Đạo

Chương 247 : Phá Toái Không Gian, đào thoát

Trong mắt Ngu Cơ hiện lên vẻ cảm động. Tiểu Điện tuy rằng thường ngày ăn nói đáng ghét một chút, nhưng đến thời khắc mấu chốt có thể vì Tiêu Thần không màn sinh tử, thật là trọng tình trọng nghĩa. - Ta bảo ngươi tự bạo bản thể, ai bảo ngươi đi chết. - Có thể không chết! Tiểu Điện nghe vậy, thân thể chợt lóe lên nháy mắt xuất hiện trước mặt Ngu Cơ - Ngươi thật có khả năng làm được, bổn thần không tin, ngươi không phải gạt ta đó chứ! Khẩu khí hắn tuy hoài nghi, nhưng trong lòng lại khẩn trương tới cực điểm, thanh âm run lên nhè nhè. Ngu Cơ nghe vậy lườm hắn một cái, nói: - Chính ngươi cũng đã đáp ứng rồi, ta cần gì phải lừa ngươi, còn có thể không phải, thử đi rồi ngươi sẽ biết. - Tốt lắm, thời gian cấp bách, chúng ta cần nhanh ra tay… Đáng chết, tu sĩ Nguyên Anh quỷ đạo này lại có thể đả thông Âm ti giới gọi về Huyết Quỷ, chúng ta cần phải nhanh một chút, nếu không Tiêu Thần sẽ gặp nguy hiểm! Tiểu Điện nghe vậy, cam chịu số phận bản thể hóa thành một thước, dừng ở trên tay Ngu Cơ, cắn răng một cái, nói: - Bắt đầu đi! Ngu Cơ khẽ gật đầu, khuôn mặt lộ vẻ nghiêm túc, hai mắt lần thứ hai hóa thành tối đen, hai đạo ma văn huyền ảo ngưng tụ ở trong đó bay nhanh ra. Bất quá hai đạo ma văn này cực kỳ phức tạp, hơn nữa hao tổn không nhỏ, sắc mặt Ngu Cơ nhanh chóng tái nhợt lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy. - Hút ra linh thần! Hai đạo ma văn nháy mắt ngưng tụ ra, Ngu Cơ khẽ quát một tiếng, trong mắt ô quang chợt lóe, hai đạo ma văn nháy mắt đi vào trong thân thể Tiểu Điện, đồng thời bàn tay trắng nõn khẽ phất, xuất ra một ngọc giản Ma văn nhập vào cơ thể, Tiểu Điện phát ra một tiếng thảm thiết - Đau chết bổn thần, đây là cái ma công gìi có thể phân cách bản thể bổn thần! - Muốn mạng sống, cũng đừng có sợ đau, kiên nhẫn một chút, lập tức hoàn thành ngay Sắc mặt Ngu Cơ nghiêm túc, mắt thấy trên bản thể một đoàn thanh sắc quang đoàn toát ra, bàn tay mềm khẽ nhếch liền đem cầm vào trong tay, từ đó nhập vào bên trong ngọc giản. - Dung hợp Ngọc giản khẽ run lên, lập tức toàn thân biến thành màu xanh, thanh âm than khóc bắt đầu từ trong đó truyền ra, - Bổn thần vừa mới trở lại bản thể tìm về lực lượng, chưa được bao lâu lần thứ hai mất đi, ô ô ô, muốn tìm lại một lần nữa không biết tới năm tháng nào! Ngu Cơ nghe vậy ánh mắt chớp lên, chợt ngưng đọng nói: - Tiểu Điện, hôm nay ngươi vì cứu Tiêu Thần trả giá hết thảy, ngày khác chúng ta sẽ bồi thường cho ngươi gấp mười gấp trăm lần! Tiểu Điện nghe vậy, nhất thời lớn tiếng reo lên: - Ta muốn thân thể, rất cường đại cường đại so với bản thể hiện tại mạnh hơn! - Ta rất muốn mỹ nhân, rất nhiều rất nhiều mỹ nhân, ít nhất so với ngươi không sai biệt lắm. - Ta còn muốn thường xuyên có thể đi ra dạo chơi, không thể đem ta đặt trong túi trữ vật, như vậy ta sẽ chết ngạt! Ngu Cơ nghe vậy khẽ lắc đầu, không không đợi hắn nói xong, liền đem lời nó cắt đứt, - Việc này ngày sau hãy nói, hiện tại chủ yếu chính là lập tức đem Tiêu Thần cứu ra. - Tiểu Chuyên ngươi ở bên cạnh ta, để cho ta thi triển bí pháp tìm kiếm không gian tiếp điểm, Tiểu Điện ngươi liền thao tác lưu lại linh thần tự bạo, oanh mở không gian, sau đó chúng ta lập tức tiến vào, đem Tiêu Thần cứu đi! Tiểu Điện khẽ gật đầu, bây giờ là lúc sinh tử, không tiếp tục nói những lời vô nghĩa. Hai mắt Ngu Cơ hóa thành tối đen, một đạo ô quang từ trong mắt bắn ra, đánh vỡ ở trên hư không, hư không run lên một trận, lập tức bày ra một lưới võng hơi mờ, bên trong lưới võng tản ra hắc mang quỷ dị! - Hắc sắc quang điểm, Tiểu Điện bắt đầu tự bạo! Tìm kiếm không gian tiếp điểm, đối với Ngu Cơ rõ ràng hao tổn không nhỏ, hơi thở lần nữa suy yếu hơn vài phần. - Bạo! Bạo! Bạo! Bạo! Chính mình tự bạo, loại cảm giác này con mẹ nó thật là quái lạ! Tiểu Điện tức giận mắng, bản thể Thanh Ngọc Điện nháy mắt rơi vào trong hắc sắc quang điểm, lập tức một cỗ dao động khủng bố từ trong cơ thể ầm ầm phát ra! Một cỗ khí tức khinh người nháy mắt phóng lên, uy áp mạnh mẽ tràn ngập cả nam Duyện châu, làm cho vô số tu sĩ đang bế quan tu hành hoảng sợ mở hai mắt, nhất tề hướng nơi này nhìn qua! Hư không thừa nhận Tiểu Điện tự bạo, lấy hắc sắc quang điểm làm trong tâm, lưới võng nhất thời vỡ tan, một khe không gian đen kịt giống như quái thú há mồm, nháy mắt xuất hiện ở trên bầu trời, một cỗ hấp lực nháy mắt từ giữa bộc phát ra. - Thành công! Trên mặt Ngu Cơ trên lộ vẽ vui mừng, trên tay bắt lấy Tiểu Chuyên, trên người tản mát ra một tầng vầng sáng, cũng không ngăn cản hấp lực, nháy mắt bị nuốt vào trong đó! Sau khi đem Ngu Cơ cắn nuốt, khe không gian tiếp tục tồn tại một hơi hô hấp, trên mặt đất vô số cự thạch bị điên cuồng hút vào trong đó. Một lát sau, cái khe khép lại, chậm rãi tiêu tán. Lại qua nửa canh giờ, vài tên lão giả độn quang cấp tôc đi tới, đứng giữa hư không nhìn xuống tình cảnh thê thảm dưới mặt đất, đáy mắt đồng thời lộ vẻ hoảng sợ, liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng loạt quay đầu bay đi. Ngày sau, nơi này đã trở thành cấm địa của Tu Chân Giới nam Duyệt châu, tục truyền lại rằng, nơi này từng xuất hiện dị thú tu vi đạt đến Nguyên Anh cảnh giới, há mồm mà có thể đem cây cối đất đá trong phạm vi hơn mười dặm đều cắn nuốt, uy lực kinh thiên động địa! ….. Tiêu Thần, trên không Tiêu gia! Tại nơi này lúc Hắc Thiên chân quân thúc dục gần trăm Huyết Quỷ đem nguyên thần Tiêu Thần hoàn toàn cắn nuốt là lúc một cỗ dao động kinh khủng xuất hiện trong nháy mắt làm sắc mặt hắn biến đổi, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Mộc gia lão tổ đồng thời ngẩng đầu, đồng tử kịch liệt co rút lại. Răng rắc! Ánh mắt vô số tu sĩ rung động, Thiên không như bị viễn cổ thần linh nháy mắt xé rách, một đạo vết rách tối đen khủng bố nháy mắt xuất hiện, theo đó còn có hấp dẫn lưc kinh khủng vô cùng! - Khe không gian! Mộc gia lão tổ cùng Hắc Thiên chân quân đồng thời thất thanh hét lên, trên mặt tràn đầy hoảng sợ! Khí tức trên thân hai người nháy mắt tăng lên mạnh mẽ vô cùng, khí thế Nguyên Anh tu sĩ thi triển ra, cùng đối kháng với hấp lực kia! Tuy rằng hấp lực khe không gian thật lớn, nhưng tu sĩ Nguyên Anh còn có thể ngăn cản, cũng chính bởi vì hai người ra tay, trên mặt đất người Tiêu gia mới có thể không bị khe không gian hút vào. Giờ phút này, cũng không ai phát hiện, thân thể Tiêu Thần dưới hấp lực của khe không gian, đang bay nhanh về hướng đó! - Không tốt, Huyết Quỷ của lão phu còn trong thân thể người này, không thể để cho hắn bị khe không gian hút đi! - Nếu mà không thể đích thân đem người này giết chết, cho dù chính mắt thấy hắn tiến vào khe không gian, bổn quân tuyệt đối không thể an tâm! Hai gã tu sĩ Nguyên Anh nhìn nhau, nhất tề gầm nhẹ một tiếng, thi triển thần thông hướng Tiêu Thần đánh tới. Nhưng vào thời khắc này, một đạo bóng hình xinh đẹp đôt nhiên ở trước ánh mắt hoảng sợ của vô số tu sĩ từ trong khe không gian bước ra, đưa tay giữ chặt Tiêu Thần, đến khi kéo vào trong đó. - Đúng là nguyên thần thể! Thân phận nàng đến tột cùng như thế nào, lại có thể ở trong khe không gian ra vào tự do! - Hôm nay nhất định phải diệt sát hai người này, nếu để bọn chúng trốn vào trong khe không gian, mà không chết, tương lai nhất định hậu họa vô cùng! Hai người trong mắt nhất tề toát ra vô tận sát khí, lúc này cũng không ẩn tàng, đồng loạt dương tay ném ra một vật! Mộc gia lão tổ xuất ra chính là Định Thiên luân mượn của Thúy Trúc chân quân! Vật ấy sau khi rời tay nhanh chóng bành trướng lên, hóa thành khuôn viên hơn mười trượng, một cỗ lục quang mênh mông phiêu tán, bao phủ ở phía trên khe không gian. - Đinh Thiên luân, cấp bản quân định! Mộc gia lão tổ quát lên một tiếng, sắc mặt dữ tợn tới cực điểm. Về phần Hắc Thiên chân quân, tung vật còn lại là một khỏa hắc châu quỷ dị, vật ấy tiến vào ngoại giới sau đó tản mát ra một cỗ khí tức lạnh như băng,đột nhiên nổ tung, lộ ra một đạo hư ảnh nam tử trung niên sắc mặt trắng xanh! - Quỷ đế tàn hồn, đem bọn họ mang ra cho ta! Hư ảnh này, đúng là một gã tương đương với Nguyên Anh tu sĩ Quỷ đế tàn hồn! Sau khi bị Hắc Thiên chân quân thúc dục, trung niên nam tử kia hai mắt mở ra, trong đó lộ ra một mảng lạnh lẽo mờ mịt tràn ngập khí tức bạo ngược, gầm nhẹ một tiếng thẳng đến khe không gian mà đi. Định Thiên luân, có thể định trụ ngăn trở đạo khí tự bạo mười tức thời gian, uy lực tự nhiên không cần nhiều lời. Quỷ đế tàn hồn này tuy rằng không thể phát ra toàn bộ tu vi, nhưng khí tức cũng có thể so với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, hai người kết hợp, Tiêu Thần, Ngu Cơ hai người tất nhiên khó có thể đào thoát! Vào thời khắc này, Ngu Cơ bỗng nhiên quay đầu lại, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt đi, đồng thời thân ảnh cũng hư ảo thêm rất nhiều, nhưng trên đầu ngón tay, một giọt máu màu đen ẩn chứa năng lượng dao động vô cùng khủng bố đang chậm rãi rơi ra, hướng Định Thiên luân cùng Quỷ đế tàn hồn bay tới nghênh đón! - Ma Tổ tinh huyết, bạo! bạo! bạo! bạo! Ánh mắt Ngu Cơ chợt lóe, một giọt Ma Tổ tinh huyết không hề báo trước ầm ầm nổ tung. Lực hủy diệt khủng bố, làm cho Mộc gia lão tổ cùng Hắc Thiên chân quân sắc mặt biến đổi, phất tay đánh ra từng đạo pháp quyết cùng với nó chông cự, đồng thời thân ảnh bay nhanh lui về phía sau! Hai người có thể đi, nhưng Định Thiên luân trước lực hủy diệt khủng bố, cũng than khóc một tiếng, nháy mắt bị tổn hại nghiêm trọng, hướng khe không gian rơi vào, bị một bàn tay to khô gầy nháy mắt nắm được. Về phần Quỷ đế tàn hồn còn lại chợt lóe, liền bị hủy diệt triệt để! Trải qua lần này ngăn trở, khe không gian nhanh chóng khép lại, Mộc gia lão tổ cùng Hắc Thiên chân quân sắc mặt xanh mét, cũng không thể tiếp tục ra tay. - Sẽ có một ngày ta trở lại. Trước lúc khe không gian tiêu tán trong nháy mắt, một đạo thanh âm suy yếu lại tràn ngập vẻ kiên định, từ trong phát ra, trên không Tiêu thành kéo dài không tan. - Sẽ có một ngày ta trở lại. - Ta sẽ trở lại…. Trở về….