Đạo

Chương 459 : Cực ma điện

Kiếm châu! Lý Quát Thiên đồng tử kịch liệt co rút, sắc mặt nghiêm trọng. Tử Tiêu tông tu luyện kiếm đạo, tiền bối tông môn lúc đại nạn buông xuống, trước khi tọa hóa, sẽ đem toàn thân tu vi hóa thành một cỗ kiếm ý dung nhập vào một viên ngọc thạch nào đó, mà ngọc thạch sau khi dung nhập cỗ kiếm ý này sẽ trở thành kiếm châu. Tử Tiêu tông truyền thừa đã mấy ngàn năm, thực lực cường hoành, trong tông môn tiền bối tọa hóa vô số, tất cả đều lưu lại một mai kiếm châu. Kiếm châu này uy lực mạnh yếu cũng không đồng nhất, hơn nữa trong đó có một cỗ kiếm ý, không thể câu thúc, tung hoành ngang ngược cực khó hàng phục, tu sĩ nếu muốn sử dụng, cần bóp nát kiếm châu, đem cỗ kiếm ý kia dung nhập vào thể nội, trong thời gian ngắn, thực lực bạo trướng tới mấy lần, kích sát cường địch, có thể xem như một loại bí bảo đặc hữu của Tử Tiêu tông, không phải Tử Tiêu tông tu sĩ, kiếm ý trong cơ thể sẽ bất dung, có được cũng chỉ có hại vô ích. Nhưng kiếm châu này sử dụng cũng không dễ dàng, tu sĩ cần có tu vi mạnh mẽ, cộng thêm ý niệm cực kì kiên định mới có thể luyện hóa sử dụng, nếu không một khi sơ suất, không chịu nổi kiếm ý dung hợp, sẽ rơi vào kiếm ý bạo tẩu phản phệ. Nhẹ thì thân thể hao tổn, nguyên khí đại thương, nặng thì đương trường bị kiếm ý chấn nát nguyên thần, hình thần câu diệt. Bởi vậy, mặc dù Tử Tiêu tông có số lượng kiếm châu không ít, nhưng môn hạ đệ tử trừ phi nguy cơ sinh tử quan đầu, nếu không cực ít khi dùng đến. Trước mắt, Văn Đạo Tử bóp nát kiếm châu, dung hợp kiếm ý, thực lực bạo trướng mấy lần, đủ để thấy trong tay người này là kiếm châu vô cùng trân quý, chắc chắn là một đời đại thần thông tu sĩ khổ tu kiếm đạo nào đó tọa hóa ngưng tụ, mới có thể có được uy lực như này. Chưa ra tay, trước đã tự tổn thương bản thân. Nhưng trong lòng Văn Đạo Tử vẫn bình tĩnh, hắn lần này ra tay vốn không có chuẩn bị toàn thân trở ra. Nhưng hắn đã liều mạng bị thương nặng, Lý Sất Thiên kia cũng đừng hòng toàn vẹn. Dung nhập kiếm ý, thực lực tăng vọt. Nhưng kiếm ý này chung quy cũng là lấy ngoại vật mà mạnh mẽ đề thăng đoạt được, mỗi tức thời gian đều đối với kinh mạch thân thể tạo thành thương tổn cực lớn, cho nên lập tức xuất thủ là sự lựa chọn tốt nhất. - Sất Thiên đạo hữu, tiếp ta một kiếm, sau kiếm này, ta và ngươi thắng bại thế nào sẽ rõ. Văn Đạo Tử sắc mặt dữ tợn, máu tươi trào ra, theo chéo áo chảy xuống, hình dạng vô cùng đáng sợ. Cùng lúc đó, khí tức cơ thể trong nháy mắt cũng đạt tới đỉnh phong! - Nhất kiếm, toái thương khung! Trong tiếng gầm thét, Tử Tiêu kiếm linh