Đấu la đại lục 4 -chung cực đấu la

Chương 231 : biến dị tốt

Dịch: Đức Thành Đây là hiện tượng tốt hay hỏng? Lam Hiên Vũ cảm thấy là tốt. Lúc này hắn chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng, ngay cả hồn lực cũng có vẻ tăng lên rất nhiều. Đây mới chỉ là hai giờ tu luyện thôi a! Nếu mỗi ngày tu luyện đều có hiệu quả thế này... "Quý lão sư, ta nghĩ nên thử lại lần nữa." Trong lòng Lam Hiên Vũ có chút nôn nóng. Dù sao hắn cũng còn nhỏ, phát hiện mình tu luyện tại Sử Lai Khắc Học Viện sẽ có thể đạt được chỗ tốt rất lớn, cứ như vậy liền không nhịn được mà muốn tiếp tục tu luyện. Quý Hồng Bân nói: "Thử xem, nhưng phải cẩn thận hơn, rõ chưa?" "Vâng." Lam Hiên Vũ bình ổn tinh thần, lại một lần nữa bắt đầu minh tưởng. Sinh mệnh năng lượng vẫn hướng trong cơ thể hắn mà dũng mãnh lao tới như trước, làm dịu thân thể hắn. Nhưng rất nhanh Lam Hiên Vũ liền phát hiện, lần này cùng lúc trước không quá giống nhau. Những sinh mệnh năng lượng này tràn vào thân thể hắn, không chỉ dung nhập vào vòng xoáy kim ngân của hắn, đồng thời cũng hướng tứ chi bách hải mà đi, bị thân thể của hắn hấp thu toàn diện. Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy kim ngân cũng có tăng lên, nhưng còn xa mới có thể tăng lên tới cực hạn như lúc trước. Nhưng dù sao cũng vẫn có một điều không thể phủ nhận, bởi vì có sinh mệnh năng lượng dồi dào làm nguồn bổ sung nên tốc độ tăng trưởng hồn lực của hắn vẫn nhanh hơn khi còn ở Thiên La Tinh, chẳng qua là cũng không còn xuất hiện lại tình huống phá rồi lại lập như lúc trước. Mặc dù như thế nhưng Lam Hiên Vũ vẫn tiến nhập trạng thái minh tưởng, chờ tới lúc hắn tỉnh táo lại thì sắc trời cũng đã tối hẳn. Quý Hồng Bân nói: "Đi ăn một chút gì đi. Biến dị không có khả năng sinh ra liên tục, đây mới là tình huống bình thường." Sở dĩ lúc này hắn mới nói, đó là vì muốn để cho Lam Hiên Vũ tự đi cảm thụ, bởi chính mình cảm nhận thì mới có thể nhớ sâu nhất có thể. Tất nhiên Lam Hiên Vũ cũng hiểu rõ đạo lý này, mặc dù hắn có chút không cam lòng, nhưng nghĩ hiện tại đã tốt hơn trước kia rất nhiều thì cũng liền bình thường trở lại. Nhà khách này có tới hai cái nhà hàng, một nơi là sảnh tiệc đứng, một nơi là gọi món thông thường. Lam Hiên Vũ rất có lòng tin đối với lượng cơm ăn của mình, tự nhiên là không chút do dự mà lựa chọn sảnh tiệc đứng. Sau khi vào tới nhà hàng thì hắn mới phát hiện, đồ ăn nơi đây đều là dùng nguyên liệu quý hiếm mà nấu thành. So với trước kia hắn còn ở lớp thiếu niên năng động thì có thể nói là không hề kém. "Hiên Vũ, hình như ngươi đã cao lớn hơn không ít." Quý Hồng Bân lấy tay mà so so chiều cao giữa Lam Hiên Vũ với mình. Quý Hồng Bân là rất cao, lúc trước đỉnh đầu Lam Hiên Vũ mới miễn cưỡng tới được ngực hắn, nhưng bây giờ rõ ràng đã cao hơn so với trước một chút, đã đến cổ Quý Hồng Bân, ít nhất cũng phải hơn chừng năm phân. Hơn nữa, bả vai cũng rộng hơn một tí, ngay cả cơ bắp cũng phồng thêm vài phần. Trước kia, dùng từ đẹp để hình dung Lam Hiên Vũ là thích hợp nhất, trên mặt thậm chí còn có chút mập mập của một hài nhi. Nhưng sau khi trải qua lần biến dị này, hắn đã bắt đầu lột xác tới hướng thanh niên, cũng đã có thể dùng từ "Anh tuấn" để hình dung. Lam Hiên Vũ cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc quần đồng phục, hình như nó đã ngắn đi một tí. Chỉ qua một chút thời gian mà mình đã cao hơn rồi hả? "Lão sư, có cần gọi Lưu Phong cùng Tiền Lỗi tới không?" Lam Hiên Vũ quay lại hướng Quý Hồng Bân mà hỏi. Quý Hồng Bân nói: "Bọn hắn đi ăn trước rồi trở về phòng tu luyện cả rồi, đã vào Sử Lai Khắc thì một phút cũng không thể lãng phí." Sau khi Quý Hồng Bân hộ pháp cho Lam Hiên Vũ lần thứ hai, xác định tình huống của hắn đã vững vàng, sau đó thì tất nhiên cũng phải đi chỉ điểm Lưu Phong cùng Tiền Lỗi một chút, hắn cũng không thể quá bất công. "Lão sư, ta đây đi lấy đồ ăn đã." "Đi đi thôi." Lam Hiên Vũ bắt đầu đi lấy đồ ăn. Sau đó hắn liền phát hiện, hình như sức ăn của mình đã giảm đi một chút. Lúc trước huyết mạch biến dị sinh ra tiêu hao lớn như vậy, hắn còn cho là mình sẽ đói bụng đến chịu không nổi, nhưng tới khi bắt đầu ăn thì hắn mới thấy khác, chỉ ăn được chừng sáu bàn đã cảm thấy no bụng. "Ăn ít hơn bình thường rồi sao? Thôi kệ đi. Nơi đây sinh mệnh năng lượng nồng đậm, Thiên Địa Nguyên Lực dồi dào, thân thể của ngươi đã hấp thu một phần năng lượng từ phương diện này, tất nhiên sẽ không còn cần quá nhiều đồ ăn bổ sung. Hơn nữa... Hiên Vũ a, sáu mâm lớn rồi đó, thật sự cũng quá nhiều rồi." Quý Hồng Bân có chút muốn cười, bởi vì lúc này đã có khá nhiều người quay sang nhìn bọn họ rồi, không chỉ là những người đến từ Thiên La Tinh, còn có những lão sư và đệ tử đến từ Tinh Cầu khác. Sau khi ăn xong, Lam Hiên Vũ vốn định chạy đi tìm Đống Thiên Thu, xem một chút nàng có tới không. Nhưng vừa nghĩ tới ngày hôm sau sẽ kiểm tra sức khoẻ, nhất định Đống Thiên Thu sẽ không có vấn đề gì, mình dù lâm trận mới mài gươm những cũng vẫn phải cố, nghĩ vậy, hắn lập tức liền trực tiếp trở về phòng mà tiếp tục minh tưởng. Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người tập hợp tại sảnh lớn của nhà khách Sử Lai Khắc. Nhưng lúc này lại có điều làm Lam Hiên Vũ có chút ngoài ý muốn, đó chính là chỉ có ba mươi đệ tử Thiên La Tinh bọn hắn, có lẽ đệ tử của các Tinh Cầu đều tách ra tiến hành kiểm tra sức khoẻ. Người tới đón bọn họ vẫn như cũ là Lăng Y Y. Vị mỹ nữ phụ đạo viên này luôn mang vẻ mỉm cười trên khuôn mặt diễm lệ, đến tận bây giờ Lam Hiên Vũ cũng không rõ nàng là lão sư hay vẫn là đệ tử. Lăng Y Y nói: "Tiếp theo ta sẽ dẫn mọi người đến trung tâm thể trắc của Sử Lai Khắc Học Viện để mọi người kiểm tra sức khoẻ. Kết quả kiểm tra sẽ được đưa vào thành tích thi vòng hai. Nhưng mọi người cũng không cần quá lo lắng, kiểm tra sức khoẻ cũng không đại biểu tất cả, cũng sẽ không ảnh hưởng tới các hạng mục thi vòng hai khác. Có thể thông qua tuyển chọn thi đấu mà tới đây, Sử Lai Khắc sẽ cho các ngươi một cơ hội toàn diện mà thể hiện bản thân mình." Nghe những lời này của nàng, không ít người đã thở dài được một hơi. Thứ bọn hắn sợ nhất là nếu kiểm tra sức khoẻ không đạt thì Sử Lai Khắc Học Viện sẽ trực tiếp đuổi bọn hắn về, ngay cả cơ hội biểu hiện cũng không có. Chính như Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong là đều lo lắng phương diện này, dù sao thì ngay cả tu vi tam hoàn bọn hắn cũng còn chưa đạt được. Trong ba mươi người này, tu vi không đến tam hoàn thật sự không nhiều lắm. Ba người bọn hắn, hai gã trong tổ đội của Lương Thục Thi, còn có ba học viên khác, tám người này chính là kẻ có hồn lực áp đáy. Mà trong đó, không thể nghi ngờ là hồn lực của Lam Hiên Vũ kém nhất. Ngay cả Tiền Lỗi cùng Lưu Phong cũng đều đã vượt qua hai mươi bảy cấp. "Ở chỗ này tu luyện cảm giác thật tốt! Ta cảm thấy rõ ràng, tốc độ tu luyện ở chỗ nà nhanh hơn khi còn ở học viện chúng ta một chút. Hiên Vũ, ngươi như thế nào đây? Ồ, làm sao ngươi lại cao hơn rồi..?" Tiền Lỗi cùng Lam Hiên Vũ nói chuyện, lúc này tất nhiên hắn cũng phát hiện biến hóa chiều cao trên người Lam Hiên Vũ. Hai người hơn kém nhau chừng năm phân, thật sự là quá rõ ràng. Lam Hiên Vũ cười nói: "Ta ăn được nhiều, nơi đây thức ăn tốt, đoán chừng là do chúng mà ta cao lên a." Lúc này tất cả mọi người đều có chút khẩn trương vì sắp đến kiểm tra sức khoẻ, do vậy nên Tiền Lỗi cũng sẽ không có hỏi bắn thêm gì. "Các vị đệ tử, mời đi theo ta. Các vị lão sư xin dừng bước." Lăng Y Y mỉm cười nói. Quý Hồng Bân vỗ vỗ bả vai Lam Hiên Vũ, thấp giọng nói: "Cứ buông tay mà làm, Sử Lai Khắc Học Viện chưa bao giờ không cần một người đặc thù, nhưng nếu ngươi là người bình thường thì ngược lại sẽ rất dễ bị loại bỏ." Lam Hiên Vũ nhìn về phía Quý Hồng Bân, Quý Hồng Bân hướng hắn gật đầu. "Ta hiểu rồi." Dưới sự dẫn dắt của Lăng Y Y, mọi người ra khỏi nhà khách, bên ngoài đã có xe buýt chờ sẵn. Không sai, cho dù là di chuyển trong học viện cũng phải ngồi xe, bởi vì Sử Lai Khắc Học Viện thật sự quá lớn. Mọi người theo thứ tự mà lên, xe buýt bắt đầu lăn bánh. Lam Hiên Vũ phát hiện, lúc này sắc mặt Băng Thiên Lương ngồi bên người mình lại khá khó coi. Băng Thiên Lương cũng phát hiện ánh mắt Lam Hiên Vũ nhìn tới, hắn miễn cưỡng cười cười một tiếng rồi nhắm mắt lại. Kiểm tra sức khoẻ, đây chính là điều Băng Thiên Lương không hề nghĩ tới, hắn đương nhiên không lo lắng vì bản thân mình, mà là đang lo cho Lương Thục Thi. Cũng không phải tu vi của Lương Thục Thi chưa đủ, tu vi tam hoàn cũng đã có thể coi như khá ưu tú, chẳng qua là võ hồn của nàng hơi có chút bình thường. Hồn lực của Lam Hiên Vũ cũng không tính là quá mạnh mẽ, thế nhưng Võ Hồn của hắn lại rất đặc thù, còn là song sinh Võ Hồn, những thứ này nhất định là sẽ được cộng điểm. Còn Lương Thục Thi lại quá bình thường, đồng đội của nàng còn yếu hơn nữa. Dưới loại tình huống này, Băng Thiên Lương không biết mình có cơ hội tới giúp nàng hay không. Mọi người lúc này đều mang tinh thần bất định, cũng có hưng phấn, tất cả không giống nhau. Mang theo những tâm tình như vậy, bọn hắn đã được Hồn Đạo xe buýt dẫn tới một tòa công trình kiến trúc hình cầu phía trước.