Đấu Thần
Chương 510
Ads Theo đạo Âm Dương Thần Lôi biến mất, Trần Vệ cũng thu hồi lại hộ thuẫn.
- Lý Dật, còn có ta!
Lúc này sau lưng của Lý Dật chợt truyền đến một tiếng hét to, Lý Dật có cảm giác, có một đạo đao khí cuồng bạo đang phóng tới gần sau lưng mình rồi!
Lúc này, rốt cục Duẫn Hành cũng đã xuất thủ.
Lý Dật cười lạnh một tiếng, đang muốn chuẩn bị ra tay, ở phía chân trời đột nhiên truyền tới một thanh âm rống giận.
- Ai dám đả thương Lý Dật?
Nghe thấy thanh âm này, Lý Dật trong lòng cảm thấy xúc động, thanh âm này không phải là của Vương Minh Dương thì là ai đây?
Lý Dật phân phó người của Lý Minh cố ý đem chuyện mình bị Tứ Đại Gia Tộc bao vây truyền bá ra ngoài, chính là hắn cũng mong muốn có người đến ứng cứu. Nếu như kêu tự mình hắn đi mời thì sau này lại vướng bận phải nhân tình.
Lúc này đây, người đầu tiên đến cứu mình lại là Vương Minh Dương.
Nghe được thanh âm của Kiếm Hoàng, Lý Dật trong lòng rất là cảm động, hán tử này quả thực là rất trọng tình nghĩa, quả nhiên không có hai lòng! Phải biết rằng, lúc này đây phải đối mặt chính là Tứ Đại Gia Tộc a, bất luận một cái gia tộc nào cũng đều có thực lực chống lại Dong binh đoàn Thiết Kiếm. Nếu đắc tội với Tứ Đại Gia Tộc, từ góc độ suy nghĩ của Dong binh đoàn Thiết Kiếm, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt đẹp gì.
Lý Dật quay đầu nhìn lại, vừa vặn trông thấy Kiếm Hoàng phóng tới rất nhanh, trong tay chính là thiết kiếm, thiết kiếm vung lên hung hăng chém vào đao khí của Duẫn Hành.
Hai kiện binh khí va chạm vào nhau, tóe lên một trời hỏa hoa.
Chiêu Đấu kỹ của Duẫn Hành vừa mới phóng thích được một nửa, lại đột nhiên bị Kiếm Hoàng cắt đứt, cỗ đao khí cuồng bạo đột nhiên bị người ngăn chặn, đột nhiên cũng liền biến mất.
- Vương Minh Dương, không ngờ ngươi cũng giao du với kẻ xấu!
Đại danh Kiếm Hoàng ở Đế đô rất là nổi danh, Duẫn Hành vừa nhìn thấy Kiếm Hoàng Vương Minh Dương, lập tức liền hô lên tên của Vương Minh Dương ra.
Nhưng Kiếm Hoàng lại không biết Duẫn Hành. Nhíu mày, Vương Minh Dương lớn tiếng hô:
- Ngươi là ai? Vì cái gì lại đi công kích Lý Dật?
- Ha ha, ta chỉ là một tiểu nhân vật, Kiếm Hoàng đại nhân không nhớ rõ cũng được.
Duẫn Hành lớn tiếng nở nụ cười.
- Chỉ có điều, Kiếm Hoàng đại nhân, ngươi muốn thay Lý Dật xuất đầu, cũng lên làm cho rõ ràng, nếu không thì hãy rời khỏi nơi này a!
- Lý Dật, đám người kia đều là những thứ người gì?
Kiếm Hoàng Vương Minh Dương đi đến bên người Lý Dật, nhíu mày hỏi.
- Còn có thể là ai, đều là người của Tứ Đại Gia Tộc âm thầm nuôi dưỡng.
Lý Dật cười nhạt một tiếng.
- Vậy mà có nhiều cường giả như vậy!
Nhìn thấy bốn đại Đấu Hoàng cường giả, Vương Minh Dương cũng phải thầm hít vào một hơi lương khí.
Bốn đại Đấu Hoàng cường giả, nếu ở ngoài sáng, thực lực của Tứ Đại Gia Tộc cũng phải tăng lên một cái bậc thang.
- Chỉ sợ là bọn họ còn có nhiều hơn nữa đấy!
Lý Dật chậm rãi nói.
- Khó lường, thật sự là không thể lường được, không thể tưởng tượng được Tứ Đại Gia Tộc âm thầm phát triển đến trình độ như vậy, thật sự là không thể xem nhẹ a!
Kiếm Hoàng rất là khiếp sợ nói.