quang bùng lên, một cỗ kiếm ý lạnh lẽo phô thiên cái địa từ đó bạo phát, bễ nghễ quét ngang thiên địa. Sắc bén tột cùng, dường như không ai có thể ngăn cản. Nâng tay lên, kiếm trảm xuống. Văn Đạo Tử thất khiếu đầy máu tươi, thân thể lại càng nhiều chỗ nứt toác, vỡ vụn, chật vật lùi lại, khí tức vô cùng hư nhược. Một đạo vô hình kiếm ý từ trong Tử Tiêu kiếm bắn ra, dọc đường đi khiến cho không gian từng đợt chấn động, đạo đạo vết nứt hiện lên. Bản thân Văn Đạo Tử đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh viên mãn, dung hợp với kiếm ý kiếm châu, lại gia điệp thêm uy lực của Tử Tiêu kiếm, bạo phát ra kinh thiên nhất kích, uy năng vô hạn không ngờ đã tiếp cận với bất trụy tu sĩ xuất thủ . Thần thông như vậy, dĩ nhiên có thể diệt sát bất cứ tu sĩ nào dưới cảnh giới Bất Trụy. Nhất kiếm khuynh thành, có thể nào ngăn cản. Lý Sất Thiên hóa thành ma thân, cao tới trăm trượng, thân thể mạnh mẽ, thần thông vô cùng, đối địch với Nguyên Anh hậu kỳ cũng dễ dàng diệt sát, nhưng trước kiếm ý đang trảm lạc xuống này, lại làm cho lòng hắn phát lạnh, sinh ra vô tận kiêng kị. Nhưng chỉ như vậy, vẫn như cũ không thể khiến cho hắn kinh sợ. - Kiếm ý tuy mạnh, nhưng chung quy không phải do tự thân tu luyện mà sở hữu, bổn tông chủ sao lại phải sợ hãi. Hôm nay, bổn tông chủ sẽ lợi dụng vô thượng ma thân, đem kiếm ý này của ngươi chấn nát, cho ngươi bại tâm phục khẩu phục. - Vô thượng ma uy, chấn thiên nhiếp địa, nhất quyền, phá toái tất cả cho ta! Tiếng gầm thét như ma thần rít gào. Một quyền đánh ra. Cuồn cuộn ma khí đen kịt như mực, như đặc quánh lại thành từng giọt, bao phủ lấy quyền phong, không gian chấn động vỡ vụn. Oanh! Ma quyền, kiếm ý tại hư không ầm ầm đối kháng, uy áp kinh thiên nhất thời bạo phát, quét ngang tận phía chân trời. Không gian chấn động trở nên mơ hồ, làm kẻ khác không thể quan sát rõ ràng, nhưng khí tức tỏa ra cũng đủ khiến mọi người triệt để khiếp sợ. Vô số tu sĩ xung quanh đỉnh núi, tất cả đều biến sắc, ánh mắt tràn ngập hoảng hốt xen lẫn kính sợ. Kiếm ý quét ngang trời, huyết hoa nở rộ. Trong khoảnh khắc, rồi tiêu tán. Ma thân trăm trượng, vết thương chằng chịt ngang dọc, huyết nhục nhúc nhích cấp tốc khép lại, rồi lại bị chút kiếm ý còn sót lần thứ hai xé rách. Lý Sất Thiên trọng thương, dù vậy, ánh mắt hắn vẫn như trước bễ nghễ tung hoành, lưng eo thẳng tắp, tràn ngập vẻ cuồng ngạo, bất kham. - Văn Đạo Tử, ngươi dù có dung hợp kiếm châu đi nữa, vẫn như trước không phải đối thủ của bổn tông chủ. Trước mắt bổn tông chủ tuy trọng thương, nhưng vẫn còn ba phần thực lực, mà ngươi thì vô lực tiếp tục động thủ. Một trận chiến này, Vạn Ma tông ta thắng. Sóng âm cuồn cuộn, lan xa không dứt. Văn Đạo Tử được tông môn trưởng lão dìu đỡ, giờ phút này nghe vậy, sắc mặt tuy tái nhợt nhưng vẫn cực kì bình tĩnh nói: - Quát Thiên đạo hữu nói không sai, một trận chiến này, Tử Tiêu tông ta nhận thua. Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, khóe miệng nhếch lên, giọng mỉa mai: - Nhưng hiện giờ thực lực còn lại của đạo hữu, có thể kiên trì xuất thủ tại đệ nhị chiến chứ. Nếu là không thể, không biết đệ nhị chiến, Vạn Ma tông muốn cử ai xuất chiến? Giọng điệu xen chút ý lạnh lùng. Lý Quát Thiên trên người ma quang chợt lóe, hóa thành cỡ thường nhân, chắp hai tay sau lưng, rất có phong phạm khí độ. Giờ phút này nghe vậy nhíu mày, trong lòng nảy sinh chút bất an, nhưng lập tức bị áp chế. - Bổn tông chủ tuy rằng tự phụ, nhưng giờ thực lực chỉ còn lại hai, ba phần mười, tự bảo vệ mình thì có thừa, nhưng vô pháp tái chiến. Bất quá đánh cược hôm nay, Vạn Ma tông ta tất thắng. Đệ nhị chiến, sẽ là minh hữu Vạn Ma tông ta, Cực Ma điện điện chủ Tịch Mịch đạo nhân xuất chiến. Lời vừa dứt, mọi người cùng khiếp sợ. Cực Ma điện vốn là thế lực Tây Châu bên cạnh, Vạn Ma tông cùng Cực Ma điện vốn tiếp giáp, lại cùng là ma tông, quan hệ từ trước đến nay rất thân mật. Lần này, Tử Tiêu tông vây khốn sơn môn Vạn Ma tông. Cực Ma điện dù chưa trực tiếp ra tay can dự, nhưng cũng âm thầm tạo áp lực, tham dự điều giải, lúc này mới miễn đi tràng chém giết của tu sĩ lưỡng tông, cục diện máu chảy thành sông bi thảm cuối cùng cũng không phát sinh. Lý Sất Thiên giờ đây mở miệng, cũng nói rõ một sự thật. Cực Ma điện đã cùng Vạn Ma tông liên thủ, cùng nhau đối kháng Tử Tiêu tông. - Nguyên lai trong đó lại có bí ẩn này, chẳng trách Vạn Ma tông lại tự tin như thế, đáp ứng đánh cuộc. - Cực Ma điện nhúng tay, cục diện ngày hôm nay càng thêm nóng bỏng rồi, lần này Tử Tiêu tông sợ là sẽ thất bại thôi. - Cực Ma điện Tịch Mịch đạo nhân tu vi thâm bất khả trắc, cùng Vạn Ma tông chủ, Tử Tiêu tông chủ đều ngang nhau, giờ phút này Văn Đạo Tử bị trọng thương vô pháp tái chiến, Tử Tiêu tông còn ai có thể kháng cự lại Tịch Mịch đạo nhân đây. - Nếu Tử Tiêu tông không thể tìm được đối sách, chỉ sợ cuộc chiến ngày hôm nay sẽ có kết quả rồi. Tiêu Thần sắc mặc bình tĩnh, giờ đây lại khẽ lắc đầu, rốt cục hắn cũng biết được thủ đoạn ẩn tàng của Tử Tiêu tông. Sợ rằng hiện tại Lý Sất Thiên cùng chúng tu sĩ Vạn Ma tông vẫn còn chưa biết, Cực Ma điện dĩ nhiên đã âm thầm cùng Tử Tiêu tông liên thủ, cục diện trên tràng đấu giờ đối