Dạt Dào
Chương 23
Nghe thấy bệ hạ đang tìm chỗ trút giận, Lạc Ảnh rốt cuộc cũng biết ngọn nguồn của việc nổi giận kia, thật khiến người ta dở khóc dở cười mà, thật ra thì ngay từ đầu đã có nhu cầu, nhưng thấy bệ hạ lại thành thật như thế, Lạc Ảnh còn tưởng hắn hiểu chuyện, ai ngờ lại luôn kìm nén!
Khoảng thời gian này, chỉ cần rảnh rỗi Lạc Ảnh sẽ chạy tới chỗ Vương ngự y nhờ ông chỉ dẫn chút chuyện mang thai, còn học được tay nghề đấm bóp có thể khiến bệ hạ thoải mái một chút, Vương ngự y nói với y, bởi thai nhi không ổn lắm, mấy tháng đầu không thể làm việc kia, thân thể hoàng thượng còn có chút hư nhược, cũng không thể khiến hắn bắn tinh, vì thế Lạc Ảnh thông suốt mọi chuyện, không nghĩ tới bệ hạ của mình lại thành như thế.
Một tay ôm người yêu vào lồng ngực, tay khác lôi kéo tay hắn đè lên hạ thân to lớn của mình, “Nô tài luôn nói thật, không tin bệ hạ sờ thử nơi này của nô tài, chỉ cần dựa vào bệ hạ gần một chút thì nó tự động thức dậy, nô tài vẫn luôn cùng bệ hạ cấm dục, sờ cũng chưa sờ tới, gần sắp nổ tung rồi!”
Cảm thấy nhiệt độ nơi cứng lên kia, hoàng đế bệ hạ đỏ mặt, giấu đầu hở đuôi trừng mắt nhìn Lạc Ảnh, nhưng trong đôi mắt ấy lại nhiễm đầy tình dục không nhìn ra được chút uy hiếp gì: “Hừ, đáng đời, trẫm cũng không bảo ngươi chịu đựng!”
Hoàng đế bệ hạ ngoan ngoãn thu móng vuốt lại, Lạc Ảnh ôm hắn cũng không từ chối, còn dựa theo y mà tựa vào ngực, trong lòng bắt đầu nhộn nhạo, hắn thật sự khao khát quá lâu, sau khi sờ hung khí kia càng cảm thấy không chịu nổi.
Ôm hoàng đế bệ hạ như ôm con mèo nhỏ, Lạc Ảnh cũng không chịu đựng nữa, tay thoải mái tiến vào trong áo bào rộng rãi, xoa xoa cái bụng đang nhô lên, chóp mũi ngừi mùi thơm trên thân thể hắn, tiếng nói mơ hồ không rõ ràng: “Nô tài cũng đâu muốn như thế, Vương ngự y nói bảo bối trong bụng bệ hạ còn yếu, mấy tháng đầu không được làm chuyện này, thân thể bệ hạ cũng có chút hư nhược, phải bồi dưỡng tốt, cũng không thể bắn tinh, nô tài mới chịu đựng không động vào người!”
Thì ra là do lão già nhiều chuyện kia, hại trẫm khó chịu bấy lâu nay, tháng sau bổng lộc toàn bộ sung công quỹ, chọc tức chết cái tên ria mép kia! Biết được bệ hạ đang oán hận nghĩ, tiểu thái giám tay càng chui vào trong, sờ tới vật cứng được che giấu dưới áo bào, ma sát đầy gợi cảm dụ dỗ người kia như muốn hóa thành lang sói đem y nuốt xuống: “Mấy ngày trước có tên tiểu thái giám chạy đến trước mặt trẫm nịnh bợ, bộ dạng giống ngươi tới năm phần, lại coi ngươi là đồ chơi trên giường của trẫm!”
Thì ra còn có việc này, nghĩ đến tên thái giám tới nháo, cho rằng hoàng thướng sẽ coi trọng hắn: “Thế à? Nô tài lại bỏ lỡ trò vui như thế, vậy bệ hạ cảm thấy hắn tốt, hay nô tài tốt hơn đây?” Nói xong, dùng hạ thân đỉnh vào lòng bàn tay của hắn.
Vật cứng kia không giống như đang đè lên tay hắn mà giống như đang chỉa vào trong lòng hắn, khiến miệng huyệt ngứa ngáy, mấy tháng nay không được dùng qua côn th*t kia khiến hoa huy*t trống rỗng, chất lỏng dâm đãng không ngừng chảy ra, hoa môi hé ra đóng vào từ từ phun d*m thủy, cực kỳ khát vọng côn th*t. Nắm chặt vật kia xoa nắn, trên mặt lộ ra biểu tình say mê: “Ha… Lớn quá cứng quá… A…. Muốn quá… Cho ta…”
Lạc Ảnh không nhanh không chậm cởi y phục của hắn ra, thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của người này, thân thể Thiệu Duẫn Kỳ cũng không thay đổi nhiều, chỉ là bụng có chút nhô lên, che đi vật cứng phía mà thôi, cái khác đều không thay đổi, mà bộ dáng thân thể để lộ bụng, lại càng khơi dậy tình dục của Lạc Ảnh, hô hấp cũng trở nên dồn dập: “Bệ hạ vẫn chưa trả lời vấn đề của nô tài, có phải nên phạt không!”
“Phạt… Phạt cái gì… A…” Bàn tay ấm áp đánh nhẹ lên nơi kia khiến hắn cảm thấy tệ dại mà run rẩy, đợi tới khi tỉnh táo lại, tiểu thái giám này lại dám nói lời đại nghịch bất đạo, đáng lẽ sớm bị hắn chỉnh đốn, nhưng hiện tại hắn lại bị tình dục làm cho đầu óc mù mờ, trong đầu đều là hình ảnh vật kia ra vào kịch liệt trong tiểu huyệt của mình, hoàng đế bệ hạ thích nháo với tiểu thái giám sớm đã không biết ném đi nơi nào.
HIếm thấy bệ hạ phối hợp như thế, ánh mắt Lạc Ảnh lóe lên, tay sờ lên thân thể kia cũng không dừng lại, đầu đặt bên gáy hắn, lúc nói chuyện hơi thở nóng hổi sẽ tản ra trên làn da: “Vậy thì bệ hạ tối nay phải hầu hạ nô tài, chúng ta đổi chỗ một chút?”
Bệ hạ đầu óc sớm đã mơ hồ không rõ ràng, đôi mắt nhắm chặt đầy hơi nước, nước mắt trong suốt khiến cả người Lạc Ảnh nóng lên, tay không ngừng cọ xát côn th*t ngày càng cứng, bệ hạ mơ màng theo bản năng hỏi: “Thế nào… Hầu hạ thế nào…”
“Giống như nô tài đang hầu hạ bệ hạ, trước đem côn th*t của nô tài liếm ướt, sau đó làm lỏng tao huyệt của mình ra, rồi ăn côn th*t lớn của nô tài vào, có được không?”
Nghe thấy có thể ăn côn th*t, hoàng đế bệ hạ nào dám từ chối, tuy rằng bụng ưỡn lớn nhưng hành động vẫn rất nhanh nhẹn, y phục đã bị Lạc Ảnh lột ra gần hết, hắn quay người lại, áo choàng tối màu trượt xuống bả vai làm nổi bật lên da thịt trắng nõn.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
40 chương
22 chương
18 chương
79 chương