Đấu Thần

Chương 641

Đây chẳng lẽ là muốn ra chiêu sao? Lý Dật muốn nhìn một chút, Ánh Vũ Tình có phải muốn Bá Vương Ngạnh Thượng Cung của mình không: - Tốt, Vũ Tình tiểu thư là con người tao nhã. Bên trong Băng thất, có trải thảm tinh khiết, trên mặt thảm, mấy cái mâm đựng trái cây thoạt nhìn mùi vị không tệ lắm, bên cạnh là bình chứa rượu ngon. Tiến vào đóng băng thế giới ai cũng có dung giới, ngoài các loại đan dược, vũ khí còn một chút vật phẩm, có thể đem rượu cùng điểm tâm mang đến đây, Vũ Tình tiểu thư chỉ sợ là đệ nhất nhân. Ngồi trên mặt đất, Ánh Vũ Tình ưu nhã, cầm lên bầu rượu, rót rượu cho Lý Dật: - Khổ cực nhiều ngày như vậy, Lý Dật tiểu đệ đệ, buông lỏng một chút đi. Trong Băng phòng chỉ còn lại có hai người bọn họ, thái độ Ánh Vũ Tình lại bắt đầu mập mờ. - Cường giả ở đây như rừng, là địa phương từng bước hung hiểm, cho nên chúng ta không thể buông lỏng. Lý Dật phản bác nói. - Nơi này cường giả tuy nhiều, bất quá, trên cơ bản cường giả đỉnh cấp đều chưa đến. Hừ, Tiểu đệ đệ, ta vừa rồi nhìn ngươi, cũng đừng man tỷ tỷ như vậy, chúng ta bây giờ là liên minh. - Cũng không có giá trị gì, chẳng qua là nói tam đại thế lực Đấu Thần điện, tứ đại Ma Tông cùng La Lan học viện khống chế tiến vào Tuyết Phong. Bọn họ tựa hồ đang đợi cái gì. - Là La Tuyết Phong, bọn họ xác định La Tuyết Phong còn chưa có tiến vào Tuyết Phong? Ánh Vũ Tình tựa hồ đang nghĩ cái gì hỏi. - La Tuyết Phong đánh cắp thánh khí học viện bị phát hiện, học viện lập tức phái ra tinh anh tiến vào đóng băng thế giới. La Tuyết Phong lẻ loi một mình, không có khả năng so với tinh anh học viện đi nhanh hơn được. Hơn nữa dãy núi đóng băng phía trước, nghe nói có cấm chế cấm bay. Những tin tức này do xà tôn giả cung cấp. - Mọi người khẳng định La Tuyết Phong nhất định sẽ đến? Nếu hắn không đến, chúng ta đến đây không phải uổng rồi sao? Ánh Vũ Tình ánh mắt vô tội thuần khiết nhìn qua Lý Dật, có vẻ khát vọng muốn biết đáp án. Lý Dật không khỏi cười mắng một câu: - La Tuyết Phong đánh cắp thánh khí, nếu hắn không đến, cũng không cần phải làm như vậy. - Còn có tin tức gì không? - Ngươi lúc trước dự đoán đúng, cao giai ma thú cánh đồng hoang vu, cơ hồ đều được triệu hoán đến ma thành, cho nên chúng ta mới có thể dễ dàng đi qua như thế. Đám cao giai ma thú, nếu bị nhân loại cường giả quy mô xâm nhập giết chết. Xem ra thời gian tới nhân loại cường giả cùng ma thú ác chiến, không thể tránh khỏi. - Nói những chuyện này quá nhàm chán. Ánh Vũ Tình duỗi duỗi người, ngáp một cái, cấm lên chén rượu: - Tiểu đệ đệ, uống rượu. Lý Dật cũng bưng chén rượu lên, cho nên miệng nhấp một chút, rượu quả nhiên là hảo tửu, hơn nữa ngoại trừ ngâm qua một ít dược liệu bổ dưỡng, cũng không có gì độc hại. - Vũ Tình tiểu thư, chúng ta bây giờ là liên minh, cũng nên nói ra tất cả. Ta ngay cả thân phận Vũ Tình tiểu thư cũng không có biết rõ ràng. Có người nói ngươi là người Đấu Thần điện nằm vùng, cũng có người nói ngươi là đại thần vương triều phái tới giám thị thất hoàng tử, đương nhiên, hai tin tức này ta cũng không tin. Như vậy Vũ Tình tiểu thư, ngươi có thể nói cho ta biết thân phận thật hay không? - Ai. Ánh Vũ Tình thở dài một câu, biểu lộ buồn bã: - Ta có cái gì thân phận chân thật, kỳ thật chính là ba tuổi tang phụ năm tuổi tang mẫu, sống cuộc sống khổ sở lớn lên hài thôi. Lý Dật đệ đệ, nếu như ta có cha mẹ thân nhân, ta còn