Đấu Thần

Chương 985

Trong mấy ngày kế tiếp, quả nhiên không ai lại tới quấy rầy Lý Dật, mà ngay cả Phong thiếu tông chủ, cả phòng ở cùng sân nhỏ đều giao cho Lý Dật, bảy ngày bế quan tu luyện mặc dù rất ngắn, nhưng thật sự quan hệ trọng đại, tam tông rất hy vọng Lý Dật có thể thắng. Hai ngày trước, toàn bộ tinh lực Lý Dật đều dùng vào hai chiêu Thanh Long đấu kỹ. Hai chiêu Thanh Long đấu kỹ, một là đê giai lôi hệ đấu kỹ, uy lực cực lớn, nhưng chỉ có một lớp công kích, hơn nữa tiêu hao đấu khí cũng rất nhiều, về phần Phong thiếu tông chủ cho hắn Thanh Long trung giai đấu kỹ thì khá hơn, chẳng những có thể phát động vài lớp công kích sắc bén, mà tiêu hao đấu khí cũng ít hơn. Hai chiêu Thanh Long đấu kỹ, một chiêu luyện một ngày, chín tầng uy lực đấu kỹ Lý Dật đã có thể phát huy ra. Ngày thứ ba, nhiễm thành phế tích bắt đầu náo nhiệt lên, các phương thế lực từ thần chi lĩnh vực chạy đến, hiển nhiên đều nghe được tin tức quyết đấu mà chạy đến, hoặc là trợ uy, hoặc là tăng mạnh thực lực cho ba đại tông môn. Đến ngày thứ năm, Ngải tông chủ mang theo Ngải du cùng Cung vô song cũng đến nơi. Tông môn đại chiến bộc phát, Long Môn không rảnh bận tâm đến thất tinh tông, ngay cả song kiếm môn đệ tử cũng điều ra rất nhiều tinh anh hiệp trợ Long Môn kháng địch. Cho nên thất tinh tông chẳng những thu phục lãnh địa của mình, còn thừa cơ phản kích, hơn nữa Lý Dật thu phục Đấu Thần cốc mười ba Đấu Thần cường giả hiệp trợ, đã công chiếm song kiếm môn tông kiếm thành, hiện tại cùng song kiếm môn còn sót lại cùng Long Môn cường giả giằng co tại biên cảnh Long Môn. - Lý Dật các hạ, thất tinh tông làm phiền ngươi, nếu không đã gặp phải hung hiểm cực độ rồi. Ngải tông chủ đã không đem Lý Dật là thất tinh tông đệ tử đối đãi. - Ngải tông chủ nói thế nào, đây là trách nhiệm của đệ tử trong tông. - Lý Dật, đợi đại cục ổn định, ta tính toán đưa thất tinh tông tông chủ vị truyền cho ngươi, nghĩ đến Âu Dương tông chủ cũng sẽ không có ý kiến gì, ý của ngươi như thế nào? Ngải tông chủ vẻ mặt chân thành, không giống như cố ý thử Lý Dật. Kỳ thật Ngải tông chủ cũng rõ, với uy vọng Lý Dật hiện tại, để cho hắn đảm nhiệm thất tinh tông tông chủ cũng là mục đích chung, dù sao Ngải du hiện tại cùng Lý Dật quan hệ mập mờ... Ngải tông chủ nửa điểm thiệt thòi cũng không mất, dù sao đều là người trong nhà sao. - Lý Dật sợ hãi, Ngải tông chủ, ngươi là thất tinh tông tông chủ mới là việc thiên kinh địa nghĩa, về phần Âu Dương tĩnh miễn tiểu tử kia, nếu như hắn ngoan ngoãn nghe nói, cho hắn một cái hư danh phó tông chủ là được, không cần làm cái gì song tông chủ như vậy. Lý Dật đối với cái gì tông chủ hứng thú thật sự không lớn, hắn hiện tại đối với kết giới có hứng thú hơn nhiều. - Các ngươi không chỉ nói những lời này. Thấy Lý Dật cùng Ngải tông chủ nói chuyện không đâu vào đâu, Ngải du lại cắt đứt lời bọn họ, nhìn Lý Dật nói: - Lý Dật ca ca, ngươi biết ta vì cái gì muốn cùng cha đến nhiễm thành không? - Đương nhiên là đến xem Lý Dật ca ca đánh nhau rồi. - Không phải, ta muốn nhìn Thiên Cơ thử, nó ở nơi nào, ta sao không cảm giác được nó. Ngải du rất giỏi điều giáo ma thú, cũng cực yêu thích ma thú, nàng nói như vậy, xác thực nàng quan tâm đến Thiên Cơ thử đưa cho Lý Dật. - Thiên Cơ thử sao. Lý Dật vẻ mặt làm khó, hồi đáp: - Bị một cái tát của long tà đánh chết, nhưng, Thiên Cơ thử đúng là lập công lớn, nếu không có nó, nàng chỉ sợ cũng không còn gặp được Lý Dật ca ca nữa rồi. Thiên Cơ thử chết, Ngải du rất là khó chịu, nhưng nghe nói Thiên Cơ thử vì cứu Lý Dật một