Đấu Thần
Chương 67
Trong gian phòng u tối, thấp thoáng có vài tia sáng từ vầng trăng chiều xuống ngay trên đất trước mặt thiếu niên.
Hắn ngồi xếp bằng ở đó, Đấu khí trên tay phải tràn rạ vây quanh một loại quả trong suốt biểu tình trên mặt vô cùng phúc tạp.
Một lát sau, cuối cùng hắn thở nhẹ ra một hơi, tay phải khẽ vỗ một cái, quả đó ngay lặp tức bị một hộp ngọc che lên, đến lúc này, sức mạnh cuồng bạo không ngừng tràn ra từ trong quả mới từ từ biến mất.
- Lão quỷ, thứ này thật sự giống như lời của Thanh Các lão đó nói có hiệu quả thần kỳ vậy sao?
Lý Dật khẽ vuốt ve hộp ngọc trước mặt, Đấu khí ở ngón tay không ngừng vây quanh phía trên, chốc chốc lại bao quanh cả hộp ngọc, không để năng lượng cuồng bạo của nó thoát ra ngoài một chút nào.
Hồng quang trẽn Vân Hoang Giới Chỉ ở tay khẽ lóe lên, thân ảnh của Xà Tôn Giả ngay lập tức lơ lửng trong không trung, hắn nhíu mày nhìn hộp ngọc trước mặt, rồi bắn một điểm Đấu khí từ mi tâm ra, sau khi đấu khí vào hộp ngọc, hắn mới lộ ra nụ cười, nói:
- Không sai thứ này quả nhiên là Tinh Vân Quả, Phải biết rằng, giá trị của thứ này cực cao, trong một cuộc bán đấu giá quỵ mô lớn, có giá bán một, hai trăm vạn kim tệ, tuyệt đối cũng không phải vấn đề, Bản tôn vốn định tìm một quả cho ngươi, để giúp cho việc sau này ngươi đột phá Đấu Sư, nhưng không ngờ một Các lão trong gia tộc các ngươi lại có được thứ này, quả thực là hiếm có...
Lý Dật khẽ nhíu mày nói:
- Thứ này không có vấn đề gì sao?
Xà tổn Già nhàn nhạt lắc đầu nói:
- Có thể có vấn đề gì chứ? Thứ này là kỳ vật trời sinh đất dường, cho dù có người muôn trộn lẫn thứ khác vào, cũng chỉ có thể phá hủy nó, vì vậy, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, Thế nào? Ngươi lo lắng ư?
Lý Dật lưỡng lự nói:
- Ta quả thực lo lắng, bởi vì Thanh Các lão đỏ khi cho ta thứ này, trên người rõ ràng có thêm vài phần sát khí... Tuy ta không biết sát ý từ đâu mà đến, nhưng...
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
- Điều này có khó đoán gì? Ta thấy tên Thanh Các lão đó của gia tộc các ngươi, tuối tác có lẽ cũng mấy trăm rồi, tuối tác này đã là cực hạn của cấp Đấu Vương rồi, Nếu hắn không thể nào đột phá trong mấy chục năm nữa, e rằng sẽ phải chết... Hắn có sát ý với ngươi, đơn giản là đã ngắm vào Thiên Ma Cửu Biến mà thôi, Dù gì Công pháp Đấu kỹ cao cấp, không phải tùy tiện có thể có được, Chỉ có điều, mẫu thân của tiểu tử ngươi dường như có một bối cảnh ghê gớm lắm, khiến hắn không dám vọng động, Còn về Tinh Vân Quả này, có lẽ hắn lấy ra để ngươi yên tâm cũng có thể là mua chuộc ngươi... Dù gì hắn cũng nhìn ra, tiểu tử ngươi sau này thành tựu tuyệt đối bắt phàm, lúc này có thể lôi kéo quan hệ với ngươi, vậy thì dĩ nhiên là tốt nhất.
- Thì ra là vậy.
Lý Dật gât đầu:
- Chỉ có điều, cho dù hắn có giết ta tại chỗ, lẽ nào còn có cách có được Thiên Ma Cửu Biến sao?
- Tiểu quỷ ngây thơ.
