Đấu Y

Chương 123

Nếu như lần trước Lâm Khiếu Đường bán ra một quyển nhân giai vũ kỹ là trùng hợp mà nói, hiển nhiên lần này Nạp Lan U không thể dùng cái lí do lấy làm lệ đó của mình được nữa. Một tên mao đầu tiểu tử lặp đi lặp lại nhiều lần hành động bán ra cao giai vũ kỹ, thực sự có chút khả nghi, coi như một ít gia tộc cũng không thể ra tay mạnh như vậy được, chỉ biết đem cao giai vũ kỹ giữ chắc trong tay làm truyền thừa gia tộc, kiên quyết không bán ra. Sau một hồi xúc động, Nạp Lan U dần dần bình ổn tâm tình: - Lâm tiên sinh xuất thủ hiển nhiên đủ hào sảng, chỉ là quyển sách này ta không có năng lực giám định, cần tìm Giám định sư chuyên nghiệp giám định một chút. - Xin cứ tự nhiên! Lâm Khiếu Đường nhấp một ngụm trà rồi nói. Nạp Lan U cầm quyển sách đi ra khỏi phòng, khoảng chừng một chén trà thời gian đã quay trở lại, bản khinh công vũ kỹ Phàn Phong quyết cầm ở trên tay. - Lâm tiên sinh, đã giám định quyển vũ kỹ này là thực phẩm, hơn nữa là vũ kỹ hoàn toàn mới không hề xuất hiện trong ghi chép nào về các vũ kỹ đương đại, ngươi muốn trao đổi như thế nào? Trong mắt của Nạp Lan U loé nên nét thú vị nồng đậm, đã rất lâu không hề gặp được một vị khách có ý tứ như vậy. Lâm Khiếu Đường quỷ dị nở một nụ cười, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Nạp Lan U một hồi rồi nói: - Một đổi một! Nạp Lan U lại một lần nữa khiếp sợ, hoàn toàn không thể lý giải được hành vi của đối phương, coi như là một bản nhân giai vũ kỹ bình thường nhất thì giá trị cũng hơn xa Phượng Vĩ thảo nghìn năm, loại dược thảo này kỳ thực cũng không tính là hiếm thấy, chỉ là muốn có niên hạn nghìn năm thì tương đối khó tìm một chút, cho dù như vậy thì cũng tuyệt đối không được coi là thượng phẩm quý hiếm gì, chỉ cần chi ra mấy nghìn nguyên thạch là có thể mua được. - Ngươi xác định? Nạp Lan U lần đầu tiên nghi ngờ thính lực của bản thân. Lâm Khiếu Đường gật đầu khẳng định nói: - Xác định! - Cho ta một lí do! Nạp Lan U chung quy vẫn cảm thấy nghi hoặc. Lâm Khiếu Đường hào hiệp giơ chén trà tỏng tay lên, trên mặt mang theo một nụ cười mà như không cười. - Với lần thứ hai gặp mặt của chúng ta, cũng vì sự mỹ lệ của Nạp Lan tiểu thư. Lý do này đã đủ hay chưa? Nạp Lan U ngạc nhiên, mặt chợt đỏ lên, rốt cuộc cũng có chút thất thố, trường hợp này chưa từng gặp qua trước đây. - Lâm tiên sinh nói đùa, Nạp Lan U sợ là được ưu ái mà thất thố. Đã như vậy, ba ngày sau, Lâm tiên sinh có thể đến đây lấy thứ đó. Nét đỏ ửng trên mặt của Nạp Lan U chốc lát dã bị đánh tan, cầm quyển vũ kỹ đưa trở lại, mặt bình thản nói. Tiếp nhận quyển sách, Lâm Khiếu Đường liền nghênh ngang bước đi. Trêu chọc Nạp Lan U là giả, lung lạc Hoa U một chút mới là mục đích chân chính. Lâm Khiếu Đường vẫn cảm giác thấy đại phái thứ chín này mang theo nét thế ngoại cao nhân. Ngay cả Nạp Lan U trước mặt, cho tới bây giờ Lâm Khiếu Đường vẫn không thể nhìn ra sâu cạn. Ra khỏi tửu lâu, Lâm Khiếu Đường thẳng hướng ngõ nhỏ bước tới. Vừa tiến vào trong sân gian biệt ốc lúc trước liền bắt đầu đả toạ điều tức. Tâm pháp Đấu Luyện trong cơ thể tự động vận hành. Đấu Luyện tầng thứ tư Lâm Khiếu Đường đã bắt đầu tu luyện từ một năm trước. Điều kiện đi kèm của tầng thứ tư tâm pháp Đấu Luyện cũng đơn giản. Chỉ cần luyện một môn cao giai vũ kỹ tới mức cao nhất là được, không cần phải hai loại vũ kỹ thâm chí