lang thang như vậy để làm cha mẹ hổ thẹn sao? Mặc kệ Ánh Vũ Tình biểu diễn là thật hay giả, tối thiểu nhất nàng biết mình có hành vi "Xấu hổ". Lý Dật nhất thời cũng vô pháp phán đoán Ánh Vũ Tình thân phận như thế nào, xấu hổ cười nói: - Vũ Tình tiểu thư hiện tại coi như là khổ tận cam lai. - Cho nên ta phải hưởng thụ, lão nương đều muốn hưởng thụ, ta mới không quan tâm người ta nói ta thấy thế nào. Khái, nói như vậy mất chủ đề, Lý Dật tiểu đệ đệ, uống rượu. Mấy chén rượu ngon vào bụng, hai gò má ửng hồng, mị nhãn lưu ba như nước, kiều diễm không thể diễn tả. Nếu không đối với nàng phong lưu thành tánh, chỉ dựa vào tình huống trước mắt, Lý Dật rất khó nhẫn nại được. - Lý Dật tiểu đệ đệ, chẳng lẽ ngươi thật sự là sợ ta thượng ngươi sao? Nhìn thấy Lý Dật cảnh giác, Ánh Vũ Tình khích tướng nói. Đột nhiên một cổ cảm giác khô nóng kỳ quái từ bụng truyền đến, dùng tốc độ cực nhanh hướng quanh thân tràn ra, cảm giác khô nóng này tràn ra "Tiểu đệ đệ" lập tức có sinh cơ, trưởng thành "Đại đệ đệ". Loại không nên có phản ứng này, tuyệt đối không phải Lý Dật thật sự có phản ứng, mà tựa hồ là do ngoại lực thôi phát. Rượu cùng điểm tâm có vấn đề? Có thể là rượu hay là điểm tâm, trước khi ăn Lý Dật đều nghiêm túc phân biệt, với nhạy cảm của hắn, có vấn đề tuyệt đối sẽ không dấu diếm hắn được. - Ngươi đến tột cùng sử dụng cái mánh khóe gì? - Làm sao vậy, tiểu đệ đệ, ngươi thoạt nhìn rất nóng. cởi áo khoác ra nhé. Ánh Vũ Tình cười nói tự nhiên, hai tay liền thay Lý Dật cởi áo ra. Lý Dật bản năng muốn cự tuyệt, nhưng bàn tay mềm mại không có nửa phần khí lực. Thấy Lý Dật thật sự trúng chiêu, không giống như là làm bộ, Ánh Vũ Tình cười vũ mị đến cực hạn: - Tỷ tỷ nói qua, sớm muộn sẽ đem ngươi lên giường. Đáng tiếc hiện trong này điều kiện thiếu chút, không có giường lớn thoải mái, chỉ có thể dùng thảm. Khi ra ngoài đóng băng thế giới, tỷ tỷ hảo hảo đền bù tổn thất cho ngươi. - Ngươi đến cho ta ăn cái gì? Lý Dật coi như cẩn thận rồi, nhưng không nghĩ tới trúng chiêu, thật buồn bực chính là, hắn đến bây giờ cũng không biết là trúng chiêu như thế nào. - Cái này đều là thứ tốt, rượu này, ta cho nó cái tên dễ nghe gọi là Nữ nhi hồng, rượu này chẳng những hương thơm thuần chính, còn ngâm qua hơn mười vị dược liệu bổ dưỡng, đối tiểu đệ đệ chính là đại bổ nha. Cái điểm tâm này sao, ta gọi là Vạn thúy hàm hương. Rượu cùng điểm tâm hợp lại chính là Vạn thúy hàm hương nữ nhi hồng, hai thứ này tách ra dùng, đối với người ngược lại cũng không dị thường, nếu là hợp cùng một chỗ, hắc hắc, đây chính là thôi tình thánh vật đấy. Ánh Vũ Tình mềm giọng nũng nịu, nhẹ nhàng mà nghịch qua bên tai Lý Dật. Làm hắn cảm giác thoải mái cực kỳ, một cổ xúc động không cách nào khắc chế tư duy Lý Dật, trước mắt Lý Dật muốn đem nàng hòa tan ra vậy. Chẳng biết lúc nào, Lý Dật tay đã không bị khống chế vươn tới Ánh Vũ Tình, nhanh chóng cởi ngoại bào. Không còn ngoại bào nhìn trông dáng người Ánh Vũ Tình hấp dẫn lập tức lộ ra. Dáng người của nàng không kém hơn vẻ kiều mỵ, phối hợp cùng một chỗ, chỉ có thể nói là vưu vật để hình dung. Kỳ thật cái này đều không trọng yếu, tại dưới tác dụng của thôi tình thánh vật "Vạn thúy hàm hương nữ nhi hồng", Lý Dật đã khô nóng tới cực điểm, dục hỏa hừng hực nếu muốn đem đối phương thôn phệ rồi. Trên mặt thảm những điểm tâm bầu rượu kia, Lý Dật nghiêng người, đem Ánh Vũ Tình áp dưới thân thể, hai tay bay động, nội y đáng thương của Ánh Vũ Tình, lập tức hóa thành mảnh nhỏ, sau đó hiện lên ngọc thể, làm Lý Dật ngây người, nhưng theo một tiếng ngâm khẻ của Ánh Vũ Tình, thần trí thanh tỉnh ngắn ngủi cũng lập tức hóa thành hư ảo, càng thêm điên cuồng miệng, cùng tay tàn sát bừa bãi hai vú của Ánh Vũ Tình... Ánh Vũ Tình hưởng thụ lấy âm mưu thực hiện được cùng thân thể vui sướng, bàn tay mềm như không có xương ôm lấy Đại đệ đệ của Lý Dật. Chỉ cần cái đại đệ đệ này tiến vào thân thể của mình, có thể thi triển tình thuật, từ nay về sau, sẽ lại đùa giỡn Lý Dật này. Đang lúc Ánh Vũ Tình âm thầm tính toán, đột nhiên, một cổ đấu khí phảng phất sinh tại thân thể nàng cùng Lý Dật cơ hồ tuôn ra, đem Lý Dật đánh bay ra ngoài. - Lý Dật, Lý Dật, thối tiểu tử mau tỉnh lại. Xà tôn giả làm Lý Dật từ trên thân thể Ánh Vũ Tình chấn khai, không ngừng mà la lên. Nhưng dục hỏa phần thiên, Lý Dật lại căn bản không có nghe được, quơ quơ đầu, một lần nữa hướng Ánh Vũ Tình nhào tới. Xà tôn giả khẩn trương, cũng đành phải vậy, ở trong dung giới trong một cổ vô hình đấu khí tuôn ra, oanh hướng Ánh Vũ Tình. - Ai? Ai dám ám toán lão nương. Ánh Vũ Tình oán hận nói, ngữ khí sẳng giọng, sát khí lộ ra. Đấu khí hộ thể, cực kỳ nhanh kết xuất đấu khí thuẫn bài, chống đỡ đấu khí xà tôn giả oanh kích. Xà tôn giả cũng không có sát ý, một đạo đấu khí cũng không phải mạnh mễ, nhưng hai cổ đấu khí va chạm, cũng làm cho băng thất vỡ vụn ra một lỗ hổng. Ánh Vũ Tình không ngờ ở bên ngoài băng thất nhiều người như vậy, trước mặt bảo trì nửa người không mảnh vải. Sau khi nổ nát đấu khí công kích của xà tôn giả, Ánh Vũ Tình biết rõ hôm nay mưu kế xem như thất bại, đấu khí nhất quyển, đem ngoại bào cuốn tới, mặc trên người. Vừa mới mặc lên, rất nhiều đội viên ở bên ngoài thạch thất chạy đến. - Vũ Tình, chuyện gì xảy ra? Những học viên kia nhìn tình hình trước mắt, có điểm ong ong đầu óc. - Đi ra ngoài. Ánh Vũ Tình vừa thẹn vừa giận, cường giả vừa mới ra tay, chính mình thậm chí bóng người của hắn cũng đều không có thấy, đây mới là điều Ánh Vũ Tình lo lắng nhất. - Đem hắn mang đi. Ánh Vũ Tình chỉ chỉ Lý Dật, trên mặt biểu lộ phức tạp. Lý Dật được đưa về doanh địa, bọn người khảm kỳ, lôi bách, Hạ Hầu Thuần, Đỗ Lạp vây quanh ở bên người Lý Dật, nhìn Lý Dật biểu lộ đồng tình. Y phục không ngay ngắn của Lý Dật, hiện tại, mà là cái kia cũng không cảm thấy được, y nguyên đứng dậy. - Cái đó của lão đại thực lớn. Nhìn thấy ở đũng quần của Lý Dật dựng lên một khối lớn, Lôi bách nhịn không được cười nói. - Thật là muốn chết, trong này không phải thế giới nhân loại, không có nữ nhân. Nếu không lôi bách, ngươi tới giúp đỡ lão đại đi. Khảm kỳ nói ra mấy chuyện xấu. - Ta lại không phải nữ nhân, giúp như thế nào? - Kỳ thật, không nhất định cần phải nữ mới có thể giúp. - Khảm kỳ muốn chết, có tin ta làm cho lão đại làm thị ngươi hay không. Cuối cùng, Đỗ Lạp đưa ra một chủ ý: - Nếu không, dùng đá chườm lạnh, dù sao nơi này đầy băng tuyết. Nếu không có lôi bách cùng khảm kỳ đồng thời đem hắn đá văng ra, Lý Dật có thể thiếu chút nữa thì bị phế đi. Thẳng đến vài giờ sau, Lý Dật mới chậm rãi khôi phục thần trí, đối với chuyện đã xảy ra trước kia, sau khi hắn biết mình trúng chiêu, Lý Dật hoàn toàn không biết gì cả. - Hay cho nữ nhân lợi hại. Lôi bách cảm khái nói: - Từ khi ta biết lão đại, đây là lần đầu tiên lão đại bị hạ.