Đấu Thần
Chương 80
Huyết Lang Trấn cách phía tây Vạn Triều Thành năm mươi dặm, là một trấn nhỏ nằm giữa hai ngọn núi. Vì nguyên nhân này, Huyết Lang Trấn cơ bản chính là đường giao thông quan trọng ở phía tây Đế Quốc Thiên Phong. Bất cứ người nào muốn vào giữa bụng Đế Quốc từ phía tây. Đều bắt buộc phải đi qua trấn này.
Dù gì, trong ngọn núi hoang vu hai bên trấn nhỏ. lúc nào cũng rập rình đầy nguy hiểm. Đừng nói là các chủng tộc kỳ dị và các loại Ma thú đáng sợ. cho dù là môi trường hiểm ác thiên nhiên, cũng không phải thứ mà bao nhiêu người có thể ứng phó được.
Thế nhưng, sự thực chính là như vậy. Nơi càng nguy hiểm, thì lại càng có nhiều cơ hội.
Ở những nơi thâm sơn trong truyền thuyết đều có các cao thủ cường giả ở lại tu hành. Có một số nơi, bên trong còn cất giấu các loại Công pháp và Đấu kỹ mà các cường giả nuốt hận mà chết để lại.
Trong Huyết Lang Trấn, thỉnh thoảng lại có người có thể tìm được một quyển Công pháp trong một động huvệt nào đó ở thâm sơn. Có được thì bán ở Huyết Lang Trấn, người đó cơ bản cả đời sau cũng không cần khổ nữa.
Nhưng những thứ giống như vậy, thứ càng đắt giá. không phải người nào cũng có tư cách có được. Có một số người có nó trong tay, thứ đổi lại được lại chính là tính mạng của mình mà thôi.
Trong Huyết Lang Trấn, người chiếm cứ địa vị thống trị, dĩ nhiên là Dong binh đoàn Huyết Lang. Ngay cả quan viên được phái đến nơi này của Đế Quốc, cũng có mối giao tình không nhạt với Dong binh đoàn Huyết Lang. Từ đó có thể thấy. Dong binh đoàn Huyết Lang có thể so bì với Tam đại gia tộc lớn trong Vạn Triều Thành, tuyệt đối không phải không có lý do.
Có điều, Âm Thiên Kiệt con người tuy cuồng ngạo, nhưng hắn lại biết, muốn phát triển thế lực của mình, chỉ dựa vào cưỡng đoạt và cướp bóc thì không được. Ngược lại, hắn lại thường tạo một sự bảo vệ ở một mức độ thích hợp nhất định với thương đội hay số người khi đi qua tuyến đường Huyết Lang Trấn này. Đương nhiên, sự bảo vệ này là phải xem ngươi giao nộp bao nhiêu phí bảo vệ.
Về phần những người tự giữ thân phận, không giao nộp phí bảo vệ sẽ có kết cục gì, Dong binh đoàn Huyết Lang hoàn toàn không chịu trách nhiệm.
Dưới con đường mang lại lãi kếch sù này, Dong binh đoàn Huyết Lang trở nên vô cùng giàu có. Cũng vì Dong binh đoàn Huyết Lang có mấy phần thế lực, con đường giao thông chủ chốt này được bảo vệ chặt, vì vậy, Huyết Lang Trấn ngoài thiên đường của Dong binh ra, càng là một hố vàng khiến người khác tiêu hồn.
Trong một gian tửu điếm lớn ở Huyết Lang Trấn, một đám Dong binh đang mặc dù loại khôi giáp, bên hông giắt đủ loại vũ khí khuôn mặt đằng đằng sát khí đã lớn tiếng hò hét.
Có người khoe khoang Ma thú mà mình săn được hung dữ như thế nào. có người lại tâng bốc mình đã cưỡng hiếp nữ tử trên dường như thế nào. Nhiều người khác, lại không ngừng uống cạn hết chén rượu của mình.
Những đồng tiền dùng tính mạng để đổi lấy này, giống như những hạt châu nhỏ lăn vào trong tửu quán.
Dong binh chính là một chức nghiệp như vậy. Không ai biết mình có thể sống đến lúc nào. vì vậy, kịp thời hành lạc mới là quy tắc duy nhất của họ. cũng là nguyên tắc cao nhất của họ.