hơn hai loại vũ kỹ đồng thời tiến hành tu luyện như ba tầng đầu tiên. Thế nhưng một môn cao giai vũ kỹ luyện tới mức cao nhất liệu dễ dàng như vậy sao! Hiện tại Lâm Khiếu Đường có hai môn vũ kỹ cao giai để lựa chọn. , một là Hồn Liệt chỉ, còn một là Trảo Long thủ, về phần Vô Tung quyết. Lâm Khiếu Đường chung quy có cảm giác hư huyễn, thoạt nhìn có vẻ đơn giản hơn hai loại vũ kỹ kia, nhưng thực tế lại gian nan hơn rất nhiều, cho nên quyết định không tập trung tu luyện loại vũ kỹ này. Thuận theo tự nhiên tiến hành tu luyện. Mà bản bí tịch chuẩn bị đưa ra để giao dịch kia, chỉ là trong quá trình tu luyện Đấu Luyện Lâm Khiếu Đường sáng tạo chơi mà thôi. Trong lúc vô ý đem hai môn vũ kỹ cấp thấp kết hợp với Đạp Trần bộ của Lâm gia, kết quả là tạo ra bản vũ kỹ mới Phàn Phong quyết. Trảo Long thủ hiện nay Lâm Khiếu Đưòng mới chỉ luyện đến đệ nhị trọng. Theo tiến độ này thì có vẻ chậm, nhưng loại công pháp thâm ảo như thế này không tĩnh tâm tìm đến một chỗ yên tĩnh, ít người qua lại quấy rầy chuyên tâm tu luyện một thời gian, sẽ không có khả năng tạo ra thành quả gì đáng kể. Hồn Liệt chỉ tổng cộng có sáu tầng, hiện nay Lâm Khiếu Đường đã luyện đến tầng thứ tư, chỉ là gần đây không có thời gian nghiên cứu, lại gặp bình cảnh khá lâu, dẫn đến việc trì trệ không tiến, nguyên lực tăng trưởng giống như một người hầu như vô pháp tiến bộ. Lâm Khiếu Đường có khuynh hướng lựa chọn Hồn Liệt chỉ, chỉ là hiện tại khi tu luyện hoàn toàn bị vây tại bình cảnh trung giai, mà trung cấp phế dược Lâm Khiếu Đường không dám mù quáng phục dụng, nói một cách khác, một ngày không tu luyện đến tầng cao nhất của công pháp Hồn Liệt chỉ, Đấu Luyện sẽ vĩnh viễn dừng lại tại tầng thứ tư. Công pháp Đấu Luyện phi thường quỷ dị, lại nói tiếp đây là một loại đấu kỹ, lại nhất định phải có thêm loại đấu kỹ khác nới có thể tu luyện bình thường được, bằng không khó có thể tiến bộ. Một lần ngồi xuống là ba ngày ba đêm, khi Lâm Khiếu Đường mở mắt ra, đã là buổi sáng ngày thứ tư, đáng tiếc ba ngày qua ngoài trừ tinh thần có chút tu dưỡng, những mặt khác không hề tiến bộ, thậm chí còn giảm lùi một chút, điều này làm cho Lâm Khiếu Đường có chút ảo não. Hiện tại phải nhanh chóng tìm được nguyên nhãn, bằng không cứ tiếp tục như thế này, sẽ làm mất rất nhiều thời gian. Lâm Khiếu Đường nhanh chóng đi đến tửu lâu lúc trước, Nạp Lan U đã sớm chờ đợi từ rất lâu. Tiếp nhận hộp gấm, Lâm Khiếu Đường mở ra nhìn một chút, là Phượng Vĩ thảo không sai, về phần có đủ niên dại hay không, thực tế Lâm Khiếu Đường không nhìn ra được, bất quá có thể nhìn thấy rõ loại dược thảo này tản mát ra nguyên khí nồng đậm, loại nguyên khí nồng đậm này vượt xa bình thường, đối với uy tín của Hoa U Lâm Khiếu Đường có thể yên tâm được, cũng không có gì đáng nghi. Nạp Lan U song song đưa ra một túi kim tạp nói: - Lần này chiếm tiện nghi của tiên sinh, tiểu nữ cũng có chút thấp thỏm lo âu, từ hôm nay Lâm tiên sinh trở thành hội viên cao cấp của Hoa U, phiến tử kim tạp này xin thỉnh nhận lấy, hoàng kim tạp phiến sẽ được thu về. Lâm Khiếu Đường tiếp nhân tử kim tạp hiếu kỳ hỏi: - Cái này so với cái trước khác nhau ở chỗ nào? Nạp Lan U nghiêm mặt nói: - Toàn bộ Hiên Viên quốc hiện tại không đủ một trăm người hưởng ưu đãi này, tất cả đều là khách hàng lớn của Hoa U, cũng có một ít cao nhân đương đại, một ngày trở thành Tử Kim hội viên, cho dù là Hoa U hiện không có, nếu muốn cái gì đó chỉ cần đưa ra giá cả tương ứng, Hoa U nhất định sẽ đem hết sức lực ra tìm bằng được vật đó, nếu như không tìm được tuyệt đối không thu bất kỳ phí dụng nào, tại phòng đấu giá có thể hưởng thụ quyền ưu tiên, coi như là hoàng đế Hiên Viên quốc nếu chỉ ra giá cả tương đương, ngươi cũng sẽ được lấy trước, nếu như muốn thuê cận vệ hay sát thủ, chỉ cần người đó do Hoa U bồi dưỡng nên thì chỉ lấy bốn phần so với giá gốc. Lâm Khiếu Đường bĩu môi, không có cảm giác gì đặc biệt, những cái quy tắc ưu đãi trên trò chơi giao dịch, đối với hắn không có tác dùng gì quá lớn, coi như là đầu tư có tiềm lực đi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Không hàn huyên gì nhiều với Nạp Lan U, lấy được Phượng Vĩ thảo Lâm Khiếu Đường nhanh chóng ra khỏi tửu lâu. Lần thứ hai trở lại biệt ốc trước đó, Trương Thông và Ngưư Tam đã trở về, hai người giống như đang nịnh nọt đem hết những thảo dược tìm được nhất nhất để hết lên bàn, toàn bộ căn phòng tràn ngập mùi vị thảo dược nồng đậm. Khoảng chừng có hơn một trăm loại, đều là những loại thảo dược hết sức bình thường, ở nơi khác tác dụng của chúng tuyệt đối không nhiều người biết. Bất quá trong mắt Lâm Khiếu Đường thì những loại thảo dược này đều là thảo dược cao cấp. Đưa ra hai viên dược hoàn màu trắng, Lâm Khiếu Đường nói: - Nuốt vào, đảm bảo bẩy ngày không không phát tác, tiếp tục qua ba ngày nữa, các ngươi ở bên ngoài canh gác, không cho phép bất cứ kẻ nào đến quấy rầy, đặc biệt trong chu vi căn nhà này. - Vâng, Lâm công tử! Hai người nuốt dược hoàn đồng thời lên tiếng. Biện pháp khống chế người khác hay nhất chính là khống chế tính mệnh của họ, không có biện pháp nào hữu dụng hơn biện pháp này. Lâm Khiếu Đường tận dụng thời gian đem những thảo dược này phân loại, dựa theo dược phương của chính mình, sắp xếp ra hơn mười đống, sau đó bắt đầu luyện chế từng chút một. Bởi vì nguyên lực thuộc tính Lâm Khiếu Đường tu luyện chủ yếu là hoả diễm lực. Thực tế nguyên lực trong cơ thể đại bộ phận đều đến từ đan dược, đồng thời có ẩn chưa một ít lực lượng giống như thiên hoả chân nguyên. Bởi vậy nếu chỉ dùng để luyện chế những loại dược thảo trước mắt này thì quá dư dả, so với một bếp lò nấu cơm còn tốt hơn nhiều lắm, hơn nữa trong cao giai phế dược phòng có rất nhiều ghi chú, Lâm Khiếu Đường qua đó cũng học được một ít kinh nghiệp bí pháp phối chế dược phẩm. Thông qua Đấu Luyện diễn biến, từ đó cũng có thể biến đổi ra một con đường nghiên cứu. Nguyên lực chi hoả luyện chế những thảo dược này hiển nhiên làm ít mà được nhiều, trên cơ cản chỉ cần một hai canh giờ Lâm Khiếu Đường đã luyện chế ra được một loại đan dược rất tốt. Những loại đan dược này chủ yếu chữa những tật bệnh thông thường, Lâm Khiếu Đường cảm thấy dự trữ một chút trên người là cần thiết, dù sao thì cũng nhàn rỗi, tu luyện lại không có tiến bộ, tốt nhất là dùng thời gian rảnh rỗi này để luyện một ít đan dược. Chỉ là trong quá trình luyện dược, luôn luôn toả mát ra loại mùi vị dược thảo kích thích rất khó chịu, người dân bốn phía phản ánh rất nhiều. Ban đầu là oán giận muốn phát ra, thậm chí muốn dùng nắm đấm đến lí luận, bất quá khi bị Trương Thông, Ngưu Tam đe doạ, đặc biệt là mấy người quá khích bị đánh cho một trận tơi bời, những người khác nhanh chóng thành thật