Đấu Thần
Chương 901
Trong lúc sống còn, càng không được phép An phó môn chủ có nửa điểm do dự, bỗng nhiên phun ra một ngụm lớn máu tươi, thân mình trì trệ, khí tức bỗng thông thuận, trong cơ thể đấu khí phát huy đến mức tận cùng, bàn tay vừa chuyển phách về phía Tiểu Tuyết, lôi hệ đấu khí màu tím có máu tươi phun ra cứng lại thành một cái mặt quỷ, gắt gao bảo vệ phía trên của mình.
- Quỷ huyết thuẫn.
Ngải du kinh hô một tiếng, sắc mặt lập tức tái nhợt, cơ hồ không cách nào điều khiển được thânh hình rơi xuống, mà thanh trường kiếm của nàng cũng đang bị năng lượng quỷ huyết thuẫn lôi cuốn, biến thành hư vô. Bởi vì vũ khí rời tay cùng chủ nhân có một sợi linh hồn liên lạc, trường kiếm đã bị hủy, ngải du cũng bị thương.
Sáo ngọc của Lục chỉ đảo tiên thì tốt hơn nhiều, cũng không có tổn hại, chỉ bị đẩy lùi ra sau.
Phá Thiên kiếm đâm vào quỷ huyết thuẫn, một nửa khác lại rung động lắc lư không ngừng, hai cổ năng lượng không ngừng mà tụ tập bành trướng ra, trong không gian phát ra "Tê tê tê" thanh âm làm cho người đau răng. Nhưng loại tình huống này duy trì liên tục được cũng không lâu, chỉ năm sáu giây thời gian, ầm ầm một tiếng bạo liệt vang lên, quỷ huyết thuẫn bỗng nhiên phát nổ, mà Phá Thiên kiếm cũng bị đánh bay về giữa không trung, không bị khống chế.
Phốc.
Lý Dật cũng phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy một hồi đau đầu, cơ hồ cũng như Ngải du rớt xuống.
Lúc này an phó môn chủ, đồng thời cũng phát ra "Phốc" một tiếng, chỉ có điều cái tiếng vang này như có lợi khí đâm vào thân thể, theo "Phốc" vang lên, "Rắc rắc " nứt vỡ. Sau đó mọi người nhìn thấy, long trảo Tạp Tạp đập vỡ đầu An phó môn chủ.
- Tạp Tạp, ngươi đã cứu ta, ta làm thế nào báo đáp ngươi đây.
Tiểu Tuyết lập tức buông lỏng thi thể không đầu, quấn đến trên người Tạp Tạp. Rõ ràng là mọi người cố gắng, công lao lại bị Kaka độc hưởng. Nhưng tựa hồ cũng không có ai phản đối, Lý Dật đấu khí cuốn lấy, đem Đầu khí hạt giống của An phó môn chủ thu lại trong dung giới, sau đó nhìn mọi người, nói:
- Mọi người mau bỏ đi thôi.
Trong này đã là địa bàn của song kiếm môn, mọi người đánh nhau thời gian tuy không dài, chỉ có hơn 10. Nhưng tại trong thời gian này, tình huống nơi này nhất định có người hồi báo cho song kiếm môn, bọn họ cũng không có bao nhiêu thời gian thu thập chiến trường.
Một đường hướng Thiên trụ sơn cấp tốc bay vút đi, sau đó Lý Dật không nhịn được nói:
- Ngải du, làm sao ngươi chạy tới đây?
- Ta được đến ngươi đã cùng người song kiếm môn đi rồi, tâm thần bất định, cảm giác có chuyện gì xảy ra. Cho nên ta gạt mọi người đuổi theo các ngươi.
Có thể trợ giúp Lý Dật, Ngải du có vẻ rất vui vẻ, Kaka vừa mới bẻ đầu an phó môn chủ huyết tinh như vậy nàng bây giờ cũng quên luôn, trong giọng nói tràn đầy vui sướng:
- Lần trước ngươi đã cứu ta một mạng, lần này ta giúp ngươi một hồi, chúng ta xem như huề nhau, không ai thiếu nợ nhau.
