"Cổ Minh Thủy, Bạc Tử Dương? Hai nhân vật lợi hại như vậy, không nghĩ tới vận khí của chúng ta không tệ. Đến một lần lại gặp phải chuyện này, Cổ gia và Bạc gia đều là những đại gia tộc không thể trêu vào ở Lâm thành. Coi như là ta đi vào hai đại gia tộc này cũng chỉ sợ dữ nhiều lành ít." Đám người Tiêu Viêm cũng nhanh chóng lùi về sau, Tiêu Viêm không muốn để cho người khác chú ý đến mình. Về phần Cổ gia cùng Bạc gia, hắn ngược lại là từ Ly Quắc biết được một ít tin tức. Cổ gia cùng Bạc gia đều là những gia tộc truyền thừa lâu đời ở Lâm thành. Lâm thành có tổng cộng tam đại gia tộc: Cổ gia, Bạc gia cùng với Lưu gia. Tam đại gia tộc đều là những thế lực lớn, thực lực thâm bất khả trắc, tuy kém Tứ đại gia tộc ở Đấu vực. Nhưng tại phía đông Viễn Cổ đại lục cũng có danh tiếng nhất định. Tứ đại gia tộc ở Đấu vực tương tự như Bát đại cổ tộc trên Đấu Khí đại lục. Như vậy tam đại gia tộc ở Lâm thành tương tự như Tam cốc thế lực trên Đấu Khí đại lục. Gia chủ của bọn hắn có tu vị gì thì những người ở Lâm thành biết không nhiều lắm, nhưng đệ tử của tam đại gia tộc tại Lâm thành, mỗi người đều là tiến nhập cấp bậc Đấu Đế. Từ gia có ba đứa con, cũng đều là tu vi Đấu Đế. Lưu gia nhiều hơn một chút, tổng cộng có bốn vị thiếu gia cùng một vị công chúa đều có tu vi Đấu Đế. Mười hai người trẻ tuổi này xuất hiện trước đông đảo mọi người cũng đã là chuyện không lâu trước đây, mà mười hai người này mỗi người đều có một đoạn lịch sử huy hoàng của chính mình, tại Lâm thành đã từng được mọi người xưng là những nhân vật cường hãn, chỉ có điều gần vài năm nay bọn hắn đều không có xuất hiện mà thôi. Bất quá lúc này hai người này vừa xuất hiện, nhưng lại lập tức tựu lại để cho mọi người nhớ lại bọn hắn công tích vĩ đại. Tam đại gia tộc thực lực như thế nào, theo những người này trên người có thể nhìn ra được một ít dấu vết để lại, chỉ là tiểu bối tựu bọn chúng đều là cấp bậc Đấu Đế cao thủ, vậy bọn họ lão tử, tối thiểu nhất đều được là Ngũ Tinh thậm chí Lục tinh. Thất tinh đại cao thủ, đương nhiên còn tuyệt đối không phải Lục tinh Thất tinh bình thường. Đột nhiên xuất hiện Cổ gia Nhị công tử Cổ Minh Thủy, còn có Bạc gia tiểu thiếu gia Bạc Tử Dương. Có thể nói lập tức phá vỡ ân oán đài chung quanh yên lặng, đem danh hào hai người này truyền ra, trên trận tất cả mọi người lựa chọn lui ra phía sau hơn 10m khoảng cách, mà những người lúc trước đang xếp hàng chờ đến lượt mình lên đài tỷ thí thì lúc này lien tiếp có người rời bỏ đội hình chờ đợi,lại gia nhập vào đội hình những người đến xem tỷ thí khiến cho hàng người đông đảo đợi tỷ thí chỉ trong chốc lát liền biến mất.. Hiển nhiên, đột nhiên xuất hiện hai vị cấp bậc Đấu Đế đại cao thủ muốn tỷ thí, bọn hắn muốn mở mang đầu óc, thậm chí còn có cơ hội đột phá Đấu Đế. 2 cao thủ trên đài chiến vẫn đấu như cũ nhưng song phương tựa hồ cũng phát hiện ra tình huống ở phía dưới,khiến hai người chiến đấu càng về sau càng chậm rãi từ từ, lại đến cuối cùng chỉ thủ chớ không tấn công, sau đó, hai người vậy mà ăn ý mà theo Tứ phương chiến đấu đài đài hai bên đồng thời nhảy xuống gia nhập vào dòng người đang chuẩn bị theo dõi trận chiến tiếp theo, đương nhiên nói qua cũng phải nói lại, sau khi ngầm thương lượng với nhau bọn họ liền quyết định kết quả trận đấu là hòa. "Ha ha, hai người này cũng là có ý tứ, xem ra cao thủ Đấu Đế đối chiến, đối với bọn họ mà nói, lực hấp dẫn quả thật là quá lớn, thậm chí ngay cả chiến đấu đều chẳng quan tâm rồi, bất quá bọn hắn đều là Cửu Tinh Đấu Thánh cao thủ, không thể nói lúc nào có thể lĩnh ngộ bổn nguyên đế chi khí tấn cấp Đấu Đế, như vậy đang xem cuộc chiến cơ hội, bọn hắn tự nhiên là sẽ không bỏ qua." Tiêu Viêm mắt thấy trên đài hai người nhảy xuống Tứ phương chiến đấu đài, thập phần tự nhiên mà gia nhập vào bọn những người đang chuẩn bị xem cuộc chiến sau đó, ngược lại là thập phần lý giải hai người cách làm đương nhiên, không phải chỉ hắn một người người lý giải được hành động của 2 người bọn họ, những người khác cũng rất lý giải cách làm của bọn hắn, bởi vì cho dù thay đổi bằng đám người, bọn hắn cũng sẽ làm ra đồng dạng lựa chọn, nếu như lần này đang xem cuộc chiến có thể tấn cấp cấp bậc Đấu Đế, vậy tương lai gần như không có gì là không có? Sung sướng không như hiện tại phải liều sống liều chết. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn "Bạc Tử Dương, bây giờ hối hận vẫn còn kịp, bổn công tử cho ngươi một cơ hội cuối cùng." Mắt thấy trên đài đã không người, Cổ gia Nhị công tử Cổ Minh Thủy lạnh nhạt quay đầu, đối với một bên Bạc gia tiểu Thiếu chủ Bạc Tử Dương nói, xem hắn hiên ngang lẫm liệt bộ dáng, giống như thật sự là muốn buông tha đối phương một con đường sống. Bất quá, trả lời hắn là một cái liếc mắt của Bạc Tử Dương. Không thèm đếm xỉa gì đến những lời nói của Cổ Minh Thủy, thân hình Bạc Tử Dương lóe lên liền xuất hiện trên lôi đài. Xem ra, hắn giống như có lẽ đã chờ không được muốn chém giết Cổ Minh Thủy, về phần nguyên nhân, không rõ ràng lắm. "Hắc hắc, đây là ngươi tự tìm đấy, nên,phải hỏi ta cũng đã nói, hơn nữa ở đây nhiều người như vậy cũng nghe được rồi, đợi lát nữa cho dù chém giết ngươi, người Bạc gia các ngươi cũng không thể nói cái gì!" Bạc Tử Dương cũng không có lại để cho Cổ Minh thủy sinh khí, bởi vì hắn vốn đã biết rõ sẽ là kết quả như vậy, về phần hắn sở dĩ lần nữa cường điệu phóng đối phương một con ngựa, bất quá là vì chém giết đối phương về sau thiếu chút ít phiền toái mà thôi, hắn biết rõ, vô luận như thế nào, Bạc Tử Dương đều khó có khả năng sẽ nhận thua chạy trốnngười Cổ gia các ngươi. Dưới đáy lòng lạnh lùng cười cười, Cổ Minh Thủy cũng không hề do dự, lóe lên thân, thân hình của hắn thoáng cái cũng đã đến trên Tứ phương chiến đấu đài, cùng Bạc Tử Dương đối chọi gay gắt. "Tên tiểu tử này đúng là bị hoa mắt, nhưng mà nhìn lại, hình như Bạc Tử Dương nắm chắc thắng lợi trong tay, cũng là tịnh không để ý đến tính toán của đối phương, hai người này đúng là đều không đơn giản, nhìn vào thế lực đứng sau lung 2 người này đã thấy không hề đơn giản rồi. "đợi hai người đều lên đài, giữa đám người Tiêu Viêm không khỏi nhẹ gật đầu, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, dùng suy nghĩ của hắn, rất dễ dàng có thể đoán được suy nghĩ của 2 người này, đây cũng không phải việc khó gì. Đúng tại thời điểm 2 người chuẩn bị bắt đầu, một cái thanh âm già nua đột ngột vang lên" tử dương, ngươi đang làm gì đó?" Chợt, 1 bóng người thân hình như bỳ nhìn rơm đột ngột xuất hiện, người tới chính là Bạc Tử Dương gia gia - Bạc Đức Hóa. "Gia gia, tính khí Cổ Minh Thủy quá nóng, ta hôm nay nhất định phải giáo huấn hắn." "Chuyện gì xảy ra?" Thời điểm này, một đạo khác lao thân ảnh cũng là đột ngột xuất hiện, người tới đúng lúc này chính là gia gia của Cổ Minh Thủy - Cổ Vân Thăng. "Bạc Đức Hóa, đây là chuyện của bọn nhỏ, ngươi còn muốn quản? Ngươi sẽ không sợ mất mặt sao? Ha ha..." "Cổ Vân Thăng, ngươi có ý gì?" "Hắc hắc, không có ý gì, ý của ta là ân oán giữa tiểu bối thì chính bọn hắn phải giải quyết. Ngươi sao lại nhúng tay vào?" "Tốt. Đã vậy chúng ra để cho 2 tên tiểu tử này tự giải quyết một phen, như thế nào?" "Như thế rất tốt." Cổ Minh Thủy nghe thấy được lời của gia gia mình, nhẹ gật đầu, hướng Bạc Tử Dương nói: "Ngươi có dám cùng ta tỷ thí một phen!" Lúc này Tiêu Viêm trốn trong đám người nhìn về phía hai gã lão giả trên đài, đồng tử có chút co rụt lại, hai lão giả nhìn như bình thản không có gì lạ, nhưng lại cho Tiêu Viêm cảm giác bị uy hiếp trí mạng. May mắn, Tiêu Viêm giờ phút này còn không có có chọc bọn hắn, nếu không... Cho đến hiện tại, Lâm thành hai đại cao thủ trẻ tuổi đối chiến cũng đã đến lúc mở màn.