Xà Tôn Giả lặng lẽ cười:
- Đừng nói là Bản tôn, cho dù là một Đấu Vương nhỏ nhoi, có lẽ sau khi ngươi chết thì cũng có một trăm cách để làm rõ bí mặt Công pháp của ngươi... Vì vậy Đại Lục Đấu Thần có một câu nói mỗi một vị cường giả chết đi, đều là một bảo khố trời cho, Chính vì như vậy, các thế lực lớn trên Đại Lục Đấu Thần, khi bên mình có cường giả chết đi, đều phải nghĩ cách mang thi thể về, bằng không cho dù là thi thể bị hủy diệt tại chỗ, cũng sẽ không để lọt vào tay người khác, Vì vậy, điểm này cũng là nguyên nhân thường có hung sát vô duyên vô cớ trên Đại Lục Đấu Thần, Dù gì ngươi giết một người, thì có cơ hội đẻ mạnh hơn sự mê hoặc này đối với nhiều người mà nói đều là tuyệt đối.
Lý Dật bất giác cười khổ, chẳng trách mà Đại Lục Đấu Thần cường giả vi tôn, kẻ yếu bị kẻ mạnh nuốt trọn, Vì chỉ cần ngươi có chút thực lực, ngươi không có ý với người khác, thì cũng sẽ có người có ý với ngươi.
- Được rồi ngươi cũng không cần lo lắng nữa, Thanh Các lão của các ngươi tuy cần một bộ Công pháp cao cấp đến phát điên, nhưng chỉ cằn hắn có chút lý trí, thì sẽ không có ý gì với ngươi đâu, Cho dù hắn thật sự không có mắt, lẽ nào ngươi cho rằng Bản tôn để làm cảnh sao?
Xà Tôn Giả cười lạnh một tiếng:
- Vì vậy, chúng ta hãy chuyên tâm tu luyện đi, Tế Thần Điển hai tháng sau, tuyệt đối không thê Bỏ lờ, Còn mức độ nguy hiểm bên trong, cho dù với thực lực hiện giờ của ngươi mà vào đó, việc sinh từ cũng là một nữa mà thôi, vì vậy, tu luyện Đấu kỹ cao cấp, chính là việc phải làm.
- Ngươi nói đúng, lão quỷ...
Lý Dật xòe tay ra:
- Nếu đã vậy, ngươi hãy ta cho một bộ Đấu kỹ cấp Thanh Long để luyện đi.
- Cấp Thanh Long?
Tuy Lý Dật không phải lần đầu tiên nói như vậy, nhưng Xà Tôn Giả vẫn như bị nghẹn nừa ngày trời, hắn ho khan một tiếng, rồi cười mắng nói:
- Cho dù Bản tôn có Đấu kỹ cấp Thanh Long thật, lẽ nào ngươi có thể tu luyện được sao? Trong truyền thuyết, Đấu kỹ Thanh Long Hạ cấp, chí ít cũng cần cấp Đấu Hoàng trở lên mới có tư cách tu luyện... Thực lực hiện tại của ngươi, tu luyện Đấu kỹ cấp Bạch Hổ nói không chừng còn không làm được.
- Nói như vậy, lão quỷ ngươi có Đấu kỹ cấp Bạch Hổ sao?
Lý Dật hai mắt sáng ngòi, giống như mèo nhìn thấy cá.
Xà Tôn Giả thản nhiên nói:
- Có hay không có, đến lúc người sẽ biết... Có điều Bản tôn có thể nói cho ngươi biết, Bản tôn có một bộ Đấu kỹ vừa vặn có thể phối hợp với Công pháp của ngươi, phát huy uy lực lớn nhất, chỉ có điều bộ Đấu kỹ này, phải cần một món đồ phụ trợ.
- Vật gì vậy?
- Huyết Nhãn.
Xà Tôn Giả chậm rãi nói:
- Thứ này ta cũng không biết ở đâu có, vì vậy có thể tim thấy hay không, phải xem cơ duyên của ngươi rồi... Nhưng bất luận thế nào, cũng nhất định phải tìm thấy, bới vì vật này không những có thể giúp người luyện thành bộ Đấu kỹ này, hơn nữa còn có ích lợi rất lớn với tu vi của ngươi.
Huyết Nhãn, Lý Dật khắc sâu hai chữ này vào lòng.
Hắn chẩm chậm thở ra một hơi, rồi thấp giọng nói:
- Vậy lúc này, ta nên luyện gì mới được?