Nghĩ đến bình thường chính mình đã có điểm xem thường thực lực của Tứ Đại Gia Tộc, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương thầm có cảm giác rét run lên. Hóa ra bốn đại Gia chủ không phải là sợ hắn, mà là do bọn chúng không muốn bại lộ thực lực, chẳng muốn cùng hắn so đo mà thôi.
- Không thể trì hoãn thêm nữa!
Lý Dật mạnh mẽ quát.
- Vương thúc thúc, chúng ta ở cùng một chỗ phá vòng vây đi ra ngoài, ở nơi này càng lâu, đối với chúng ta càng bất lợi!
Lý Dật trầm giọng nói.
- Tốt lắm, ngươi đánh lâu như vậy, hãy mang theo bọn họ đi trước đi, ta cản ở phía sau!
Kiếm Hoàng Vương Minh Dương lớn tiếng nói. Không đợi Kiếm Hoàng nói cho hết lời, ở phía chân trời lại truyền đến một thanh âm, trong thanh âm mang theo một cỗ tức giận:
- Các ngươi muốn đi ư! Lý Dật, ngươi nhìn lại đi! Hừ, ngươi đánh Tông Băng trọng thương thành ra như vậy, lại còn muốn đi hay sao?
Vừa nói xong người này không ngừng chớp động Song dực Đấu khí màu lam, rất nhanh, liền xuất hiện ở trước mặt Lý Dật. Người này lúc trước chính là người mà Tông Kiệt Khánh luôn gọi là Hướng thúc!
- A, nguyên lai là người Tông gia!
Nhìn thấy người vừa xuất hiện là một vị Đấu Hoàng cường giả, Lý Dật nhất thời dừng lại.
Dù cho có Thôn Thiên Thú giúp đỡ, muốn từ trong tay năm vị Đấu Hoàng rời khỏi, cũng không phải một chuyện dễ dàng. Bởi vì Lý Hàn, Lý Nhất Dương cùng Lý Na Na ba người cũng không phải Đấu Hoàng cường giả, cũng không thể đấu khí hóa cánh mà bay lên trên trời.
Nếu như bọn họ đều có thể đấu khí hóa cánh phi hành, thoát khỏi nơi đây sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Lý Hàn, Lý Nhất Dương cùng với Lý Na Na muốn trốn thoát, nhất định phải đối mặt với năm đại Đấu Hoàng đuổi giết. Đối mặt với Đấu Hoàng cường giả có khả năng phi hành, ba người bọn họ trên cơ bản không có khả năng đào thoát. Mà Lý Dật tuyệt đối sẽ không để ba người này bị đuổi giết!
- Vương thúc thúc, xem ra muốn phá vỡ vòng vây rời khỏi nơi này khả năng cũng không lớn, chúng ta đánh bừa một chút đi! Có lẽ còn có khả năng chiến thắng.
Lý Dật trầm giọng nói.
Vốn là, Lý Dật có ý định cùng với Thôn Thiên Thú ngăn cản ở phía sau, đối mặt với bốn Đấu Hoàng cường giả, Lý Dật còn có thể nắm chắc mang theo đám người Lý Hàn rời khỏi. Nhưng mà lúc này lại đột nhiên xuất hiện thêm một vị Đấu Hoàng cường giả. Đối mặt với năm vị Đấu Hoàng cường giả, Lý Dật không có chút nắm chắc nào. Ba người Lý Hàn, Lý Nhất Dương, Lý Na Na, bất cứ người nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, cũng sẽ làm cho Lý Dật ôm hận cả đời. Lý Dật không dám đi mạo hiểm như vậy!
- Được!
Nghe thấy Lý Dật nói lời như vậy, Kiếm Hoàng cũng rất là quyết tâm cùng với Lý Dật đáp xuống mặt đất.
Dưới sự khống chế của Lý Dật, Thôn Thiên Thú cũng hạ xuống mặt đất, ba người tách ra ở ba góc, đem đám người Lý Hàn vây quanh bên trong.
- Lý thúc thúc, ngươi lại bố trí một đạo phòng ngự trận pháp a! Đợi đến lúc chúng ta không kiên trì nổi, ngươi liền mở ra phòng ngự trận pháp, để cho chúng ta nghỉ ngơi một chút!
Lý Dật quay đầu nhìn Lý Nhất Dương nói.
- Tốt, ta lập tức bày trận!
Nghe thấy lời Lý Dật nói, Lý Nhất Dương hành động rất nhanh.
Chỉ thấy Lý Nhất Dương hai tay liên tục kết xuất thủ ấn bất đồng, vung vẫy khắp nơi. Đương nhiên, đây chỉ là trong mắt người xem, Lý Nhất Dương hiện tại quơ hai tay lung tung, tại trong mắt Lý Dật có thể cảm thấy hai tay Lý Nhất Dương vung ra đều theo quỹ tích nhất định, đều mang theo một loại ngôn ngữ ảo diệu khó có thể nhận ra.
Theo động tác của Lý Nhất Dương, từng đạo đấu khí huyền ảo ngưng kết thành những ký hiệu kỳ lạ sinh ra, những ký hiệu này theo hai tay của Lý Nhất Dương liên tục huy động, không ngừng rơi lả tả đến bốn phía trên mặt đất.
Rất nhanh, Lý Dật có thể phát hiện, vô số năng lượng hướng phía Lý Nhất Dương làm trung tâm hội tụ tới, như là đều đang đợi Lý Nhất Dương ra mệnh lệnh!
Cuối cùng Lý Nhất Dương đánh ra một cái ký hiệu, Lý Dật cũng có cảm giác mặt đất lúc này có một hồi chấn động, những năng lượng kia toàn bộ bị che dấu xuống, cũng khó có thể cảm giác được!
Bất quá trong nội tâm Lý Dật rất rõ ràng, đây là Lý Nhất Dương đem năng lượng đều hoàn toàn khống chế, chỉ cần Lý Nhất Dương nguyện ý, những năng lượng này sẽ hóa thành phòng hộ trận pháp, bảo vệ mấy người vào trong!
Trong lúc Lý Nhất Dương bố trí trận thế, Lý Dật, Thôn Thiên Thú, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương đã ngăn mấy lần công kích của năm vị Đấu Hoàng cường giả!
Ỷ vào Thôn Thiên Thú có thực lực Cửu Tinh Đấu Hoàng, Lý Dật còn có Thiên Khôn Địa Càn Châu trợ giúp, có thể cung cấp năng lượng cuồn cuộn không ngừng, ba người chống lại năm vị Đấu Hoàng, cũng không có rơi vào thế hạ phong.
Lúc này Lý Dật cùng với Vương Minh Dương gian nan ứng phó năm đại Đấu Hoàng liên thủ công kích, thì trên bầu trời lại truyền đến một thanh âm.
- Không thể tưởng tượng được a, thật sự là không thể tưởng tượng được, Lý Dật, Vương Minh Dương, các ngươi lần trước không phải là rất kiêu ngạo sao? Làm sao hiện tại cũng rơi vào tình trạng như vậy?
- Hải lão quỷ!
Nghe thấy thanh âm này, thần sắc Vương Minh Dương liên tục biến đổi.
Hiện tại đối mặt với năm vị Đấu Hoàng cũng đã là miễn cưỡng lắm rồi, nếu như lại thêm vào một gã Phong Hoàng Hải Kim, thì có thể khẳng định ngày hôm nay Lý Dật nhất định là bị thua.
Thua kết quả chính là Lý Dật cùng Vương Minh Dương có thể đào tẩu, nhưng mà Lý Hàn cùng Lý Nhất Dương, Lý Na Na sẽ lâm vào nguy hiểm. Đối mặt với Đấu Hoàng cường giả truy sát, Đấu Vương căn bản là không có một điểm cơ hội, trừ phi là kỳ tích phát sinh.
Nhìn Hải Kim từ phía trên đối đáp xuống, trong nội tâm Lý Dật một hồi co rút, Hải Kim gia nhập chiến trường, tình huống lúc này trở lên vô cùng nguy hiểm.
Mà Hải Kim gia nhập chiến trường, chính là chuyện chắc chắn rồi, nếu không phải thế thì Hải Kim đuổi đến nơi này làm cái gì?
- Hải Kim, ngươi cũng muốn vây công chúng ta sao?
Nhìn thấy Hải Kim đang từ từ bay xuống, Lý Dật trầm giọng hỏi.
- Ha ha, Lý Dật, xem ra đám người này quả thật không dùng được. Đến lúc ta thấy bọn hắn không được, ta mới lại ra tay a!
Hải Kim cười lớn nói.
Nghe được lời Hải Kim nói, sắc mặt người của hai bên đều rất nhanh biến đổi.
Hải Kim nói những lời này không phải là nói nhảm sao? Đến cuối cùng, lão gia hỏa này còn không muốn ra tay công kích. Hiện tại ra tay hay một lúc nữa ra tay, còn có cái gì khác nhau chứ?
Duẫn Hành bên kia lại không phải nghĩ như vậy, tại trong mắt mấy người Duẫn Hành, Phong Hoàng Hải Kim này thật sự là đáng giận, cái gì chờ bọn hắn không được mới ra tay? Đây không phải là Hải Kim đang muốn chiếm tiện nghi sao?
- Dật nhi!
Lý Hàn đột nhiên dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn Lý Dật.
- Chuyện gì, phụ thân?
Nghe thấy lời Lý Hàn nói, Lý Dật liền vội vàng hỏi.
- Dật nhi, đều là do phụ thân không tốt, liên lụy đến con, nếu không phải ta đề nghị đi đến Lý gia nói chuyện hợp tác, hiện tại con cũng không lâm vào tình trạng này.
Lý Hàn rất là tự trách nói.
- Vấn đề này không thể trách phụ thân.
Lý Dật vội vàng khuyên nhủ.
- Chỉ có thể trách Tứ Đại Gia Tộc quá mức âm hiểm.
- Không phải, là ta phán đoán sai lầm.
Lý Hàn cố gắng đem trách nhiệm nhận về phía mình.
- Haizzz, phụ thân, hiện tại không phải là lúc thảo luận về vấn đề này a!
Nhìn thấy Lý Hàn cứ cố chấp như vậy, trong lòng Lý Dật cũng có cảm giác tức giận.
Sau khi phát ra một đạo Âm Dương Thần Lôi, hóa giải lôi khí của Trần Vệ, Lý Dật muốn đánh tiếp, nhưng Lý Hàn lúc này cứ muốn nói chuyện như vậy, đây không phải hoàn toàn quấy rối sao?
- Dật nhi, ta cũng biết hiện tại không phải là lúc đàm luận chuyện này, nhưng mà ta vẫn muốn nói.
Lý Hàn đột nhiên hít một hơi thật sâu.
Lúc này Lý Hàn hít vào một hơi, Lý Dật đột nhiên có cảm giác kỳ quái, khí tức trên người Lý Hàn giống như đã thay đổi.
- Dật nhi, trải qua liên tục chiến đấu, ta phát hiện, ta lúc này muốn đột phá đến cảnh giới Đấu Hoàng cường giả!
Ngữ khí của Lý Hàn tuy rằng không nặng, nhưng mà trong lòng Lý Dật lại dậy lên vô số ba đào mãnh liệt.
- Phụ thân, con nhớ người mới vừa đột phá đến cảnh giới Đấu Vương không lâu mà?
Với vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lý Hàn, Lý Dật có cảm giác không thể tưởng tượng nổi. Hắn đã từng gặp qua người có tốc độ tu luyện rất nhanh, nhưng mà chưa thấy qua ai lại có tốc độ tu luyện nhanh đến như vậy.
Cho dù là bản thân Lý Dật, tu luyện cũng không đạt được tốc độ như vậy! Ngắn ngủn mấy tháng thời gian, liền từ cảnh giới Đấu Sư tu luyện tới cảnh giới Đấu Hoàng. Chẳng lẽ trên người cha mình, có siêu cấp Thần khí hỗ trợ tu luyện ư?
- Ân, là do ta trước kia một mực đem cảnh giới áp chế xuống.
Lý Hàn thản nhiên nói.
- Cái này, phụ thân trước kia đem cảnh giới áp chế xuống làm gì?
Lý Dật rất là khó hiểu hỏi.
- Là để dùng vào thời điểm quan trọng.
Lý Hàn đột nhiên cười cười, tại trong mắt Lý Dật xem ra, Lý Hàn có nụ cười như thế này, thậm chí có loại hương vị vô cùng thần bí.
Đột nhiên trong không gian, có một hồi năng lượng cự đại ba động từ trên người Lý Hàn bốc ra. Sau một hồi ba động ảnh hưởng, mọi người ở đây ai nấy đều dừng tay cả lại.
Ngoại trừ Lý Dật cùng với Thôn Thiên Thú, những người khác đều có cảm giác ngẩn ngơ.
Loại năng lượng ba động này, bọn họ đã từng nếm trải qua. Cỗ năng lượng ba động này, không phải là đột phá đến cảnh giới Đấu Hoàng phát ra sao, khiến cho năng lượng thiên địa cộng minh hay sao?
Như vậy, là ai ở đúng thời gian này mà đột phá đến cảnh giới Đấu Hoàng?
- Ha ha, khi có cánh cảm giác cũng là không tệ a!
Tại một mảnh tĩnh lặng bên trong, thanh âm Lý Hàn cười to vang lên, một đôi cánh màu thủy lam từ sau lưng Lý Hàn giương lên.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương