Không gian do năng lượng thiên địa ngưng tụ thành đột nhiên trở nên hỗn loạn vô cùng, hóa ra lúc nãy Tiêu Viễn ở bên trong kén năng lượng đã xông ra ngoài rồi mất hút, lúc này thì Tiêu Viêm và Tiêu Viễn đều từ bên trong kén năng lượng đi ra. "Lão tam, bọn hắn đang làm gì thế? Mới rồi năng lượng khổng lồ như vậy phong ấn cái gì?" Thanh Kế nhìn đám người Tiêu Viêm ở đằng xa chau mày hỏi tam đệ của mình. Thanh Mông cũng không hiểu gì cả, đáp: "Đệ cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra cả, nhưng chỉ cần chúng ta biết được hướng đi của bọn họ rồi báo về cho cường giả trong tộc là được rồi." "Cũng đúng, công việc chính của chúng ta là thu thập tin tức chứ không phải chặn đường bọn hắn!" "Mọi người lên đường nào, chúng ta phải xuyên qua Hắc Phong Khẩu, đi đường vòng đến đằng sau Phong Nguyệt Nhai thôi." "Tiêu Viêm, mấy cái đuôi theo chúng ta tính sao bây giờ? Có bọn chúng đi theo, chúng ta cho dù là đi qua Hắc Phong Khẩu cũng không thể nào cắt đuôi được, bọn chúng hẳn vẫn sẽ bám như hình với bóng. Khi đó chẳng phải chúng ta sẽ bị bọn chúng chặn đường lại sao?" Cổ Nguyên chau mày, nói ra nỗi lo của mình. "Ha ha, chúng ta chính là muốn bọn chúng phải làm như vậy đó. Bá phụ à, người không cần lo lắng, con tự có phương pháp. Đến lúc đó, người chỉ cần xem là được rồi." Nghe thấy Tiêu Viêm nói vậy, Cổ Nguyên cũng an lòng gật đầu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm. "Lão tam, bọn hắn di chuyển rồi. Chúng ta có nên bám theo bọn hắn không?" "Để sau rồi tính, trước mắt đừng để bọn hắn phát hiện ra hành tung của chúng ta!" Hắc Thành khẽ đáp, ngồi im theo dõi hướng đi của đám người Tiêu Viêm. … Đấu Khí đại lục, Trung châu, Dương Hỏa Cổ Đàn. "Đại trưởng lão, Đường Chấn cốc chủ đã đến!" Đệ tử đời thứ ba báo cáo với Diệp Trọng. "Diệp Thanh, ngươi đi với ta ra nghênh đón Đường cốc chủ." "Diệp đại trưởng lão, đều là người một nhà cả còn nghênh đón cái gì nữa." Giọng nói vừa dứt thì truyền đến một hồi cười to. Nhanh sau đó, không gian chợt vặn vẹo một lúc rồi xuất hiện một vài nhân ảnh. Trong số những người vừa đến, cầm đầu là một lão giả nhỏ gầy mặc một chiếc áo đỏ mộc mạc hòa với mái tóc đỏ cùng khuôn mặt luôn nở nụ cười đầy hòa ái nhưng không ai ở Diệp gia có mặt tại đây không biết lão giả này có thân phận cùng địa vị lớn đến nhường nào, đặc biệt là từ sau khi kết thúc cuộc chiến song Đế. Danh vọng của lão giả này vì một người mà trở nên vang vọng khắp Đấu Khí đại lục, mà người nọ chính là Tiêu Viêm. Vị hồng phát lão giả này chính là Đường Chấn, cốc chủ Phần Viêm cốc, thực lực hiện tại đã là Tam tinh Đấu Thánh. Bên cạnh lão giả là một nữ tử áo đỏ vô cùng xinh đẹp, thân hình mảnh khảnh với bờ eo thon nhỏ, dung mạo bất phàm. Một thân trang phục màu đỏ của nàng càng tô điểm thêm vẻ đẹp khí khái hiên ngang để cho người khác một phen hàm súc thú vị. Diệp Trọng nở nụ cười, nói: "Đường cốc chủ đến nhanh quá!" Đường Chấn mỉm cười gật đầu, kéo Đường Hỏa Nhi đang đứng bên cạnh mình nói: "Hỏa Nhi, còn không mau bái kiến Trọng gia gia của con!" "Hỏa Nhi bái kiến Trọng gia gia!" "Ha ha, Hỏa Nhi bây giờ càng ngày càng xinh đẹp nha, không biết ai có phúc phận cưới được con a!" Diệp Trọng thoải mái cười, không quên châm chọc Đường Hỏa Nhi. "Gia gia, người cứ trêu Hỏa Nhi hoài." Hỏa Nhi xấu hổ trả lời, đôi mắt thoáng ảm đạm. Thời điểm Diệp Trọng châm chọc Hỏa Nhi, trong lòng nàng bỗng nhớ đến một người, Tiêu Viêm. Dường như phát hiện thấy vẻ ảm đạm trong đôi mắt Đường Hỏa Nhi, Diệp Trọng cười ha ha nói: "Đường cốc chủ, Hỏa Nhi, hai người các ngươi theo ta vào trong thôi!" Trên đường đi, Đường Chấn luôn hỏi thăm Diệp Trọng về tình huống ở nơi này. Sau khi biết được đại khái tình huống, gương mặt Điền Chấn tỏ vẻ nghiêm túc, nói: "Ngươi nói là ngươi phái các trưởng lão xuống dưới dò xét tình hình nhưng vẫn không thể nào xuống được?" Nội tình của Diệp gia Đường Chấn hắn biết rõ, đệ tử đời thứ tư Diệp gia phần lớn đều là Đại Đấu Sư, Nhất tinh Đấu Linh, đơi thứ ba thì đa số là Đấu Hoàng cùng một số người là Đấu Tông, đời thứ hai thì đều là Đấu Tông cũng với một ít Đấu Tôn, mà đời thứ nhất đều là Đấu Tôn trở lên. Mà các trưởng lão Diệp gia đều thuộc về thế hệ đầu tiên, bên dưới còn có chấp pháp trưởng lão với thực lực Thất tinh Đấu Tôn Diệp Đồng. Vậy mà bọn hắn đi xuống dưới ngàn trượng cũng bị ép phải quay về thì việc này thực có chút kỳ lạ. "Có phải do dị hỏa cường hoành sinh ra không nhỉ?" Giọng nói ngọt ngào của Hỏa Nhi vang lên. Đường Chấn khẽ gật đầu, rồi lại lắc đầu nói: "Khả năng này cũng có thể, nhưng tỷ lệ chỉ e là rất thấp. Theo như lời đồn thì khi dị hỏa sinh ra có thể xảy ra chuyện như vậy nhưng mà trên Dịa hỏa bảng, dị hỏa sinh ra dưới mặt đất chỉ có vài loại, mà bọn chúng đều bài danh rất thấp trong Dị hỏa bảng." Khẽ dừng lại một chút, Đường Chấn nói tiếp: "Trong đó có Thanh Liên Địa Tâm Hỏa bài danh thứ 19, nhưng uy lực của nó không thể nào lớn đến vậy, không đến mức khiến cho một vị Thất tinh Đấu Tôn không thể tiếp cận được. Về phàn Huyền Hoàng Viêm bài danh thứ 23 thì càng không có khả năng. Còn lại Cửu U Phong Viêm thì vẫn thế, không có chút khả năng tạo thành tình trạng như vậy được. Tuy nói Cửu U Phong Viêm có độ nóng rất cao, nhưng nó sinh trưởng ở những nơi âm u chứ không thể nào sinh trưởng ở những nơi nóng rực dưới đất thế này được." "Dựa theo lời phụ thân mà nói, vậy đây không phải là do Dị hỏa gây ra đó sao!" Đường Hỏa Nhi chau mày hỏi lại, trong lòng nàng vô cùng nghi hoặc. Đường Chấn nghe nàng hỏi vậy, khẽ xoa xoa đầu nàng, nói: "Cũng không hẳn đâu con!" Mọi người nghe Đường Chấn phân tích thì không ai không gật đầu đòng ý. Diệp Trọng cũng cười nói: "Đường cốc chủ nói rất có lý, không bằng ta và ngươi cùng đi xuống xem thử. Nếu như là dị hỏa mà nói thì không còn gì tốt hơn. Nếu như không phải, nếu chuyện chúng ta có thể giải quyết được thì giải quyết luôn, còn không thì báo lên Thiên Phủ liên minh được rồi!" Đường Chấn nghe thấy Diệp Trọng nói vậy liền gật đầu, nói: "Rất tốt!" "Đã như vậy, hai ta cùng đi xuống xem một chút!"