Đạo

Chương 478 : Bài danh

Song phương giằng co, cười lạnh tản ra, vẫn để ý nhau, không khí căng thẳng lạnh lùng. Thời gian trôi qua từng chút một, số lượng tu sĩ tập trung trên quảng trường nhiều hơn, phần lớn là các thế lực tông môn khắp nơi đến đây dự lễ, vì danh dự tông môn nên tất cả đều mang theo tinh nhuệ của tông môn mình.Vô số khí tức mạnh yếu không đồng nhất xông thẳng lên trời, tràn ngập khắp chân trời, mơ hồ đối kháng lẫn nhau, phát ra vô tận khí tức lành lạnh. Thùng! Thùng! Thùng! Chính là vào thời khắc này, tiếng trống bỗng nhiên vang lên, "Thùng thùng " bên tai không dứt, quanh quẩn giữa núi rừng. Tiếng trống vang lên, đông đảo tu sĩ trong quảng trường sắc mặt trong nháy mắt hóa thành nghiêm nghị, tròng mắt lãnh mang lóe lên. Tiếng trống dừng lại, mấy tên tu sĩ chân đạp hư không mà đến, sắc mặt bình tĩnh, uy áp nhàn nhạt phủ xuống. Ở nơi uy áp bao phủ xuống, vô số tu sĩ sắc mặt trong nháy mắt căng thẳng , vội vàng cúi đầu biểu lộ sự kính sợ. Người cầm đầu chính là Vô Cực Tử, tông chủ Cấm Thiên Tông Mấy người này đại biểu cho các thế lực cao nhất Trung Châu, chỉ cần dậm chân một cái, toàn bộ Trung Châu, thậm chí cả đại lục đều phải run rẩy. - Vô Cực Tử, tông chủ Cấm Thiên Tông, tương truyền tu vĩ đã đạt Bất trụy hầu kỳ, tu vi nghịch thiên. - Mục gia đại trưởng lão, tu vi sâu không lường được, xuất thủ không một người sống, cũng là một trong những tu sĩ đỉnh phong. - Ám Nguyệt tông Thái thượng trưởng lão, tu vi đã đạt Bất trụy trung kỳ đỉnh , đã bế quan nhiều năm đánh sâu vào bình cảnh, không nghĩ tới lần này lại xuất quan tham gia tông môn tấn chức - Bắc Mang tông Ô Cốt đạo nhân, tương truyền người này tế luyện một hài cốt tu sĩ Thượng Cổ, phong ấn tàn hồn, uy năng cực kỳ mạnh mẽ, tuy là Bất trụy trung kỳ, nhưng bằng vào vật này tương trợ , có thể chiến Bất trụy hậu kỳ! - Cơ gia trưởng lão Cơ Nhược Sơn, Bất trụy trung kỳ tu sĩ. - Tu sĩ mang giáp trụ, mặc dù cũng không quen thuộc, nhưng từ mùi huyết tinh nồng đậm trên người hắn, liền có thể xác định, tất nhiên là tu sĩ Bách Chiến Minh Tu sĩ nghị luận rối rít, nhưng thanh âm cực thấp, để tránh tự tìm lấy sự sợ hãi. Trên đài chủ vẫn còn mấy trăm cái bàn như tử ngọc chưa có người ngồi, dùng cho sáu thế lực đại biểu cho sáu phương thế lực lớn đứng đầu đại lục. Cấm Thiên Tông, đệ nhất tông môn của đại lục, thực lực sâu không lường được. Ám nguyệt tông, Ám Nguyệt đạo nhân có được Thượng Cổ truyền thừa, tông môn che giấu sâu đậm, các đệ tử bên trong rất ít khi đi ra ngoài, tất nhiên bên trong đều là hạng người kinh tài diễm diễm. Bắc Mang tông, Quỷ đạo đại tông môn, thần thông quỷ dị khó lường, môn nhân đệ tử tu luyện các loại Quỷ đạo bí thuật, vô cùng khó đối phó. Mục gia, một trong những gia tộc thượng cổ truyền thừa, thực lực không rõ, nhưng không có thế lực nào can đảm trêu chọc. Cơ gia, cũng là Thượng Cổ gia tộc, nhưng hành vi xử sự từ trước đến giờ cực kỳ chừng mực, thần bí khó lường. Bách Chiến Minh, là tán tu đứng đầu vô số tiểu tông môn, tương truyền vị minh chủ này chính là tồn tại Bất Trụy hậu kỳ, Nhân giới đỉnh phong. Lần này sáu phương thế lực chính là các thế lực đầu sỏ của Trung Châu, không người nào có nửa điểm can đảm trêu chọc Cho nên Huyền Không Môn, Ngự Đạo Tông, mặc dù cũng là thế lực Trung Châu nhưng nếu so sánh với sáu phương thế lực kia, thực lực sai biệt không thể tính toán, nếu như muốn tiêu diệt dễ như trở bàn tay. Lục phương an vị, Vô Cực Tử ở giữa. - Hôm nay lại là hai trăm năm một lần tông môn tấn chức đại điển mở ra, chư vị đạo hữu đường xa mà đến, cấm Thiên Tông hân hạnh đón tiếp. Vô Cực Tử mở miệng, sắc mặt lạnh nhạt, không có lộ ra nửa điểm tang tử chi thống(nỗi đau mất con), đủ thấy tâm tính tu vi cao thâm.(Thằng này không phải người!) - Cũng giống như năm xưa. Chư vị đạo hữu tranh đoạt chỗ ngồi, vả lại cũng nhìn xem qua hai trăm năm thì người nào vào người nào lui. - Bắt đầu đi. Nói xong, không khí trong quảng trường trong nháy mắt lập tức trở nên căng thẳng. - Xuất phát! Lần này Nhạc Thủy tông tất nhiên phải vào hai vị, ai cũng không thể ngăn cản. - Chưởng môn tu luyện bí điển không thể cùng bọn ta cùng đi. Lần này tông môn sắp xếp , Yên Hà tông không cầu phát triển, chỉ mong có thể giữ được vị trí hiện tại. - Hiện tại chúng ta đã có chuẩn bị mà đến, tất nhiên muốn đem Đại Bằng tông đuổi đi, đoạt lại địa vị thuộc về tông ta - Tranh đoạt, bất kể người nào cũng không thể ngăn cản Viêm Nhật phái ta! Các tu sĩ tông môn chân đạp hư không, chưa từng thi triển nửa điểm thủ đoạn thần thông, thế nhưng sức mạnh vẫn phá thể mà ra, tràn ngập không gian xung quanh, va chạm, trấn áp lẫn nhau. Nguồn sức mạnh này chính là tổng thể các tu sĩ tông môn tập hợp mà thành. Uy năng mạnh mẽ, nhưng có thể nói lên rõ ràng thực lực mạnh yếu của tông môn. Sức mạnh trong hư không va chạm vào nhau, vô hình vô chất, nhưng như sóng to gió lớn kinh tâm động phách, không gian chấn động, kịch liệt dao động không nghỉ. Xoảng ! Âm thanh thanh thúy vang lên bên trong, hư không vỡ nát lộ ra một cái khe ngăm đen như cái gương, hấp lực trong đó nháy mắt phát ra. Giờ phút này khí thế các tông bộc phát, đem không gian nơi này mạnh mẽ xé rách. Uy lực như thế, cho dù là Bất Trụy tu sĩ bị cuốn vào bên trong khí thế đó cũng đừng mơ tưởng toàn thân trở ra. Vạn Ma tông. Thủy Mặc Tử ngẩng đầu lên, đáy mắt bộc phát tinh mang, trầm giọng quát khẽ: - Xuất phát. Nói xong, đại thế ầm ầm như tiềm long xuất thủy (rồng trồi lên mặt nước), thẳng về phía chân trời, trong nháy mắt phong vân biến sắc, đem lực lượng mạnh mẽ phát ra quanh thân, cường mạnh vô cùng. Tiêu Thần sắc mặt lạnh lùng, khí tức trong cơ thể ầm ầm bộc phát, pháp lực lay động không nghỉ, có thể so với uy áp Bất Trụy cùng với đám người Thủy Mặc Tử giống nhau, quét ngang bát phương. Uy thế mạnh mẽ như vậy bộc phát, trong nháy mắt khiến cho mọi người chú ý. Vạn Ma tông giờ phút này thực lực đã không kém so với các thế lực bình thường ở Trung Châu, hôm nay ở nơi này trong các tông môn Tứ Châu, tự nhiên không có địch thủ, khí thế một đường như chẻ tre, lẳng lặng đi về phía trước. Tu sĩ tông môn Tứ Châu sắc mặt khẽ biến, rối rít tránh lui, cho dù có Bất trụy tu sĩ tọa trấn cũng không dám ngăn trở, bởi vì song phương thực lực chênh lệch thật sự quá lớn. Ly khai Bắc châu, tiến nhập Trung châu, khí thế như cầu vồng. Hoa Nguyên Thành, Tường Vân lão tổ thối lui, áp chế Huyền Không Môn, khí thế dâng trào. Trên đường đi khó có thể nhường nhịn Ngự Đạo Tông, khí thế lần nữa tăng vọt. Ban đêm Cấm Thiên Thành, giúp đệ tử đòi lại công đạo, không tiếc đắc tội Cấm Thiên Tông mà giết chết hung thủ. Khí thế đạt đỉnh phong, mạnh mẽ khôn lường. Một cỗ đại thế như vậy, Vạn Ma Tông cũng không phải là ngay lập tức tạo nên. Trừ đi mấy lần của kẻ ngoài, cũng phải mấy trăm năm phải ẩn nhẫn tại Bắc Châu. Tông môn mấy đời tu sĩ ý nguyện không cam lòng, mới khiến Vạn Ma Tông giờ đây được bộc lộ tài năng cường hãn vô cùng mà không ai có thể ngăn cản. Vạn Ma tông từng bước đi về phía trước, các tông bại lui , không người dám ngăn cản. Đi về phía trước đã là nơi tranh đoạt địa phận của thế lực Trung Châu. Trung Châu tông môn tất cả đều có tu sĩ Bất trụy tọa trấn, sức mạnh đối kháng lẫn nhau càng thêm mãnh liệt, không gian đã sớm vỡ vụn, hóa thành 1 mảnh tối đen. Nếu không phải quảng trường đã có bố trí cấm chế mạnh mẽ, thì đã đem nơi này toàn bộ hủy diệt. Tính ra ở lần tranh đoạt tông môn này, Ngự Đạo tông Thương Khung đạo nhân, Hàn Nguyệt đạo nhân liên thủ, đại thế hùng hổ dọa người, vô cùng huênh hoang. Tiêu Thần ngẩng đầu lên, tròng mắt bộc phát ra vô thượng chiến ý, - Hôm nay Vạn Ma Tông ta có lẽ không cách nào hoàn thành tông môn tấn chức, nhưng lần xếp hạng tông môn này, ta muốn cho các người biết được, Vạn Ma Tông ta thực lực không dễ khinh thường, so với Trung Châu tông môn, cũng không kém nửa điểm. - Hôm nay, để xem cuối cùng thì Vạn Ma Tông có thể có được danh vị gì. Tiếng quát khẽ truyền ra, giọng buồn bực như gào thét, khiến tu sĩ Vạn Ma Tông tâm huyết sục sôi, sức mạnh càng tăng thêm mạnh mẽ. - Ha ha! Tiêu Thần trưởng lão nói không sai, chúng ta mặc dù không thể hoàn thành tông môn tấn chức, nhưng xếp hạng tông môn lần này, đã cho Vạn Ma tông ta xứng danh, mặc dù không phải là Trung Châu thế lực, cũng có thể ở cục diện hôm nay mà tung hoành vô cực! Nói xong, hai người Tiêu Thần liếc nhau một cái, nhất tề cười dài, dẫn dắt Vạn Ma tông tu sĩ tiến lên một bước, bước vào phạm vi tông môn Trung Châu. Oanh! Trong nháy mắt bước vào, sức mạnh mạnh mẽ như sóng biển gào thét vọt tới không ngừng nghỉ như muốn đem Vạn Ma Tông tu sĩ hoàn toàn đánh gục. Khí thế nơi này đối kháng, trình độ mạnh mẽ tăng vọt biết bao lần. Tiêu Thần và Thủy Mặc tử trong miệng hừ lạnh hướng dẫn Vạn Ma Tông đem sức mạnh phát ra ầm ầm. Nguồn sức mạnh này đánh sau vào trong khiến toàn bộ sức mạnh cũ tan rã, cuối cùng cân bằng. Vạn Ma Tông đột nhiên cất bước, xông vào phạm vi tranh đoạt Trung Châu tông môn , nhất thời hấp dẫn vô số ánh mắt tu sĩ nhìn tới. Chủ quan trên đài, Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, tiếp theo liền giãn ra, cũng không lộ ra nửa điểm dị sắc. Mục gia đại trưởng lão mí mắt khép hờ, giờ này cũng phải mở ra, trong mắt lộ ra mấy phần kinh ngạc, liền hóa thành lành lạnh. Ám Nguyệt tông Thái thượng trưởng lão là một lão già thối nát, thân thể khô quắt toàn bộ không một chút khí tức pháp lực ba động. - Ồ, ngoại vực tứ châu cũng có thể xuất hiện một tông môn như thế, xem ra lần tấn chức này cũng có triển vọng Bắc Mang tông Ô Cốt đạo nhân nghe vậy cười lạnh, - Vô Tinh đạo hữu hôm nay mới vừa tới, sợ rằng có một số việc chưa biết được. - Đó chính là Vạn Ma tông, là đệ nhất tông ở Bắc Châu, mặc dù thực lực không kém, nhưng lần tông môn tấn chức này quả là không có khả năng thông qua. Vô Tinh đạo nhân cau mày, trên mặt lộ ra sự khó hiểu, - Đạo hữu nói lời ấy là có ý gì, xin nói rõ xem. Ô Cốt đạo nhân trong mắt hiện lên vẻ dị sắc, cười nhẹ nói: - Chuyện này cùng Vô Cực Tử đạo hữu có liên quan, hay là Vô Cực Tử đạo hữu tự mình nói đi. Vô Cực Tử sắc mặt bình thản, thản nhiên nói: - Bởi vì Vạn Ma Tông đã đắc tội cùng bổn tông, cho nên lần tấn chức tông môn ngày hôm nay, bổn tông sẽ ra tay ngăn trở một phen. Về phần có thể thông qua hay không thì phải xem vận khí của bọn họ rồi Vô Tinh đạo nhân cau mày, Vô Cực Tử tu vi thần thông hắn cực kỳ rõ ràng, người này xuất thủ, hai gã tu sĩ Bất trụy sơ kỳ của Vạn Ma Tông sao là địch thủ, lập tức lắc đầu không dứt, hiển nhiên nhìn vô cùng không có hi vọng. Về phần Bách Chiến Minh tu sĩ thì là nhắm mắt điều tức, sắc mặt lạnh lùng, thủy chung từ đấu đến cuối không nói một lời nào.