Đấu Thần
Chương 889
Lý Dật biết rõ người của thần chi lĩnh vực đối với Long Tộc kính sợ, Lý Dật nhẹ nhàng thở ra. Tạp Tạp lại bắt đầu thích ứng ánh sáng bên ngoài, đồng thời cũng cảm nhận được khí tức Lý Dật, long đầu quơ quơ, tìm được vị trí Lý Dật, lập tức tập trung lại, nó cũng không thèm nhìn bốn phía đang có nhiều người, khẽ hướng về phía Lý Dật chạy tới.
Thấy Long Tộc chạy tới, những tên Thiên Khu tông đệ tử, kể cả Âu Dương Tĩnh Miễn cũng không khỏi lui về phía sau, thành ra để cho Lý Dật đột ngột ở phía trước.
- Lý Dật các hạ, chú ý, mau lui lại sau.
Âu Dương Tĩnh Miễn cho rằng Lý Dật sợ ngây người, vội vàng nhắc nhở.
Thật sự là không hiểu nổi, người ở thần chi lĩnh vực thật sự so với Đấu thần đại lục mạnh hơn, tại sao lại sợ hãi Long Tộc?
Hồi lâu không thấy, Tạp Tạp bổ nhào vào trước mặt Lý Dật, cúi xuống cọ đầu vào gương mặt Lý Dật.
Tình cảnh này làm tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
- Lý Dật tên tiểu tử thúi, đem chúng ta ở trong này, các ngươi ở bên ngoài khoái hoạt... lục chỉ đảo tiên lão quỷ kia?
Tiểu Tuyết cũng không còn khách khí, nổi giận đùng đùng nhìn về phía Lý Dật chất vấn.
- Khoái hoạt? Tiểu Tuyết, ngươi nghĩ rằng chúng ta khoái hoạt, đều thiếu chút nữa chết qua vài lần.
Lý Dật yếu ớt giải thích nói.
- Tiểu Tuyết, không cho phép đối đãi chủ nhân của ta như vậy.
Tạp Tạp ồm ồm nói.
Chủ nhân sao, mọi người Thiên Khu tông nghẹn họng nhìn trân trối đều trừng mắt ra.
Tình cảnh này thực sự quá tại quỷ dị, từ phía địa bàn Thiên Khu tông xuất hiện một con rồng, rõ ràng gọi nhân loại là chủ nhân, nếu như cả nhân đều là Đấu Thần cường giả thì coi như bỏ qua, vấn đề là, hắn chẳng phải là Đấu Thánh cường giả. Đấu Thánh cường giả, tại thần chi lĩnh vực, tuy cũng không tính là ít, nhưng tuyệt đối xưng là cường giả nhất lưu. Hơn nữa, người này ngay cả thân phận tiểu tông môn trưởng lão hộ pháp cũng không phải, rõ ràng có được một đầu thần minh Long Tộc làm sủng vật, cái này cũng không có Thiên Lý rồi.
Bất quá chuyện tình Thiên Lý hay không, hay là trơ mắt đang lúc mọi người phát sinh trước mắt.
Âu Dương Tĩnh Miễn chậm rãi đi về phía trước vài bước, trầm giọng hỏi:
- Lý Dật các hạ, đầu Long Tộc này, là long sủng của ngươi sao?
- Ừ, đi theo ta không ít năm.
Lý Dật gật đầu nói.
- Ngươi là như thế nào phục tùng hắn? Ngươi đi qua Long đảo?
Lý Dật mỉm cười:
- Cái này trọng yếu sao?
Sau đó hướng Tạp Tạp nói:
- Tạp Tạp, giới thiệu cho ngươi biết, đây là bằng hữu của ta.
- Ngô.
Đối với bằng hữu của chủ nhân của mình là nhân loại, Tạp Tạp hiển nhiên không có hứng thú, kiêu căng từ trong lổ mũi phát ra một cái âm tiết, ngược lại cùng Long Tộc tôn quý hình tượng có chút phù hợp.
- Tạp Tạp, tại hạ là Âu Dương Tĩnh Miễn, rất vinh hạnh nhìn thấy ngài.
- Chủ nhân, ta đói bụng.