Lúc này, có một Dong binh vóc người cao lớn đã uống say khướt, đứng lên trên bàn, lớn tiếng khoe khoang, lần này khi hắn vào núi săn Ma thú, gặp được một nữ Dong binh, nữ Dong binh ấy bị sự ‘anh vũ’ của hắn chinh phục, cuối cùng không thể không ‘chiến đấu với hắn ở một trận trong hoang dã!
Người Dong binh này nói nước miếng tuôn bay, không biết hưng phấn đến mức nào. Dong binh gần đó bất luận là nam nữ. Đều nghe đây ý vị. Tuy có một số nhíu mày, có điều những người này cũng sẽ không đi lo những chuyện không dính dáng đến mình, chi lặng lẽ uống rượu mạnh trong chén của mình!
- Hắc! Con quỷ nhỏ ấy chân dài a! Chỉ kẹp nhẹ một cái, lão tử đã giống như lên thiên đường rồi! Khưa! Sướng chết lão tử rồi! Chỉ là con nhỏ đó không hay làm. lão tử còn chưa sướng xong, ả đã tắt thở rồi... Ha ha ha...
Tên Dong binh ấy lớn tiếng rống lên, cơ hồ thật sự đang rất sung sướng.
Lúc này mọi người nghe thấy lời này. người nào còn chưa hiểu cái gọi là chinh phục là gì? Thế nhưng, lại không có ai nói ra mà thôi!
Dù sao mọi người đều là kiếm sống trên lưỡi đao, những chuyện nói không hợp với làm còn rất nhiều, hà tất phải sinh chuyện với người khác?
Có điều, tên Dong binh này khoe khoang được một nửa, đang nói đến thân hình của cô gái ấy đẹp thế nào, từ một chiếc bàn phía không xa chợt vang lên tiếng cười khẽ:
- Chẳng qua chỉ là chơi một nữ nhân mà thôi, có gì đáng khoe khoang!?
Mọi người trong quán rượu đều ngây người, ánh mắt nhìn qua đó. Những người có chút kiến thức đã bắt đầu chờ đợi, đêm nay lại bắt đầu có một trận quyết đấu sinh tử.
Ông chủ của quán rượu chỉ chậm rãi thu dọn rượu trên quầy, hiển nhiên là trường hợp này, ông đã nhìn quen rồi!
- Tiểu tử! Ngươi nói gì!? Lão tử khoe khoang!? Lão tử thấy bộ dạng của ngươi, không phải vẫn còn chưa phá trinh đấy chứ? Ngưỡng mộ đố kỵ oán hận rồi? Nếu đúng thì nói thẳng, lão tử sẽ không trách ngươi đâu!
Tên Dong binh vẫn đang khoe khoang kia nhảy xuống bàn, bước nhanh đến bên cạnh người vừa nói chuyện, một tay nắm lấy cổ áo của hắn, nhấc hắn dậy.
Lúc này, mọi người mới nhin rõ, người này chưa đầy hai mươi, Y phục trên người rất luộm thuộm. Rượu trong chén cũng là thứ rượu mạnh rẻ mạt nhất, bên hông giắt một trường đao cũ nát. trên người không có bì giáp nào. Vừa nhìn đã biết đó là một Dong binh không biết kiếm sống.
Có điều, Dong binh trẻ ấy lúc này lại hoàn toàn không bị tên cao to kia dọa sợ, hắn giật tay của tên kia ra, mơ hồ nói:
- Không phải là chơi đàn bà sao? Có cái gì ghê gớm? Thiếu gia... Thiếu gia ta ngày mai sẽ gọi một trăm cô đến! Chơi luân phiên! Chơi cho các ngươi xem! Để các ngươi ngưỡng mộ đố kỵ căm tức!
Xung quanh chỉ cười ồ lên một trận, tên cao lớn kia cũng cười ha hả. nói:
- Tiểu tử, ta thấy tiền rượu tối nay của ngươi không thể nào trả được, còn đòi chơi một trăm con đàn bà!? Ngươi cho rằng ngươi là Đoàn trường Dong binh đoàn Huyết Lang sao?
- Ha ha ha...
Dong binh trẻ say khướt đứng dậy, chỉ ngón tay giữa, lẩm bẩm nói:
- Thiếu gia ta... Tuy không phải Đoàn trưởng... Đoàn trưởng Dong binh đoàn Huyết Lang... Nhưng, cũng na ná rồi... Lần... Lần này Thiếu gia ta phát tài... Các ngươi... Đám phế vật các ngươi, cứ... ngưỡng mộ đố kỵ căm tức suốt đời đi!
Xung quanh khẽ im lặng, ánh mắt nhìn Dong binh trẻ cũng thay đổi. Tiểu tử này. lẽ nào không sợ chết sao?
Ngược lại tên cao lớn kia lại phi nhổ một tiếng, nói:
- Chỉ dựa vào ngươi? Nếu ngươi có bản lĩnh như vậy, cứ nói cho mọi người nghe thử a! Ngươi có gì có thể khiến chúng ta ngưỡng mộ đố kỵ căm tức? Tiểu tử ngươi nếu không nói ra được, lăo tử ta sẽ bẻ gãy tay chân của ngươi, rồi vứt ra ngoài trấn cho chó tha!
- Nói! Nói thì nói... Ai sợ ai chứ!
Dong binh, trẻ lẩm bẩm nói.
Sau đó. hắn gắng gượng bò lên chiếc bàn bên cạnh, lảo đảo đứng dậy. ánh mắt mông lung nói:
- Các ngươi... Các ngươi nghe kỹ cho ta... Thiếu gia ta... Thiếu gia ta... Hôm nay vốn dĩ đi bắt... Bắt một con Dã cẩu Thú để bán... Bán lấy tiền... Nhưng rồi... Nhưng rồi Thiếu gia ta gặp may... Khi Thiếu gia ta bắt được Dã cầu Thú. đột nhiên... Rơi... Rơi vào một động huyệt... Ngươi... Các ngươi đoán là gì!?
Nói đến đây. Dong binh trẻ ‘oa’ một tiếng, nhưng thần tình lại vô cùng mê say.
Lời này của hắn, khiến mọi người đầu óc còn tỉnh táo trong quán rượu, có mấy phần nín thở...
Nhìn bộ dạng của tiểu tử này, lẽ nào...
Đã có người cố ý quát nói:
- Có thể là gì? Nhiều nhất bên trong có thi cốt của Ma thú khiến tiểu tử ngươi kiếm lời chứ gì!
Vừa dứt lời, mọi người xung quanh cũng phối hợp cười ha hả.
- Ma thú? Thi cốt?
Dong binh trẻ vẻ mặt đầy khinh bỉ:
- Những thứ đó là gì? Có thể đổi được tiền sao!? Nói cho các ngươi biết... Thiếu gia ta... Thứ mà Thiếu gia ta nhìn thấy... Là thi thể người... ở trên thi thể đó còn có... còn có một Quyển trục Công pháp!!!
Rít!
Trong tửu quán ngay lập tức như hít phải khí lạnh. Trong Huyết Lang Trán này, chuyện tương tự như vậy tuy không nhiều, nhưng tuyệt đối không ít. Chỉ có điều người có thể có được những thứ này, thường sau khi chuyện đã xong mới nói ra. nhưng gã Dong binh ngu xuẩn này lại...
Không biết nhiều người đã ngầm nắm vào vũ khí bên hông mình, cho dù là người đang say, lúc này cũng đã lãnh tỉnh lại. Trong không khí, một trận sát khí tràn ra. thoáng chốc, đã không biết bao nhiêu người sắp động thủ.
Thế nhưng gã Dong binh trẻ trên bàn lại không hề phát giác, dường như còn rất hài lòng với sự sửng sốt của mọi người, hắn nấc một tiếng, rồi nói tiếp:
- Những tên không có kiến thức các ngươi... Nhất định, nhất định không biết... Thiếu gia ta có được... có được thứ gì phải không... Đó... Đó là Công pháp. Công pháp cấp Chu Tước đấy... Giá trị liên thành a...
Ào
Không biết bao nhiêu người cùng lúc rút ra vũ khí, người nào cũng cảnh giác nhìn người bên cạnh mình. Gặp được một tên ngu ngốc này. cơ hội như vậy, nếu mà không cướp, bản thân còn là Dong binh không!?
Không cướp được, cùng lắm là chết!
Có đến tay. bản thân từ nay sẽ có thể bước trên con đường cường giả! Cho dù không tu luyện thành công, bán ra. cũng là giá trị liên thành!
Cái tên ngốc vận may tốt nhưng lại ngu xuẩn này a!
Có người cẩn thận vài phần, vội nói:
- Tiểu tử! Ngươi khoác lác gì thế! Nếu có Quyển trục, cứ đưa ra cho chúng ta xem thử nào!
- Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi lấy ra đi!
- Chặc chặc chặc... Chặc chặc chặc... Một đám không có kiến thức a!
Gã Dong binh trẻ thở dài:
- Các ngươi nhất định cả đời này chưa từng nhìn thấy Quyển trục cấp Chu Tước chứ gì? Nào nào nào... Hôm nay Thiếu gia ta đại phát từ bi, sẽ để các ngươi chiêm ngưỡng một chút!
Vừa dứt lời. gã Dong binh trẻ đã rút một Quyển trục quang mang thanh sắc nhàn nhạt ra khỏi túi, giơ cao lên!
- Quả nhiên là Quyển trục!
- Phát tài rồi!
- Giết hắn! Giết hắn!
- Cút ngay! Món đó này là của lão tử!
Trong chớp mắt. không biết bao nhiêu giọng nói cùng lúc vang lên. Đấu khí trong quán rượu va chạm nhau. Chỉ là trong chóp mắt. Đã có nửa số người ngã trong vũng máu. người còn lại giống như phát điên bò về phía trước. Khi lao tới. còn tiện tay chém một đao sang người bên cạnh!
- Quyển trục của ta!
Gã Dong binh trẻ kêu thảm một tiếng, cuối cùng đã tỉnh táo lại!
Nhưng tên Dong binh cao lớn trước mặt hắn đã cướp lấy Quyển trục ấy. Sau khi đá văng hắn đi, mới mở Quyển trục ra nhìn, rồi cười ha hả:
- Chu Tước Cao cấp!? Lại là Chu Tước Cao cấp!? Ha ha ha... Lão tử đã là thiên hạ vô địch rồi!
Phụt—
Chữ cuối cùng vừa dứt, đầu của tên Dong binh cao lớn kia đã bay ra. Quyển trục trong tay hắn bị một Dong binh mặc khôi giáp ngân sắc cướp vào tay. Tên Dong binh này hiển nhiên còn có chút đầu óc, sau khi cướp đến tay. thân hình hắn đã lao ra ngoài quán rượu.
- Là gã Ngân Nha! Chém chết hắn! Lão tử sớm đã không thuận mắt với hắn rồi!
- Các ngươi có bản lĩnh thì đến đây a! Lão tử... Á—
Tay của tên Ngân Nha kia bị người khác chém p hắng trong không trung, Quyển trục trong tay ngay lập tức bay ra, không biết rơi vào tay người nào.
Thế nhưng cho dù là ai có được Quyển trục này, ngay lập tức đã trờ thành mục tiêu của mọi người.
Trong quán rượu hạ đẳng này. người xuất hiện ở đây sẽ là nhân vật ghê gớm nào? Bản lĩnh của mọi người có lẻ là kẻ tám lạng người nửa cân, có người nào có thể chống chọi lại với một đống người cơ chứ?
Người thông mình một chút, đã bình tĩnh lại trong cơn cuồng loạn. Dĩ nhiên họ biết, với thực lực của bản thân cho dù thế nào cũng không thể nào có được Quyển trục. Cho dù có được, cũng không thể nào giữ nó. Những người này nhanh chóng đi tìm một số thế lực lớn trong Huyết Lang Trấn. Ngay lập tức, tin tức Huyết Lang Trấn xuất hiện Quyển trục Công pháp Chu Tước Cao cấp, không bao lâu sau đã lọt vào tai vô số người...
Đêm nay. Huyết Lang Trấn chắc chắn người người sẽ không ngủ.
0O0
Rất nhiều Dong binh sớm đã chậm rãi rời bước khỏi quán rượu vào các con phố, nhưng lại thu hút càng nhiều Dong binh khác bước vào trong cuộc tranh cướp này, trong mắt mỗi người, chỉ có Quyển trục!
Một hồi lâu sau, trong vũng máu trên đất mới có người chầm chậm bò dậy. Chính là gã Dong binh trẻ đó. lúc này vẻ mặt hắn vô cùng sợ hãi, nhưng hắn vẫn run rẩy bước tới một góc tối ở quán ruợu:
- Tiên... Tiên sinh... Chuyện ngươi muốn ta làm. ta làm tốt chứ... Chuyện đó... Chuyện này...
Hắc y nhân trong góc tối cơ hồ khẽ mỉm cười, nói:
- Không tồi, ngươi làm rất tốt, ta rất hài lòng.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương