Đấu Thần

Chương 969

Nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên của Lý Dật là không có khả năng. Long Môn môn chủ Long Tà, tại Đấu Thần cốc trong núi lửa phun trào, đã sớm hóa thành tro tàn rồi, nếu không phải như thế, hắn nấn ná tại Đấu Thần cốc tìm kiếm Đấu Thần cường giả đấu khí hạt giống rơi rụng, sao không phát hiện ra Long Tà. - Gọi đệ tử truyền tức tin tới, ta muốn hỏi cho rõ ràng. Âu Dương tĩnh miễn lại nói: - Ta đã hỏi rất rõ ràng rồi. - Bảo ngươi đi gọi thì đi gọi đi. Lý Dật tâm tình khó chịu, ngữ khí tự nhiên cũng cứng ngắc. Làm cho Âu Dương tĩnh miễn phun ra đầu lưỡi, lập tức làm theo. Truyền tin đệ tử là một thiếu niên, tại trước mặt Lý Dật cũng không luống cuống, hồi đáp: - Ngải tông chủ để cho đệ tử trở về bẩm báo cho Âu Dương tông chủ cùng Lý Dật các hạ, theo thám tử thất tinh tông chúng ta dọ thám biết được, thiên ưng lĩnh xuất hiện đại lượng Long Môn cường giả, số lượng ước chừng ngàn người, xem bộ dáng tùy thời triển khai phản kích. Ý tứ của Ngải tông chủ để cho Âu Dương tông chủ tuyên bố triệu tập thất tinh tông môn toàn bộ hướng thiên ưng lĩnh tập kết. Mặt khác, Ngải tông chủ còn phân phó, cần phải mời Lý Dật các hạ cấp tốc đi đến thiên ưng lĩnh. - Ta hỏi ngươi, Long Môn môn chủ tại thiên ưng lĩnh sao? - Tại… - Long Môn môn chủ Long Tà sao? Vấn đề này làm tên thất tinh tông đệ tử ngẩn người ra, mới hồi đáp: - Long Môn môn chủ đương nhiên là Long tà rồi. - Các ngươi làm sao biết đó là Long tà, xác định không có lầm chứ? - Loại tin tức tình báo trọng yếu này làm sao có thể nhầm được, không có mười phần nắm chắc, thám tử chắc chắn không báo về. Xem ra Long tà còn chưa có chết? Tiểu tử này coi như là mạng lớn, Lý Dật trong nội tâm rùng mình, quơ quơ tay về phía đệ tử truyền tin, suy tư một lát, lúc này mới nhìn Âu Dương tĩnh miễn nói: - Việc này không nên chậm trễ, Âu Dương tĩnh miễn, ngươi cũng đừng có đi thiên ưng lĩnh nữa, thất tinh tông tạm do ngươi chủ trì, ta mang theo Đấu Thần cốc chủ cùng Tứ đại sát thần đi Thiên ưng lĩnh. - Ta đi cũng không có tác dụng gì, hắc hắc, Lý Dật huynh đệ, ngươi cũng phải cẩn thận nhé, thực lực Long Môn môn chủ kinh người, chỉ sợ ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn. Long Môn môn chủ chẳng những thực lực kinh người, hơn nữa tâm cơ hắn vô cùng thâm trầm, lần này đại nạn không chết, càng hận chính mình thấu xương, Lý Dật xác thực cần phải để ý đối phó người này. - Âu Dương huynh, ta còn có một việc muốn cần ngươi làm. - Còn khách khí làm gì, hiện dưới ai chẳng biết ta là người của ngươi, ngươi có chuyện gì cần phân phó là được. Âu Dương tĩnh miễn rất là quang côn, giống như làm cái bóng của Lý Dật là chuyện tình vinh quang vậy, nói ra mặt không đỏ tim không nhảy. Lý Dật không nhịn được cười một tiếng, nói: - Cái cấm địa truyện tống trận kia, ngươi cùng lục chỉ đảo tiên, cung vô song mau chóng chữa trị cho tốt nhé. - Yên tâm, ta rõ ràng, đây là đường lui của chúng ta, cho dù đánh không lại Long Môn cùng song kiếm môn, chúng ta cũng có thể thông qua cái truyền tống trận này chuồn đi. Hắc hắc, cùng lắm thì ta cùng đi với ngươi đến Đấu Thần đại lục chơi đùa mà thôi. Hiểu như vậy là tốt rồi, có nghĩ là Âu Dương tĩnh miễn nhất định sẽ chữa trị truyện tống trận. Lý Dật yên tâm, cáo từ Âu Dương tĩnh miễn, cũng chẳng quan tâm đến việc nghỉ ngơi nữa, suốt đêm mang theo long sủng Tạp Tạp, xà ma Tiểu Tuyết, Đấu Thần cốc chủ cùng tứ đại sát thần, vốn không có ý định mang theo Long Y, nhưng Long Y vẫn kiên trì muốn đi Thiên ưng lĩnh, Lý Dật cũng đành phải mang nàng đi theo. Long phong vân được thất tinh tông đệ tử chăm sóc, theo góc độ chuyên nghiệp mà nói, so với Long Y còn tốt hơn gấp trăm lần. Bảy người hai thú từ trong màn đêm, hướng thiên ưng lĩnh cấp tốc bay vút đi. Đến thiên ưng lĩnh giờ, cũng đã nửa đêm. Thiên ưng lĩnh ở trong màn đêm, là một mảnh yên tĩnh, tựa hồ cuộc chiến chém giết thảm thiết một ngày trước chưa từng có tồn tại qua. Ngoại trừ có từng đống lửa đốt lên, căn bản nhìn không ra chiến trường huyết tinh. Nhưng trong không khí vẫn còn mùi huyết tinh từ trong trận gió đêm xẹt qua, mới có thể làm cho người cảm nhận được ở đây có chỗ bất thường. Trời đêm càng yên tĩnh, khí tức cường giả càng nồng đậm đến mức tận cùng tụ hợp thành một mảnh hàn ý âm trầm. Đám người Lý Dật tiếp cận doanh trại, rất nhanh làm cho thất tinh tông đệ tử phụ trách cảnh giới chú ý, nhận ra Lý Dật, đệ tử kia vội hỏi: - Lý Dật các hạ, Ngải tông chủ đã sớm chờ ngài, nhanh đi theo ta. Nói xong, lập tức đưa đám người Lý Dật đến doanh trướng của Ngải tông chủ. Nhìn thấy Lý Dật, Ngải tông chủ cũng là mừng rỡ, xoa xoa tay nói: - Lý Dật các hạ, ngươi tới cũng nhanh. - Ngài hãy nó tình huống hiện tại đi. Lý Dật cũng không có nghi thức xã giao khách sáo, nói thẳng vào vấn đề. - Buổi trưa hôm nay, thiên ưng lĩnh đột nhiên xuất hiện rất nhiều Long Môn cường giả, theo ta phái thám tử đi ra xem xét, đúng là Long Môn môn chủ suất lĩnh một hơn ngàn người tiến đến tiếp viện cho song kiếm môn. Hơn ngàn người nãy cũng không đáng sợ, đáng sợ chính bên trong hơn ngàn người này có ít nhất là mười tên Đấu Thần cường giả. Bọn họ chỉ sợ là hướng về phía Lý Dật các hạ mà đến. - Ngươi xác định là Long Môn môn chủ tự mình suất lĩnh sao? Lý Dật vẫn rất quan tâm đến vấn đề này, mười mấy Đấu Thần cường giả tuy khủng bố, nhưng Lý Dật thà rằng nhiều hơn mười mấy Đấu Thần cường giả cũng không muốn Long tà còn sống. Đáng tiếc là Ngải tông chủ trả lời khẳng định: - Buổi chiều hôm nay Long tà đã đến thiên ưng lĩnh dò xét qua một hồi, ta tận mắt nhìn thấy, tin tức này vô cùng xác thực. Ngải tông chủ trả lời khẳng định, làm Lý Dật rõ ràng Long Tà không chết, lúc ấy ở không gian dưới mặt đất long tà đã trọng thương không có khả năng sống sót, hắn nhất định là mượn nhờ truyền tống ngọc bài chạy trốn. Hiện tại, cần nhìn thẳng vào vấn đề là long tà vẫn còn sống. - Ngải tông chủ, đối với chiến tranh ta không hiểu nhiều, ta muốn biết, nếu như thiên ưng lĩnh lần này khai chiến, thất tinh tông có mấy phần phần thắng? Ngải tông chủ cũng vẻ mặt sầu lo: - Nhiều nhất ba phần, Long Môn cùng song kiếm môn nhân thủ hơn chúng ta gấp hai lần, Đấu Thần cường giả chúng ta cũng không hề chiếm ưu thế... Hơn nữa, Long Môn cường giả cùng Long tà xuất hiện, đối với sĩ khí tông ta tạo thành ảnh hưởng tương đối lớn, nếu như đem những nhân tố này ra mà nói, phần thắng chỉ sợ ba phần cũng chưa được. Khó trách Ngải tông chủ vội vã như vậy gọi Lý Dật tới, hắn cũng vô kế khả thi. - Cửu huyền tông cùng Lục cực môn như thế nào? Ngải tông chủ không có cầu viện sao? - Những lão cáo già này, chúng ta vẫn cầu viện, nhưng hai tông phái này lại phái ra một ít nhân thủ tới, đều là đệ tử bình thường trong tông, nhưng cũng không chịu nghe theo điều khiển của ta, căn bản không thể trông cậy vào. Những lão cáo già kia, quả nhiên là ngư ông, chờ đợi thời cơ tốt nhất ra tay, bọn chúng muốn thất tinh tông làm tiêu hao thực lực song kiếm môn cùng Long Môn, về phần thất tinh tông có bao nhiêu tổn thất, hiển nhiên cũng không phải là vấn đề bọn họ quan tâm. Rõ ràng tình huống này, Lý Dật cũng trầm mặc không nói, xem ra nguy cơ ở Thiên ưng lĩnh, cũng không do Thiên ưng lĩnh, mà muốn giải quyết tình thế nguy hiểm này, vẫn là do Cửu huyền tông cùng lục cực môn. - Lý Dật các hạ, ngươi xem… Thấy Lý Dật vẻ mặt ngưng trọng không nói, Ngải tông chủ thử thăm dò nói: - Ngươi xem có còn biện pháp nào hóa giải tình thế nguy hiểm trước mắt? - Ngải tông chủ, ta muốn đến cửu huyền tông cùng lục cực môn một chuyến. Lý Dật nghĩ gì Ngải tông chủ cũng không rõ ràng lắm, nhưng vấn đề là, thiên ưng lĩnh bây giờ tình thế vô cùng cấp bách: - Chỉ sợ nước xa không cứu được lửa gần, cho dù lúc này cửu huyền tông cùng lục cực môn xuất binh cũng không còn kịp rồi. - Ta nhưng chưa nói muốn cửu huyền tông cùng lục cực môn tiếp viện chúng ta. Lý Dật chủ ý đã định, lập tức thong dong nói: - Coi như là cầu bọn họ cũng sẽ không đến. Cho nên ý nghĩ của ta, trực tiếp làm cho bọn họ tấn công Long Môn. Vây Ngụy cứu Triệu sao, đây là biện pháp duy nhất Lý Dật bây giờ có thể dự đoán được, Long Môn sở dĩ có thể phái ra tinh anh cứu viện song kiếm môn, là do bọn họ không có bị công kích, cho nên mới không có sợ hãi đem mười Đấu Thần cường giả kéo đến thiên ưng lĩnh. Ngải tông chủ nhẹ gật đầu, lại lắc đầu, hắn tuy không hiểu Vây Ngụy cứu Triệu là cái gì, nhưng đạo lý là rõ ràng. - Không nói đến cửu huyền tông cùng lục cực môn có thể nghe lời Lý Dật các hạ lời xuất binh công kích Long Môn hay không, tình thế Thiên ưng lĩnh hôm nay, nhanh đến trời vừa sáng sẽ có chiến tranh, chúng ta có thể chịu đựng được hay không còn khó nói trước. Lý Dật mỉm cười, trả lời: - Ngải tông chủ là người thông minh, nếu cửu huyền tông cùng lục cực môn muốn chúng ta làm pháp hôi liều mạng cùng song kiếm môn và Long Môn, chúng ta tại sao phải nghe lời như vậy? - Ý tứ Lý Dật các hạ là gì? - Đánh không lại, chúng ta không chạy sao? Một câu bừng tỉnh người trong mộng, kỳ thật điều này cũng không có phỉ do Ngải tông chủ không đủ thông minh, hắn dù sao cũng là nhất tông chi chủ, tại thần chi lĩnh vực quan niệm tông tộc thâm hậu này, lãnh địa tông tộc chính là căn bản, Ngải tông chủ tự nhiên cũng không thể đem mỗi một tấc lãnh địa đem dâng cho Song kiếm môn cùng Long Môn. Mà Lý Dật thì bất đồng, hắn tuy là đệ tử thất tinh tông, nhưng ý thức của hắn hiển nhiên không phải là tranh đoạt lãnh địa. - Quan trọng nhất là bảo tồn thực lực, chỉ cần thực lực còn, thất tinh tông chúng ta hôm nay mất đi, tương lai nhất định sẽ đoạt lại gấp bội. Lãnh địa Thất tinh tông mặc dù không lớn, cũng có phương viên ngàn dặm có thể chu toàn. Đương nhiên, chúng ta cũng không thể khiến cho Song kiếm môn thống khoái, chỉ cần bọn họ xâm nhập lãnh địa thất tinh tông, có thể tùy thời quấy rầy bọn họ. Cho nên ý của ta là, việc này không nên chậm trễ, Ngải tông chủ, ngươi an bài xong đi, đêm nay liền đem chủ lực thất tinh tông rút lui khỏi thiên ưng lĩnh. - Ngô, ta hiểu. Ngải tông chủ khôn khéo hơn người, một điểm nói ra liền hiểu thấu, lúc này không thể tranh giành lãnh địa, cho nên cần ổn thỏa sách lược. Nhưng hắn còn có chút lo lắng nói: - Chủ lực vừa động, song kiếm môn không có khả năng không phát hiện ra, nếu bọn họ nhân cơ hội đuổi giết, chỉ sợ chúng ta ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có. - Cái vấn đề này, Ngải tông chủ không cần phải lo lắng, ta cho Đấu Thần cường giả đi quấy rối bọn chúng, các ngươi có thể thừa dịp hỗn loạn rút lui. Vấn đề này Lý Dật đã sớm lo lắng đến. Ngải tông chủ nhìn Lý Dật thật sâu, hắn chợt phát hiện cái thiếu niên Đấu Thần cường giả hai mươi tuổi này, chẳng những thiên phú kinh người, hơn nữa tâm cơ cũng thâm trầm, xử sự quả quyết, cùng tuổi của hắn thật sự không xứng, chẳng lẽ, cái gọi là thiên tài đây sao? Đem công việc xem xét một lần, Lý Dật đi ra khỏi doanh trướng, tìm mười ba Đấu Thần cường giả, chuẩn bị áp dụng chính sách yểm hộ thất tinh tông lui lại. Đối phương tuy cũng có số lượng Đấu Thần cường giả tương đương, nhưng tại nơi không gian rộng lớn như ở nơi này, Đấu Thần đối đầu với Đấu Thần, chỉ cần không phải tử đấu, toàn thân trở ra cũng không có vấn đề. Lý Dật đem kế hoạch tác chiến quấy rầy của mình nói cho mười ba Đấu Thần cường giả biết, sau đó mới cười nói: - Lúc này muốn làm phiền chư vị, nhưng nhiệm vụ đêm nay thoải mái, chính là mang cường giả đối phương chơi trò đùa mèo vờn chuột, mọi người nhớ lấy, mục tiêu của chúng ta không phải là cùng bọn họ liều mạng, khi thấy được dưới Đấu Thánh cường giả, có thể thuận tay xử lý luôn, Đấu Thánh Đấu Thần cường giả thì bỏ qua, chúng ta cần bảo tồn thực lực để lui quân lại. Nói một phen, làm chúng Đấu Thần đều hiểu. Thiên ưng lĩnh một bên khác, bên ngoài doanh trướng song kiếm môn, Long Môn, Long Tà dường như có điều gì suy nghĩ nhìn qua phương hướng thất tinh tông, trên mặt biểu lộ có chút cổ quái. - Hắn đến đây. - Long Môn chủ, ngươi nói ai tới? Cùng tại bên người Long tà, Song kiếm môn Âu Dương môn chủ hỏi.