Tạp Tạp cũng không để ý gì tới Âu Dương Tĩnh Miễn làm quen, mà là trực tiếp biểu đạt ý của mình cần.
Vấn đề này dễ xử lý, Lý Dật quay người lại, hướng Sử tông chủ nói:
- Ở đây có thịt không? Lấy thịt, càng nhiều càng tốt.
- Có, có.
Sử tông chủ liên tục không ngừng hồi đáp, sau đó phân phó đệ tử:
- Nhanh đi lấy thịt cho long tôn giả.
Hiển nhiên hắn đã hoàn toàn quên, Tạp Tạp cùng Tiểu Tuyết, là từ trong Thiên Khu tông cấm địa đi ra.
Những người này hoang mang rối loạn làm chi Lý Dật âm thầm buồn cười, bất quá cũng càng hay. Tạp Tạp thân thể khổng lồ hiện thân, đối cái bí đạo kia là có tính chất huỷ diệt, động khẩu rất lớn hiện lên tại đó, Lý Dật cùng sư muội Lục chỉ đảo tiên đã không an toàn. Long sủng Tạp Tạp có thể tạm thời hù dọa những cường giả thần chi đại lục này, nhưng thực lực nói chuyện, quan hệ ích lợi mới là quyết định chuẩn tắc hành động cao nhất. Kiếp trước có nước Đức có một đại hồ tử cũng đã nói? Có một trăm phần trăm lợi nhuận, mọi người đều nguyện ý đâm đầu vào nguy hiểm.
Một là không làm, hôm nay Lý Dật quyết định đem Lý na các nàng ra rồi nói sau.
- Sử tông chủ, tại hạ có lời muốn nói với ngươi, mời ngươi tới đây một chút.
Sử tông chủ bây giờ nhìn Lý Dật thần sắc phi thường chi phức tạp, lại cực kỳ hâm mộ cùng có chút ghen ghét và khâm phục, thấy Lý Dật gọi tới, vô ý thức cước bộ liền dời đi, hoàn toàn không có ý thức đến thân phận địa vị cùng thực lực của mình mà bị tiểu tử sai sử.
Đi đến một nơi yên tĩnh, Lý Dật cũng biết không có bố kết không gian giam cầm, mà là trực tiếp bắt đầu nói:
- Sử tông chủ, chúng ta công bằng nói chuyện nhé.
- Ừ, Lý Dật các hạ, bổn tông có nhiều chỗ đắc tội mong ngài thứ lỗi.
- Cái kia cũng không nhắc lại, tại hạ cũng có không nói nữa. Đầu tiên ta cũng lừa ngươi trước vậy, sở dĩ xuất hiện ở Thiên Khu tông cấm địa, là vì... Ách, bởi vì long sủng ta nghịch ngợm, cùng ta trốn chơi, cho nên ta mới tìm được quý tông cấm địa. Lý do này, tin tưởng nếu không của long sủng hiện thân, Sử tông chủ ngươi cũng sẽ không tin tưởng.
Trốn chơi trong cấm địa, chính là hiện tại, Sử tông chủ cũng không quá tin tưởng, nhưng có một đầu cự long còn tại đó, hắn không tin cũng chỉ có thể tin.
- Nhưng tựa hồ long sủng của ta đem một vài đồ vật rơi vào cấm địa quý tông. Ý của ta là, ta còn cần lại một lần nữa tiến vào cấm địa quý tông, mang thứ đó tìm trở về, thỉnh tông chủ chấp thuận tại hạ tiến vào cấm địa. Tại hạ cam đoan, tuyệt đối sẽ không đối với cơ mật quý tông có nửa phần quan tâm.
Lý Dật đưa ra yêu cầu này, lập tức Sử tông chủ đầu óc bình tĩnh lại. Sử tông chủ vốn cũng không phải là bổn nhân, bởi vì Tạp Tạp xuất hiện mà chấn kinh, cho nên đầu óc có chút ngơ ngẩn. Tiến vào tông môn cấm địa, đây chính là có rất nhiều cường giả thần chi lĩnh vực nằm mơ cũng đều muốn, Thiên Khu tông hàng năm ngăn cản hoặc bắt được cường giả có chủ ý đến cấm địa, không có trên trăm cũng có vài chục người. Thiếu niên trước mặt này, vừa xuất hiện tại cấm địa, hiện tại lại đưa ra điều kiện vào cấm địa, trong chuyện này, rốt cuộc là có cái trò gì?
- Có thể.
Sử tông chủ sảng khoái đáp ứng, nhưng lập tức tăng thêm điều kiện:
- Nhưng cần bổn tông tự mình dẫn đi.
- Sử tông chủ, long sủng của ta đánh rơi vật tại cấm địa, liên quan đến Long đảo Long Tộc, thật sự không thích hợp ngoại nhân tham gia.
Lý Dật dùng Long đảo tới dọa, đồng thời quan sát đến Sử tông chủ.
Nhưng đến lúc này, Sử tông chủ nghi hoặc lại càng sâu, hắn hiện tại đã hoàn toàn có thể suy nghĩ như bình thường.
- Lý Dật các hạ, cũng không phải bổn tông muốn làm trái, mà việc này quan hệ trọng đại, mà cần bổn tông cùng chư vị trưởng lão thương nghị qua.
Cái kế hoãn binh này nghe cũng có đủ lý do, nhưng Lý Dật không muốn nhìn qua, một khi bí mật truyền tống trận bị tiết lộ, sẽ rơi vào trong tay Thiên Khu tông, chính mình liền không khỏi ở vào hạ phong. Hơn nữa, Lý Dật bây giờ hoài nghi, bí mật cấm địa, có thể cùng cái truyền tống trận kia có quan hệ hay không? Hắn đối với bí mật cấm địa, cũng rất có hứng thú. Vô luận là vũ khí nghịch thiên, hay là Thanh Long cấp bậc công pháp đấu kỹ, suy nghĩ một chút đều làm cho huyết mạch sôi sục.
Tưởng tượng như vậy, Lý Dật thái độ bắt đầu cường ngạnh đứng dậy:
- Không dối gạt Sử tông chủ, lời nói này là thật, cho dù Sử tông chủ không đồng ý, cái cấm địa này của quý tông, tại hạ cũng phải tiến vào.
Mang tông tộc hưng suy trên vai, Sử tông chủ cũng không khỏi cường ngạnh đáp lại:
- Nếu là các hạ cố ý mà nói, vậy cũng chớ trách bổn tông vô lễ.
Hai người nói chuyện với nhau không có sử dụng không gian giam cầm, bởi vậy nội dung tự nhiên cũng bị cường giả xa xa nghe hết, thấy tình thế căng thẳng, Âu Dương Tĩnh Miễn đi tới, nói:
- Nếu không là như vậy, Thiên Khu tông các ngươi cũng đừng có tiến vào cấm địa, do tại hạ cùng Lý Dật các hạ tiến vào, như thế nào?
Vô luận là Lý Dật hay là Sử tông chủ, tự nhiên đều biết Âu Dương Tĩnh Miễn cũng không có hảo tâm gì, nhưng loại tình huống này, tựa hồ cũng có thể xem là phương pháp thỏa hiệp.
Nghĩ nghĩ, Sử tông chủ đưa ra điều kiện mấu chốt:
- Tốt lắm, tất cả đều dựa vào Âu Dương tôn sứ, nhưng nhiều nhất hai giờ, trong hai giờ nhị vị còn không ly khai cấm địa mà nói...
Hai giờ là đủ rồi, nhưng Lý Dật cũng có điều kiện của mình:
- Cũng mời Thiên Khu tông đệ tử đi chỗ khác, không được ở tại xung quanh, lại không được âm thầm giám thị.
Lý Dật đưa điều kiện làm cho Sử tông chủ tuy không tình nguyện, nhưng vẫn phải tiếp nhận. Điều kiện đã xong, Sử tông chủ quay lại, đồng thời đem chúng đệ tử Thiên Khu tông phân phó tản đi. Sau đó Lý Dật cảm thụ một chút, xác thực không có Thiên Khu tông đệ tử tồn tại, Lý Dật lúc này mới mang theo Âu Dương Tĩnh Miễn đi về phía thông đạo.