mạng mà chết, còn khiến cho long tà ăn phải đau khổ. Cho nên nghe đến đây Ngải du mỉm cười. - Ai, đáng tiếc, xem ra... tặng thêm cho ngươi một đầu Thiên Cơ thử nữa rồi. Ngải du nói xong, phát ra vài tiếng cổ quái, từ trong tay áo thoát ra một đầu Thiên Cơ thử tinh thần vô cùng phấn chấn, sau đó Ngải du đưa cho Lý Dật. - Ngải du, ta cũng không dám cam đoan, vạn nhất nuôi nó bị chết ngươi sẽ cùng với ta liều mạng à. - Nuôi chết đương nhiên muốn liều mạng với ngươi rồi, chẳng qua nếu dùng để cứu mạng, thì ngoại lệ. Xem ra Ngải du cũng không trách hắn. Nói vài câu, Ngải tông chủ cũng không quấy rầy Lý Dật bế quan tu luyện, tuy còn có rất nhiều sự tình muốn cùng Lý Dật thương lượng, nhưng cũng không nói, sau đó mang theo Ngải du rời khỏi chỗ ở của Lý Dật. Cung vô song vẫn chưa đi, trong lúc Lý Dật cùng Ngải du nói chuyện, nàng chỉ tủm tỉm nhìn Lý Dật, thấy hai phụ tử của Ngải tông chủ đi khá xa, lúc này mới buồn bả nói: - Ngải du là cô nương rất tốt, tuy đấu khí tu vi không cao, nhưng tâm tư kín đáo lại rất giỏi thuần phục ma thú, đúng nhân tài khó có được. - Nói như vậy Vô Song tỷ đồng ý ta cùng nàng... Lý Dật lập tức trơ mặt ra cười nói. - Đâu có chuyện gì liên quan tới ta, những chuyện tình này, ta mới không có tâm tư chú ý... Đúng rồi, cùng ngươi nói chuyện đứng đắn, thất tinh tông cấm địa truyện tống trận đã chữa trị tốt, chúng ta thí nghiệm qua một lần, thành công trở lại Đấu Thần đại lục, chuyện này, trước mắt chỉ có ta cùng đảo tiên, Nam Cung tĩnh miễn biết rõ, ngươi xem, muốn tiếp tục giữ bí mật hay không? - Đương nhiên rồi, chuyện này tuyệt đối không thể tiết lộ cho bất luận người nào biết. Lý Dật nghĩ nghĩ, lại nói: - Ta cũng không biết đả thông truyền tống trận từ thần chi lĩnh vực đi Đấu Thần đại lục, đối với mọi người mà nói là vui hay họa, nhưng bí mật này chỉ cần chúng ta có thể giữ kín không truyền ra bên ngoài, coi như là một việc tốt. Có cái truyền tống trận này, chẳng khác nào lưu lại một cho mình đường lui, mục đích mình đến thần chi lĩnh vực đã đạt được, kế tiếp lấy được là quyền lợi, cho dù không chiếm được chỗ tốt, cũng có thể tùy thời trở lại Đấu Thần đại lục. Cho nên lúc này trong nội tâm Lý Dật lập tức yên ổn. - Lý Dật, nghe nói ngươi cùng với Long Môn môn chủ quyết đấu, cái này có thật không? - Đương nhiên là thật. Lý Dật không cho là đúng nói: - Có vấn đề gì sao? - Ta cùng Lý na đều rất lo lắng, kỳ thật ngươi không cần làm như vậy, mục đích của chúng ta đã đạt được, Lý Dật, cùng chúng ta trở lại Đấu Thần đại lục thôi, sau đó đem truyện tống trận hủy diệt, thần chi lĩnh vực phiền toái cùng chúng ta không quan hệ. Cũng không thể trách Cung vô song, đến thần chi lĩnh vực không lâu đối với cung vô song mà nói, thần chi lĩnh vực đều không có nửa điểm quan hệ. Mà Lý Dật thì bất đồng, hắn đã cuốn vào trong đó quá sâu, lúc này bỏ đi, cho dù trở lại Đấu Thần đại lục hủy truyện tống trận, cũng sẽ có không ít thần chi lĩnh vực cường giả vượt biển đi Đấu Thần đại lục tìm hắn. Hơn nữa, vì bằng hữu ở thần chi lĩnh vực, hắn cũng không thể bỏ đi, trừ phi là bất đắc dĩ. Tất cả, Lý Dật cũng không muốn giải thích thêm, chỉ thản nhiên nói: - Vô song yên tâm đi, nhiều nguy nan như vậy ta đều đi tới, còn sợ một cái Long Môn môn chủ sao? Cho dù đánh không bại hắn, năng lực tự bảo vệ ta vẫn có. - Chính là long tà làm tông môn chi chủ, chỉ sợ không dễ đối phó như vậy, ngươi ngàn vạn lần không thể khinh thường. Lý Dật cười: - Ta đánh nhau, khi nào thì khinh thường đối thủ chưa? - Vậy được rồi, ta cũng vậy không quấy rầy ngươi