lại, thực sự là lãng phí.
Cổ Minh vừa chết, lần này mấy vị Vu sư tiến vào đại lục Phong Ma đã bị diệt toàn bộ, chỉ còn lại một mình Tiểu Ma Thiên Thiên, thế nhưng lại bị Kim Phi chiếm lấy thân thể, danh thì còn nhưng thực tế đã mất.
- Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt Cung của các ngươi có vị trí lại Băng Linh Giới Đảo, có một chi nhánh của Bát Quái Môn, người chấp chưởng tên là Thiên Trì, người này ngươi hẳn là nhận biết, sau đó hắn chắc chắn sẽ đưa đan được cho ngươi.
Kim Phi vội vã truyền âm nói.
Tâm trạng của Hàn Nguyệt vẫn có chút không tin tưởng như cũ, dù sao hoàng linh đan tam tinh là vật phi thường hiếm lạ, một khi xuất hiện tuyệt đối có thể gây nên một hồi phân tranh huyết vũ tinh phong. Nhưng thân phận của Kim Phi tại thượng giới vô cùng tôn quý, loại đan được tuyệt thế này, nàng cũng có thể lấy ra được, không đến mức phải lừa dối chính mình.
Ánh mắt Hàn Nguyệt chợt lóe, truyền âm nói.
- Nếu Hoàng Phi nương nương ưu ái như vậy, Hàn Nguyệt sẽ dốc sức thỏa đáng, bất quá ngoại trừ một viên đan dược này ra, một lúc nữa Hàn Nguyệt còn cần Hoàng Phi nương nương tương trợ cướp đoạt một bảo vật, mong rằng Hoàng Phi nương nương nhận lời.
- Không sao, chỉ cần bức chủ niệm của lão ma đầu này trở lại, giới này chẳng lẽ còn có kẻ nào là đối thủ của chúng ta sao?
Kim Phi khinh thường nói.
- Vậy thì một lúc nữa làm phiền Hoàng Phi nương nương rồi!
Hàn Nguyệt ngầm không đồng ý trả lời, trong lòng của nàng không có bất luận sự khinh thường nào đối vơi tu luyện giả hạ giới, đặc biệt là người thanh niên mặc tử bào kia.
Ầm, lại một đạo lôi điện màu đen kéo tới, Kim Phi thấy Hàn Nguyệt vẫn chưa xuất thủ, lần thứ hai trảo một cái. Hồng Chiến nhất thời giống như lưu tinh bay vụt tới.
Hồng Chiến thúc đẩy khí nguyên toàn thân nhưng cũng không thể giãy dụa được, cộng thêm trước đó đã bị trọng thương, lúc này căn bản không có lực chống lại.
- Hồng huynh!
U Minh Lão Tổ kinh hãi, lập tức sử dụng thần thông kéo lại, nhưng chỉ trong nháy mắt dừng lại, Hồng Chiến tiếp tục bay đi.
- Đại ca!
Con ngươi Lâm Khiếu Đường co rút, lật tay, mấy tử kim thủ bắt tới.
Năm tử kim thủ nắm lấy Hồng Chiến, làm cho thế bay đi của Hồng Chiến giảm đi nhiều, sắc mặt Kim Phi cả kinh, hoàn toàn không ngờ tới hạ giới này còn có người sinh ra một chút đối kháng đối với nàng.
Kim Phi cũng không có nhiều thời gian đánh giá, dưng lại một chút đã bỏ qua thời cơ, lôi điện màu đen bắn thẳng tới, liều mạng tổn thương bản thể, lại ngưng tụ ra một chiến khiên màu đen.
Ầm…
Một tiếng nổ vang.
Lôi điện màu đen cũng không công kích vào chiếc thuẫn màu vàng, một bông tuyết bỗng nhiên kéo tới, trực tiếp đóng băng đạo lôi điện màu đen.
Trong hư không lưu lại một đường vật chất băng tinh màu đen, chính là con đường lôi điện màu đen đi qua.
Hàn khí kinh người, dĩ nhiên có thể đông cứng loại lôi điện bá đạo mà lại hư vô này lại.
Hàn Nguyệt vừa xuất thủ, trong lòng Kim Phi nhẹ nhõm.
Nhưng các tu luyện giả hạ giới lại mọc lên trong lòng hàn khí dày đặc, đối với hành động của thượng tu bắt người làm khiên chắn cảm thấy cực kỳ sợ hãi, hiển nhiên là những thượng tu này không coi bọn họ như con người.
Hồng Chiến suýt chút nữa bị hại chết, cảm kính nhìn thoáng qua Lâm Khiếu Đường, truyền âm nói:
- Đa tạ tam đệ xuất thủ cứu giúp.
Ánh mắt Lâm Khiếu Đường hiện lên một tia kính trọng nói.
- Đại ca khách khí, tam đệ đã tới chậm, bằng không Thượng Vân Chân Nhân cũng sẽ không đến mức gặp phải độc thủ, tam đệ thực cảm thấy có lỗi.
Hồng Chiến truyền âm ngược lại.
- Điều này sao có thể là lỗi của tam đệ, lần hành trình đại lục Phong Ma này căn bản là một sai lầm, chúng tu luyện giả bị một mưu kế mấy vạn năm lừa dối, tất cả mọi người chỉ là một quân cờ, chúng ta rõ ràng bị tu luyện giả thượng cổ và tu luyện giả thượng giới này đùa giỡn rồi, muốn oán thì chỉ có thể oán chính mình quá tham lam.
Lâm Khiếu Đường từ chối cho ý kiến, không truyền âm lại. Lúc này, cỗ cảm giác bất an càng lúc càng nặng nề hơn, chung quy vẫn cảm giác có chuyện lớn gì đó phát sinh.
Lúc này không ít tu luyện giả tu vi tương đối yếu không có tâm trạng nào quan sát tranh đấu của các tu luyện giả thượng giới, đều tản ra xung quanh tìm kiếm đường ra, hy vọng có thể thoát ra ngoài.
Bất quá, hiển nhiên ở đây không có đường ra.
Nhìn lôi điện màu đen bị đông lại, trên mặt Nguyên Thủy Ma Tôn hơi giật mình, nếu như ở thượng giới điều này tuyệt đối không có khả năng, đang tiếc nơi này là hạ giới, niệm lực của chính mình rất yếu, không thể phát huy được uy lực cực manh của hắc húc thiên lôi, cư nhiên bị một tiểu bối phá hủy.
Nguyên Thủy Ma Tôn giơ một tay lên, điểm về phía Kim Phi. Thần sắc Kim Phi đại biến, cả kinh nói.
- Chỉ ma đại diệt quyết! Hàn Nguyệt cẩn thận!
Kim Phi đang nói, Nguyên Thủy Ma Tôn chỉ tay về hướng nàng bỗng nhiên nhoáng lên, một đạo ma lực bắn về phía Hàn Nguyện, chính là dương đông kích tây.
Hàn Nguyệt vẫn đề phòng, chiếc thuẫn bông tuyết tạo ra trước đó dựng thẳng lên hơn mười mặt, lúc này những thuẫn chắn này từ ngoài vào trong lần vượt vỡ tan, cho tới một mặt cuối cùng mới dừng lại.
Trong toàn bộ quá trình, chỉ nhìn thấy thuẫn vỡ, không hề thấy bất cứ thủ đoạn công kích nào.
Kim Phi thấy hiện khe hở, tay phất ra, Vu vương kỳ bắt đầu khởi xướng công kích, gần mười vạn u hồn dưới sự dẫn đầu của năm chủ hồn điên cuồng bay tới, trên cao trong đám mây càng chứa rất nhiều kim lôi uy lực kinh người.
Đối mặt với hai tầng công kích, Nguyên Thủy Ma Tôn chỉ trào phúng cười, quanh thân tràn đầy hắc khí, viên hắc châu thật lớn trên bầu trời bay tới trước người, tị lôi phong bùng phát.
Kim lôi có diện tích chu phủ vượt quá trăm trượng dưới sự ngăn cản của tị lôi phong không hề phát huy được uy lực, mười vạn u hồn thì bị hắc châu hấp dẫn, không thể giãy ra được.
Dung nhan băng lãnh của Kim Phi hiện lên một tia tiếc hận. Vu vương kỳ chỉ còn thiếu một chủ hồn đế giai, thế nhưng chỉ một điểm như vậy làm cho uy lực của Vu vương kỳ giảm đi rất nhiều, ngay cả một phần một trăm cũng không đủ, chính là sai môt ly đi ngàn dặm.
Chủ hồn kia tựa như chất xúc tác vậy, một khi có được thì chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín u hồn hoàn toàn luyện hóa thành chiến hồn. Uy lực đề cao gấp trăm lần. Lúc này không thể hấp thu được một chủ hồn cuối cùng, còn đưa tới lão ma đầu này, Kim Phi có chút cảm giác cái được không bù nổi cái mất.
Nguyên Thủy Ma Tôn cười đắc ý, đang muốn dùng lực lao tới, làm Kim Phi bị thương nặng, bỗng nhiên một cỗ băng hàn khí gần như cực hạn cuộn trào mãnh liệt lao tới.
Mấy trăm băng trùy trong nháy mắt hình thành xung quanh bốn phía Nguyên Thủy Ma Tôn, hơn nữa lấy tốc độ nhanh kinh người lan tràn, hình thanh nên một tầng băng tráo (lồng băng) thật lớn.
- Muốn đóng băng lão tử? Tiểu nha đầu, ngươi thực mơ mộng quá!
Nguyên Thủy Ma Tôn coi thường nói.
Hàn Nguyệt không đổi sắc, tiếp tục thôi động băng khí lan tràn, càng lấy toàn bộ pháp khí lấy được từ Sứ Giả Ma Tôn trước đó ra làm trung tâm băng trận, lợi dụng pháp bảo tiến hành công kích.
Nguyên Thủy Ma Tôn vùng vẫy, băng tráo không chút sứt mẻ, không khỏi kinh hãi, hơi chậm một chút, băng tráo đã hoàn toàn kết nối với nhau, hình thành một tòa băng sơn thật lớn, phong ấn Nguyên Thủy Thiên Ma vào trong đó.
Nguyên Thủy Thiên Ma nhất thời không thể cử động, điều này làm cho nội tâm của hắn giận dữ điên cuồng, có lực cũng không tung ra được, có thể chỉ là sử dụng một tia niệm lực mà thôi. Muốn có thêm lực lượng hiển nhiên là không có khả năng, đối mặt với pháp tắc vị diện, tu luyện giả cường thịnh hơn nữa cũng đành bất lực.
Bất quá ngay cả như vậy thì Nguyên Thủy Ma Tôn cũng không buông tha thoát thân, ma niệm toàn thân điên cuồng bành trướng.
Ầm, một tiếng nổ, một kiện pháp khí không thể chống đỡ được, vỡ tan.
Sắc mặt Hàn Nguyệt tái nhợt, đau khổ chống đỡ. Băng sơn lúc này bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Ầm…
Lại một tiếng nổ vang lên, một kiện pháp bảo khác vỡ tan, tổng cộng mười một kiện pháp khí, nếu như hoàn toàn bị hủy, chỉ bằng vào niệm lực nguyên khí của Hàn Nguyệt thì không thể nào phong ấn được Nguyên Thủy Ma Tôn.
- Hoàng Phi nương nương hỗ trợ!
Hàn Nguyệt cật lực kêu lên.
Kim Phi lúc này vẫn như cũ điều kiển Vu vương kỳ và kim lôi giao tranh với hắc châu và tị lôi phong không thể thoát thân ra được. Nguyên Thủy Ma Tông chỉ bị đông lại, niệm lực vẫn còn có khả năng khống chế thần thông tiến hành công kích, chỉ sợ sẽ yếu hơn một chút mà thôi.
Dung nhan mỹ lệ của Kim Phi xuất hiện vẻ lo lắng, ánh mắt khẽ động, tức thì lên tiếng nói.
- Bốn tiểu bối vừa rồi cách trung tâm hàn khí gần nhất, bản phi mệnh lệnh cho các ngươi lập tức xuất thủ.
Điểm danh lên, kẻ đó là ai, tự nhiên sáng tỏ, chỉ là sau lời nói này, không có người nào xuất thủ.
Khuôn mặt già nua của Cửu Đỉnh Công hiện lên vẻ ngạo nghễ, tuy là có sự chênh lệnh rất lớn đối với thượng tu, thế nhưng tuyệt đối không đơng giản cúi đầu. Mục Bách Thông và Hình Hướng Thiên đều hiện sắc mặt lãnh đạm, không biết suy nghĩ cái gì. Mà sắc mặt của Lâm Khiếu Đường như thường, khi nhìn thấy Uyển nhi, ánh mắt của hắn trong nháy mắt ôn hòa lại, phảng phất như cái gì cũng chưa từng nghe thấy.
Ánh sáng lạnh chợt lóe trong mắt Kim Phi nói:
- Xem ra các ngươi ngày hôm nay đúng là không muốn rời khỏi nơi này nữa rồi, vậy thì hãy lưu lại hết đi!
Lời nói này dùng nguyên lực phát ra, toàn bộ tu luyện giả xung quanh đều nghe thấy rõ ràng, sắc mặt Cửu Đỉnh Công hơi đổi, liếc mắt nhìn Thượng Quan Dao, khe khẽ thở dài, Lâm Khiếu Đường cũng như vậy, Mục Bách Thông và Hình Hướng Thiên tuy vẫn không biểu tình như cũ, thế nhưng hai nguwif cũng vô ý thức nhìn thoáng qua Mặc Vô Danh, hy vọng của Tiềm Long Viện thời gian tới.
Uy hiếp! Mỗi người đều có, cho dù là tam đại cao thủ cũng như vậy, cao thủ mới nổi Lâm Khiếu Đường càng không cần phải nói.
Bốn người rất ăn ý liếc mắt nhìn lẫn nhau. Chín chiếc kim đỉnh đầu tiên bay ra, sau đó hơn ba trăm thanh phi kiếm màu vàng phô thiên cái địa, sau đó là thiên đạo hư ảnh cùng ra, tam đại cao thủ đều xuất thủ.
Lâm Khiếu Đường do dự một chút, không lấy ra thiên nguyên đao, mà là niệm động, bốn ngươi hai thanh tử kim thương bay ra toàn bộ, trong đó có một cây chủ thương nắm trong tay.
Chỉ thấy phía người thanh niên đeo cự kiếm sau lưng, nắm trong tay một cây tử kim trường tương, mặc tử bào, điều khiển tử kim trường thương hình thành trận hình, mạnh mẽ lao lên, bay thẳng tới tị lôi phong.
Truyện khác cùng thể loại
546 chương
571 chương
145 chương
1894 chương
106 chương
211 chương
9 chương
191 chương
5 chương
86 chương