- Vừa mới đi ra, lại phải đi về sao?
Tiểu Tuyết không vui, lúc này nhìn thấy thế giới mới làm cho nàng hứng thú không nhỏ, nàng cũng không muốn trở về cái lòng đất hắc ám kia nữa.
- Ngươi không muốn sống ở chỗ này.
Lý Dật hời hợt nói.
- Tạp Tạp, ngươi theo giúp ta, ta cũng không muốn xuống dưới.
Tạp Tạp đương nhiên sẽ không cùng nàng, căn bản cũng không có bất luận cái gì đáp lại, mà là theo chân Lý Dật đi về phía thông đạo.
- Tức chết ta.
Tiểu Tuyết oán hận nói, ngoại trừ đuổi theo cũng không có lựa chọn nào khác.
Thông đạo bị long sủng Tạp Tạp phá phách, tạo ra một lối đi rộng lớn, lúc này ngoại trừ Tạp Tạp, những người khác rất dễ dàng đi xuống lòng đất. Đã đáp ứng Âu Dương Tĩnh Miễn cùng đi, Lý Dật cũng không có tính toán giấu diếm hắn về Lý na. Sau khi nhìn thấy dưới nền đất còn nằm hai nữ nhân không biết sống chết, Âu Dương Tĩnh Miễn tựa hồ như minh bạch cái gì.
- Âu Dương huynh, thực không dám dấu diếm, chúng ta đi đến nam bộ, thực sự không phải là vì những tông tộc này tranh đấu, mà là vì nữ nhân của ta.
- Nữ nhân của ngươi? Nàng bị bệnh sao?
Âu Dương Tĩnh Miễn đi đến bên người Lý na, dung mạo Lý na tuyệt lệ làm vị thiếu niên này không nhịn trong đôi mắt lóe ra một cổ tinh quang, nhưng cỗ tinh quang cũng lóe lên rồi rất nhanh biến mất.
- Không sai, chúng ta đến tìm kiếm thần y.
Không cần, Lý Dật cũng không muốn nói ra chính mình đến từ Đấu Thần đại lục, chỉ là hàm hồ nói là đến tìm kiếm thần y.
- Không biết Lý Dật các hạ tìm là vị thần y nào?
Chẳng lẽ thần chi lĩnh vực còn có rất nhiều thần y sao? Lý Dật trong nội tâm sững sờ, nói:
- Chỉ cần có thể cứu sống nữ nhân của ta là được.
Chăm chú nhìn Lý na một chút, Âu Dương Tĩnh Miễn thở dài:
- Quả nhiên là bị thương không nhẹ, thương thế bực này, chỉ sợ không phải Tứ đại thần y không thể cứu sống rồi?
- Xin hỏi có tứ đại thần y?
Lý Dật vừa mở miệng hỏi, lập tức biết rõ hỏi bậy. Chỉ thấy Âu Dương Tĩnh Miễn ngẩn người, bỗng nhiên nở một nụ cười, sau đó mới nói:
- Lý Dật lão đệ, ngươi thật là nói giỡn, không phải là không biết tứ đại thần y là người phương nào sao?
Thấy Lý Dật vẻ mặt xấu hổ, Âu Dương Tĩnh Miễn giải thích nói:
- Tứ đại thần y cũng không phải là bốn người, mà là một người mệnh danh là thần y, chỉ vì người này có bốn đại tuyệt kỹ, một là có thể đem người sống biến thành người chết, hai là có thể đem người chết biến thành người sống, ba là có thể đem nhi đồng biến thành người trưởng thành, bốn là ngược lại, cho nên mới được gọi là Tứ đại thần y.
Tứ đại tuyệt kỹ Lý Dật nghe được có điểm hồ đồ, nghe tới nghe qua, hạng tuyệt kỹ đầu còn biết, còn ba cái tuyệt kỹ sau, thật sự là có điểm... Làm cho người khó hiểu.
- Chuyện tình Tứ đại thần y ta lại chậm rãi nói, hiện tại, chúng ta đến tìm hiều một chút cổ quái trong này thôi.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
20 chương
107 chương
986 chương
49 chương
94 chương
65 chương