Đấu Thần
Chương 936
Kỳ thật trước một thiếu nữ thanh thuần như vậy, mà Long Môn đệ tử lại đại đa số đều là người tuổi trẻ, bởi vậy đều có chút không hạ thủ được, nếu không, sáu bảy mươi đấu tôn Đấu Thánh cường giả toàn lực oanh kích, ngay cả Lý Dật cũng không nhất định có thể chịu đựng được. Lúc này Trái hộ pháp ra lệnh, đám Long Môn đệ tử mặc dù không đành lòng, nhưng cũng đành phải thúc dục đấu khí, lúc này trận thế lập tức biến đổi, đấu khí dày đặc chảy ra, giống như phong ba sóng dữ đem thiếu nữ tuổi trẻ hoàn toàn bao bọc trong đó, dưới năng lượng kinh người, thiếu nữ bố kết phòng ngự cũng đang dần bị tan rã, tình thế lập tức nguy cấp vô cùng.
Bỗng nhiên, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên làm công kích có chút dừng lại, Long Môn đệ tử cùng Trái hộ pháp nhìn ra, chỉ thấy hai gã đệ tử bắt đứa bé kia chỉ còn thân thể, đầu của bọn chúng bay vào trong bụi cỏ, từ trên mặt biểu lộ, cũng không biết rõ mình vì sao bị giết.
- Lý Dật.
Trái hộ pháp không ngu ngốc, nhưng lúc này ngu ngốc cùng không ngu ngốc có gì khác nhau, bởi vì hắn đột nhiên ý thức được, hiện tại song phương thực lực đã nghịch chuyển. Với thực lực Long Môn đệ tử hiện tại, vô luận là đối phó Lý Dật hay là đối với thiếu nữ đều chưa tính là yếu, nhưng đồng thời đối phó, hai Đấu Thần cường giả... Trái hộ pháp kết cục đều hiểu rõ.
- Không sai, đúng là Lý Dật gia gia.
Quyết định giết chết đám Long Môn đệ tử, ẩn thân đấu kỹ Lý Dật giải trừ, Phá Thiên kiếm xuất hiện trong tay, đánh ra một kích thu hoạch tánh mạng hai tên Long Môn đệ tử.
Long Môn đệ tử tâm lý đều hoàn toàn hỏng mất, vài kẻ tính toán bỏ chạy.
- Các huynh đệ, liều mạng.
Trái hộ pháp đã có tâm tư liều chết, đấu khí rót vào trường đao, hướng Lý Dật chém xuống. Lý Dật sở dĩ không có giết hắn, là vì kế hoạch dụ địch, nhưng hiện tại, hắn đã tính xóa sổ đám Long Môn đệ tử, cho nên, Trái hộ pháp cũng không còn may mắn nữa.
Đón trường đao của Trái hộ pháp, Lý Dật chém ra Phá Thiên kiếm, thiên ma đấu khí màu đen lượn lờ chính diện nghênh tiếp.
Ầm.
Trường đao của Trái hộ pháp trong nháy mắt nát thành vụn sắt, hướng bốn phương tám hướng bay đi, mà thân thể của hắn, cũng bị dư thế của Phá Thiên kiếm, cơ hồ tách ra làm hai nửa.
Một kích giết chết Trái hộ pháp, làm cho đám Long Môn đệ tử triệt để đánh mất đi ý chí chiến đấu, đã có một nửa người bắt đầu thoát khỏi chiến trường. Còn một nửa khác, cũng không có may mắn như vậy, biến thành quỷ dưới Phá Thiên kiếm.
Nhìn thấy Lý Dật ra tay, làm cho Long Môn đệ tử chạy trốn hơn một nửa, thời gian cũng ngắn ngủn vài phút mà thôi, tromng khoảng thời gian này, thiếu nữ cũng không có ra tay. Nếu như có nàng cùng phối hợp, đám Long Môn đệ tử chỉ sợ một người cũng chạy không thoát.
Lúc này khó khăn lắm mới đem địch nhân giết hết, Lý Dật thu kiếm lại, hướng thiếu nữ nói:
- Cô nương, tại hạ Lý Dật, xin hỏi phương danh là gì?
- Tỷ tỷ của ta gọi Thanh Nhi, oa a, ca ca ngươi thật là lợi hại, thoáng cái đã giết nhiều phế vật như vậy.
Thiếu nữ còn chưa nói, ngược lại đứa bé kia chạy tới, hưng phấn mà kêu lên.
- Chết thật là nhiều người, vậy phải làm sao bây giờ?
- Tỷ tỷ, bọn họ đều là người xấu, chết sạch sẽ, cốc chủ nhất định sẽ thưởng.