- Ai nói không thiếu nợ nhau, ta liệu thương cho ngươi, ngươi chỉ có hao phí một điểm đấu khí, nếu thế là ta thiệt thòi à.
Lý Dật nói đến chuyện chữa thương, làm Ngải du không khỏi đỏ mặt lên. Thẹn thùng nói:
- Câm miệng, không cho phép nhắc lại.
Lục chỉ đảo tiên tự nhiên không biết vì cái gì ngải du không muốn Lý Dật nói chuyện chữa thương, Lý Dật cũng chỉ cười mà không nói.
Kỳ thật hắn bây giờ hoàn toàn không có có tâm tư cùng Ngải du nói giỡn, An phó môn chủ này mặc dù mạo hiểm giết chết, cuối cùng cũng là hữu kinh vô hiểm, nhưng nguy cơ cũng không có giải trừ, song kiếm môn có hành động phá hư thất tinh tông trùng tông. Càng nghiêm trọng hơn chính là tin An phó môn chủ chết đi làm cho song kiếm môn biết được, mặc kệ có chứng cớ chứng minh là thất tinh tông làm hay không, có thể khẳng định là, song kiếm môn nhất định sẽ coi đây là cái cớ để đả kích thất tinh tông.
Tóm lại, một hồi ác chiến đã không thể tránh né nữa rồi. Tại trường ác chiến này, chính mình sắm vai trò gì đây? Đây là điều Lý Dật không thể không lo lắng. Với hắn tình cảnh hiện tại mà nói, mang Lý na các nàng thần không biết quỷ không hay xa chạy cao bay tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng, sự tình có lẽ không đơn giản như vậy, đầu tiên muốn rời khỏi phạm vi thế lực song kiếm môn cũng không phải là việc đơn giản. Cho dù thoát khỏi phía nam thần chi lĩnh vực địa bàn song kiếm môn, nhưng giết một vị phó môn chủ, song kiếm môn cũng không nhịn được cơn tức này.
Lúc này dù sao bọn họ cũng cần phải thời gian cùng tinh lực đi tìm kiếm thần y, một bên bị người đuổi giết một bên duy trì chuyện này hiển nhiên là không có khả năng.
Mà trọng yếu hơn Thiên Khu tông cấm địa truyền tống trận kia, đối với Lý Dật mà nói, có sức hấp dẫn rất lớn. Cũng không phải truyền thuyết bí ẩn trong cấm địa, mà là truyện tống trận. Điều là cùng Đấu Thần đại lục tương thông, nếu như có thể thông qua cái truyền tống trận kia trở lại Đấu Thần đại lục, so với phiêu dương trên biển tốt hơn nhiều.
Mặc kệ nó như thế nào, tại thần chi lĩnh vực đại náo một hồi, thật sự không được, mang Lý na các nàng trở lại Đấu Thần đại lục, dù sao cũng không tổn thất cái gì.
Hạ quyết tâm, Lý Dật bắt đầu tính toán cùng song kiếm môn đại chiến, để có thể có nhiều hơn phần thắng.
Đương nhìn đám người Lý Dật trở lại Thiên Khu sơn, là lúc Thiên Khu sơn náo nhiệt vô cùng. Tụ tập tại dưới chợ Thiên Khu sơn, không chỉ có người của Thiên Khu, Thiên Cơ, Thiên Tuyền bốn tông, còn có rát nhiều tông môn lớn nhỏ tiến đến xem ngày đại lễ.
Lý Dật đắc phản hồi làm cho Âu Dương tĩnh miễn cảm thấy bất an, hắn tựa hồ ý thức được cái gì. Hơn nữa Lý Dật nhìn ra được, song kiếm môn cùng hắn liên lạc, hoặc là nói mưu đồ cái gì. Bởi vì vậy tiểu tử này nhìn ánh mắt Lý Dật bắt đầu né tránh, trở nên chột dạ.
- Âu Dương huynh, ngươi có phải có lời gì muốn nói với ta hay không?
Lý Dật đem Âu Dương tĩnh miễn vào trong mật thất, đưa mắt nhìn hắn một phút đồng hồ mới hỏi.
- Lý Dật huynh đệ, ngươi, các ngươi làm thế nào mà nhanh trở lại như vậy?
Âu Dương tĩnh miễn cố gắng nói sang chuyện khác.
Lý Dật mỉm cười:
- An phó môn chủ có chuyện ngoài ý muốn, không thể dẫn ta đi gặp song kiếm môn môn chủ, cho nên chúng ta trở lại.
- Ngoài ý muốn? Có cái gì ngoài ý muốn?
- Ngươi rất nhanh sẽ biết, nhưng bây giờ, trả lời vấn đề của ta, ngươi có lời gì muốn nói với ta hay không?"
- Ách, có, đương nhiên là có. Hợp tông đại hội ngày mai sẽ tiến hành, ngươi biết, ta đây là tông chủ, hơn nữa thực lực của ta tất cả mọi người ró ràng, ta sợ ngày mai có cái gì ngoài ý muốn. Nhưng Lý Dật huynh đệ, ngươi trở về thì tốt rồi, có ngươi trong lòng ta an tâm.
- Thật sự an tâm rồi?
Lý Dật giống như cười mà không phải cười nhìn Âu Dương tĩnh miễn, làm hắn trên trán đều bốc lên mồ hôi.
- Lý Dật huynh đệ, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì, đừng xem ta như vậy được không, người xem làm trong lòng ta sợ hãi.
- Hảo, Âu Dương huynh, lúc này chúng ta xưng huynh gọi đệ, ta cũng không cùng ngươi so đo. Nói thiệt cho ngươi biết, an phó tông chủ đã chết, mà làm hắn chết, chính là huynh đệ ta.
- A, Lý Dật huynh đệ, ngươi nói cái gì? Các ngươi giết an phó môn chủ rồi sao.
Lý Dật nhìn thấy Âu Dương tĩnh miễn hai chân cũng bắt đầu run rẩy lên, tin tức này đã hù sợ hắn, thật sự làm cho hắn sợ hãi. Âu Dương tĩnh miễn lá gan cũng không nhỏ, nếu như nhát gan, cũng không dám đến Thiên Khu tông làm tông chủ. Nhưng Lý Dật nói ra tin tức này, thực sự làm cho người chấn kinh rồi, hắn tự nhiên rõ ràng, song kiếm môn phó tông chủ, là bực nào tồn tại. Cho nên, Lý Dật biết sẽ phải chịu sự trả thù như thế nào.
- Đúng, chúng ta không cẩn thận giết chết hắn.
Lý Dật nhún vai:
- Tốt lắm, ta đã nói bí mật của ta cho ngươi, Âu Dương huynh, đối với tín nhiệm của ta, ta cần ngươi cũng có thể thông tỏ.
Âu Dương tĩnh miễn trên trán từng giọt mồ hôi đã biến to như hột đậu, không ngừng mà hội tụ trên mặt, sau đó rơi xuống. Lý Dật tru sát an phó môn chủ, như vậy lưu cho Âu Dương tĩnh miễn lựa chọn cũng rất ró ràng, hoặc là tiếp tục hướng song kiếm môn thuần phục, sau đó bị Lý Dật giết chết, hoặc là phản bội song kiếm môn cùng Lý Dật đứng ở cùng một chiến tuyến.
Nhưng, vô luận lựa chọn loại nào, đều là lựa chọn không tốt.
- Âu Dương huynh nếu không quyết đoạn, huynh đệ ta cũng không miễn cưỡng, dù sao song kiếm môn mới là bổn tông của Âu Dương huynh. Nhưng Âu Dương huynh chắc hẳn cũng minh bạch tính cách làm người của ta, ta có thể thả ngươi rời khỏi Thiên Khu sơn, nhưng lần sau gặp mặt, chúng ta chính là địch nhân không chết không ngớt rồi.
- Lý Dật huynh đệ, ta nói với ngươi.
Âu Dương tĩnh miễn đột nhiên cắn răng một cái, hung hăng nói:
- Lúc này ta ở song kiếm môn là cái gì, liền cái rắm cũng không phải, cùng Lý Dật huynh đệ mới lăn lộn vài ngày, hỗn đến Thiên Khu tông làm tông chủ. Hơn nữa ngày mai hợp tông đại hội, ta rất có thể trở thành thất tinh tông tông chủ, cầu phú quý trong nguy hiểm, Lý Dật huynh đệ, ta quyết định cùng ngươi phong hiểm.
- Muốn cùng ta duy trì, cũng không phải là ngoài miệng nói là được.
- Ta biết rõ, Lý Dật huynh đệ ngươi hãy nghe ta nói. Song kiếm môn đối với chuyện ngày mai hợp tông đại hội quả thật có âm mưu, bọn họ đã thông qua ta liên lạc sáu vị trưởng lão Thiên Khu tông, hơn nữa cổ động vài cái tiểu tông môn, tính toán tại lúc hợp tông đại hội làm khó dễ.
- Vài cái tiểu tông?
- Cái này bọn họ cũng không có nói rõ cho ta biết, nhưng để cho sáu vị trưởng lão Thiên Khu tông yên tâm có nói hay không, ta cũng không rõ ràng lắm.
- Nói như vậy, những tiểu tông môn đến xem lễ kia, còn có một ít phần tử quấy rối là người Song kiếm môn sao? Bọn họ hiện tại ở nơi nào?
- Người Song kiếm môn một người là họ Liễu hộ pháp dẫn đội, ngụ ở Bằng các, Lý Dật huynh đệ, ngươi hiện tại sẽ đối với với bọn họ chưa?
- Tại sao lại không chứ? Tiên hạ thủ vi cường, chẳng lẽ còn muốn chờ bọn hắn hướng chúng ta động thủ trước sao? Nhưng, lần này chúng ta không cần khinh xuất, dù sao tại trên địa bàn chúng ta, cũng cần có biện pháp thỏa đáng. Âu Dương huynh, ngươi có cái biện pháp gì tốt không?
Âu Dương tĩnh miễn suy nghĩ chốc lát, cười nói:
- Biện pháp đương nhiên có, Lý Dật huynh đệ nên biết, chơi tà môn ngoại đạo ta rất lành nghề.
- Tốt lắm, chúng ta đi tìm liễu hộ pháp đi.
- Không vội, chúng ta cần làm chút chuẩn bị.
Ở Bằng các Thiên Khu tông là nơi chuyên môn dùng để tiếp đãi khách quý, đại biểu của song kiếm môn phái ra xem lễ, liễu hộ pháp bọn họ tự nhiên sẽ được an bài tại trên ngoài tông môn. Song kiếm môn địa vị siêu nhiên, Liễu hộ pháp cùng hơn mười vị cường giả đều được đãi ngộ như tông chủ một môn phái.
Hợp tông đại hội sắp bắt đầu, Thiên Khu tông an bài một hồi yến hội xa hoa, để khoản đãi song kiếm môn cường giả. Tại trên yến hội, Thiên Khu tông tông chủ Âu Dương tĩnh miễn cũng ngồi ở bên cạnh, mà liễu hộ pháp thì tùy tiện ngồi ở chủ vị.
Đây là một trường yến hội, Âu Dương tĩnh miễn nhanh mồm nhanh miệng không có chút nào dùng thân phận tông chủ, mà tự xưng là đẹ tử song kiếm môn bình thường, tại trước mặt liễu hộ pháp bảo trì thái độ cung kính, làm cho liễu hộ pháp phi thường hài lòng.
Nhưng song kiếm môn tinh anh cũng không có chú ý tới, cách xa Bằng các không xa, mục quang Lý Dật lạnh lùng nhìn bọn họ, ánh mắt kia giống như một đầu ma thú đang đánh giá con mồi của mình.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
20 chương
107 chương
986 chương
49 chương
94 chương
65 chương