Đấu Thần

Chương 531

Kim cầu càng tụ càng lớn, một lúc sau cũng đạt tới đường kính mấy thước. Đấu khí kim cầu cũng chưa phát ra, một cỗ áp lực thật lớn mà Lý Dật cũng chưa có bao giờ thể nghiệm qua đã ép tới trước mặt. Cho dù thời điểm Lý Dật vẫn còn là cảnh giới Đấu Sư, tại Quỷ U Phong Đô của Nạp Lan Gia, đối mặt với mấy vị Đấu Hoàng, hắn cũng không có cảm giác áp lực cực lớn như thế này. Đối diện với đấu khí kim cầu trước mặt này, Lý Dật có cảm nhận được, cái gì gọi là con kiến hôi tồn tại. - Đợi một chút, đợi đã nào… Lý Dật lớn tiếng hô lên: - Ngươi có lầm hay không, ngươi là một Đấu Thánh cường giả, ta chỉ là một Đấu Vương nho nhỏ, nói như thế nào ngươi cũng phải nhường ta ba chiêu, bằng không bảo ta thế nào tâm phục khẩu phục! - Nhường ngươi ba chiêu, ngươi chết tâm phục khẩu phục sao? Thần tôn Thị giả quả nhiên dừng lại đấu khí phát ra, kim cầu kia lập tức tiêu tán, phảng phất như chưa từng có tồn tại. - Muốn ta tâm phục khẩu phục, đó là nói dối, dù sao chúng ta quả thực chênh lệch như vậy. Lý Dật lặng lẽ cười: - Nhưng Lăng Thị giả, ngươi dù sao cũng là Đấu Thánh cường giả, đối với một cái Đấu Vương nho nhỏ chủ động công kích cũng rất mất thân phận. Không bằng như vậy, ta cũng không cần ngươi nhường ta ba chiêu, nhưng mà nhất định phải để ta chủ động công kích. Thiếu gia ta biết rõ hôm nay chỉ có con đường là chết, không có đường sống rồi, nếu ngươi chủ động công kích, chỉ sợ ta cơ hội hoàn thủ cũng không có, nếu chết kiểu này quả thực vô cùng ủy khuất. Cho nên ngươi phải để cho ta xuất thủ trước, chẳng những giữ được thể diện của Lăng Thị giả, cũng làm cho thiếu gia ta chết được oanh oanh liệt liệt, điều này không phải là nhất cử lường tiện sao! Lý Dật thao thao bất tuyệt, nghe được lời nói như vậy ánh mắt của Thần tôn Thị giả trợn trừng. Lý Dật có thể nhận thấy được, Thần tôn Thị giả tuy rằng thực lực khủng bố, nhưng mà kinh nghiệm đối nhân xử thế cũng không nhiêu, chỉ sợ là hai đại Thần Tôn luôn che chở, lại trường kỳ sinh hoạt ở bên trong Bách Hoa Giới, đạo lý đối nhân xử thế, tâm trí giảo quyệt là hoàn toàn không biết gì cả. Lý Dật lần này lời nói hồ thuyết bát đạo một hồi, làm cho Lăng Thị giả cũng để ý, hắn cũng không biết một khi cường giả tử đấu, đối phương nếu chủ tâm suy nghĩ cho chính mình, đó mới là quỷ rồi. - Vậy các hạ liền động thủ đi! Tuy rằng bước đầu tiên của kế hoạch đã thực hiện thành công, Lý Dật cũng không dám lơ là, dù sao đối phương cũng là Đấu Thánh cường giả. Với vẻ mặt nghiêm trọng Lý Dật tiến lên phía trước hai bước, Lý Dật quỷ dị ở trong hư không phóng ra hai đạo đấu khí đồ phù. Thần tôn Thị giả rất là kinh ngạc nhìn thấy Lý Dật thi triển Vân Bộ, động tác trên tay cũng là càng lúc càng nhanh. Sau khi nhanh đến mức tận cùng, chỉ thấy một đoàn tàn ảnh tại bốn phía chung quanh phiêu hồ chớp động. - Đây là Đấu kỹ gì? Thần tôn Thị giả cũng cảm thấy có chút không ổn, bởi vì lời hứa hẹn lúc trước không chủ động công kích, thứ hai Lý Dật cũng chỉ là Đấu Vương nho nhỏ có thể làm gì được đây, cho nên hắn cũng không có động thủ, chỉ chuyển động theo thân hình của Lý Dật. Trọn vẹn một hồi công phu, Lý Dật cách Thần tôn Thị giả khoảng năm mươi thước, thì hắn bỗng nhiên đứng lại. - Kim Úng Đồ Long Trận, khởi! Hoàng Thiên Hậu Thổ Trận, khởi! Hai tiếng quát khẽ, hai đạo đấu khí cực kỳ nhanh khởi động hai cái trận pháp. Mấy đạo lôi quang lăng không xuất hiện, giao thoa tạo thành một đạo lôi võng, hướng về phía Thần tôn Thị giả bao trùm xuống dưới. Mà quanh thân Lý Dật lúc này, nổi lên tấm chắn hào quang thổ hoàng sắc. Vì đối đầu với Đấu Thánh cường giả, sau một lát công phu, Lý Dật đã đồng thời bày ra hai cỗ trận pháp, một cái là trận pháp phòng ngự, cái còn lại chính là sát trận. - Cổ quái! Đây là Đấu kỹ gì! Thần tôn Thị giả nhíu mày khẽ quát một tiếng, đối mặt với lôi võng, hắn cũng không thèm để ý. Tiện tay tung ra một cái đấu khí kim cầu nghênh đón. Ầm một tiếng vang thật lớn, lôi điện cùng đấu khí kim cầu đồng thời tiêu tán, dư ba đấu khí va trạm vào trận pháp cũng xuất hiện từng đạo từng đạo vết rạn rất nhỏ. Giữa không trung, lôi võng bị đánh tan, nhưng nhất thời cũng không bị tan hết, phát ra từng tiếng thanh âm xì xì xì. - Nguyên lai là trận pháp! Thần tôn Thị giả tựa hồ nhìn thấy chân lý, lắc đầu, cười nói: - Đáng tiếc tu vi ngươi quá thấp, trận pháp này cũng không phải là trận pháp thượng thừa. Ngươi cũng đã chủ động công kích, như vậy ta liền có thể động thủ a! Lý Dật lộ ra dáng vẻ tươi cười: - Nếu nói bổn thiếu gia tu vi thấp, điều này bổn thiếu gia cũng không có phủ nhận. Nếu nói Kim Úng Đồ Long Trận không phải là trận pháp thượng thừa, Lăng Thị giả chỉ sợ cũng cũng đã nhầm lẫn rồi. Tâm niệm Lý Dật vừa động, rất nhanh đánh ra vài cái thủ ấn, những mảnh lôi võng ở trên không trung liền sống lại, trong nháy mắt trùng tổ thành một lôi võng, uy thế so với trước lại cường hãn hơn vài phần. Thần tôn Thị giả nhẹ nhàng ủa một tiếng, cặp mày khẽ nhíu lại, sau đó hắn đánh ra một đạo kim cầu. Một tiếng nổ vang lên, lôi võng tuy rằng đã bị đánh nát, nhưng sau đó rồi lại nhanh chóng ngưng kết, uy thế lại cường đại thêm vài phần. Thần tôn Thị giả cũng vô cùng buồn chán, không hiểu cơ biến, chỉ có thể đem uy lực của đấu khí kim cầu lần luợt gia tăng thêm một chút, hắn lại không có suy nghĩ vì sao lôi võng lại không thể bị đánh tan. Nhưng sau mười mấy hiệp, uy thế của lôi võng làm cho Thần tôn Thị giả cũng cảm thấy âm thầm kinh hãi. Kỳ thật Lý Dật có thực lực Đấu Hoàng bố trí Kim Úng Đồ Long Trận, nếu Thần tôn Thị giả ngay từ đầu đưa ra một kích toàn lực, trận pháp này sẽ tan thành mây khói. Từ khi Lý Nhất Dương tặng cho Bí tịch Trận pháp ở bên trong có ghi trận pháp sát trận thượng thừa, trận pháp này có thể thu nạp lực lượng công kích đấu khí, bởi vậy về sau càng đánh càng mạnh, hơn nữa ở bên trong Bách Hoa Giới linh khí thiên địa nồng đậm, lôi võng tựa như đánh mãi không tan, uy lực càng ngày cáng tăng cao. - Lăng Thị giả, ngươi còn dám nói trận pháp này không phải trận pháp thượng thừa sao? Nhìn thấy tác dụng to lớn của trận pháp này, Lý Dật khí định thần nhàn, nở nụ cười vô cùng sáng lạn. Trận pháp này sau khi bố trí xong, nếu dùng đấu khí thôi phát về sau cùng với người bày trận tự nhiên sinh ra cảm ứng, từ nay về sau cũng không cần phải lãng phí đấu khí, chỉ dùng bí quyết khống chế là được. Bên trong Bách Hoa Giới ẩn chứa linh khí thiên địa dồi dào, hai là công kích của Đấu thánh cường giả cho nên trận pháp càng lúc càng mạnh, lúc này Lý Dật hoàn toàn có thể một bên vừa uống trà vừa xem Đấu Thánh cường giả đầu đầy mồ hôi khổ đấu. Rốt cục, Thần tôn Thị giả dù thế nào cũng không am hiểu trận pháp, hắn thấy lôi võng càng lúc càng mạnh. Chỉ là, Thần tôn Thị giả tựa hồ lĩnh ngộ hơi chậm một chút, lôi võng lúc này đã mạnh rất khó phá tan, trận pháp lúc này đã tạo thành một mảnh năng lượng lôi quang ẩn chứa lực lượng cường đại đến cực hạn. Dù Thần tôn Thị giả vận khởi đấu khí đến cực hạn cũng vô pháp đánh nát phiến lôi quang này. Lúc này Thần tôn Thị giả vận khởi đấu khí phòng ngự hiện ra quanh thân, tầng đấu khí phòng ngự này tuy rằng thoạt nhìn bình thường, nhưng những mảnh lôi quang kia không có khả năng phá vỡ. - Lý Dật, đây rốt cuộc là trận pháp cổ quái gì! Thần tôn Thị giả rốt cục nhịn không được cao giọng quát hỏi. - Ngươi muốn biết sao? Ta không nói cho ngươi, trừ phi ngươi nhận thua! - Hừ, bất quá là một cái trận pháp, ngươi cho rằng nó bao vây được bản Thị giả sao! Thần tôn Thị giả hừ lạnh một tiếng, rốt cục hắn cũng hạ quyết tâm, hắn lại sử dụng đấu khí kim cầu, còn đấu khí phòng ngự thì co rút lại, hai bàn tay hắn liên tục đánh ra vài cái thủ ấn quỷ dị. Lúc này không gian kịch liệt ba động, sau đó phát ra một hồi âm thanh đinh đinh. Mảnh lôi quang ẩn chứa năng lượng cực hạn Kim Úng Đồ Long Trận đột nhiên biến mất, một lát sau, lại xuất hiện ở phạm vi hơn một trăm mét. Quy tắc không gian! Thần tôn Thị giả vận dụng quy tắc không gian! - Thần tôn Thị giả, là Đấu Thánh cường giả, vậy mà lại đi lật lọng vận dụng quy tắc không gian, ngươi còn nói cái gì? Lý Dật lập tức nhảy dựng lên, lớn tiếng chất vấn. Đối mặt với những lời chất vấn của Lý Dật, trên mặt Thần tôn Thị giả thoạt trắng thoạt đỏ, hắn đã vận dụng quy tắc không gian thoát ra khỏi Kim Úng Đồ Long Trận cũng là tình thế bất đắc dĩ mà thôi, nếu hắn kiên trì một lát, thì hắn có thực lực Đấu Thánh cường giả có thể bị Đấu Vương tiểu tử đánh bại rồi. Hôm nay bị Lý Dật nói những câu trách móc, Thần tôn Thị giả cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng, nhưng hắn cũng không muốn mệt mỏi chết ở bên trong trận pháp. - Làm sao ta lại không phản đối, ngươi đã phá hỏng quy củ rồi, dĩ nhiên là ngươi thua rồi. Ta hỏi ngươi, Lăng Thị giả, ngươi đã chịu thua chưa! Một lúc sau, Thần tôn Thị giả mới ấp úng nói: - Ta xác thực là đã thua! - Ngươi đã thua, vậy thì phải tiếp nhận trừng phạt đúng hay không? - Trừng phạt? Làm sao trừng phạt? - Trừng phạt vì ngươi muốn giết ta. Ách, còn nữa, chính là đánh cuộc một năm sau, không cho ngươi thắng ta! Thần tôn Thị giả do dự một lúc sau, trên mặt hiện ra vẻ khó xử cực độ, cuối cùng hắn mới quyết định nói: - Sau này, cái điều kiện này ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng bây giờ thì không được, ta phải giết ngươi! Lý Dật cười ngất, Thần tôn Thị giả quả thật là giả ngốc hay là ngốc thật đây, hắn muốn giết mình, sau đó mới đáp ứng điều kiện thì còn có ý nghĩa sao? Sau khi nhìn thấy biểu hiện của Lý Dật, Thần tôn Thị giả giải thích: - Ta từ nhỏ được Thần Tôn thu dưỡng ở Bách Hoa Giới, ta ở trong này cũng đã được mấy trăm năm rồi, Bách Hoa Giới đã là nhà của ta, ta không có khả năng trơ mắt nhìn ngươi hủy đi. Lý Dật, ngươi quỷ kế đa đoan, không phải là người tốt, chỉ cần ngươi đang ở đây, Bách Hoa Giới sớm muộn cũng sẽ bị ngươi hủy. Cho nên, ta phải giết ngươi! Nói mình không phải là người tốt, điểm này Lý Dật không phủ nhận, nhưng mà muốn như vậy giết mình, Lý Dật tuyệt đối sẽ không thúc thủ chịu trói. Mặc dù có phòng ngự trận pháp, chống đỡ được công kích của Đấu Thánh cường giả, Lý Dật quả thực lòng tin cũng không quá lớn. Huống hồ Thần tôn Thị giả không chú ý đến lời hứa hẹn trước đây, hắn thực sự muốn giết mình, trận pháp phòng ngự cường thịnh đến đâu đi nữa, cũng vô pháp chống đỡ quy tắc không gian của Thần tôn Thị giả. Với cá tính của Lý Dật, hắn cũng không bao giừ sợ hãi: - Nếu ngươi muốn giết ta, cũng phải nhìn vào thủ đoạn của ngươi. Lúc này tâm niệm của Lý Dật thay đổi thật nhanh, hắn nhanh chóng thu hồi những lời này, lộ làm ra một bộ dáng động dung. - Lăng Thị giả, Lý Dật ta tuy rằng không phải là người tốt, nhưng ta với Bách Hoa Giới cũng không có ân oán, vậy ta cũng không có hy vọng chứng kiến địa phương xinh đẹp như thế bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Thần Tôn rời đi khỏi Bách Hoa Giới, cũng không phải là ta cố ý làm, về phần Thần Tôn rời khỏi Bách Hoa Giới có thể lâm vào tai họa ngập đầu thì ta càng hoàn toàn không biết gì cả. Lăng Thị giả, ngươi cũng không cần giết ta, sau khi Thần Tôn trở về, ta liền nói cho hắn rõ, để lần sau hắn không ra ngoài là được. Ý chí của Thần tôn Thị giả cũng không hề bị những lời nói này làm lung lay: - Hừ, lão quỷ Hồng Thiên Thánh Giả kia quấn quít lấy Thần Tôn muốn này muốn nọ, nữ Thần Tôn đã đáp ứng hắn, ngươi tu luyện rất cần một số vật. Thần Tôn đều ngoan ngoãn phục tùng. Ta với Lý Dật ngươi không có oán thù, nhưng tình thế hiện tại, ta chỉ có giết ngươi mà thôi. Thần tôn Thị giả làm sao khó chơi như vậy, khuyên can mãi mà hắn vẫn muốn giết mình, còn có lão quỷ Hồng Thiên Thánh Giả kia không biết chạy đi đâu rồi, nơi này gây ra động tĩnh lớn như vậy, cũng đừng nói là hắn không có cảm giác được. Lý Dật lập tức cảm thấy vô cùng tức giận, hướng về phía Thần tôn Thị giả nói: - Nếu Lăng Thị giả muốn giết ta, bổn thiếu gia ngược lại cũng không có sợ chết. Nếu như vậy, chúng ta có một năm ước hẹn liền sửa thành mười ngày sau, đến lúc đó, có hai vị Thần Tôn cùng với Hồng Thiên Thánh Giả làm chứng, coi như là ngươi vì nữ Thần Tôn đánh cuộc. Nếu ngươi không nghe, nữ Thần Tôn dù cho có thể lưu lại Hồng Thiên Thánh Giả, chỉ sợ lão quỷ kia cũng sẽ không cam tâm tình nguyện! Thần tôn Thị giả trầm ngâm một lúc sau, hắn đã nếm qua thiệt thòi, hắn bây giờ đối với Lý Dật vô cùng cảnh giác. - Bổn thiếu gia tuy không phải là người tốt, cũng không phải là người không thủ tín, hơn nữa ở bên trong Bách Hoa Giới, Lăng Thị giả còn sợ ta chạy trốn hay sao. - Nếu ngươi có muốn chạy tự nhiên là không thể chạy thoát được đâu, chỉ sợ tiểu tử này đưa ra cái gì cổ quái. Được rồi, một lời đã định, ta trở về báo cáo với Thần Tôn, đem ước đấu một năm chuyển thành mười ngày sau. Thần tôn Thị giả nói vừa dứt lời, đã không thấy thân hình đâu nữa.