Đấu la đại lục ii " tuyệt thế đường môn"

Chương 16 : phích lịch bối bối (3)

Lôi Đình Long Trảo lúc trước chỉ là dẫn dụ Mạn Đà La Xa xuất động mà thôi, hồn kỹ thứ hai, Lôi Đình Vạn Quân mới là cạm bẫy chân chính, chỉ cần bị lôi võng vây lấy, Lôi Đình Long Trảo từ sau đánh tới cho dù không đánh trọng thương Mạn Đà La Xà cũng có thể chiếm tiên cơ. Nhưng Thiên niên Hồn Thú làm sao lại có thể bị tiêu diệt đơn giản như thế, lôi võng còn chưa khép lại thì một đoàn sương màu hồng từ miệng Mạn Đà La Xà phun ra, hương khí tỏa ra tứ phía, nồng độ gấp mấy lần sương mù ban nãy. Đường Nhã vẻ mặt lo lắng kéo Hoắc Vũ Hạo cấp tốc lùi lại né tránh vụ khí. Lôi Đình Vạn Quân vừa tiếp xúc độc vụ liền như tia lửa bị dòng nước ụp xuống, nháy mắt vỡ vụn. Lúc này Mạn Đà La Xà mới bộc lộ ra sự dũng mãnh của nó, cả người trên không trung đột nhiên đánh thật mạnh vào Lôi Đình Vạn Quân tạo thành một lỗ hổng, đồng thời đuôi rắn phía sau đong đưa đánh về phía Lôi Đình Long Trảo, nháy mắt đệ nhất hồn kỹ của Bối Bối ầm ầm vỡ tan. Bất quá một màn công kích liên hoàn này của Bối Bối cũng không phải là vô ích, Vũ Hồn của hắn là một trong những Thú Vũ Hồn cường đại nhất, lực công kích của hắn so với các hồn sư đồng cấp chênh lệch rất lớn, Mạn Đà La Xà tuy dũng mãnh nhưng sau khi phá tan hai hồn kỹ Lôi Đình, trên người nó đã bị quấn quanh một tầng Lôi Điện mỏng, nhất thời không thể tiếp tục phát động công kích. Bối Bối cũng không tiếp tục truy kích, độc vụ đang khuếch tán kia làm hắn không dám lỗ mãng tiếp cận, nhanh chóng lùi về, trong tay xuất hiện một bình sứ, dốc ra một viên đan dược rồi ném bình sứ về phía Đường Nhã. Đường Nhã nhận lấy rồi trút ra hai viên đan dược tự ăn một viên, viên còn lại nhét vào miệng Hoắc Vũ Hạo. - Bối Bối, để ta giúp! Đường Nhã vừa nuốt đan dược xuống đã lên tiếng. Bối Bối lắc đầu: -Tên này rất khó đối phó, chỉ sợ phải đánh một trận rất lâu, xung quanh có thể còn có hồn thú khác, ngươi phải chú ý, còn phải bảo hộ Tiểu Hoắc nữa. Đây là lần thứ hai Bối Bối nhắc nhớ Đường Nhã bảo vệ Hoắc Vũ Hạo, trong lòng Vũ Hạo cảm thấy từng tia ấm áp không ngừng dâng lên, từ trước đến nay ngoại trừ mẫu thân, đây là lần đầu tiên có người đối xử tốt với hắn. <span></span> Ta cũng muốn giúp đại sư huynh, ta không phải phế vật. Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng thúc dục hồn lực, nháy mắt đệ nhất Hồn Kỹ đã hiện ra trong đầu hắn. Đôi mắt vốn xanh lại ẩn ẩn kim quang, Bạch sắc Hồn Hoàn xuất hiện. Lúc đầu không có gì đặc biệt, nhưng ngay sau đó Đường Nhã và Bối Bối lại hết sức chấn động, vẻ mặt lộ rõ sự khiếp sợ. Dưới ánh mắt hai người, thời gian dường như chậm lại, cảnh vật hai bên trở nên hết sức rõ rang, vô số tin tức hiện lên trong đầu. Bối Bối nhìn Mạn Đà La Xà, trong đầu lập tức hiện rõ khoảng cách đôi bên, còn có thể thấy rõ những biến hóa nhỏ nhất trên thân thể hồn thú, tất cả in rõ trong đầu hắn. Không những thế, phương viên xung quang mười thước hắn không cần quan sát, tất cả cảnh vật đều hiện lên trong đầu, một biến hóa nhỏ xảy ra đại não hắn cũng lập tức phát hiện. Chuyện này… Bối Bối và Đường Nhã lập tức nghĩ đến Hoắc Vũ Hạo, đây là đệ nhất Hồn Kỹ của Tiểu Hoắc sao? Có thể thần kỳ thế sao? Được loại Hồn Kỹ này phụ trợ, việc đối phó địch nhân trở nên vô cùng đơn giản. Nhất là đối với loại hồn thú am hiểu về tốc độ như Mạn Đà La Xà, mọi chuyện lúc này đã dễ dàng tính toán hơn, lực công kích của Bối Bối vốn đã mạnh mẽ, nay được thêm phần phụ trợ này đúng là như hổ thêm cánh. Chỉ là một Thập niên Hồn Hoàn đã có thể có kỹ năng cường hãn như thế, năng lực phụ trợ xuất sắc, không hổ là biến dị tinh thần thuộc tính. Lúc này Hoắc Vũ Hạo cũng không biết Bối Bối và Đường Nhã đang kinh ngạc về Vũ Hồn biến dị của mình, mà thực tế hắn sử dụng không phải một mà là hai kỹ năng. Bách vạn niên Hồn Hoàn Đệ nhất Hồn Kỹ: Tinh Thần Thám Trắc (thám trắc: do thám, dò xét). Đệ nhị Hồn Kỹ: Tinh Thần Cộng Hưởng. Hai kỹ năng này đều thuộc loại phụ trợ, Hoắc Vũ Hạo cũng là lần đầu sử dụng, tuy chưa lĩnh ngộ được tất cả ảo diệu bên trong nhưng tác dụng cũng đã cực lớn. Lấy cường độ thân thể của hắn hiện nay, Thiên Mộng băng tằm cung cấp hồn kỹ uy lực tương đương Tứ bách niên Hồn Thú, vì thế Tinh Thần Thám Trắc và Tinh Thần Cộng Hưởng tầm ảnh hưởng đều trong đường kính khoảng ba mươi thước. Nhưng với thực lực của hắn lúc này, kỹ năng phụ trợ một lúc ba người cũng đã là tối đa. Hai hồn kỹ này tuy tiêu hao hồn lực cũng không lớn nhưng Hoắc Vũ Hạo cần phải mất thêm một lượng Tinh thần lực. Có thể nói lúc này hắn sử dụng song song Tinh thần lực và Hồn lực để thi triển hai kỹ năng. Lấy tu vi lúc này của hắn chỉ thì kéo dài một khắc cũng không có vấn đề, nhưng tối đa duy trì được bao lâu thì phải thử mới biết được. Một tiếng gầm trầm thấp vang lên, toàn thân Bối Bối phủ đầy Lôi Điện màu xanh đậm, lân phiến từ tay phải không ngừng lan ra toàn thân bao trùm cả phần ngực phải, khí tức trong nháy mắt tăng vọt, Tử sắc Đệ tam Hồn Hoàn cũng phát sáng. Thiên niên Hồn Hoàn: đệ tam hồn kỹ Lôi Đình Chi Nộ. Là Thú Vũ Hồn có công kích cực mạnh, đệ tam hồn kỹ Lôi Đình Chi Nộ này trong nháy mắt giúp Bối Bối tăng hơn một nửa lực công kích, thuộc tính Lôi Điện lại càng tăng gấp bội. Tuy không phải là kỹ năng công kích trực tiếp nhưng lại giúp trạng thái Bối Bối tăng đến một cảnh giới cực kỳ mạnh mẽ. Lúc này cho dù gặp phải một Hồn Tông có Vũ Hồn không mạnh hắn cũng có thể chiến thắng. Bối Bối tuy không lớn nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại vô cùng phong phú, lúc này được Tinh Thần Tham Trắc và Tinh Thần Cộng Hưởng phụ trợ thêm, hắn biết cơ hội đã đến. Bởi vì không biết Hoắc Vũ Hạo có thể duy trì bao lâu, hắn lập tức xuất ra năng lực mạnh nhất của mình. Tay phải hóa thành long trảo, Lôi Điện màu xanh đậm chớp động, Lôi Đình Long Trảo kích thước gấp đôi lúc đầu xuất hiện. Chỉ là lúc này Bối Bối lại không trực tiếp đánh xuống mà hướng vòng ra sau gáy Thiên niên Mạn Đà La Xà. Mạn Đà La Xà cũng khá giảo hoạt, tu vi ngàn năm khiến nó có một ít trí tuệ nhất định. Khí tức từ người Bối Bối phóng ra đã khiến nó cảm nhận được nguy hiểm nên không tiếp tục chiến đấu nữa mà phun ra một ngụm khói đọc rồi xoay người bỏ chạy. - Hừ! Bối Bối hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trở nên thâm thúy, một Lôi Điện từ người hắn phát ra xua tan độc vụ, Lôi Đình Long Trảo khẽ vỗ xuống.