- Lúc này ư, bộ Thanh Vân Thủ mà ngươi cướp được, nhất định không thể bò, Mấy ngày nay Bản tôn đã tham tường qua, sau khi luyện thành Thanh Vân Thủ này, một khi dùng ra, hai tay của ngươi sẽ như lưỡi dao sắc bén, uy lực có thể sánh với binh khí cấp năm, Bộ Đấu kỹ này đối với người khác mà nói, có lẻ có mấy phần yếu... Nhưng nếu là ngươi, phối hợp với bộ Đấu kỹ quy dị của ngươi, dường như uy lực vô cùng a.
Lý Dật thoáng ngây người, điểm này hắn lại chưa từng nghĩ qua, ngược lại lão hồ ly Xà Tôn Giả này có lẽ đã tính đến bước này từ lâu rồi, Quá thực, sau khi luyện thành Thanh Vân Thủ này, nếu phối hợp với Huyễn Sát của bản thân, cơ Hổ uy lực càng lớn a.
- Vậy thì, Thanh Vân Thủ này có thể phá Sa ý Đấu khí của Đấu Sư không?
- Đây dù gì cũng là Đầu kỹ Chu Tước Trung cấp, nếu ngay cả chút bản lĩnh này cũng không có, thì nó châng đáng được gọi là Chu Tước rồi.
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
- Chỉ có điều cụ thể được hay không, thì cần xem thử thực lực của ngươi, và thực lực của đối thủ.
Lý Dật khẽ gật đầu, hắn tiện đảo tay một cái, hộp ngọc trên tay đã bị hắn thu lại, thay vào đó lại là Quyển trục đang phát ra một quang mang lục sắc nhàn nhạt.
Bộ Đấu kỹ này Lý Dật đã có từ lâu, nhưng vì nguyên nhân nào đó lại mãi vẫn chưa có cơ hội tu luyện nó, không ngờ hôm này lại có thể thật sự bắt đầu tu luyện.
Nghĩ tới hai tay mình sẽ giống như hai lưỡi dao sắc bén, rồi phối hợp với bộ Đấu kỹ quy dị của mình, e rằng đừng nói bách bộ hoành hành gì đó, cho dù là có thêm mấy trăm người, bản thân cũng có thể đánh cho họ gục ngã trên đất tìm răng.
- Tiểu tử, đưa Quyển trục cho ta.
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói.
Lý Dật khẽ gật đầu, Quyển trục trong tay đã ném ra.
Chỉ thấy Xà Tôn Giả tùy ý điểm tay một cái, Quyển trục đã từ từ mở ra, ánh mắt hư ảo của hắn liếc nhìn lên phía trên vài cái, rồi gật đầu, nói:
- Thanh Vân Thủ này tuy chỉ là Chu Tước Trung cấp, nhưng không hổ là Đấu kỹ để lại từ thời thượng cổ, cũng xem như có huyên diệu.
- Tiểu tử, ngươi tự mình lo mà tu luyện đi.
Dứt lời, Xà Tôn Giả tiện tay điểm một cái, quỵến Đấu kỹ ngay lập tức Hoả thành bột vụn, trong bột vụn ấy có từng tinh điểm phát sáng, cuối cùng hội tụ thành một nhóm dòng thông tin, đi vào mi tâm của Lý Dật, không đến lát sau đã hoàn toàn biến mất dạng.
- Thanh Vân Thủ, Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp, sau khi luyện thành, hai tay sắc như lưỡi đao, xuất thủ giống như nước chảy, đối với những người có thói quen tay không đánh địch mà nói, là một Đấu kỹ quỷ bí vô song.
Tuy đã biết tác dụng của Thanh Vân Thủ từ lâu, nhưng mờ đầu của dòng thông tin này, vẫn khiến Lý Dật khẽ ráng động toàn thân, tiếp đó hắn giành hết tâm trí vào trong dòng thông tin ấy, ý đồ nắm vững tất cả chiều Đấu kỹ này trong thỏi gian nhanh nhất có thể.
Không biết bao lâu sau, Lý Dật mới từ từ mờ mắt ra, hắn nhìn xung quanh một vòng, sắc mặt hiện ra vài phân cô quái:
- Quyển trục Thanh Vân Thủ đó là vật tiêu hao trong một lần sao?
Xà Tôn Giả lắc đầu, nói:
- Dĩ nhiên không phải, chỉ có đều làm như vậy, so với việc ngươi từ từ xem Đấu kỹ, không biết có thể giảm được bao nhiều thỏi gian, ngươi không có nhiều thỏi gian để lãng phi đâu.