với Vạn Ma tông bất lợi tới cực điểm. Nhìn thấy Lý Tiểu Nghệ cùng những đệ tử trẻ tuổi của Cực Ma điện lộ vẻ hưng phấn, Tiêu Thần trong lòng lắc đầu, chỉ sợ chờ lát nữa, các ngươi liền cười không nổi. Lý Sất Thiên tuyên bố tin tức như vậy, đệ tử Vạn Ma tông đều phấn chấn, chư phương tu sĩ nghị luận sôi nổi, trên tràng đấu cục diện trở nên hỗn loạn. Đến nỗi Tử Tiêu tông đệ tử, giờ phút này sắc mặc đều trắng bệch, không nén nổi sự kinh hoảng. Nhưng Văn Đạo tử cùng tên Tử Tiêu tông trưởng lão bên cạnh hắn, sắc mặt vẫn trầm ổn như trước, ánh mắt khẽ động, ẩn ẩn sự trào phúng. - Cực Ma Điện, Tịch Mịch đạo nhân? Văn Đạo Tử cười khẽ mở miệng, khẽ lắc đầu, tùy ý mọi người nghị luận sôi nổi. Giây lát sau, chúng tu sĩ dần dần an tĩnh lại, phát hiện sự việc có chút không ổn. Trước mắt cách khi Lý Quát Thiên mở miệng đã được một lát, nhưng nào có thấy tu sĩ Cực Ma điện nào hiện thân, không khí giữa sân, nháy mắt trở nên cực kì quỷ dị. Lý Tiểu Nghệ cùng đệ tử Vạn Ma tông lộ vẻ khó hiểu, tất cả liếc nhìn nhau, cùng nhận ra sự bất an trong mắt đối phương. Lý Sất Thiên sắc mặt tối lại, sâu trong ánh mắt lóe lên hàn mang, giờ đây cục diện bỗng nhiên lại phát sinh biến cố ngoài ý liệu của hắn. - Tịch Mịch đạo hữu, xin hãy mau mau hiện thân, để Vạn Ma tông ta có thể thắng được cuộc chiến này, bổn tông chủ vô cùng cảm kích. Trầm giọng mở miệng, nhưng dứt lời vẫn không người đáp ứng. Cho dù là hạng người tâm tư ngu ngốc giờ đây cũng có thể đoán được sự tình đã xuất hiện biến cố, lập tức ánh mắt mỗi người đều lóe lên, chuyển động không ngừng. Văn Đạo Tử sắc mặt bình tĩnh, giờ phút này mở miệng: -Nếu là Sất Thiên đạo hữu tạm thời chưa tìm được tu sĩ xuất chiến cho đệ nhị chiến, Tử Tiêu tông ta đây liền tiến hành trước vậy. - Tịch Mịch đạo hữu, bây giờ vẫn không hiện thân thì đợi đến bao giờ? Dưới pháp lực gia trì, thanh âm nháy mắt khuếch tán, trong phạm vi trăm dặm đều có thể nghe rõ. Vừa dứt lời, mười một đạo khí tức đột ngột bốc lên, xuyên tới tận trời xanh, ngưng tụ thành cuồn cuộn ma vân. Xa xa phía chân trời, mười một tu sĩ cước đạp hư không mà đến, tất cả đều mặc hắc bào rộng thùng thình, trước ngực có thêu hai chữ Cực Ma, đúng là Cực Ma điện tu sĩ. Tịch Mịch đạo nhân dẫn đầu, mười một Nguyên Anh trưởng lão theo sau, im lặng tiến tới, nhưng như nện từng viên cự thạch vào lòng chúng nhân, kích khởi nên kinh đào hãi lãng. Cực Ma điện lại lựa chọn cùng Tử Tiêu tông liên thủ, bao vây tiễu trừ Vạn Ma tông! Tình thế nghịch chuyển như vậy, khiến cho vô số tu sĩ biến sắc, trong đôi mắt tất cả đều toát lên vẻ khiếp sợ.