Đấu Thần

Chương 469

Tuy rằng Lý Dật biết Dung phi bất kể là ai tặng lễ vật, đều biểu hiện thần sắc là rất ưa thích. Nhưng mà, cho dù Lý Dật đưa ra Thôi Tình Hương, Dung phi cũng sẽ thật cao hứng nói là rất ưa thích, nhưng nhiều người như vậy có mặt, Lý Dật mình cũng không thể tặng lễ vật đó được. Đứng trước mặt mọi người mà tặng cho ái phi của Đại Điện hạ một lọ thuốc kích dục Thôi Tình Hương này, như vậy sẽ có chuyện gì xảy ra? Ở đây toàn những là đại quan của Đế quốc Thiên Phong, quan lại quyền quý, bọn họ sẽ suy nghĩ như thế nào? Còn có trong lòng Đại Điện hạ suy nghĩ như thế nào? - Dung phi, đây là Yên La Thú, tuy rằng ma thú này chỉ là ma thú Nhất giai, nhưng mà Yên La Thú có nhiều chỗ tốt. Yên La Thú thỉnh thoảng xông ra một cổ khói tím, khói tím có tác dụng nâng cao tinh thần, hơn nữa hương khí của nó mê người, được xưng tụng là hương khí tốt nhất. Có Yên La Thú, trong phòng Dung phi từ nay về sau không cần đốt hương, dùng Yên La Thú thay thế thì được rồi. Một vị đại thần đưa lên một con ma thú hiếm thấy. - Oa! Điện hạ ngươi xem, thật là Yên La Thú đây? Ta rất thích a! Nhìn ma thú trước mắt, thân chưa dài đến mười tấc, trên người có lân giáp màu tím, Dung phi rất là hưng phấn kêu lên, một tay ôm lấy Yên La Thú vào trong ngực của nàng. Nhìn thấy mình đưa lên lễ vật được Dung phi tán thưởng, người kia rất hài lòng trở lại chỗ ngồi của mình, tiếp tục uống rượu, xem ca múa. Mọi người trong điện cơ bản là tặng xong lễ vật rồi, Lý Dật có điểm không nhịn được, hiện tại ngay cả Kiếm Hoàng cũng đã đưa lên lễ vật, chính mình còn ngồi ở chỗ này thờ ơ, không khỏi có điểm không khỏi bẽ mặt? Những suy nghĩ của Lý Dật tự nhiên Hồng Thiên Thánh Giả cũng biết. - Tiểu hữu, cái này cho ngươi! Lúc này Hồng Thiên Thánh Giả đột ngột lên tiếng, Lý Dật cảm thấy trong Dung giới của mình có thêm một kiện đồ vật. Ý niệm đi vào xem xét, thì thấy một chiếc cài tóc xinh đẹp đang yên tĩnh nằm tại đó. - Tiền bối, trâm cài tóc này có hiệu quả đặc thù gì? Nhìn chiếc trâm cài tóc tinh xảo xinh đẹp, Lý Dật lập tức hỏi. - Cái trâm cài tóc có công hiệu là làm cho mái tóc không ngừng biến ảo màu sắc! Hồng Thiên Thánh Giả mở miệng nói. - Không tệ, sẽ đưa cái trâm cài tóc này làm lễ vật vậy! Hồng Thiên Thánh Giả đem cái nan đề này giải quyết trọn vẹn, Lý Dật cũng ngay lập tức cảm thấy thoải mái không ít. - Ha ha, Lý Dật huynh đệ cũng có lễ vật đưa đến à? Nhìn thấy Lý Dật, Đại Điện hạ có cảm giác ngoài ý muốn. - Dung phi, đây là một cái trâm cài tóc, nó có thể không ngừng biến ảo màu sắc của mái tóc, tuy rằng không phải là vật trân quý gì, nhưng mà cũng có chút kỳ lạ. - Thật vậy chăng? Ta đây muốn xem thử xem sao! Nghe thấy Lý Dật nói về cái trâm cài tóc thần kỳ, Dung phi lập tức kinh ngạc hô lên. Nhận lấy trâm cài tóc trên tay của Lý Dật, Dung phi trực tiếp đem cài lên mái tóc của mình. Rất nhanh, khi Dung phi cài lên mái tóc, cài tóc giống như là sống lại, quang hoa không ngừng lưu chuyển, tiếp theo là mái tóc Dung phi không ngừng biến hóa màu sắc, rất nhanh, mái tóc Dung phi đã trở thành tiêu điểm trên toàn đại điện. - Ah! Thật sự là thần kỳ! Dung phi cầm gương soi, nhìn mái tóc của mình không ngừng biến hóa màu sắc, cao hứng kêu lên. - Dung phi ưa thích là tốt rồi! Lý Dật vừa cười vừa nói, rồi trở về chỗ ngồi. Chợt từ ngoài cửa tiến tới một người. - Đại Điện hạ, chúc mừng sinh nhật Dung phi, làm sao không mời lão phu? Người vừa đi đến, lập tức lớn tiếng nói. Nhìn thấy người này tới, Lý Dật trong lòng cảm thấy sững sờ, người này chẳng phải là Phong Hoàng Hải Kim sao? Chỉ là Hải Kim, vì cái gì đột nhiên xuất hiện ở đây? - Hải Kim, bản Điện hạ không có mời ngươi, ngươi tới làm cái gì? Nhìn thấy Phong Hoàng Hải Kim đột nhiên xuất hiện, Đại Điện hạ sắc mặt cũng biến đổi. - Bổn Hoàng không mời mà tới, Đại Điện hạ nghĩ như thế nào? Hải Kim nhìn thấy Đại Điện hạ có chút tức giận, nhưng căn bản không để trong lòng, ngược lại tùy ý trêu chọc. - Ngươi vào đây như thế nào? Đại Điện hạ rất phẫn nộ hỏi, chẳng lẽ trong nội cung phòng hộ chỉ là để bài trí sao? Hải Kim muốn vào là vào, đám hộ vệ hoàn toàn không biết. - Bổn hoàng tự nhiên là đi cửa chính vào. Nghe thấy Đại Điện hạ hỏi, Hải Kim thách thức trả lời. Nhìn song phương giương cung bạt kiếm, Lý Dật trong lòng suy nghĩ, xem ra Bắc Đẩu Tông cùng Hoàng thất, mâu thuẫn không nhỏ a. Đại Điện hạ đối với Hoàng thất là nhân vật cực kỳ người trọng yếu, Hải Kim cũng là người vô cùng quan trọng của Bắc Đẩu Tông, hai người dù cho có gì xung đột, cũng không nên trực tiếp xung đột như vậy. Cổ tay rung lên, trong tay Hải Kim xuất hiện một lệnh bài kim sắc, trên đó viết thật to một chữ ‘Giám’. - Đại Điện hạ nhận ra vật này chứ? Cầm lệnh bài trong tay, Hải Kim cười cười hỏi. - Giám Sát Lệnh, Hải Kim, lão quỷ kia làm sao đem vật này cho ngươi. Đại Điện hạ nhíu mày hỏi. - Tông chủ cho ta mượn dùng mà thôi, Đại Điện hạ cũng không nên kích động như vậy. Bất quá, bổn hoàng yêu cầu Đại Điện hạ ngoài miệng nói lời sạch sẽ, không được xưng hô Tông chủ là lão quỷ. Dù cho phụ thân Điện hạ, đương kim Hoàng đế Đế quốc Thiên Phong, cũng sẽ không vô lễ như thế! Hải Kim nhíu mày nói. - Hừ! Đại Điện hạ cũng không giải thích, chính là nặng nề hừ một tiếng. - Lý Dật, không ngờ lại là ngươi! Hải Kim đột nhiên đem chủ đề chuyển hướng về phía Lý Dật, nhếch môi cười rồi nói. - Hải lão quỷ, Bắc Đẩu Tru Tiên Trận của các ngươi không thể giết chết ta được, có phải là rất thất vọng không? Lý Dật nhìn Hải Kim, khóe miệng nhảy lên, vừa cười vừa nói. - Lý Dật, ngươi thật đúng là to gan lớn mật, còn dám chạy vào Đế Đô, chẳng lẽ ngươi thật là loại không người sợ chết? Nhìn Lý Dật, Hải Kim trên mặt lộ ra thần sắc tàn nhẫn. Trước kia Hải Kim không thể giải quyết được Lý Dật, vì đó là tại bên ngoài Đế Đô. Hiện tại, Lý Dật tiến vào Đế Đô, thì chính là tiến nhập vào trong phạm vi thế lực của Bắc Đẩu Tông. Tại Đế Đô, Bắc Đẩu Tông muốn ra tay với Lý Dật, cơ hội cùng xác xuất thành công rất cao. Tại trong mắt Hải Kim xem ra, hoàn cảnh trước kia với bây giờ không thể so sánh với nhau được. - Hải Kim, ngươi trở về nói cho Tông chủ của các ngươi biết, bày Bắc Đẩu Tru Tiên Trận để đối phó với Lý Dật ta, thiếu chút nữa khiến ta mất đi tánh mạng. Một phần đại lễ như vậy, Lý Dật ta sớm muộn gì cũng sẽ trả lại cho Bắc Đẩu Tông. Lý Dật mí mắt trợn lên, nói. - Lý Dật, không nên ở chỗ này nói chuyện miệng lưỡi. Tuy rằng ngươi có thể thi triển ra thực lực Đấu Hoàng. Nhưng mà ta nói cho ngươi biết, cho dù là một Đấu Hoàng cường giả chính thức, Bắc Đẩu Tông chúng ta muốn xử lý hắn, cũng không phải là một chuyện khó khăn gì. - Hải Kim, ta cũng nói cho ngươi biết, đắc tội với Lý Dật ta, cho dù là Bắc Đẩu Tông, sớm muộn cũng có một ngày, Bắc Đẩu Tông sẽ tan thành mây khói. Cho dù tranh đấu bằng miệng lưỡi, Lý Dật cũng tuyệt không chịu rơi xuống hạ phong. Lần trước bị Bắc Đẩu Tông phục kích, Lý Dật thiếu chút nguy hiểm đến tánh mạng. Lý Dật biết rõ, tuy rằng Bắc Đẩu Tông không bắt được mình, nhưng mà Bắc Đẩu Tông khẳng định biết rõ, Thất Tinh Giới Chỉ kia chính là ở trên người của mình. Lý Dật cũng không có kỳ vọng Bắc Đẩu Tông cùng mình hòa giải, mà cho có, Lý Dật cũng không hòa giải được. Như vậy, Bắc Đẩu Tông tại trong mắt Lý Dật, chính là một loại tử địch không chết không thôi. - Tốt, tốt, thiếu niên có chí khí là một chuyện tốt, nhưng mà chí khí quá lớn, chính là cuồng vọng. Lý Dật, ta xem ngươi cũng là cuồng vọng mà thôi, ngươi vĩnh viễn không đoán được, Bắc Đẩu Tông là thế lực như thế nào đâu! Hải Kim nghe được Lý Dật nói, muốn cho Bắc Đẩu Tông tan thành mây khói, lập tức phá lên cười. Nhìn thấy Hải Kim cười to, dường như là đang cười Lý Dật không biết tự lượng sức mình. - Hải Kim, ngươi đi đi, trong tay ngươi có được Giám Sát Lệnh, ta không làm khó dễ ngươi. Đại Điện hạ đột nhiên mở miệng. Vốn là, hắn thừa dịp sinh nhật Dung phi, Đại Điện hạ mở tiệc, là muốn vui vẻ một phen. Không thể tưởng tượng được, Phong Hoàng Hải Kim của Bắc Đẩu Tông đột nhiên xuất hiện, làm cho bầu không khí đang vui tự nhiên mất hứng. - Ta muốn nhìn một chút, Đại Điện hạ có thể như thế nào làm khó ta? Hải Kim nghe thấy lời Đại Điện hạ, lạnh lùng nói. - Hải Kim, ngươi đừng quá làm càn! Đại Điện hạ bị chọc giận, đột nhiên vỗ mạnh xuống mặt bàn, vang lên một tiếng thanh âm nặng nề, hai bóng người đột nhiên xuất hiện sau lưng Đại Điện hạ. Hai người kia Lý Dật cũng nhận ra, đó là hai người ngày ở Tổng bộ Dong binh đoàn Thiết Kiếm, là hai tùy tùng luôn đi theo bên cạnh Đại Điện hạ, ngày đó Lý Dật không có chú ý tới hai vị tùy tùng này. Hiện tại hai vị tùy tùng này từ trong bóng tối xuất hiện, khí tức trên thân tăng vọt. Lý Dật kinh ngạc phát hiện, hai vị tùy tùng của Đại Điện hạ, đều là Đấu Hoàng cường giả. Tuy rằng chỉ là Nhất Tinh Đấu Hoàng, nhưng mà Đấu Hoàng chính là Đấu Hoàng, đứng ở Đế quốc Thiên Phong đều là nhân vật không tầm thường. - Tốt tốt, không thể tưởng tượng được hai vị đã đột phá đến cảnh giới Đấu Hoàng. Đột nhiên xuất hiện hai Đấu Hoàng cường giả, Hải Kim lớn tiếng nói. - Hải Kim, rất nhiều năm không cùng ngươi động thủ, ngươi đã tấn chức Đấu Hoàng nhiều năm, huynh đệ chúng ta không lâu trước đó mới tiến vào cảnh giới Đấu Hoàng, rất là hoài niệm, muốn cùng với ngươi động thủ! Một trong hai tùy tùng của Đại Điện hạ nói. - Cáp Đại, Cáp Nhị, các ngươi muốn cùng nhau động thủ với một mình ta sao? Nhìn hai Đấu Hoàng cường giả trước mắt, Hải Kim trầm giọng hỏi. - Hải Kim, ngươi không phải nói nhảm sao? Huynh đệ chúng ta hai người, khi nào lại tách ra? Đối với ngươi, một người chúng ta cũng hai người, cho dù đối phó với toàn bộ Bắc Đẩu Tông, huynh đệ chúng ta vẫn là hai người. Cáp Đại thản nhiên nói, không chút nào để cho Hải Kim phản bác lại. - Ha ha, tốt, tốt! Không thể tưởng được loại lời nói vô sỉ này mà các ngươi cũng nói ra. Bất quá, cho dù các ngươi đều tấn thăng đến cảnh giới Đấu Hoàng thì như thế nào? Hải Kim ta chẳng lẽ lại sợ các ngươi à? Hải Kim ha ha phá lên cười. Tiện tay vung lên, một ngọn gió hướng về phía huynh đệ họ Cáp mạnh mẽ bắn tới. Đạo phong nhận xuất hiện, mang theo khí thế kinh người, Cáp Đại nhìn phong nhận, sắc mặt lập tức thay đổi. - Tàn Ảnh Nhận! Hải Kim hét lên một tiếng. Tàn Ảnh Nhận là một trong những sát chiêu của Hải Kim. Lúc trước một chiêu Tàn Ảnh Nhận, Hải Kim đã đem Âm Hoàng La Bản đánh bại, Tàn Ảnh Nhận uy lực cực lớn, Cáp Đại bất quá vừa mới tấn chức cảnh giới Đấu Hoàng không có bao lâu, làm sao có thể ngăn trở sát chiêu của Hải Kim lúc này? Nhìn Cáp Đại, Hải Kim trên mặt lộ ra thần sắc đắc ý. Hải Kim biết rõ, Cáp Đại Cáp Nhị hai huynh đệ hợp tác nhiều năm, ăn ý phi thường. Nếu để cho hai người này liên thủ, thì bản thân mình không chiếm được chỗ tốt. Không chào hỏi liền động thủ, ra tay đả thương trước một người, kế tiếp, sự tình liền đơn giản hơn rất nhiều. Lúc này Hải Kim đang mong đợi Cáp Đại trọng thương, một đạo hắc ảnh đột nhiên xuất hiện. - Điệp Phong Thập Tam Kiếm! Trong tay bóng đen có một thanh trường kiếm rất nhanh điểm ra, mỗi một kiếm đều chuẩn xác đánh vào phong nhận của Hải Kim, khi thập tam kiếm toàn bộ đánh ra, đạo phong nhận kia cũng tan biến trong vô hình. Phá vỡ Tàn Ảnh Nhận, đạo nhân ảnh kia thu kiếm, cả người đứng thẳng, đúng là Kiếm Hoàng đứng ở nơi đó, hai mắt căm tức nhìn Hải Kim. - Hải Kim, chẳng lẽ ngươi thực muốn động thủ tại chỗ này hay sao? Nhìn Phong Hoàng, Kiếm Hoàng lạnh lùng nói. - Vương Minh Dương, ngươi có ý gì? Nhìn thấy Kiếm Hoàng ra tay, Hải Kim sắc mặt biến đổi lớn. Đánh nhau với Cáp Đại Cáp Nhị vừa mới tấn thăng Đấu Hoàng cường giả, Hải Kim còn có nắm chắc có thể thủ thắng, nhưng mà hiện tại Kiếm Hoàng tiến đến, Hải Kim một điểm nắm chắc đều không có. Ngay cả bên trong Thiên Phong Thất Hoàng, Kiếm Hoàng phi thường nổi danh là sức chiến đấu cực kỳ cường hãn. Kiếm Hoàng là loại nhân vật gặp mạnh càng mạnh, càng đánh càng hăng. - Lão tử chỉ là nhìn không vừa mắt mà thôi. Hải Kim, ngươi gặp lão tử ở trong này, cũng không cùng lão tử chào hỏi, trước mặt lão tử còn muốn động thủ đả thương người, ngươi coi lão tử không tồn tại hay sao? Kiếm Hoàng một tay nhấc thiết kiếm, sắc bén chỉ trích.