hơn nhiều, nhưng mỗi ngày mùi vị dược thảo khó chịu này toả ra, họ không biết rằng các loại vi khuẩn quanh đó đều bị giết sạch sẽ. Chí ít đảm bảo chu vi mười hộ gia định bên cạnh trong vòng mười năm sẽ không vì nguyên nhân vi khuẩn mà phát sinh bệnh tật, coi như là các loại ruồi muỗi cũng sẽ biến mất trong vòng hai năm. Lượng dược thảo Trương Thông và Ngưu Tam tìm được, vượt xa mong muốn lúc đầu của Lâm Khiếu Đường, trong ba ngày tổng cộng luyện chế ra hơn mười loại đan dược, có rất nhiều tác dụng, số lượng cũng đã vượt qua con số một nghìn viên. Qua ba ngày, Lâm Khiếu Đường cảm thấy mình là một máy luyện chế dược công nghiệp, sản xuất dược phẩm như có dây truyền, tuy là có chút mỏi mệt, nhưng thành quả không tồi, trong lòng không khỏi hiện lên chút vui sướng. Võ Đạo đại hội cử hành đúng hạn, trong vòng ba mươi dặm xung quanh Thanh Phong Cốc người người như sóng cuộn, bình thường tu luyện giả rất khan hiếm, nhưng hiện tại ở nơi này thì tu luyện giả giống cũng chỉ như người bình thường. Toàn bộ xung quanh Thanh Phong Cốc, chỉ cần là địa phương có thể trú chân tạm thời đều được sử dụng, ngay cả những đỉnh núi nho nhỏ cũng không bỏ qua. Nhìn qua nhân số ước chừng không ít hơn ba vạn, thậm chí so với mấy năm trước còn muốn nhiều hơn một chút. Chỉ là đại đa số người tới để xem náo nhiệt, người có can đảm chân chính leo lên phạm vi hơn trăm thước vuông lôi đài, nhiều nhất cũng chỉ vượt quá hai nghìn người. Những đại biểu chủ trì của bát đại môn phái đã sớm tụ tập bên dưới lôi đài, những đại biểu này đều là đệ tử có niên kỷ khá lớn trong bát đại môn phái, tu vi không cao lắm, đương nhiên so với những tuyển thủ đến đây dự thi vẫn cao hơn không ít. Lời mở đầu đại hội không hề rườm rà, bát đại môn phái truyển ra một vị đai biểu, đơn giản nói vài câu giới thiệu, liền trực tiếp bắt đầu đấu loại, bởi vì năm nay khá nhiều người tham gia với các hạng mạc khác nhau, hiển nhiên phải tiến hành từng hạng mục một. Yến Linh ở một bên hết nhìn đông lai ngó tây, thẳng đến khi một thân ảnh mặc áo mầu xanh xuất hiện trong tầm mắt mới yên tâm bước lên đài, vị Lâm gia hậu nhân lần trước hứa trong thời gian bẩy ngày nhất định tìm được Phượng Vĩ thảo giống như bốc hơi khỏi nhân gian, không hề thấy tung tích. Yến Linh lo lắng là tìm loại thảo dược này quá khó khăn, người ta bỏ dở cũng không chừng, bất quá khi nàng nhìn thấy thanh niên ấy trầm ổn cười, tức thì giống như uống thuốc an thần, cồn kích động hướng phía xa xa nơi đối phương đang đứng vẫy vẫy. Yên Linh vốn là người của Cự Kiếm Sơn Trang, cũng không cần dự thi khảo nghiệm tư cách tham gia đại hội. Nhưng tiểu cô nương này vì muốn kiếm một ít tiền thù lao mà tham gia vào đám người Trúc Trần, nếu như có thể trợ giúp sáu người này tấn cấp, thì sẽ thu được thù lao sáu nghìn nguyên thạch, cho dù là không thể tấn cấp được, thì nàng cũng vẫn được trả năm trăm nguyên thạch, đối với một hài đồng mới có mười bốn tuổi mà nói thì đây là một khoản tài phú không nhỏ, để có thể chữa được căn bệnh hiểm nghèo cho phụ thân, Yến Linh xem như làm bất cứ điều gì. Lâm Khiếu Đường đứng trên một khối đá nhô ra cạnh sườn núi, nơi này cũng chỉ có thể đứng được một người, hơn nữa tầm nhìn rộng rãi rõ ràng, cách trung ương của lôi đài ước chừng hơn ba trăm thước, với thực lực của Lâm Khiếu Đường có thể quan sát được rõ nét...