bế quan. Thấy Lý Dật quyết tâm yếu quyết đấu, Cung vô song cũng không nói gì thêm nữa. - Ngươi bảo trọng nhé. Sau đó liền lui ra ngoài. Trong mấy ngày kế tiếp, Lý Dật ngoại trừ tu luyện đấu khí, ổn định cảnh giới Đấu Thần đỉnh phong, cơ hồ cái gì cũng không quan tâm. Miếng huyết long châu năng lượng dư thừa, khi hắn cực lực rút ra, huyết sắc rất nhanh biến thành trắng nhạt. Đấu Thần đỉnh phong, là nhân loại tu luyện đấu khí cực hạn, năng lượng huyết long châu đối với Đấu Thần cường giả mà nói, cũng có vẻ như muối bỏ biển. Đem năng lượng huyết long châu hấp thu hơn phân nửa, đối với đấu khí tinh hạch trong đan điền khí hải Lý Dật cơ hồ không có bao nhiêu tác dụng. Bế quan ngày thứ sáu, Lý Dật lúc này mới đi ra khỏi chỗ bế quan, đêm nay hắn cần phải buông lỏng xuống. Biết được Lý Dật xuất quan, Phong thiếu tông chủ rất nhanh đón chào, vừa hưng phấn lại có chút khẩn trương nói: - Lý Dật huynh đệ, ngày mai quyết chiến có lòng tin không? - Sẽ không thua. Lý Dật nói không thua cũng không nói nhất định thắng. - Ai, Lý Dật huynh đệ ngươi cũng không biết, trong mấy ngày này, nhiễm thành địa phương quỷ quái quả thực náo nhiệt, có rất nhiều cường giả, đều muốn tận mắt nhìn thấy ngươi cùng long tà đại quyết chiến. Những người này, chỉ sợ thừa dịp long tà bại, sau đó nhân cơ hội cắn hắn một ngụm. Lý Dật huynh đệ, tình thế rất tốt, đều chờ ngươi đả bại long tà, ngươi ngàn vạn lần không thể thua nhé. Lý Dật cùng Phong thiếu chủ ở trên sườn núi quan sát xuống dưới, chỉ thấy nhiễm thành phế tích, quả nhiên rất nhiều cường giả, những cường giả này phục sức cũng không có tiêu chí tông môn, hiển nhiên đều là tán tu. Tại thần chi lĩnh vực, cũng không phải mỗi người đều muốn đầu nhập vào tông môn, cũng có một số người tự do tự tại tứ phương, không có chỗ ở cố định, nghe được nhiễm thành náo nhiệt, tự nhiên đều đến xem qua. Lúc này tụ tập tại nhiễm thành phế tích, chỉ sợ cũng hơn mấy ngàn người. - Đây chính là một chi lực lượng không nhỏ, Phong thiếu tông chủ, ngươi chẳng lẽ không có tính toán kết giao bọn họ. - Những cường giả này, mỗi người đều tự do quen rồi, tự cao có vài phần thực lực, đâu chịu thụ quy củ tông môn ước thúc. Nhưng bọn họ thích náo nhiệt, cũng muốn nhìn Long Môn cùng ba đại tông môn quyết đấu, bên nào thắng, bọn họ sẽ giúp phương đó, cho nên Lý Dật, có thể tìm được những người này trợ lực hay không, còn phải nhìn vào ngươi. Lý Dật không khỏi cười một tiếng, đúng là người thắng làm vua kẻ bại làm thảo khấu. Một đội ngũ mấy ngàn người, mặc dù tông môn đại chiến cũng có tác dụng mấu chốt, nhưng không đầu nhập vào bất luận tông môn nào mà hành tẩu tại thần chi lĩnh vực, những người này đều cũng có chút thủ đoạn, nếu như có thể tìm được những người này trợ lực, ngược lại mới có thể áp đảo Long Môn. - Phong thiếu tông chủ, ta đã chuẩn bị tốt, sẽ chờ hừng đông quyết chiến long Tà... Ách, đúng rồi, ngươi biết cung vô song đang ở nơi nào không? - Ngươi gặp cung vô song tiểu thư làm gì? Phong thiếu tông chủ cũng không hiểu ý của Lý Dật. Nhưng Lý Dật cũng không n nói rõ, cho nên Phong thiếu tông chủ hỏi xong, làm Lỹ Dật có chút xấu hổ, đành phải ho nhẹ một tiếng: - Cái này, ngươi cũng đừng hỏi, ta tìm nàng, nhất định là có việc? - Nàng cùng Long Y, Ngải du tiểu thư ở cùng một chỗ, cách đây cũng không xa, ta dẫn ngươi đi đi. Phong thiếu tông chủ tựa hồ cũng nghĩ tới điều gì, vẻ mặt mập mờ nói. - A. Lý Dật lập tức thất vọng: - Cửu huyền tông cũng thật là keo kiệt, không thể an bài các nàng ở một mình sao? Ách, tính một cái, ta ở chỗ này.