Đấu la đại lục 4 -chung cực đấu la

Chương 238 : tổ hai người

Dịch: Đức Thành Lam Mộng Cầm thu lại bàn tay đang nắm với Lam Hiên Vũ, lại nhìn lên nhìn xuống Tiền Lỗi vài lần, nụ cười trên mặt đột nhiên thu liễm, một loại hàn ý phát ra từ bên trong lập tức tiến phát ra. Bản thân Tiền Lỗi vốn không am hiểu chiến đấu, ngay khi thấy tầng hàn ý này, hắn lập tức rùng mình một cái như vừa bị người giội cho một chậu nước đá vào giữa đỉnh đầu, mặt trắng bệch, lập tức trốn về sau lưng Lam Hiên Vũ. "Hì hì, tiểu mập mạp, lá gan của ngươi cũng quá nhỏ rồi." Nét băng lãnh trên mặt Lam Mộng Cầm đột nhiên biến mất mà cười đến ngửa tới ngửa lui. Mà lúc này, Lam Hiên Vũ bị Tiền Lỗi lôi ra làm bia đỡ đạn lại là vẻ mặt khiếp sợ. Tinh Thần Lực của hắn đã đạt đến Linh Hải Cảnh, cảm giác lực đã là vượt xa người thường, vậy mà trong nháy mắt đó hắn lại không thể cảm nhận được gì từ vị đồng đội của Đống Thiên Thu, điều này có nghĩa là gì? ít nhất tại phương diện Tinh Thần Lực thì nàng tuyệt đối không kém mình. Phải biết rằng, một thân năng lực này của Lam Hiên Vũ thì thứ rất đáng khen không thể bỏ qua Tinh Thần Lực. Nhưng hắn chẳng thể nghĩ mình lại đụng phải một người có khả năng còn có Tinh Thần Lực mạnh hơn mình, mà đó lại còn là đồng đội của Đống Thiên Thu. Lam Hiên Vũ vô thức mà nhìn về phía Đống Thiên Thu, lộ ra thần sắc hỏi thăm. Đống Thiên Thu cũng không biết vì sao mình lại lập tức hiểu ra ý của hắn, nàng khẽ gật gật đầu: "So với ta thì nàng mạnh hơn." Sau đó nàng hướng phía đám người đằng sau Lam Hiên Vũ mà nhìn, rất nhanh đã thấy được Băng Thiên Lương, ánh mắt khẽ nhúc nhích mà nói: "Cũng mạnh hơn hắn." Sau câu nói này của nàng thì chính Lam Hiên Vũ cũng đã mất bình tĩnh. Thực lực Đống Thiên Thu thế nào thì hắn đã biết rõ, thực thực của Băng Thiên Lương hắn cũng hiểu rõ ràng. Có thể nói Băng Thiên Lương chính là gã có thực lực cá nhân mạnh nhất trong những người tới từ Thiên La Tinh lần này, đó là tu vi tứ hoàn a! Nhưng những lời Đống Thiên Thu nói thì Lam Hiên Vũ có thể tin tưởng hoàn toàn, vậy cứ theo ý của nàng thì vị trước mắt vẫn luôn cười đùa vui vẻ, nàng thiếu nữ tóc trắng xinh đẹp với một khí chất xuất trần này, thực lực còn mạnh hơn cả Băng Thiên Lương. Chẳng lẽ nàng cũng là tứ hoàn Hồn Tông? Vậy thì tổ đội này của Đống Thiên Thu mạnh tới mức nào đây! Đừng nói người còn lại trong tổ các nàng cũng là loại thực lực này đấy chứ? Xem ra hồn sư tại Thiên Đấu Tinh thực sự mạnh hơn Thiên La Tinh rất nhiều. Lam Hiên Vũ thầm nghĩ, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn dáo dác chung quanh. Lam Mộng Cầm trợn tròn mắt mà nói: "Đừng có nhìn nữa, tổ chúng ta không có người thứ ba, chỉ có hai người bọn ta thôi. Nhiều người mà thực lực không đủ thì cũng chỉ thêm vướng víu. Hai người bọn ta là đủ rồi." Tổ hai người? Tiền Lỗi giật mình nói: "Tỷ tỷ, các ngươi chỉ có hai người? Đây chẳng phải là rất chịu thiệt rồi sao?" Lam Mộng Cầm tức giận nói: "Đừng có "Tỷ tỷ" này "Tỷ tỷ" nọ nữa! ai lớn hơn ai còn không nhất định đâu. Hai người thì làm sao vậy? Không phải vẫn vào vòng trong đấy sao? Khi chúng ta còn ở Thiên Đấu học viện đều được người khác gọi là Băng Tuyết Nữ Thần, Thiên Thu là Băng, ta là Tuyết. Sau này ngươi có thể gọi ta là nữ thần đại nhân, nữ thần đại nhân sẽ bảo vệ ngươi." Lời này được nói ra từ một tiểu cô nương mười hai tuổi thực sự rất đáng yêu, Tiền Lỗi nghe mà con mắt có chút đăm đăm, hắn há miệng hô lớn: "Nữ thần đại nhân uy vũ." Lưu Phong nâng một cước mà đạp bay Tiền Lỗi sang một bên, thật sự là hắn đã nhìn không nổi nữa. "Nữ thần đại nhân?" Khóe miệng Lam Hiên Vũ lộ ra một tia mỉm cười nghiền ngẫm, ánh mắt hắn vô thức mà nhìn sang Đống Thiên Thu. Đống Thiên Thu khẽ hất cằm: "Bảo ta đi?" Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng: "Phải lên đường rồi nha?" Lúc này Lăng Y Y đã đi vào nhà khách, đi cùng nàng còn có vài thanh niên nam nữ hơn hai mươi tuổi, hiển nhiên là tới dẫn bọn hắn đi tham gia khảo hạch. Vẫn như trước là không cho phép sư phụ dẫn đội đi theo, tất cả mọi người lên xe, đám người Lam Hiên Vũ cùng Đống Thiên Thu bị phân ra hai xe khác nhau, hết cách, chỉ có thể tạm thời phân biệt. Mới vừa lên xe, Tiền Lỗi liền không nhịn được mà nói với Lam Hiên Vũ: "Hiên Vũ, vị tỷ tỷ Mộng Cầm kia thật là đẹp a! Nhất là khí chất đó, trừ nàng thì quả thực không ai được như vậy." Lam Hiên Vũ có chút kinh ngạc mà nhìn hắn một cái: "Ngươi có ý gì đây?" Tiền Lỗi híp híp hai mắt lại mà nói: "Không có ý gì a! Ta chỉ cảm thấy mình rất có duyên phận với nàng." Lưu Phong liếc mắt: "Ngươi còn có sức đi nghĩ mấy cái này sao? Trước hết cứ thông qua cuộc kiểm tra của Sử Lai Khắc đi rồi nói, nhất định là ngươi không chú ý tới lúc Hiên Vũ trao đổi cùng Đống Thiên Thu rồi, Lam Mộng Cầm so với Đống Thiên Thu còn mạnh hơn. Chỉ hai người các nàng mà dám tạo thành một tổ, thực lực mạnh có thể nghĩ." Tiền Lỗi cười lớn một tiếng: "Lợi hại càng tốt! Lợi hại thì càng có thể bảo hộ ta! Hiên Vũ, ngươi nói nếu chúng ta liên thủ thì liệu có biện pháp nào triệu hoán vị tỷ tỷ Mộng Cầm đó không!" Lam Hiên Vũ có chút bất đắc dĩ nói: "Lưu Phong nói rất đúng, trước hết ngươi nên nghĩ cách thông qua vòng hai đi đã rồi tính." Hồn Đạo xe buýt cũng không có chạy thời gian quá lâu, rất nhanh đã dừng tại một vùng đất trống. Sau khi xuống xe, mọi người lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho rung động. Thứ đập vào tầm mắt bọn họ chính là một quảng trường khổng lồ, một bên quảng trường là hồ nước xanh sẫm lăn tăn, mà bên kia lại là một mảng khu kiến trúc. Lam Hiên Vũ không có đi nhìn khu kiến trúc, ánh mắt hắn trực tiếp bị mặt hồ rộng lớn hấp dẫn, bởi vì hắn vừa liếc mắt liền thấy, ở giữa mặt hồ xa xa chính là cây đại thụ lúc trước hắn thấy được từ không trung, thân cây khổng lồ đó thì dù là cách rất xa cũng có thể thấy được rõ ràng. Quanh thân cây có từng luồng quang mang nhàn nhạt màu lục đang dần khuếch tán. Đại thụ cao vút trong mây, hoàn toàn không thể thấy được ngọn. Vừa nhìn thấy gốc đại thụ này, Lam Hiên Vũ liền cảm nhận được vô ngần sinh mệnh năng lượng đang được thai nghén trong đó, hơn nữa còn giống hệt luồng năng lượng hắn mới hấp thu hôm trước. Hắn thậm chí có một cảm giác muốn lập tức nhảy vào trong hồ mà vọt tới bên gốc đại thụ. Dường như luồng sinh mệnh lực tràn đầy kia đang hô hoán hắn, một cảm giác thân thiết khống nói thành lời. Những người khác cũng cảm nhận được sinh mệnh năng lượng nồng đậm, tất cả mọi người đều không khỏi lộ vẻ tán thán. So với nhà khách Sử Lai Khắc bên kia thì sinh mệnh năng lượng nơi đây lại càng thêm nồng đậm, nếu có thể tu luyện tại chỗ này thì sẽ tuyệt đối là làm chơi ăn thật. Nhất là những hồn sự có võ hồn Thực Vật Hệ lại càng có cảm nhận rõ ràng. Trên quảng trường khổng lồ này có rất nhiều pho tượng. Tại vị trí chính giữa quảng trường có một pho tượng màu vàng là bắt mắt nhất. Một thân giáp khải bao trùm toàn thân, sau lưng là một đôi cánh cực lớn màu vàng, trong tay giơ cao một thanh Tam Xoa Kích. Mơ hồ có thể cảm giác được một loại khí chất đặc thù tè trên pho tượng kia, mơ hồ như bi thương, cũng mơ hồ như làm việc nghĩa không hề chùn bước. Lúc Lam Hiên Vũ xoay người nhìn lại liền lập tức nhận ra nó. Pho tượng này chẳng phải giống hệt mô hình Kim Long Nguyệt Ngữ của hắn sao? Kim Long Nguyệt Ngữ là một bộ Tứ Tự Đấu Khải đã từng tồn tại từ vạn năm trước, là từ một vị tiền bối có thật của Sử Lai Khắc học viện. Lam Hiên Vũ cũng đã được nghe nói những chuyện liên quan tới vị này, hắn cũng biết đại khái, chính vị tiền bối này là người ngăn cơn sóng dữ, nhờ đó mới hóa giải được một lần nguy cơ uy hiếp toàn bộ Đấu La Tinh. Tại thời đại đó, Sử Lai Khắc Học Viện thậm chí đã từng bị hủy diệt, chính vị tiền bối này đã một tay xây dựng lại Sử Lai Khắc Học Viện, nhờ đó mới có Sử Lai Khắc Học Viện cùng Sử Lai Khắc Thành ngày nay. Có thể nói hắn chính là một trong những nhân vật lịch sử trọng yếu nhất của Sử Lai Khắc. Cho nên, cứ việc bây giờ Đấu Khải đã phát triển đến sáu chữ, cấp độ đã cao hơn hẳn trước kia, nhưng pho tượng sừng sững ở trước Hải Thần quảng trường này lại đại biểu ý nghĩa của vị kia với cả quảng trường. Xa hơn, phía trước lầu dạy học còn có một pho tượng cực lớn. Điểm giống vị này là người bên kia cũng là cầm trong tay một thanh Tam Xoa Kích. Bởi vì khoảng cách rất xa nên Lam Hiên Vũ không cách nào thấy rõ tướng mạo. Nhưng hắn vẫn mơ hồ đoán được, vị kia hẳn là nhân vật linh hồn trong Sử Lai Khắc Thất Quái đời thứ nhất, cũng là vị thần đầu tiên của Sử Lai Khắc Học Viện —— Hải Thần Đường Tam.