Đạo

Chương 268 : Ẩn tích

Đợi cho gã sai vặt rời đi, thiếu niên mỉm cười, cầm trong tay lệnh bài đẩy cửa đi vào. Bên trong đơn giản trang nhã, sạch sẽ ngăn nắp, một cái ao nước nhỏ có vài con cá trắm cỏ bơi lội, phối hợp vài gốc hoa dại ngổn ngang cùng dăm ba cây thúy trúc, trông lại có vẻ cực kỳ lịch sự tao nhã. Ba trung phẩm linh thạch một ngày, trang viện độc lập này cũng miễn cưỡng phù hợp với cái giá tiền đắt đỏ ấy. Đứng trong sân, thiếu niên này thần thức đảo qua, cũng không nhận thấy được nửa điểm dị thường, lập tức đưa tay vỗ trên trữ vật xuất ra một bộ trận kỳ, phất tay dứt khoát đem dung nhập vào mặt đất. Làm xong những việc này, thiếu niên này mới khẽ gật đầu vẻ hài lòng. Lập tức khuôn mặt đột nhiên phát sinh biến hóa, từ một thiếu niên có vẻ bệnh hoạn, hóa thành một tu sĩ trẻ tuổi sắc mặt bình tĩnh ánh mắt trầm ổn. Người này chính là Tiêu Thần. Vừa rồi hắn thi triển Thôn Thiên Tứ Chỉ Ngục mục đích là cản trở Thương Cổ chốc lát, lúc sau trực tiếp thu liễm độn quang hạ xuống trong thành, thi triển “Hỗn Nguyên Thần Công” thêm vào liễm tức bí pháp, đồng thời vận chuyển pháp lực sửa đổi dung mạo. Lấy pháp lực tu vi hắn hiện giờ, trừ phi là lão yêu quái, cảnh giới Bất Trụy không thì tuyệt đối không ai có thể nhìn thấu hắn ẩn tàng tu vi, dĩ nhiên là có thể thoải mái né tránh thăm dò của Thương Cổ. - Theo tin tức từ nguyên thần của thiếu chủ Hoàng Tuyền, xem ra lần này Hoàng Tuyền Tông phát hiện thượng cổ động phủ vô cùng có khả năng là nơi ở của Lang Huyên Thượng Nhân, một người vô cùng lợi hại cho dù tại Bất Trụy cảnh giới cũng là tồn tại hàng đầu! Hơn nữa người này thân là tu sĩ tán tu có thể một mình tu luyện cảnh giới tới như thế, một khi phi thăng Linh giới hoặc là thọ nguyên đại nạn đã đến tọa hóa, tất nhiên sẽ lưu lại rất nhiều chỗ tốt, thậm chí nếu gặp may còn có thể được người này truyền thừa! - Tu sĩ vốn là nghịch thiên tu hành, nếu có thể từ trong động phủ kia lấy được chút ít chỗ tốt, tất nhiên đối với tu luyện ngày sau cực kỳ có lợi! Ánh mắt Tiêu Thần lóe lên, khóe miệng lộ ra vài phần vẻ băng lãnh, cho dù là không chiếm vật gì, hắn cũng sẽ đem việc này truyền ra ngoài, đã cùng Hoàng Tuyền Tông trở mặt, hắn tự nhiên không thể để bọn chúng an ổn được đến lấy bảo vật được. - Việc này truyền ra, chắc chắn sẽ hấp dẫn rất nhiều cao giai tu sĩ đến, cho dù Hoàng Tuyền Tông thế lớn, cũng sẽ không dám ngăn trở mọi người tiến vào động phủ tìm bảo, đến lúc đó ta liền có thể nhân cơ hội tiến vào trong đó. - Bất quá lúc này vẫn sớm, thời gian động phủ kia mở ra còn nửa tháng, ta trước tiên phải giúp tỷ tỷ ổn định một chút thương thế. Tiêu Thần nhíu mày, trên mặt lộ vẻ lo lắng, lập tức vội vã đi vào trong tu luyện mật thất, khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, phất tay hạ cửa đá xuống. Nhắm mắt lại, ý niệm tiến vào không gian nguyên thần, liền chứng kiến thân ảnh tái nhợt suy yếu của Ngu Cơ. Cảm ứng được khí tức của Tiêu Thần, Ngu Cơ chậm rãi mở ra hai mắt, trên mặt cười lộ vẻ trấn an, nói: - Đệ đệ không cần phải lo lắng, chỉ là vết thương cũ trong cơ thể tái phát, nghỉ ngơi điều dưỡng một lát, là có thể vô sự. Tiêu Thần nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ áy náy, nếu không vì thay hắn hộ pháp Kết Đan, Ngu Cơ tuyệt đối sẽ không do hao tổn quá lớn, mà làm cho vết thương cũ tái phát. - Tỷ tỷ không cần vì để cho đệ an tâm mà giấu diếm thương thế, lúc trước nguyên thần căn nguyên của tỷ tổn thương, sau đó tỷ lại mạnh mẽ áp chế, giờ phút này thương thế phát tác, chỉ sợ lấy tu vi hiện tại của tỷ đã không thể áp chế nữa. Nói xong, trong lòng Tiêu Thần áy náy càng sâu, nguyên thần cũng nháy mắt rơi xuống trước người Ngu Cơ, trầm giọng nói: - Để đệ thử xem có thể giúp tỷ tỷ ổn định thương thế không. Nói xong, một cỗ nguyên thần khí tức mạnh mẽ tản mát tại chỗ, nháy mắt dung nhập trong nguyên thần của Ngu Cơ. Nguyên thần của tu sĩ, liên quan tới sinh tử của tu sĩ, nếu không phải là người chí thân, tuyệt đối sẽ không mở rộng Nguyên thần cho nguyên thần lực của đối phương tùy ý tiến vào. Một lát sau, trong lòng Tiêu Thần có chút trầm xuống, thương thế của Ngu Cơ nghiêm trọng vượt xa tưởng tượng của hắn, giờ phút này nguyên thần của nàng đang không ngừng suy yếu, hơn nữa bởi vì căn nguyên bị hao tổn, nếu không cách nào khôi phục thì bất cứ trị liệu gì đối với nàng đều là không có hiệu quả. - Tỷ tỷ. . Tỷ. . Ngu Cơ thấy thế mỉm cười, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, nói: - Tốt lắm, thương thế của ta ta trong lòng đã sớm rõ ràng, nhưng sau khi đệ đệ Ngưng Đan, nguyên thần đã có thể so với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, như thế thật khiến trong lòng ta thật nhẹ nhàng, cho dù ngày sau ta. . . An toàn của đệ cũng không cần ngại rồi. Tiêu Thần nghe vậy trong lòng chua xót, gượng cười nói: - Tỷ tỷ nói gì thế, Tiêu Thần bất luận như thế nào, cũng sẽ giúp tỷ chữa trị thật tốt. - Đúng rồi, tuy rằng ta không thể giúp tỷ tỷ khỏi hẳn, nhưng trợ giúp tỷ tỷ làm chậm lại tốc độ suy yếu nguyên thần vẫn là có thể miễn cưỡng làm được. Nói xong, nguyên thần lực ầm ầm dung nhập bên trong nguyên thần của Ngu Cơ, bố trí tầng tầng nguyên thần cấm chế, làm chậm lại tốc độ tiêu tán căn nguyên. Ngu Cơ nhìn nam tử đang nhắm chặt hai mắt trước mặt, miệng khẽ cười một vẻ tuyệt mỹ, lúc trước lần đầu gặp gỡ, hắn còn chỉ là một tiểu tử Luyện Khí kỳ, hiện giờ ngắn ngủn vài năm thời gian, đã trưởng thành đến mức này, mỗi khi nghĩ đến đây, trong nội tâm nàng không khỏi có chút tự hào. - Cho dù ta không thể trở về, đệ đệ của ta cũng sẽ trở về, chung quy có một ngày hắn sẽ trở thành một trong những tồn tại cường đại nhất thế gian, đến lúc đó, những gì các ngươi đã gây ra cho ta, hắn sẽ thay ta trả lại cho các ngươi gấp trăm ngàn lần! Nhìn thấy Tiêu Thần nhíu mày, bộ dáng lo lắng, Ngu Cơ mỉm cười, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại. Gần nửa canh giờ sau, Tiêu Thần chậm rãi mở hai mắt, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, lần này vì giúp Ngu Cơ giảm bớt tốc độ xói mòn nguyên thần căn nguyên ở mức lớn nhất, hắn có thể nói là toàn lực ra tay không hề giữ lại, hao tổn tự nhiên thật lớn. - Tỷ tỷ, đệ đã bày ra cấm chế, tốc độ xói mòn nguyên thần căn nguyên của tỷ chỉ còn một nửa ban đầu, như vậy chúng ta liền có đủ thời gian tìm kiếm phương pháp đem tỷ hoàn toàn chữa khỏi. - Hơn nữa, hiện tại có một cơ hội ở trước mặt chúng ta, nếu vận khí đủ tốt, nói không chừng liền có thể tìm ra phương pháp giúp tỷ tỷ chữa thương. Ngu Cơ nghe vậy hai mắt tỏa sáng, nói: - Không biết đệ đệ đang nhắc tới chuyện gì, nói cho ta nghe một chút. Tiêu Thần lập tức liền đem chuyện diệt sát Hoàng Tuyền Tông thiếu chủ rồi sự việc do thi triển Sưu Hồn biết được nhất nhất kể lại, không chút giấu giếm. Ngu Cơ sau khi nghe xong, nhìn về phía Tiêu Thần ánh mắt lại càng tràn ngập vẻ hân thưởng, Tiêu Thần có thể dưới tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong đuổi giết mà bình yên thoát thân, tự nhiên đủ để chứng tỏ thực lực hắn giờ phút này. Hơn nữa hắn có thể vứt bỏ ham muốn cá nhân, quyết đoán đem việc này tuyên truyền ra, đem nước hồ làm đục, đó là nhìn xa trông rộng. Nếu không lấy thực lực bản thân hắn dưới phòng thủ chặt chẽ của Hoàng Tuyền tông dĩ nhiên là không thu hoạch được gì. Mà hiện giờ, hắn có cơ hội đục nước béo cò. - Đệ đệ việc này làm được rất đúng, không ngờ là động phủ của một tán tu Bất Trụy cảnh giới, nếu cơ duyên xảo hợp, nói không chừng quả thật có thể tìm thấy phương pháp trị liệu thương thế nguyên thần cho ta. Bất trụy cảnh giới là đạt tới đỉnh cao chân chính tại nhân gian, tồn tại như vậy khẳng định có cất chứa các loại bảo vật cực kỳ phong phú, thật sự có thể tồn tại loại khả năng này.