Lý Dật không nhịn được cười khổ, hắn vốn định còn chuẩn bị sau khi tu luyện xong, còn tìm một nơi bán Thanh Vân Thủ lấy tiền, Xà Tôn Giả thì hay rồi, loáng cái đã cắt đứt ý nghĩ đó của mình.
- Đừng âu sầu mặt mũi nữa, còn không nhanh thử xem, vừa rồi có lẽ ngươi đã hiểu hết hoàn toàn tinh hoa của chiêu Đấu kỹ này rồi chứ.
Giọng nói của Xà Tôn Giả lại nhàn nhạt vang lên.
Lý Dật hừ một tiếng, trong lòng hắn hiểu ra, Xà Tôn Giả làm như vậy là muốn tốt cho mình, dù sao vì Phản Gián Loạn, cho nên bản thân không có nhiều thời gian để tuần tụ tu luyện Đấu kỹ, vì vậy cách tốc thành nhất, cũng là bất đắc dĩ mà dùng.
Khẽ lắc đầu, Lý Dật vứt những suy nghĩ bát nháo ấy ra khỏi đầu, dưới sự quan sát của Xà Tôn Giả, bắt đầu tu luyện.
Lý Dật vươn hai tay ra, đấu khí được bản thân thúc động, chẩm chậm tràn ra khỏi chỉ Chưởng, chỉ là đấu khí lần này lại vô cùng mỏng manh, đối vói hàm lượng đấu khí trong cơ thể của Lý Dật mà nói, đây chỉ là một phân rất nhỏ.
Thế nhưng với sự khống chế nhỏ của đấu khí này, thực ra lại càng khảo nghiệm một người với vêu cầu cao hơn, Có một số người chỉ có thể dùng ra đấu khí phạm vi lớn, nhưng nói đến tinh diệu, tuyệt đối không thể làm được, Người giống như vậy, tuy có thể tu luyện một số Đấu kỹ uy lực cực lớn, nhưng Đấu kỹ ấy, thường đều là cần lượng lớn đấu khí để duy trì, hiển nhiên không thích hợp với việc chiến đấu thời gian dài, dù gì đấu khí của mỗi người cũng đều có hạn.
Thế nhưng Thanh Vân Thủ này hiển nhiên lại đi theo một hướng khác, yêu cầu của Thanh Vân Thủ, là ở bể mặt hai tay ngưng kết thành một tầng đấu khí mỏng, sau đó duới sự tu luyện, khiến đấu khí này trở thành sắc bén như lưỡi dao, giống như đôi tay được biến thành hai lưỡi dao vậy.
Sự tu luyện này, điểm khó đầu tiên chính là khổng chế đấu khí ở một điểm giới hạn, không thể nhiều cũng không thể ít.
Nếu quá nhiều, đấu khí không đủ sắc bén, nếu quá ít, đấu khí không đủ chắc chắn, điểm giới hạn này phụ thuộc vào người luyện, tìm ra cũng có chút khó khăn.
Viu—
Một âm thanh nhẹ vang lên, đấu khi giữa chỉ chưởng của Lý Dật chóp mắt tiều tán đi, hắn khẽ nhíu mày, nói:
- Đã là lần thứ muời ba rồi, Đấu khí lần này cơ hồ quá ít, ta lại thử nhiều hơn một chút.
Hừ một tiếng, Lý Dật lại điều chinh đấu khí của bản thân, cần thận khống chế nó.
Xà Tôn Giả ở một bên nhìn thấy động tác của hắn, không những không châm biếm, ngược lại còn lộ ra một nụ cười nhạt.
0O0
Sáng qua sáng, chiều qua chiều.
Bảy ngày sau, Lý Dật vẫn ngồi xếp bằng trên giường chợt cười một tiếng, chỉ thấy trên đôi tay hắn lúc này đã hiện ra một tầng hắc quang nhàn nhạt, khẽ chập chờn theo động tác của hắn.
Tầng hắc quang móng manh ấy trông như không hề có uy lực, nhưng bên trong cơ hồ lại ân hiện một luồng hung sát khí, tạo ra một áp lực rất lớn.
- Cuối cùng cũng làm được rồi!
Lý Dật cười ha hả:
- Lão quỷ! Cuối cùng ta đã luyện thành Thanh Vân Thủ rồi!
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương