Đạo
Chương 77 : Luyện đan sát hạch mới lộ đường kiếm
- Luyện chế đan dược, chỉ cần có đủ thành phẩm trong tay, dưới tứ phẩm đối với ta mà nói không có gì khó khăn.
Tiêu Thần nhếch nhẹ khóe miệng, lộ ra nụ cười nhạt trên môi.
Hắn lựa chọn luyện chế tam cấp thượng phẩm Hồi Xuân Đan tự nhiên đã trải qua một phen xuy sét, đầu tiên phương pháp luyện chế Hồi Xuân Đan đã được phổ biến đại chúng, phần lớn tông môn đều có ghi chép, thuộc loại đan dược rất phổ biến, hắn cũng đã từng thấy qua loại nội đan này tại phòng luyện đan của Linh Dược Cốc. Thứ hai luyện chế ra thượng phẩm Hồi Xuân đan đủ để cho tông môn coi trọng, đến lúc đó có thể mượn dùng thế lực của tông môn tìm kiếm phương pháp Trúc Cơ. Thứ ba, cũng là lý do chính yếu nhất mà hắn lựa chọn luyện chế Hồi Xuân đan, đó là trong tay hắn đã có thành phẩm Hồi Xuân đan, là thứ mà hắn thu hoạch được trong túi trữ vật của Kim Đan lão quái. Có ba điểm này, hắn không thể không lựa chọn luyện chế Hồi Xuân đan.
Để Hồi Xuân đan trong lòng bàn tay, thần thức của Tiêu Thần dung nhập vào trong Kim Ấn, bắt đầu phân tích cùng phương thức tổ hợp dược lực luyện chế ra Hồi Xuân đan. Hồi Xuân đan là thượng phẩm tam cấp đan dược, lại có công hiệu nghịch thiên gia tăng tuổi thọ, việc tổ hợp dược lực giửa hai mươi mốt loại linh dược vừa vi diệu vừa phức tạp vô cùng. Bằng vào tu vi thần thức hiện giờ của Tiêu Thần, cũng cần phải tốn mất một khắc đồng hồ mới phân tích xong, âm thầm nhắc lại vài lần, xác định không sơ hở điều gì, sau đó hắn mới cất đan dược vào trong bình ngọc.
Ống tay áo vung lên, thuận tay xuất ra một đạo linh lực, dòng chữ khắc trên dược lô nháy mắt phát sáng, từng đạo từng đạo linh lực bên ngoài bị kéo vào trong lô, thế lửa tăng lên, nhất thời sóng nhiết nóng ran phát ra xung quanh cuồn cuộn.
Tiêu Thần chăm chú quan sát, tay vung lên, dược liệu luyện chế Hồi Xuân Đan có Linh Căn thảo, Bất Tử hoa, Thiên Niên Đằng, ba loại linh thảo nhất thời được hắn đưa vào lò. Linh dược nhập lô lập tức hóa thành từng đạo lưu quang ẩn chứa dược chất, đảo quanh rồi hòa hợp với nhau. Tiêu Thần không dám lơ đễnh, thần thức nhanh chóng tiến vào trong lô tiến hành khống chế dược lực, dựa theo phương thức đã có lập tức tổ hợp.
Thời gian từ từ trôi qua, trong đại điện trên đỉnh Lạc Vân Cốc, sắc diện mọi người đều rất bình ổn, không có chút dấu hiệu nào xem là không kiên nhẫn. Dù sao thường ngày tu chân giả đả tọa tu luyện cũng mất mấy ngày, cho nên tính nhẫn nại cũng khá tốt.
Bỗng nhiên, bên trong khu vực cấm chế truyền ra một tiếng quát khẽ, theo sau là tiếng động pháp quyết liên tục, tiếp theo truyền ra một mùi thuốc nồng đậm.
- Đây là dấu hiện sắp thành đan, không nghĩ ra vừa mới luyện chế đã thành công rồi.
- Thượng phẩm nhất cấp Tiểu Hoàn đan, hẳn là nữ tử Lưu Ngọc Như kia, không nghĩ tới chỉ một lần nàng đã thành công, xem ra khoảng cách luyện được nhị cấp đã không xa nữa rồi.
- Lạc Vân Cốc quả đúng là nhân tài đông đảo, khiến người khác hâm mộ a.
Mọi người nghị luận sôi nổi một trận, quả nhiên một lát sau, nhiệt lực toát ra từ trong đạo cấm chế kia đã giảm sút, tiếp theo là âm thanh mở lô dược, Lưu Ngọc Như vui mừng đi ra, sắc mặt rạng rỡ thấy rõ, nàng kính cẩn thi lễ :
- Đệ tử may mắn luyện chế thành công, xin sư tôn kiểm bình.
Nóng xong mở lòng bàn tay, một cái bình ngọc nhỏ nằm ở trong đó, mở nắp đổ ra một khỏa đan dược tựa Long Nhãn nhỏ màu trắng ngà, một làn hương thuốc từ từ phát tán ra xung quanh.
- Ân, đan dược tròn đều, không có tạp sắc, mùi hương nồng đậm, không tồi!
Dược Đạo Tử gật đầu, trong mắt lộ vẻ hài lòng.
Lưu Ngọc Như nghe vậy trên mặt lộ ra vài phần hưng phấn, nhưng mà đúng lúc này lại có một làn hương thuốc đậm đặc truyền đến.
- Lại có người thành đan rồi.
- Là ai!
- Một lần thành đan, xem ra mấy vị đệ tử của Dược Đạo tiền bối đều hạng hơn người, nga, đương nhiên, tiểu tử ngông cuồng liều lĩnh lấy lòng mọi người kia không nằm trong số đó.
- Thành đan, là hạ phẩm nhị cấp Bồi Nguyên đan.
Bóng ảnh chợt lóe, Lê Nguyệt Đô di ra từ trong cấm chế, cầm một cái bình nhỏ trong tay, cuối người, nói :
- Hạ phẩm nhị cấp Bồi Nguyên đan, mời sư tôn xem qua.
Dược Đạo Tử cùng Thanh Vân Tử liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự hài lòng từ bên trong đáy mắt của đối phương, đại hội tông môn còn chưa mở ra nhưng vài tên đệ tử này đã vì Lạc Vân Cốc bọn họ mà giành mặt mũi thật lớn rồi. Dù sao Luyện Đan sư nhị phẩm đã là nhân vật mà một ít tiểu tông môn cầu còn không có.
Tiếp tục sau một lúc lâu, cũng thấy Đoạn Hoa Minh thành đan.
Chỉ nghe thấy trong vòng cấm chế hắn luyện đan, thỉnh thoảng truyền đến tiếng quát khẽ, tiếp theo tiếng động của từng đạo pháp quyết vang lên, cùng lúc đó, một cỗ hương đan nồng đậm chậm rãi phát ra.
- Đan thành!
Sau một tiếng hét lớn tuyên cáo, bên trong cấm chế dần hiện lên một thân ảnh trầm bụi, đương lúc mọi người nghĩ rằng vị đệ tử kia luyện đan thất bại rồi thì một cỗ hương thuốc lan tỏa khắp đại điện.
- Thượng phẩm nhị cấp Trúc Cơ đan, luyện chế thành công.
- Ai, không hổ là đại để tử của Dược Đạo Tử tiền bối, quả nhiên không phải hạng tầm thường.
- Lạc Vân Cốc từ nay về sau lại có thêm một luyện đan sư có thể luyện chế Trúc Cơ đan rồi, việc này đã xác định.
- Lạc Vân Cốc càng hưng thịnh a.
Đoạn Hoa Minh cảm giác được ánh mắt hâm mộ của mọi người nhìn tới, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần đắc ý, nhưng trên mặt lại làm ra vẻ không quan tâm hơn thua, một bộ cung kính bái lạy trên đất, hai tay nâng một bình ngọc giơ quá vai, cất cao giọng nói :
Đệ tử luyện chế Trúc Cơ đan thành công, được chín viên đan dược, mời sư tôn xem qua.
Tiêu chuẩn đánh giá sự khác biệt giữa các luyện đan sư, sử dụng cùng một loại dược liệu luyện chế đan dược, sẽ không cho ra cùng một loại đan dẫn. Tỷ như luyện chế nhất phẩm linh đan, một gã luyện đan sư cấp một sử dụng cùng một bộ tài liệu miễn cưỡng lắm cũng chỉ luyện ra được năm viên nhất cấp linh đan, nếu như giao bộ tài liệu đó cho một vị luyện đan đại sư, liền có thể luyện ra được hơn mười viên linh đan nhất cấp.
Bây giờ Đoạn Hoa Minh sử dụng một bộ tài liệu mà đã luyện chế được chín viên, có thể nói là cực kỳ bất phàm rồi.
- Thành đan chín viên, quả nhiên phi phàm a.
- Không sai, luyện đan sư nhị phẩm của Hắc Phong môn chúng ta mỗi lần luyện Trúc Cơ đan nhiều nhất cũng chỉ có thể thành đan được hơn năm viên, được như vậy chúng ta đã cám ơn trời đất lắm rồi.
- Đoạn Hoa Minh này chỉ bấy nhiêu tuổi mà đã thành tựu như vậy, sợ rằng tương lai tiền đố bất khả lượng a.
Dược Đạo Tử liên tục gật đầu, sắc mặt phát quang, xua tay ra hiệu cho Đoạn Hoa Minh tạm thời đứng đợi một bên.
Lại sau một lúc lâu, Hắc Thạch cũng thành công ra đan, nhưng một bộ tài liệu chỉ luyện ra được bốn viên linh đan, hiển nhiên có chút miễn cưỡng, so với Đoạn Hoa Minh đương nhiên không chỉ kém một hai bậc. Nhưng bản thân hắn lại không hề tỏ ý nhụt chí, mặt không chút thay đổi cúi đầu nhìn đôi tay, thi thoảng lộ ra biểu cảm suy tư, hiển nhiên hắn đang tổng kết lại cái được cái không trong lần luyện đan này.
- Rống!
Vào lúc này, trong đại điện đột nhiên truyền đến một tiếng gầm thét giao hòa của rồng và hổ, thanh âm phát ra lập tức hấp dẫn sự chú ý của vô số người, bọn họ đưa mắt nhìn chăm chú, chỉ thấy bên trong vòng cấm chế của Cơ Nguyệt Vũ từng trận rồng ngâm, từng tiếng hổ gầm không ngừng truyền ra, xung quanh nơi nàng luyện chế mây mù lượn lờ, từ đó có thể mơ hồ trông thấy hình ảnh rồng, hổ, như ẩn như hiện. Một cổ hương khí, có chua cay, đủ mùi vị, dần dần phát tán.
- Tam phẩm đan dược, tự thành dị tượng.
- Tam phẩm Long Hổ đan, tự nhiên được nàng luyện thành!
- Điều này sao có thể, nàng mới bao nhiêu tuổi mà có thể luyện thành đan dược tam phẩm, cho dù là kỳ tài ngút trời, cũng tuyệt đối không có khẳ năng!
- Nữ tử này có thể luyện chế ra đan dược tam phẩm, đủ để được xưng tụng là đệ nhất nhân trong lớp tu sĩ trẻ tuổi của tu chân giới Bắc Hoa Châu.
Truyện khác cùng thể loại
897 chương
1509 chương
925 chương
63 chương
110 chương