Lý Dật nói:
- Tiểu tử kia, ngươi tên gọi là gì?
- Ta gọi là Thanh Vũ, nhưng ngươi có thể gọi ta là mao đầu, tỷ tỷ của ta đều gọi ta như vậy.
- Mao đầu, chúng ta nhanh rời đi thôi, nơi này mùi máu tươi nặng nề, ta không thích.
Thiếu nữ nhìn nhìn Lý Dật, rất nhanh rủ xuống mí mắt, sau đó kéo đệ đệ của mình.
- Ai, đáng tiếc ngưu ngưu ta nuôi chết rồi.
Mao đầu Thanh Vũ thở dài, cũng không có nhiều ưu thương, rất nhanh cao hứng lên:
- Tỷ tỷ, ngươi mang vị ca ca này về nhà chơi nhé.
- Mao đầu đừng hồ đồ, Đấu Thần cốc không cho phép ngoại nhân tùy tiện xông vào.
Thiếu nữ tựa hồ có chút ngại ngùng, cũng không dám nhìn Lý Dật.
Lý Dật mỉm cười, nói:
- Ta đây cũng vào được, Thanh Nhi cô nương không phải nói tự tiện xông vào Đấu Thần cốc, đều giết hay sao? Làm sao không động thủ?
- Ca ca hay nói giỡn.
Mao đầu cơ linh, cười nói:
- Ngươi không tự tiện xông vào, rõ ràng là nhìn thấy ta cùng tỷ tỷ của ta bị người vây công, mới chạy tới cứu, ngươi là ân nhân cứu mạng của chúng ta, cốc chủ nhất định cũng ban thưởng cho ngươi.
Lời của Mao đầu nói làm cho Lý Dật tim đập thình thịch, bất kể thế nào mà nói, mình cũng xem như giúp Đấu Thần cốc một chút, Đấu Thần cốc thiếu nợ mình một phần nhân tình. Nếu như thuận lợi, lục chỉ đảo tiên nhất định đã nhập cốc, nhưng tứ đại thần y tính tình quái đản, có thể đáp ứng hay không cũng là một vấn đề. Nếu quả thật như mao đầu nói, Đấu Thần cốc cốc chủ muốn thưởng cho mình, không bằng đến lúc đó thỉnh cầu, để cho Đấu Thần cốc cốc chủ hướng tứ đại thần y gây áp lực, có thể có điểm tác dụng rồi.
Nghĩ tới đây, Lý Dật bất động thanh sắc lấy lui làm tiến nói: - Mao đầu có hảo ý ta tâm lĩnh, nhưng xem ra, Thanh Nhi cô nương tựa hồ cũng không muốn ta nhập cốc, quên đi, chúng ta cáo từ.
- Ai nói ta không muốn cho ngươi nhập cốc.
Thấy Lý Dật làm bộ phải đi, Thanh Nhi rốt cục mở miệng nói:
- Người cùng chúng ta cùng nhập cốc, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể trong cốc xông loạn, cũng không thể nói lung tung, ừ, ngươi ngàn vạn không thể để cho người khác biết rõ ngươi tự tiện nhập cốc, tựa như Mao đầu nói, ngươi là vì nhìn thấy chúng ta gặp được nguy hiểm mới tới cứu giúp.
- Biết rồi.
Lý Dật trong nội tâm vui vẻ.
- Ca ca ngươi tên là gì?
Thấy tỷ tỷ đồng ý mang Lý Dật nhập cốc, Mao đầu vui vẻ, một tay dắt Lý Dật, một tay nắm Thanh Nhi, vừa đi vừa nói.
- Ta gọi là Lý Dật, Mao đầu, nhà các ngươi ở đâu?
- Không cho phép hỏi loạn.
- Hảo, không có hỏi nữa.
Lúc này đi không đến mấy trăm mét, Lý Dật bỗng nhiên cảm giác được một cổ khí tức cường giả hướng bên này lan tới, khí này tức tuy chỉ có hai người, nhưng khí tức nồng đậm, mạnh hơn trăm danh đệ tử Long Môn nhiều. Nếu như Lý Dật phán đoán không sai, hai người này đều là đấu thần cấp bậc cường giả.
Lý Dật nao nao, dừng bước.
- Lý Dật ngươi không cần khẩn trương, đây là béo gầy hai vị thúc thúc.
Thấy Lý Dật khẩn trương, Thanh Nhi vội vàng trấn an nói.
Béo gầy hai vị thúc thúc rất nhanh từ trong đám sương hiện ra, hai người đi đến, thấy Lý Dật lập tức cảm giác lên.
- Thanh Nhi, có chuyện gì xảy ra?
Gầy thúc thúc nói ra, mục quang lại nhìn Lý Dật, trong ánh mắt có vẻ ác lạnh.
- Ta cùng tỷ tỷ gặp phải người Long Môn, bọn họ muốn giết tỷ tỷ cùng ta, tỷ tỷ đánh không lại, sắp bị bọn họ giết, may mắn có vị ca ca này kịp thời đến kịp, béo thúc thúc, gầy thúc thúc, nếu không có vị ca ca này, các ngươi chỉ sợ cũng không thấy được hai chúng ta rồi.
Mao đầu hơi khóc nức nở, rất nhanh làm béo gầy hai vị thúc thúc biểu lộ hòa hoãn xuống, sau đó nhìn Lý Dật, trong ánh mắt không còn địch ý.
- Vị các hạ này, đa tạ xuất thủ cứu giúp.
- Việc rất nhỏ, không đáng nói đến.
Lý Dật mỉm cười, nói.
Béo thúc thúc lại nhìn Mao đầu hỏi:
- Làm sao ngươi biết người Long Môn, bọn họ tại sao muốn giết ngươi cùng Thanh Nhi?
- Chính bọn họ nói ra, ta sao biết được bọn họ tại sao phải giết chúng ta, nhưng nghe bọn hắn nói, Người khác sợ Đấu Thần cốc các ngươi, Long Môn chúng ta không sợ, sớm muộn muốn đem Đấu Thần cốc san thành bình địa, tóm lại những lời này, không nên nói cho cốc chủ.
Mao đầu cơ linh cực kỳ, nối ra mấy câu, cơ hồ đem Long Môn cùng Đấu Thần cốc kết thù.
Nhưng Mao đầu nói chuyện có độ tin cậy cũng không quá cao, béo thúc thúc quát:
- Mao đầu ngươi nói không đáng tin lắm... Thanh Nhi, là như vậy sao?
- Ừ, bọn họ xác thực là người Long Môn, hơn nữa ngang ngược cực kỳ, có sáu bảy mươi người, vừa lên là quần công ta, ta đánh không lại bọn chúng, nếu như không phải có Lý Dật kịp thời đến, ta chỉ sợ cũng chết trong tay bọn họ.
Hồi tưởng lại trận chém giết kịch liệt, Thanh Nhi tựa hồ còn có chút sợ, trên mặt bắt đầu hiện ra vẻ tái nhợt.
Thấy Thanh Nhi vừa nói như vậy, béo gầy hai vị thúc thúc không tiếp tục hoài nghi nữa:
- Đấu Thần cốc cùng Long Môn từ trước đến nay nước giếng không phạm nước sông, làm sao đột nhiên có người Long Môn i tự tiện xông vào Đấu Thần cốc như vậy?
- Cũng rất khó nói, Đấu Thần cốc tại Long Môn cảnh nội, bọn họ đã sớm xem Đấu Thần cốc như cái đinh trong mắt, chắc là tự cho mình thực lực tăng nhiều, nghĩ thắng được Đấu Thần cốc.
- Cũng có thể như vậy, nghe nói Long Môn là đại tông môn, chắc có tâm tư với Đấu Thần cốc đây.
- Việc này chúng ta cần báo cáo cốc chủ, xem cốc chủ nói như thế nào.
- Lý Dật...
- Ngươi đi theo ta, cốc chủ từ trước đến nay thưởng phạt phân minh, Lý Dật cứu Thanh Nhi, tại Đấu Thần cốc có ân, cần bảm báo Cốc chủ.
Thương lượng xong, gầy thúc thúc mới nhìn Lý Dật nói:
- Chúng ta mang ngươi nhập cốc, nhưng ngươi cũng không thể xông loạn, nếu là có cái mưu đồ gì, sớm nên rời đi, nếu không, cốc chủ cũng sẽ không tha cho ngươi.
Mưu đồ có một chút, nhưng cùng Đấu Thần cốc không quan hệ, Lý Dật thản nhiên nói:
- Nghe qua Đấu Thần cốc uy danh, tại hạ rất kính ngưỡng, có thể vào cốc một chuyến, thì cũng tính không uổng phí. Kính xin hai vị thúc thúc chiếu cố.
- Kính cái rắm, ngươi cho rằng Đấu Thần cốc là cái nơi gì tốt, chúng ta muốn rời khỏi mà không thể, tiểu tử ngươi ngược lại còn kính ngưỡng.
Béo thúc thúc lẩm bẩm, lời này mặc dù nói thầm, nhưng lại làm Lý Dật run lên, xem ra, cái Đấu Thần cốc này cũng thực sự không phải thế ngoại đào nguyên gì, trong đó tựa hồ còn có bí mật? Nhưng lại làm cho Lý Dật hứng thú.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương