Đấu Thần

Chương 483

Kiếm Hoàng nói xong, hai tay thu lại thiết kiếm, lúc này khóe miệng Lưu Chiêm cười, lộ ra vẻ xảo trá. Nếu đối mặt với Kiếm Hoàng cùng Lý Dật hai người liên thủ, Lưu Chiêm một điểm cơ hội cũng đều không có. Nhưng nếu Lưu Chiêm chỉ cần đối phó với Lý Dật, Lưu Chiêm mặc dù không có nắm chắc phần thắng, nhưng mà muốn chạy trốn cũng không phải là khó. Tối thiểu, Lưu Chiêm nghĩ là như vậy. - Vương thúc thúc, người hãy giúp ta lược trận, chú ý không để cho Lưu Chiêm chạy trốn! Lý Dật chậm rãi nói. Lý Dật nói lời như vậy, làm cho tâm tình Lưu Chiêm trầm xuống. Xác thực, muốn đối mặt với Lý Dật còn phải nghĩ biện pháp đối phó với Kiếm Hoàng đứng bên cạnh, muốn đào tẩu thành công thì cũng mười phần khó khăn. - Còn không biết ai thắng ai thua đây. Lưu Chiêm hung hăng nói, lúc này Lưu Chiêm ngoại trừ cố gắng đẩy cao khí thế, cho nên đã dùng những ngôn ngữ hung hăng để nói. - Lưu Chiêm, không nên lo lắng, ai thắng ai thua rất nhanh sẽ biết thôi. Lý Dật nhàn nhạt cười cười, đối mặt với Lưu Chiêm miệng cọp gan thỏ này, Lý Dật cũng không cần để ý. Trong tay thủ ấn rất nhanh kết xuất, nhìn thấy những động tác của Lý Dật, Lưu Chiêm biết rõ, Lý Dật có ý định động thủ. Lưu Chiêm trên mặt biểu lộ vẻ mặt trầm trọng. Hải Kim thì chạy trốn rồi, hơn nữa muốn đối mặt với Lý Dật cùng Vương Minh Dương hai đại Đấu Hoàng cường giả, Lưu Chiêm biết rõ hôm nay rất có thể mình phải lưu lại ở đây. - Hậu thổ chi thuẫn, Hậu Thổ Tái Vật. Lưu Chiêm thấp giọng quát, đối mặt với công kích của Lý Dật, Lưu Chiêm đầu tiên nghĩ đến chính là phòng thủ trước, phòng hộ là chính, sau đó tìm kiếm cơ hội đột kích. Đánh bại Lý Dật, Lưu Chiêm đã không có lòng tin, dù cho đánh bại Lý Dật, Lưu Chiêm còn phải đối mặt với Lý Dật cùng Kiếm Hoàng liên thủ. Nhìn thấy Kiếm Hoàng chiến đấu cùng với Hải Kim, Lưu Chiêm cũng không tin chắc có thể đánh bại Kiếm Hoàng. Quyết định chạy trốn là phương án tối ưu nhất, đối mặt với công khích của Lý Dật, Lưu Chiêm ngay lập tức đem năng lượng toàn thân tập trung vào Hậu thổ chi thuẫn, từng tầng tầng đấu khí thổ hoàng sắc bao trùm lấy thân thể Lưu Chiêm. Rất nhanh, trên thân thể Lưu Chiêm bao trùm một tầng đất màu vàng, tầng đất mầu vàng này bản thân không phải áo giáp, lại càng không phải Sa y Đấu khí. Loại phòng hộ vật thể kỳ dị này, giống như là một tầng tầng màng mỏng thổ hoàng sắc, trực tiếp đem toàn thân Lưu Chiêm bao trùm ở bên trong, thậm chí còn nhìn thấy màng mỏng thổ hoàng sắc trong suốt nữa. - Lưu Chiêm, ngươi chuẩn bị biến thành một con rùa đen sao? Nhìn cử động của Lưu Chiêm, Lý Dật phá lên cười. Nghe thấy Lý Dật nói, phía dưới Lý Minh cùng Dong binh đoàn Thiết Kiếm ai lấy đều đồng loạt nở nụ cười, mà người của Liên minh Bang hội ai lấy đều cúi đầu xuống xấu hổ. Lưu Chiêm là thủ lĩnh của bọn họ, mà người đứng đầu lại bị người mắng thành một con rùa đen, như vậy trực tiếp nhục nhã đến Lưu Chiêm nhưng cũng gián tiếp làm thương tổn đến toàn bộ bang chúng Liên minh Bang hội. Bất quá thương tổn đến những người trong Liên minh Bang hội, đều là những người đối với Lưu Chiêm rất mực trung thành. Không thể không nói, hai bên tại phía dưới núi bắt đầu tranh đấu, sĩ khí Liên minh Bang hội đã xuống thấp rất nhiều. Bị Lý Dật dùng lời nói khiêu khích, Lưu Chiêm mặt như giếng cạn, cũng không có một tia ba động, toàn thân Lưu Chiêm phát ra đấu khí càng ngày càng thịnh, một tầng một tầng đấu khí thổ hoàng sắc bao trùm tại trên người của hắn. Chờ đợi đến lúc Lưu Chiêm dừng lại động tác, tầng tầng năng lượng thổ hệ đã bao trùm lên toàn bộ thân thể Lưu Chiêm hình thành một tầng ngăn cách, làm cho toàn bộ thân thể Lưu Chiêm đều to lớn lên một chút. Đợi cho Lưu Chiêm toàn tâm toàn ý làm xong những động tác này, ngẩng đầu lên nhìn thấy Lý Dật đang hứng thú nhìn hắn. - Lý Dật, chúng ta bắt đầu đi! Lưu Chiêm đột nhiên nói. - Bây giờ ngươi còn nhớ rõ là đang đánh nhau với ta sao? Nhìn Lưu Chiêm, Lý Dật lúc này biểu lộ giống như cười mà không phải cười. - Vì để cho ngươi có thể chết tâm phục khẩu phục, ta ở một bên chờ đợi thật lâu a. Một lòng nghĩ tăng lên lực lượng phòng hộ, Lưu Chiêm cũng biết mình ngưng kết thổ giáp đã đạt tới cực hạn, đã tốn hao gần năm phút đồng hồ. Nhưng trong năm phút đồng hồ này, Lý Dật cũng đã sớm chuẩn bị xong Đấu kỹ, chỉ là trông thấy bộ dáng tức cười của Lưu Chiêm, nên hắn mới một mực không có phóng thích ra. Lý Dật nói những lời này làm cho Lưu Chiêm sửng sốt ngạc nhiên một chút. Lưu Chiêm có cảm giác, khi hắn tiêu tốn thời gian để chuẩn bị thổ giáp, trong lúc chuẩn bị Lưu Chiêm cũng đã suy nghĩ đến khả năng Lý Dật nhân cơ hội này công kích hắn, tuy nhiên Lưu Chiêm đã quyết chủ ý phòng thủ, cho nên hắn cũng mặc kệ cái ý nghĩ dư thừa gì đó, vứt qua một bên. Phòng thủ, phòng thủ, phòng thủ rồi sau đó chạy trốn. Lý Dật muốn công kích hắn, Lưu Chiêm liền nghĩ đến phòng thủ. Dù sao, thổ giáp ngưng kết đến trình độ cuối cùng mà còn không phòng ngự được. Như vậy, cũng không thèm nghĩ nữa. Cho nên, hành động của Lưu Chiêm lúc này là đem tầng tầng thổ giáp ngưng tụ với độ dày cao nhất. Lưu Chiêm không thể tưởng được là Lý Dật không có thừa dịp hắn ngưng kết thổ giáp mà công kích hắn. Điều này làm cho Lưu Chiêm cảm thấy ngoài tưởng tượng. - Lý Dật, ngươi lúc này muốn như thế nào? Hai con mắt khẽ chuyển động vài cái, trong lòng Lưu Chiêm rất nhanh nghĩ tới vài loại khả năng. Lưu Chiêm là người cẩn thận, Lý Dật không có thừa dịp hắn đang lúc ngưng kết Hậu thổ chi thuẫn mà công kích hắn. Hắn nghĩ có khả năng là Lý Dật đã nắm chắc cách đối phó hắn, về điểm này Lưu Chiêm không thể không chú ý. Lưu Chiêm có thể đứng sau chỉ đạo Tam bang Ngũ hội nhiều năm như vậy, từ điểm đó cũng có thể thấy được Lưu Chiêm là người rất cẩn thận, có lẽ nếu như không đụng độ với Lý Dật, thì cũng không có ai biết rằng Lưu Chiêm là người đứng sau thế lực Tam bang Ngũ hội. - Không nghĩ ngươi, vùi đầu làm những thứ gì đó, làm cho Lý thiếu gia rất ngạc nhiên, cho nên tò mò nhìn xem mà thôi. Lý Dật vừa cười vừa nói. - Hừ, muốn đánh thì đánh đi. Lưu Chiêm hừ một tiếng, nói. - Nếu như vậy, ngươi đã chuẩn bị xong, thiếu gia ta liền cũng không khách khí. Lý Dật lớn tiếng nở nụ cười, nói. Để cho Lưu Chiêm thoải mái chuẩn bị, Lý Dật làm sao không có chuẩn bị đây. Tay trái buông lỏng, một đạo hỏa diễm cuồng liệt hướng về phía Lưu Chiêm đánh tới, đạo hỏa diễm kia sau khi xuất hiện, thiên địa xung quanh đều biến sắc. - Đấu kỹ Bạch Hổ, Lưu Hỏa Liệt. Lưu Hỏa Liệt mang theo đấu khí Hỏa hệ cuồng bạo, mãnh liệt đánh về phía Lưu Chiêm, hỏa diễm trực tiếp vây quanh Lưu Chiêm, càng đốt càng mãnh liệt. Đoàn hỏa diễm bao lấy toàn thân Lưu Chiêm mạnh mẽ nổ tung, theo âm thanh nổ mạnh, hỏa diễm lại phồng lên một chút, mãnh liệt hơn một chút. Nhìn thấy hỏa diễm bành trướng lên, khóe miệng Lý Dật khẽ mỉm cười. Lần thứ nhất nổ mạnh làm sao đủ đây? Trước rất nhiều ánh mắt của mọi người chứng kiến, hỏa diễm kia bao lấy thân thể Lưu Chiêm, không ngừng bạo liệt, mỗi lần bạo liệt đoàn hỏa diễm liền phình to lên một chút, đến cuối cùng đoàn hỏa diễm đã biến thành một ngọn núi lửa hừng hực cháy. Mọi người chứng kiến nhìn thấy ngọn núi lửa hừng hực cháy, ở bên trong đó có một đạo nhân ảnh đột nhiên từ trong núi lửa bay ra. Nhìn thấy đạo nhân ảnh này, khóe miệng Lý Dật khẽ cười vui vẻ, rốt cục là hắn cũng không chịu được sao? Nhiệt độ của ngọn núi lửa này, Lý Dật có thể hoàn toàn biết được độ nóng của nó như thế nào. Lưu Chiêm muốn dựa vào thổ giáp ngăn trở hỏa diễm, quả thực là muốn chết mà thôi. Nhìn hiện tại trên người Lưu Chiêm lúc trước có tầng tầng thổ giáp, lúc này hầu như nhìn không thấy, sắc mặt của hắn hết sức chật vật, Lưu Hỏa Liệt kia dù sao cũng là Đấu kỹ Bạch Hổ, không phải Lưu Chiêm có thể đơn giản ứng phó được. Nhìn thấy Lưu Chiêm bay lên, Song dực Đấu khí sau lưng Kiếm Hoàng cũng vỗ cánh, rất nhanh đứng ở trước mặt Lưu Chiêm. - Vương Minh Dương, là ngươi muốn làm gì, không phải ngươi đã nói là không ra tay sao? Nhìn thấy Kiếm Hoàng Vương Minh Dương đứng chắn ở trước mặt mình, Lưu Chiêm tinh thần khẩn trương, kêu lên. - Lưu Chiêm, ngươi nói thúi lắm, chỉ cần ngươi không đào tẩu, lão tử tuyệt đối sẽ không đối phó với ngươi. Kiếm Hoàng lạnh lùng nói. - Ngươi… Kiếm Hoàng nói với Lưu Chiêm hoàn toàn là một loại vũ nhục. - Lý Dật, ngươi cũng tiếp ta một chiêu. Lưu Chiêm nghiêm nghị kêu lên. Hai tay thủ ấn liên tục kết xuất, Lưu Chiêm rất nhanh thi triển Đấu kỹ ra. - Phách Hoàng Quyền! Theo tiếng thét gào của Lưu Chiêm, tay phải Lưu Chiêm biến thành bàn tay kim hoàng sắc, bàn tay tạo thành nắm đấm, giơ tay lên giống như là được hoàng kim đúc thành, hung hăng hướng về phía Lý Dật đánh tới. - Thanh Vân Thủ! Lý Dật khẽ quát một tiếng, bàn tay lập tức biến thành một bàn tay màu xanh, đón đỡ đòn công kích của Lưu Chiêm. Hai đại Đấu Hoàng cường giả lập tức tiến hành chiến đấu cận thân, hai bóng người giữa không trung rất nhanh va chạm vào nhau, rồi lại tách ra, trên bầu trời không ngừng truyền ra những tiếng nổ. Hai Đấu Hoàng cường giả quần đấu làm cho những người đang xem cuộc chiến này cảm thấy kinh hồn táng đảm. Hai người nhanh chóng giao thủ mười hiệp, đột nhiên tách ra, Lưu Chiêm ngừng ở giữa không trung không ngừng thở hổn hển, nhìn Lý Dật giống như là nhìn thấy một con quái vật. Lưu Chiêm tu luyện chính là đấu khí Thổ hệ, đấu khí Thổ hệ bền bỉ phi thường, so với các hệ đấu khí khác đều còn có lực phòng ngự tốt hơn, Lưu Chiêm sở dĩ lựa chọn chiến đấu cận thân, chính là ỷ vào đấu khí Thổ hệ có phòng ngự cường hãn. Bởi vì đấu khí Thổ hệ, rất thích hợp với việc cận thân chém giết. Nhưng mà Lưu Chiêm hiện tại rất buồn bực, thân là Ngũ Tinh Đấu Hoàng, tu luyện chính là đấu khí Thổ hệ, cùng Lý Dật một phen cận thân quần đấu. Lưu Chiêm lúc này lại thở hồng hộc, còn Lý Dật lại khí định thần nhàn, tiêu sai ngừng ở giữa không trung. Lý Dật bất quá là Tam Tinh Đấu Hoàng, Lưu Chiêm thân là Ngũ Tinh Đấu Hoàng, thân kiêm đấu khí Thổ hệ. Nhưng mà cho dù là như vậy, cận thân quần đấu Lưu Chiêm vẫn không phải đối thủ của Lý Dật. Lưu Chiêm thần sắc kịch liệt biến hóa, trên nắm tay kim quang càng ngày càng thịnh. Hai mắt trợn lên, Song dực Đấu khí sau lưng Lưu Chiêm mãnh liệt vỗ lên, lúc này Lý Dật chuẩn bị đón nhận công kích của Lưu Chiêm. Nhưng Lưu Chiêm đột nhiên cấp tốc bay về phía Kiếm Hoàng, đánh ra một quyền mãnh liệt, hướng về phía Kiếm Hoàng đánh tới. - Lưu Chiêm, là do ngươi muốn chết! Nhìn thấy Lưu Chiêm không có công kích Lý Dật, ngược lại đi công kích chính mình, Vương Minh Dương rống lớn một tiếng. Nhìn thấy Lưu Chiêm nhằm vào Kiếm Hoàng công kích, tất cả mọi người Lý Minh cùng với Dong binh đoàn Thiết Kiếm cảm thấy rất kỳ quái. Rõ ràng, Lưu Chiêm đấu với Lý Dật cũng không phải là đối thủ, hiện giờ lại muốn công kích Kiếm Hoàng, đây không phải là muốn chết nhanh hơn một chút sao? - Vương Minh Dương, ngươi làm hỏng đại sự của ta, cho dù chết, ta cũng muốn kéo theo ngươi đi cùng. Lưu Chiêm điên cuồng kêu lên, theo tiếng kêu của hắn xuất hiện một nắm tay lớn màu vàng kim hướng về phía Kiếm Hoàng đập xuống. - Tốt, Lưu Chiêm ta đây khiến cho ngươi chết sớm một chút! Kiếm Hoàng cả giận nói. Kiếm Hoàng cũng thật bất ngờ Lưu Chiêm đột nhiên hướng về phía hắn công kích, cho nên hắn cũng không kịp thi triển Đấu kỹ lợi hại nhất. Lúc này, hắn chỉ kịp hét lớn một tiếng, vung thiết kiếm trong tay, rất nhanh đem mũi kiếm vẽ thành một vòng tròn. Một vòng tròn hiện ra, lập tức tại trước mặt Kiếm Hoàng hình thành một tấm thuẫn óng ánh che chắn. Tấm thuẫn xuất hiện, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương mạnh mẽ quát to một tiếng. - Kiếm Thuẫn! Theo tiếng hét lớn của Vương Minh Dương, tấm thuẫn đột nhiên nổi lên biến hóa, lá chắn óng ánh hướng về phía Lưu Chiêm xuất hiện hơn mười mũi kiếm đâm tới. Tấm thuẫn này có hai tác dung, một là tấm thuẫn che chắn, hai là sinh ra các mũi kiếm, đâm về phía Lưu Chiêm. Bùm! Nắm tay vàng kim cùng Kiếm Thuẫn va chạm vào nhau, làm cho Kiếm Thuẫn đồng thời rạn nứt. Sau đó, nắm tay lại nện tiếp vào Kiếm Thuẫn, lúc này trên Kiếm Thuẫn truyền đến một tiếng tiếng bạo liệt, tấm chắn cũng bắt đầu vỡ tan. - Vương Minh Dương, ngươi chết đi! Lưu Chiêm thét lên, nắm tay vàng kim hướng về phía thân thể Vương Minh Dương đánh tới. Nắm tay giống như núi lớn uy nghiêm, thanh thế rất là kinh người. Kiếm Hoàng Vương Minh Dương nhìn thấy khí thế của Lưu Chiêm, vẻ mặt biến sắc. Kiếm Hoàng nhìn thấy một kích này của Lưu Chiêm, hoàn toàn tập trung tất cả thực lực của hắn, quả thật Lưu Chiêm có ý định cùng với mình lấy cứng đối cứng.