Đấu Thần
Chương 732
Chấm dứt tiệc rượu trở lại biệt thự, chuyện phát sinh ở Long đảo, tin tức chưa có hoàn toàn rơi vào tay Đấu Thần đại lục. Nhưng theo thời gian trôi qua, tình huống cụ thể càng ngày càng nhiều, thân phận của hắn càng ngày càng nguy hiểm. Cùng Thiên ma Thánh nữ, Tác Mã Lý, Ánh Vũ Tình sống chung một chỗ đã trở nên không an toàn. Lý Dật hiện tại nhu cầu cấp bách là cần phải an bài tốt bọn họ. Lúc này triệu tập tất cả mọi người cùng một chỗ, Lý Dật trịnh trọng nói:
- Rất vinh hạnh nói cho mọi người, ta đã trở thành ngàn năm Đấu Thần điện truy nã đuổi giết. Kế tiếp tình thế vô cùng nghiêm trọng, ta không cách nào biết trước sau này sẽ phát sinh cái gì, nhưng ta dám khẳng định, chúng ta bây giờ an toàn cũng không kéo dài được quá lâu. Cho nên, ý của ta là, chúng ta cần tách ra.
Làm sao tách ra đây? Lão đại, ý của ngươi là mặc kệ chúng ta sao?
Tác Mã Lý lớn tiếng kháng nghị nói. Thiên ma Thánh nữ cũng không nguyện ý rời xa Lý Dật, cũng tỏ vẻ phản đối:
- Dật nhi, mẫu tử chúng ta thật vất vả đoàn tụ, tại sao phải tách ra.
- Mục tiêu Đấu Thần điện là con, mẫu thân, Tù thiên động này sụp xuống, bọn họ cũng không cần Thiên ma Thánh nữ, cho nên bọn họ cũng không q làm khó dễ ngươi. Tác Mã Lý, kế hoạch biến đổi, chúng ta không đi Thần chi lĩnh vực, ngươi cùng Ánh Vũ Tình, cùng mẫu thân ta đi thiên phong đế quốc tìm phụ thân của ta.
- Còn con thì sao, Dật nhi?
- Mẫu thân, người yên tâm đi, một khi có cái gì không đúng, con liền rời đi thôi, sau đó tìm địa phương an toàn tu luyện. Còn, Đấu Thần điện đám gia hỏa kia cho là chúng ta đi thần chi lĩnh vực, chủ yếu tinh lực đều đặt ở thần chi lĩnh vực, cho nên con tạm thời an toàn. Dùng thực lực của con, ngoại trừ cấp bậc điện sĩ cường giả, Đấu Thần điện dù có phát hiện ra, cũng không nhất định có biện pháp làm gì con?
- Chính là...
- Nương, không cần như vậy.
Lý Dật không chút khách khí cắt ngang Thiên ma Thánh nữ, thành khẩn nói:
- Các ngươi ở bên cạnh ta, không tốt cho ta, ngược lại bất lợi.
Sự tình như vậy, vô luận Thiên ma Thánh nữ hay là Tác Nã Lý cũng không phản bác được. Theo thực lực mà nói, bọn họ xác thực chỉ là gánh nặng cho Lý Dật, lưu ở bên cạnh hắn không có lợi.
- Được rồi, Dật nhi, theo như lời của ngươi.
- Ừ, chờ ta tu luyện tới cảnh giới Đấu Thần, cũng không cần lại e ngại bất luận kẻ nào.
Lý Dật nói xong, nếu như đổi lại người khác, chỉ có thể nói là trâu bay trên trời, nhưng mà Lý Dật nói ra, thiên kinh địa nghĩa vậy. Vào đêm, Lý Dật đem long sủng phóng xuất, tu luyện thiên ma đấu khí vài cái chu thiên, sau đó luyện hóa một long huyết, đang định lên giường nghỉ ngơi, đột nhiên nghe được một tiếng thở dài, tiếng thở dài này nhẹ vô cùng, nếu không phải Lý Dật có thình lực kinh người, căn bản là nghe không được.
- Hảo thanh âm quen thuộc.
Lý Dật trong nội tâm vừa động, kéo cửa ra, chỉ thấy dưới ánh trăng trong trẻo lạnh lùng, Vũ Tình đang đứng lặng tại hoa viên, nhìn lên trăng rằm đau buồn. Lý Dật nhẹ nhàng, thân hình lay nhẹ, ra sau lưng Vũ Tình, nói.
- Đêm khuya không ngủ được sao, còn chạy đến ngắm trăng như vậy.
Lý Dật có chút giễu giễu nói, Vũ Tình quay đầu lại, quét Lý Dật một cái, thở dài:
- Lý Dật, ngươi đến tột cùng là một người như thế nào?
- Ta đương nhiên là một người xấu.
Lý Dật mỉm cười, mang theo một bộ dạng bất cần đời nói.
- Ta biết rõ ngươi không phải là một người tốt, ai, nếu ngươi là một người tốt, ta sẽ không thích ngươi.
Thu ba vừa chuyển, ánh mắt Vũ Tình không còn xinh đẹp vũ mị, ngược lại, có một loại thanh tịnh chân thành.
- Ngươi yêu thích ta sao?
- Đừng giả bộ choáng váng, ngươi cũng biết.
Ánh Vũ Tình oán hận nhìn Lý Dật, biểu lộ vừa hận lại yêu, đã yêu vừa hận, Lý Dật chợt phát hiện cũng có vài phần đáng yêu.
- Biết rõ ngược lại cũng tốt, cũng không biết ngươi yêu thích ta điểm nào nhất, ngươi nói ra để ta sửa là được.
Lý Dật vẫn có một bộ dáng bất cần đời.
- Chán ghét, Lý Dật.
- Nhân gia nói cho ngươi, ngươi có thể đứng đắn hay không.
Ánh Vũ Tình hận vô cùng, nhưng lại không có biện pháp. Ngược lại vũ mị u oán:
- Ta biết rõ ngươi chướng mắt ta. Ta thấy ngươi không thích ta. Bất quá ngươi đừng quên đáp ứng chuyện của ta, chờ ngươi có thực lực kia, hãy theo ta đi tứ đại Ma Tông tìm bọn chúng.
-Ta không đi tìm tứ đại Ma Tông.
Xem ánh mắt Vũ Tình khiếp sợ, Lý Dật lặng lẽ cười:
- Ta sẽ diệt tứ đại Ma Tông, xóa tên bọn chúng ở Đấu Thần đại lục.
- Nhưng ngươi chừng nào thì mới có thể đạt tới cảnh giới kia.
Lý Dật cũng không có trả lời nàng vấn đề này, mà nói sang chuyện khác:
- Vũ Tình tiểu thư, kỳ thật ta cũng không có chướng mắt ngươi, muốn trách chỉ có thể trách Ma Tông cho ngươi tu luyện loại tà môn công pháp kia. Nhưng, thành thực mà nói, ta đối với ngươi cũng không có nghĩ gì, ngươi minh bạch ý của ta chưa?
Ánh Vũ Tình là người thông tuệ, há không rõ ý tứ Lý Dật sao, nàng thở dài nói:
- Ta thích ngươi như vậy, ngươi thẳng thắn thành khẩn nói với ta, thật sự, cám ơn ngươi.
- Vũ Tình tiểu thư, chẳng lẽ ngươi không có nhìn ra, kỳ thật Tác Mã Lý đối với ngươi rất có ý tứ, chỉ có điều hắn cũng sợ hãi công pháp kia của ngươi.
- Câm miệng.Lý Dật ngươi hẳn cũng biết, Ánh Vũ Tình dám yêu dám hận, cầm được thì cũng buông được, ngươi không cần phải lo lắng cho ta. Ta thích ngươi không giả, nhưng không có ngươi ta vẫn sống tốt, không cần phải vì thoát khỏi ta mà ngươi nhét ta cho người khác.
- Ta thấy ngươi hiểu lầm, ta cũng không có ý tứ kia. Chỉ là cảm thấy, ngươi cùng Tác Mã Lý có vài phần khả năng.
Bị Ánh Vũ Tình nói trúng tim đen, Lý Dật cũng rất là xấu hổ, cũng chỉ yếu ớt giải thích. Nhất thời xấu hổ, Ánh Vũ Tình bẻ một đóa hoa diễm lệ, nhàm chán cầm trong tay vuốt vuốt, Lý Dật cũng đoán không ra nàng đang suy nghĩ gì. Do dự nửa ngày, mới tiếp tục nói:
- Kỳ thật, tại Thiên phong đế quốc, có mấy người cùng ta quan hệ không tầm thường, ta hy vọng ngươi đến thiên phong đế quốc, đừng cho các nàng hiểu lầm ngươi cùng ta quan hệ.
- Cho nên ngươi vội vã giao ta cho Tác Mã Lý, tốt, Lý Dật, nếu ngươi có thể có làm cho Tác Mã Lý có đảm lượng lên giường của ta, ta liền không dây dưa ngươi nữa, ta sẽ theo Tác Mã Lý.
Lúc này Ánh Vũ Tình nhìn Lý Dật, trong ánh mắt tràn đầy khiêu khích.
- Nếu ngươi không sử dụng loại công pháp tà môn, ta nghĩ, Tác Mã Lý rất nguyện ý ở cùng giường của ngươi. Đúng hay không, Tác Mã Lý?
- Bị Lý Dật gọi vào, Tác Mã Lý ẩn thân tại phía sau một cây đại thụ che trời đi ra, sờ cái đầu cười hắc hắc, lẩm bẩm nói:
- Lão đại, Vũ Tình tiểu thư, hắc hắc, đêm nay trăng sáng thật không sai.
- Tác Mã Lý, chúng ta vừa nói chuyện, ngươi đều nghe thấy được chứ.
- Không có, ta vẫn nghiêm túc ngắm trăng, cái gì cũng không có nghe được.
Lúc này Tác Mã Lý với bộ dáng vô lại, nói dối.
- Không nghe thấy cũng không có vấn đề gì, ta hỏi lại ngươi một câu, ngươi có thích Vũ Tình tiểu thư hay không?
- Mỹ nữ ai mà không thích, chỉ có điều ta là hải tặc, chỉ sợ không vào được pháp nhãn của Vũ Tình tiểu thư.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương