Đạo

Chương 463 : Bất trụy

Thủy Mặc Tử sắc mặt khó coi, vừa muốn mở miệng, liền bị Mục trưởng lão cắt đứt. - Việc này không cần nói thêm nữa, nếu muốn mạng sống thì chỉ có thể như vậy. Toàn trường lâm vào trầm lặng, không khí ngưng trọng. Vô số tu sĩ ánh mắt dừng lại trên người Tiêu Thần, không đành lòng như vậy, nhưng giờ phút này cũng càng có nhiều người lộ vẻ vui sướng khi người khác gặp họa. - Tiểu tử này tu vi quả thật mạnh mẽ, pháp bảo uy lực cũng thật lợi hại, nhưng dám ngông nghênh trêu trọc Bất Trụy tu sĩ, quả nhiên tự tìm phiền toái cho mình. - Hắc hắc, nhanh quỳ xuống, tuy rằng chịu nhục nhưng chung quy nếu so với chết tốt hơn rất nhiều. - Tự gây nghiệt, không đáng đồng tình. Lý Tiểu Nghệ ánh mắt phức tạp, biểu lộ sự lo lắng, tuy rằng ở cùng Tiêu Thần trong thời gian ngắn nhưng nàng có thể cảm giác được, Tiêu Thần bề ngoài nhìn như ôn hòa nhưng bản thân lại rất cao ngạo, muốn hắn quỳ xuống cầu xin tha thứ, không khác gì si tâm vọng tưởng. Nhưng mà nếu là không quỳ, liền có nguy hiểm tới tính mạng, phải làm như thế nào đây? Ngay sau đó, Lý Tiểu Nghệ đôi mắt bỗng nhiên lộ vẻ kiên quyết, độn quang trên thân chợt động, thân thể mềm mại đã đến chiến trưởng trên đỉnh núi. Hạ xuống, thân ảnh đứng bên cạnh Tiêu Thần, hướng về Mục trưởng lão nhẹ nhàng thi lễ, - Mục tiền bối, Tiêu Thần đại ka tính khí cao ngạo, để cho hắn quỳ xuống, thật sự so với giết hắn càng thêm khó chịu. Lý Tiểu Nghệ thay mặt hắn quỳ xuống trước người, cầu tiền bối rộng lòng giúp đỡ, tha cho hắn một con đường sống. Tiêu Thần vì nàng xuất thủ, lại rơi vào nguy cục, Lý Tiểu Nghệ trong lòng lo lắng, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp như vậy. Sau khi nói xong, nhẹ nhàng quỳ lạy. Nhưng cánh tay ngọc lại bị hai bàn tay to giữ chặt, ngăn trở nàng cúi xuống. Lý Tiểu Nghệ ngẩng đầu, đôi mắt đẹo lộ vẻ lo lắng, - Buông tay. Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, trong đôi mắt cũng tràn ngập sự ấm áp, Lý Tiểu Nghệ khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử, cũng khiến trong lòng hắn cực kỳ ấm áp. Thế gian này, chung quy lại có một người tốt đối với hắn thật tình, loại cảm giác này rất thoải mái. - Không buông. Tiêu Thần cười khẽ lắc đầu, - Tiểu nha đầu ngươi ý nghĩ quả thực kỳ quái, chẳng lẽ tưởng rằng thay Tiêu Thần đại ka quỳ xuống là có thể bảo đảm tính mạng của ta chăng? Mục lão quỷ này trong lòng đối với ta đã nổi lên sát khí, ngươi làm như vậy không có chút tác dụng. Huống hồ Tiêu Thần đại ka đường đường nam tử cao bẩy thước, không lẽ gây ra phiền toái còn không thể tự mình giải quyết, cần tiểu nha đầu như ngươi hỗ trợ sao. Nói xong ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào hắc bào Mục trưởng lão, thản nhiên nói: - Mục trưởng lão quả thật tưởng rằng, Tiêu Thần là hạng người tùy ngươi uốn nắn? Hôm nay tại hạ đã dám ra tay, thì tất nhiên có thể tự bảo vệ mình. Nói xong, khí tức chợt biến, khí thế hào hùng xông lên tận trời, tràn ngập chín tầng trời. Uy áp to lớn không kém gì Mục trưởng lão cùng Thủy Mặc Tử, ba đạo khí thế sát nhập khiến phong vân biến sắc, phương viên ba ngàn dặm, sắc trời âm u, uy áp mạnh mẽ khiến vô số tu sĩ biến sắc, tất cả ánh mắt đều nhìn nơi này với ánh mắt hoảng sợ! Tuy không phải Bất Trụy, nhưng thần thông giao chiến, so với Mục trưởng lão Tiêu Thần không chút nào thua kém. Song anh trung kỳ cảnh giới, phối hợp với nhiều cơ duyên, Tiêu Thần dù chưa đạt tới Bất Trụy cảnh giới nhưng chiến lực có thể địch với Bất Trụy sơ kỳ tu sĩ, không chút nào rơi xuống hạ phong. Biến cố lần này hoàn toàn làm mọi người khiếp sợ, Tiêu Thần này đúng là Bất Trụy tu sĩ! Mục trưởng lão đồng tử co rút lại, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ, Tiêu Thần thu liễm khí tức, hắn vậy mà không có nửa điểm phát hiện ra. Giờ phút này dưới sự cảm ứng của nguyên thần, khí thế Tiêu Thần to lớn, thẳng hướng tranh đấu, cũng là uy áp Bất Trụy tu sĩ không thể nghi ngờ. Văn Đạo Tử sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, tu vi Tiêu Thần viễn siêu ngoài ý liệu của hắn. - Tiêu Thần này đúng là tồn tại Bất Trụy, như vậy Vạn Ma Tông liền có hai gã Bất Trụy tu sĩ, việc hôm nay, sợ rằng Mục trưởng lão cũng không có cách giải quyết, Tử Tiêu Tông ta nguy rồi! Tịch Mịch đạo nhân thân thể cứng ngắc, áo bào dĩ nhiên đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp, nếu là vừa rồi Tiêu Thần không cố kị phơi bày tu vi, chỉ sợ hắn đã sớm bị oanh giết không còn mảnh xác. Nghĩ đến đây, Tịch Mịch đạo nhân trong lòng hiển nhiên càng thêm khiếp sợ. Thủy Mặc Tử rõ ràng cực kì khiếp sợ, nhưng sau đó cũng là mừng như điên phát ra từ đáy lòng, Tiêu Thần thân là khách khanh trưởng lão Vạn Ma Tông hắn, như vậy tính ra, Vạn Ma Tông hiện có hai người cảnh giới Bất Trụy tọa trấn, thực lực như vậy, mặc dù Mục gia cũng không giám tùy ý làm bậy. Lý Sất Thiên mục quang dừng trên người Lý Tiểu Nghệ, giờ phút này trong lòng liền vô cùng tự hào. Thế gian này Bất Trụy tu sĩ có bao nhiêu, tiểu nha đầu này lại đã kéo đến cho Vạn Ma Tông một vị khách khanh trưởng lão tu vi Bất trụy cảnh giới. Hơn nữa, giữa hai người quan hệ có vẻ như có chút thân mật, nếu là có thể hợp tác làm con rể nhà mình, như vậy tự nhiên không gì tốt hơn. Lão gia hỏa này nghĩ tới đây, trong lòng càng thêm thỏa mãn, liên tục gật đầu không thôi. Lý Tiểu Nghệ cười đứng cạnh bên sườn Tiêu Thần, được hắn che chở, cũng không gặp phải khí thế uy áp kia, nếu không tiểu nha đầu này sao có thể dễ dàng như hiện tại. Mắt đẹp trừng lớn, miệng nhỏ đáng yêu mở ra lộ ra hàm răng trắng tinh ngây thơ đáng yêu. Bất Trụy tu sĩ. Xuất thân từ Vạn Ma Tông, tiểu nha đầu tự nhiên rõ ràng biết uy lực của tồn tại như vậy, giơ tay nhấc chân liền có thể hủy thiên diệt địa, hình dung như thế cũng không quá đáng. Mà giờ khắc này, Tiêu Thần lại có thể đạt tới cảnh giới như vậy! Tiểu nha đầu có chút mụ mị, ánh mắt chuyển sang Tiêu Thần, nhìn thấy hình ảnh năm đó khuôn mặt càng thêm trầm ổn, bảy năm ngắn ngủi, hắn đến tột cùng đã trải qua những sự tình gì mà tu vi có thể tăng vọt, một bước đạt đến tồn tại đỉnh giai nhân giới. Nhưng nói vậy, trong đó cũng không phải con đường bằng phẳng, không biết đã trải qua bao nhiêu gió tanh mưa máu mới có được ngày hôm nay. Tiêu Thần sắc mặt bình tình, đôi mắt tối đen trầm ổn, nội liễm, nhưng giờ phút này trên người khí chất trong nháy mắt đại biến, chắp hai tay sau lưng, rất có khí độ phong phạm của Bất Trụy, khiến người khác bất giác sinh ra kính sợ. - Mục đạo hữu, Tiêu Thần hôm nay vốn không muốn bại lộ tu vi, nhưng đạo hữu quả thực khinh người quá đáng. Nếu là đạo hữu muốn dựa vào tu vi, bức bách Vạn Ma Tông ta khuất phục, bổn tọa cùng Thủy Mặc Tử đạo hữu tất nhiên sẽ toàn lực xuất thủ. Bổn tọa nghĩ, Thủy Mặc Tử đạo hữu trong lòng hẳn cũng nghĩ như vậy. Ngữ khí lãnh đạm, rất có ý uy hiếp. Thủy Mặc Tử ánh mắt chợt lóe lên, sắc mặt cũng là âm trầm xuống, - Vạn Ma Tông mặc dù không phải thế lực Trung Châu, nhưng hôm nay có lão phu cùng Tiêu Thần đạo hữu tọa trấn, cũng quyết không thể tùy ý người khác ức hiếp! Cuộc chiến hôm nay, từ bỏ cũng có thể, nhưng Tử Tiêu Tông, Cực Ma Điện hai tông đối với Vạn Ma Tông ta bất kính, cũng khiến tông chủ tông ta trọng thương, tất nhiên cũng vì việc này trả giá một chút, nếu không lão phu cùng Tiêu Thần đạo hữu tuyệt không từ bỏ ý đồ, cho dù chuyện hôm nay không thể vãn hồi, cũng muốn đem hai tông nhổ tận gốc, bằng không Vạn Ma Tông ta còn gì uy tín nữa! Thủy Mặc Tử ngữ khí âm trầm, mười phần mạnh mẽ. Giờ phút này Tiêu Thần triển lộ tu vi, hai người hắn áp chế Mục trưởng lão, thực lực chiếm được thượng phong, mở miệng tự nhiên cực kỳ mạnh mẽ, hoàn toàn không có như trước nửa điểm băn khoăn cẩn thận. - Mục đạo hữu tuy rằng thần thông không kém, nhưng muốn trước hai người chúng ta liên thủ, sợ là cực không dễ dàng. Việc này tuyệt không có khả năng rút lại, xin đạo hữu hãy nghĩ lại, nếu không một khi vỡ lở ra, chỉ sợ Mục gia ngươi cũng sẽ sinh ra nhiều phiền toái. Mục trưởng lão cả người hàn khí tăng vọt, sắc mặt âm trầm như nước, trong lòng sát khí tăng vọt, nhưng giờ phút này, hắn cũng không giám khinh cử vọng động. Tiêu Thần, Thủy Mặc Tử liên thủ dĩ nhiên đủ để đem hắn hoàn toàn chèn ép rơi xuống hạ phong. Có hai gã Bất Trụy tu sĩ trấn thủ, Vạn Ma Tông có thể so với một thế lực đầu sỏ của một đại lục bình thường, mặc dù là Mục gia hắn, nếu không cần thiết cũng tuyệt đối không muốn trêu chọc.Hơn nữa nếu sự tình vỡ lở ra, tuy rằng có thể mượn Trung Châu thế lực chèn ép cho mình dùng, mọi người âm thầm đều biết, nhưng chung quy không thể làm vỡ lở ra, nếu việc hôm nay truyền ra, Mục gia hắn tự nhiên sẽ có không ít phiền toái. Nhưng cứ như vậy thối lui, thì còn gì là mặt mũi, Mục trưởng lão trong lòng không cam lòng. - Tiêu Thần đạo hữu thủ đoạn thật tốt, che dấu sâu như vậy, vậy mà lão phu không phát hiện nửa điểm khác thường. Sự việc hôm nay không cần nhiều lời, nếu Vạn Ma Tông có hai Bất Trụy tu sĩ cảnh giới tọa trấn, sự việc khi trước lão phu tự nhiên từ bỏ, lão phu cũng sẽ dứt khoát trở ra không hề nhúng tay. Nhưng có một chuyện lão phu cần đề tỉnh hai vị đạo hữu, Cực Ma Điện sau lưng có thế lực hỗ trợ, Vạn Ma Tông tốt nhất không cần vọng động, nếu không cho dù hai vị đạo hữu trấn thủ, cũng sẽ có nguy cơ ngập đầu đó. Mục trưởng lão nói xong, xoay người một bước bước đi, không gian hiện lên sóng gợn, thân ảnh ngay lập tức không thấy. Gọn gàng lưu loát, cho dù không cam lòng, nhưng xác định hôm nay không thể lấy lòng, liền tự động thối lui, buông tha những bố trí trước đây. Quyết đoán như vậy, những tu sĩ tầm thường tuyệt không thể làm được. Văn Đạo Tử sắc mặt lộ vẻ sầu thảm, một đám Tử Tiêu Tông trưởng lão mặt cũng không còn chút máu, Mục trưởng lão dứt khoát rời đi, Tử Tiêu Tông hắn kết quả ra sao chỉ cần nghĩ là biết. - Trốn! Tử Tiêu Tông đệ tử, đều tự động chạy trốn, nếu là còn sống sót, tất cả đều mai danh ẩn tính, không được khiến cho Tử Tiêu Tông ta đoạn tuyệt. - Vạn Ma Tông, Tử Tiêu Tông hoàn toàn tan vỡ, thế cục trước mắt, lấy tác phong tàn nhẫn của Vạn Ma Tông, tất nhiên sẽ đem Tử Tiêu Tông nhổ tận gốc, vĩnh tuyệt hậu hoạn. Tiếng quát hạ xuống, chỗ Tử Tiêu Tông, vô số tu sĩ độn quang liền hướng bốn phương tám hướng mà chạy, tất cả đều sắc mặt tái nhợt, trong lòng sợ hãi.