Đạo
Chương 334 : Bồ Đề Tử dị biến
Tiêu Thần theo thường lệ thử nắm trong tay huyết sắc Lôi Đình kia, như thường lệ vẫn thất bại, nhưng mà cảm ứng giữa người với vật vững chắc hơn trước.Trong lòng Tiêu Thần cũng cực kỳ hài lòng. Nếu là không có bất ngờ gì xảy ra, dựa theo sự phát triển như vậy cuối cùng có một ngày hắn sẽ đem huyết sắc Lôi Đình hoàn toàn nắm giữ.
Vào thời khắc này, trong không gian nguyên thần Bồ Đề tử yên tỉnh nhiều năm, cũng lần đầu tiên phát sinh biến hóa, lực hút từ trong đó phát tán ra, đem một đạo Lôi Đình tiến vào trong không gian nguyên thần cắn nuốt, cho nên nhìn từ bên ngoài cơ thể lộ ra những đường vân sáng ngời.
Tiêu Thần ngây ngốc, trong lòng quá đỗi vui mừng
Ở phía trên Bồ Đề tử sinh ra những đường vân, hắn đã từng nghiên cứu những đường vân huyền ảo tối nghĩa kia một lần , khiến cho Tiêu Thần từ đó đạt được những lợi ích không nhỏ. Theo hắn suy đoán,khi những đường vân này phủ kín thì Bồ Đề tử bắt đầu mọc rể nẩy mầm, tạo cây bồ đề.
Một khi nguyên thần sinh ra cây bồ đề, đối với Tiêu Thần mà nói là đạt được một vận may to lớn.
Sau khi cảm nhận được biến hóa, Tiêu Thần lập tức phân tâm thần đem Lôi Đình lực điên cuồng cắn nuốt bên trong thể nôi vào trong không gian nguyên thần!
Theo Lôi Đình lực không ngừng dung nhập, đường vân trên thân Bồ Đề tử cũng dần dần sáng lên.
Giờ phút này Tiêu Thần đã ngừng sử dụng Lôi Đình để tăng lên uy lực của bản thân mà đem toàn bộ Lôi Đình cung ứng cấp cho Bồ Đề tử cắn nuốt.
ầm ầm
Tiếng sấm cuồn cuộn liên miên, do đại trận điên cuồng vận chuyển, cả Thiên Lôi điện hoàn toàn đắm chìm trong ánh sáng của sấm sét, trong đó uy thế phát ra cũng là tùy tiện nhưng rất điên cuồng.
Trước điện Thiên Lôi, một người mặc áo choàng đen đứng im, giờ phút này chợt xuất hiện biến hóa, ánh mắt của hắn hơi hơi lóe ra,nhưng vẫn không thể hiện ra mặt lo lắng.
Năm năm thời gian, Lý Vũ Hiên đã thấy rất nhiều đều không thể tưởng tượng trên người Tiêu Thần, khiến hắn phải thừa nhận là năng lực của Tiêu Thần không thể nghi ngờ là đã tăng lên rất nhiều.
- Tiểu gia hỏa này không biết đang làm cái gì, không phải nói chỉ thử cấp độ đầu tiên của Đại Thành trong Thối Lôi đài trận hay sao, hiện giờ như thế nào uy lực của đại trận tăng dần, phải chăng hắn có đột phá gì?
Ngay khi Lý Vũ Hiên nhíu mày suy tư, Ở phía xa xa đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh hung hăng càn quấy .
- Ha ha ha! Tiểu chuyên a, tốc độ ngươi cần nhanh hơn một chút a, nếu không cho dù là lão Đại ta không đánh trả, chỉ bằng tốc độ ngươi cũng đuổi không kịp a!
- Đúng! Đúng! Nhanh lên một chút, là pháp bảo thứ hai được chủ nhân coi trong, mọi việc đều phải hướng về phía lão đại ta mà học hỏi, như vậy mới tránh được đường vong, mới có thể không ngừng tiến bộ được.
Thanh âm phía xa xa truyền đến, sắc mặt Lý Vũ Hiên trầm xuống, sau đó lắc đầu, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Hai đạo cầu vồng một trước một sau gào thét tiến đến, phía trước chính là một đoạn kiếm đỏ sậm, tuy chỉ lộ ra một nửa chuôi kiếm nhưng thể tích so với các pháp bảo bình thường còn muốn lớn hơn vài phần.
Tiếng cười hung hăng càn quấy phát ra từ trong đoạn kiếm truyền ra
Cái ở phía sau đoạn kiếm ko buồn lên tiếng, chỉ đi theo một phương hướng, bề ngoài pháp bảo sáng bóng phát ra ánh sáng màu vàng đất, tốc độ tuy rằng không chậm nhưng so sánh với đoạn kiếm phía trước vẫn tồn tại chênh lệch không nhỏ.
- Tiểu Điện, Tiểu Chuyên, không được náo loạn, Tiêu Thần đồ nhi đang trong thời gian tu luyện, vạn nhất quấy rầy hắn, hậu quả các ngươi hẳn đều rõ ràng.
Lý Vũ Hiên cười khổ lắc đầu, giương giọng quát.
Tiểu Chuyên nghe vậy trên người ánh sáng vàng đất trong nháy mắt thu liễm không còn, im lặng dừng ở bên người Lý Vũ Hiên.
Còn lại Tiểu Điện nói nhỏ, trong lòng không vui, liếc mắt nhìn Lý Vũ Hiên, nói:
- Lão đầu tử, ngươi có biết hay không chủ nhân người làm sao lại gây ra động tính lớn như vậy?
Lý Vũ Hiên nghe vậy khóe mắt nhíu lại, thằng nhãi này từ khi dung hợp đoạn kiếm thành công liền trở nên hung hăng càn quấy, hoàn toàn không đem người trước mặt để ở trong mắt, chỉ riêng đối với Tiêu Thần là trong lòng còn có chút sợ hãi.
- Hừ! Việc này lão phu không biết, ngươi nếu tò mò, có thể đến hỏi Tiêu Thần đồ nhi
Lý Vũ Hiên tuy rằng muốn ra tay giáo huấn thằng nhãi này, nhưng cuối cùng đem ý niệm trong đầu đè ép xuống.
Tiểu Điện sau khi dung hợp đoạn kiếm liền có một thân thể kim cương bất hoại, mặc dù là tùy ý ngươi đánh, cũng vô pháp tạo thành nửa điểm thương tổn. Ba năm trước đây nó thức tỉnh hung hăng càn quấy dị thường, bị Lý Vũ Hiên giận giữ mà phong ấn, trấn áp ở trong Tàng Bảo Các .Sau một tháng, một đạo kiếm khí kinh thiên trong nháy mắt từ dưới nền đất chém ra, đem phong ấn nháy mắt phá hủy, Cả Tàng Bảo Các đều là bị kiếm khí kinh khủng kia nghiền làm bột mịn.
Một đạo kiếm quang uy lực quá mạnh, thậm chí có thể so sánh với một kích của tu sĩ Bất Trụy làm cho đám người Tiêu Thần rung động.
Mặc dù sau khi sử ra Kinh Thiên Nhất Kích Tiểu Điếm liền hôn mê, nhưng sau khi thức tỉnh càng thêm hung hăng càn quấy, ngoại trừ Tiêu Thần, cũng chưa từng để Lý Vũ Hiên ở trong mắt.
Dùng lời của nó mà nói chính là: Bổn thần tuy rằng một tháng chỉ có thể phát huy sức mạnh một lần, cũng đủ để vô số lần phong ấn của ngươi hoàn toàn chem. vở! Hơn nữa Bổn thần có được kim cương bất hoại thân, dù là không đem ngươi để ở trong mắt, thì ngươi lại có thể thế nào?
Cũng chính bởi vậy mà Lý Vũ Hiên tuy rằng trong lòng thầm hận, lại là không có biện pháp trả đũa.
- Vả lại! Cái gì cũng không biết, còn cả ngày ra vẻ cao thủ, thật không biết chủ nhân thông minh như vậy, vì sao lại bái ngươi làm thầy?
Tiểu Điện liếc Lý Vũ Hiên một cái, nói nhỏ.
Lý Vũ Hiên nghe vậy da mặt nhịn không được hung hăng run lên, hung tợn nhìn Tiểu Điện, Tiểu Điện cũng chẳng hề để ý, vẻ mặt ngươi có thể làm khó dễ được ta hung hăng càn quấy sao.
Nhưng vào thời khắc này, lôi quang rậm rạp phía trên Thiên Lôi điện nháy mắt thu liễm lại, sau đó tiêu tán hoàn toàn.
Thanh âm thản nhiên cũng là từ bên trọng đại điện chậm rãi truyền ra.
- Tiểu Điện, nếu ngươi còn dám vô lễ với sư tôn, ta tuyệt đối sẽ cho ngươi nếm chút khổ sở.
Dư âm còn chưa chấm dứt, sắc mặt Tiểu Điện trong nháy mắt biến đổi, tiếp đó lại buồn rười rượi nói:
- Xong đời , bị chủ nhân nghe được!
Lập tức, thằng nhãi này da mặt dày trực tiếp xoay người hướng Lý Vũ Hiên liên tục giải thích,
- Sư phụ của chủ nhân tôn kính, lão nhân gia đại nhân đại lượng, ngàn vạn lần không cần cùng tiểu nhân chấp nhặt, nếu không chủ nhân khẳng định làm cho ta mất mặt à.
- Tiểu Điện cam đoan, từ nay về sau tuyệt đối cung kính đối với ngài, sẽ không có nửa điểm bất kính.
Lý Vũ Hiên nghe vậy trong lòng tự nhiên là rất là khoan khoái, liếc mắt một cái, mặt không chút thay đổi nói:
- Những lời này một năm trước ngươi đã nói qua với lão phu, chẳng lẽ còn vọng tưởng ta sẽ tin ngươi sao?
Tiểu Điện nhất thời bị kiềm hãm, lập tức cười mỉa không thôi
- Lần này khẳng định nói được thì làm được, ta dùng danh dự của ta để đảm bảo.
Tiểu Chuyên nghe vậy, từng chút một bay đến trước Thiên Lôi điện, cùng kẻ phía trước rớt ra một khoảng cách,thể hiện bộ dáng ta với ngươi không quen, đừng nói lung tung
Lý Vũ Hiên thấy thế nhịn không được cười ha ha.
Tiểu Điện nổi giận không thôi, hướng Tiểu Chuyên giương nanh múa vuốt, thể hiện dáng vẻ của lão Đại hung hăng càn quấy
Nhưng vào thời khắc này, một đạo nhân ảnh từ bên trong Thiên Lôi điện bước ra.
Áo trắng tóc đen, ban đầu nhìn thì ước chừng hai mươi mấy tuổi, một đôi mắt đen dịu dàng Như Ngọc, phối hợp thêm khóe miệng nở ý cười thản nhiên, nhất thời làm cho người ta nhịn không được sinh ra hảo cảm. Người tu sĩ trẻ tuổi tuy rằng nhìn không chớp mắt, nhưng sâu bên trong cũng có một cỗ phong phạm khí độ, người khác không dám khinh thường.
Truyện khác cùng thể loại
283 chương
501 chương
52 chương
79 chương
126 chương
970 chương
66 chương
20 chương
137 chương