Đạo

Chương 218 : Tiểu Điện quy thể, Hiển Thánh chân quân triệu kiến

Tiêu Thần bước vào trong Thanh Ngọc Điện, sắc mặt âm trầm chẳng những không tan, ngược lại càng trở nên khó coi. Những tên tu sĩ Mộc gia ngăn trở, lại khiến cho Tiêu Thần ngửi thấy được mùi vị âm mưu. Nếu lão tổ đã hạ lệnh thu hắn làm đệ tử, mang thân phận đệ tử trung tâm Mộc gia, dựa theo lẽ thường mà nói bọn hắn sẽ cẩn thận nịnh bợ tuyệt đối không dám càn rỡ. Trừ phi có người âm thầm dặn dò chú ý đến chính mình nhiều hơn thậm chí là ước thúc. Nghĩ đến đây, nỗi bất an trong lòng Tiêu Thần càng ngày càng lớn. Sau mấy lần hít thở, hắn bắt buộc chính mình khôi phục vẻ trầm ổn, sau đó vỗ túi trữ vật, đem Tiểu Điện phóng ra. Giờ phút này việc cần thiết nhất là đem thực lực Tiểu Điện khôi phục, như vậy hắn mới có thêm một con át chủ bài, có thêm năng lực bảo vệ mình! Tiểu Điện vừa mới xuất hiên, trong miệng phát ra tiếng kêu hưng phấn tới cực điểm, hóa thành một đạo thanh ảnh hướng toàn thể Thanh Ngọc điện bay đi, trong miệng rit gào liên tục, - Bổn thần đã trở lại, mụ nội nó, Bổ thần rốt cuộc hôm nay cũng đã trở lại! Đợi ta khôi phục pháp lực, ta xem còn có ai dám khi dễ ta, ta sẽ cho hắn thấy, Bổn thần thoáng một cái biến thành chín mươi chín vạn chín nghìn cân… Nói đến chỗ này Tiểu Điện tỉnh ngộ hoàn toàn, giờ phút này còn chưa phải là lúc vui mừng, vạn nhất đem Tiêu Thần chọc giận, hắn không giúp nó dung nhập bản thể, không phải là tức chết đi a. Khiến nó yên lòng là người này bộ dáng âm trầm, nhưng không hề có ý tức giận. Vào thời khắc này Tiêu Thần thản nhiên nhìn hắn một cái, ánh mắt sắc bén như có thể đem hắn nhìn thấu. - Hôm nay ta có thể làm cho ngươi khôi phục uy lực, sau này nếu ngươi mang hai lòng ta có thể đem ngươi đánh về nguyên hình lần thứ hai. Thanh âm bình thản, không lộ chút sát khí nào, càng không có nửa điểm thấp hèn, nhưng một cỗ hàn khí từ trong ý thức phát ra, làm cho Tiểu Điện không nhịn được rùng mình một cái, miễng cưỡng nói: - Sao lại như thế chứ, ngài là chủ nhân vĩ đại của ta, Tiểu Điện vĩnh viễn là thủ hạ trung thành và tận tâm nhất của ngài, tuyệt đối không hai lòng! Tiêu Thần nghe vậy, mặt không chút thay đổi nói: - Cho dù có, ta cũng không sợ, chẳng qua ta liền đem kim ấn thả ra, đem ngươi hoàn toàn cắn nuốt, uy lực sẽ tăng lên. Thân thể Tiểu Điện cứng đờ, khóc lóc nói: - Chủ nhân, chủ nhân vĩ đại của ta, sau này tiểu nhân sẽ không dám hồ ngôn loạn ngữ nữa, ngài đừng đem tên biến thái kia… Không không không, là kim ấn đại ca phóng ra, bằng không nó có thể đem ta ăn thật đó! Tiểu Điện sợ hãi! Hắn thật không thể không sợ a! Có thể nhẹ nhàng chia cắt khí linh thần, hơn nữa còn bắt buộc nhận chủ không cho chút phản kháng nào. Loại uy lực này vượt qua hiểu biết cực hạn của hắn! Có lúc hắn suy đoán thân phận kim ấn này thật sự là boss đỉnh cấp trong truyền thuyết, đại danh đỉnh đỉnh cao nhất trong pháp bảo – Thông Thiên Linh Bảo! Ý niệm này, ngẫm lại liền khiến cả người hắn rùng mình. Trong lòng Tiêu Thần mỉm cười, tuy rằng không thể điều động kim ấn, nhưng thỉnh thoảng đem ra hù dọa, xem ra hiêu quả cũng không tệ. - Tốt lắm, thời gian cấp bách, để tránh phiền toái, lập tức nói cho ta làm thế nào đem ngươi dung nhập bản thể. Tiểu Điện nghe vậy khí tức lần nữa phát ra, mạnh mẽ chui vào trong trán Tiêu Thần, đem một mảnh bí pháp truyền tới. - Tu vi tên phong ấn Bổn thần trước đây rất mạnh, dùng thủ đoạn cũng cực kỳ lợi hại, nhưng trải qua vô vàng năm tháng, cũng bị ta tìm được phương pháp phá giả! Tiểu Điện đắc ý cười to, hình thể biến ảo hành đôi tay, chống nạnh ngửa mặt lên trời bộ dáng cười to! - Chủ nhân người chỉ cần dựa theo bí pháp mà làm, ta liền có thể khôi phục uy lực năm đó! Tiêu Thần không để ý tới thằng nhãi này chém gió, nguyên thần nhập vào bên trong bí pháp, đem chúng nhớ kỹ, tin tưởng không quên bất kỳ chỗ nào, lúc này mới mở mắt ra, trầm giọng nói: - Một khi đã vậy, liền bắt đầu đi! Tiểu Điện nghe vậy thân thể run lên, không dám kêu to, thành thật bay đến trước mặt Tiêu Thần. - Yên tâm, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn Thấy ánh mắt của hắn có thể nhìn ra bí pháp này có chút nguy hiểm, nếu xảy ra, nó sẽ lập tức biến mất vĩnh viễn trên thế gian. - Yên tâm, ta đã chịu đựng lâu như vậy, dù có một thành nắm chắc ta cũng muốn thử, huống chi từ trước tới nay vận khí của bổn thần rất tốt, ngươi cũng không phải người xui xẻo, ta không tin hai chúng ta động thủ còn có thể xảy ra chuyện. Tiểu Điện không nghiêm túc nói - Ngươi hiện tại đã biết vì sao lúc trước ta lại không nói đến pháp quyết nay? Ta sợ xác xuất thành công quá thấp, ngươi không muốn ra tay. Nhưng ta thật sự không muốn chờ nữa. Tiêu Thần nghe vậy mỉm cười, - Vận khí của ta từ trước đến giờ rất tốt. Vừa nói chuyện, trong nháy mắt tay hắn đã đánh ra hơn mười đạo pháp quyết, ầm ầm rơi vào trong cơ thể Tiểu Điện. - Hừ! Một tiếng rên truyền ra, thân thể Tiểu Điện bị pháp quyết kích phát trong nháy mắt phồng to hơn vài phần, quang mang lưu chuyển rất nhanh, toát ra vẻ đau đớn. Mặt Tiêu Thần không chút thay đổi, đối với chuyện này xem như chưa hề phát sinh ra chuyện gì, đôi tay điên cuồng vung lên, đánh ra một hơi trên trăm đạo pháp quyết, pháp lực trong cơ thể hao tổn tới cực điểm, chỉ trong thời gian ngắm làm cho sắc mặt hắn trỏ nên trắng bệch. Theo từng đạo pháp quyết hạ xuống, thanh quang lưu chuyển lóe ra, trong ý thức của Tiểu Điện truyền ra vô tận thống khổ, nhưng nó vẫn cố gắng kiên trì, không lộ ra nửa điểm do dự, lùi bước! Vô số thanh quang từ trong cơ thể hắn phát ra, hóa thành một vầng sáng màu xanh dung nhập vào trong Thanh Ngọc Điện. - Ta cảm thấy lực lượng bản thể của ta, ta chạm nó! Tiểu Điện hưng phấn rít gào. Sắc mặt Tiêu Thần càng hiện ra vẻ tái nhợt, pháp quyết trên tay không loạn, dày đặc như bướm lượn trong bụi hoa, tuy rằng mỗi động tác đều phức tạp tới cực điểm, nhưng vẫn chưa từng xuất hiện một chút sai lầm! - Sinh cơ chuyển đổi, luyện hóa phép màu! Pháp lực trong cơ thể tiêu hao hai ba phần thì Tiêu Thần không chút do dự chuyển hóa sinh cơ trong cơ thể, luyện hóa thành pháp lực tiếp tục chống đỡ! Nếu không phải hắn luyện hóa Huyết Ngọc Long Nha Mễ, sinh cơ trong cơ thể có thể so với tu sĩ Kim Đan, nếu không cũng tuyệt đối không dám làm việc thế này, bằng không đợi pháp quyết hoàn thành, sinh cơ trong cơ thể sẽ tiêu tán mà chết! - Không tốt, có người đến đây! Vào thời khắc này, Tiểu Điện đột nhiên thốt lên, lời nói tràn đầy ý không cam lòng. Tiêu Thần nghe vậy biến sắc, động tác trên tay vấn tiếp tục, trầm giọng nói: - Là ai? Còn bao lâu thì tới? - Một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, giờ phút này vừa mới đặt chân vào quãng trường phía trước điện, khoảng hai mươi lần hô hấp nữa thì tới! Thanh âm Tiểu Điện mang vài phần bất đắc dĩ, tự giễu nói: - Xem ra trời cao cũng muốn chơi đùa bổn thần a, lúc này lại có người đến. Chủ nhân, người lập tức dừng tay đi, nếu bị người này phát hiện, ngươi sẽ gặp phiền toái. Mặt Tiêu Thần không chút thay đổi, trong mắt lóe lên, hiển nhiên hiểu rõ hết thảy ở trong lòng! Giờ phút này nếu hắn thu tay lại, pháp quyết không thể hoàn thành, Tiểu Điện tất nhiên sẽ bị bản thể Thanh Ngọc Điện cắn trả lại bị đánh tang xác, vĩnh tiêu thế gian! Kể từ đó, hắn tốn sức trăm cay nghìn đắng để được chín chuôi Thanh Ngọc Kiếm, lại là kiếm củi ba năm thiêu một giờ! sẽ mất đi cơ hội có một một Đạo khí tuyệt hảo! - Tuyệt đối không thể ngừng tay! Nghĩ đến đây, trong mắt Tiêu Thần lộ ra vẻ kiên định, - Còn có hai mươi lần hô hấp, trước khi Mộc Mộc đến phải đem pháp quyết hoàn thành! - Tiểu Điện ráng chịu đau, không được phát ra tiếng kêu, nếu không sẽ đem Mộc Mộc đến đây, chúng ta khó thoát kiếp nạn này! Bên trong nguyên thần gầm nhẹ một tiếng, Tiêu Thần hít sâu một hơi, sinh cơ trong cơ thể điên cuồng tuôn ra đều bị chuyển hóa thành pháp lực, cùng lúc đó, tốc đọ hai tay tăng vọt, hóa thành vô số ảo ảnh, từng đạo pháp quyết gào thét rơi xuống trên người Tiểu Điện, thanh quang phát tán tốc độ tăng lên nhiều lần, gắt gao dung nhập vào Thanh Ngọc Điện. Tiểu Điện hết sức chống cự, nhìn thấy Tiêu Thần tăng tốc sắc mặt hiện lên vẻ kiên trì, trong lòng nó nhịn không được sinh ra vài phần lo lắng, thầm nghĩ: - Nếu lần này ta đại nạn không chết, sau này sẽ báo đáp ngươi thật tốt. - Chết tiệt, người này sao lại đi nhanh như thế, thời gian không nhiều, chủ nhân người cần phải nhanh lên a! Câu chủ nhân này, Tiểu Điện thật lòng nói ra, không như lúc trước có ý nịnh hót lấy lòng. Sau mười bảy lần hô hấp, Mộc Mộc sắc mặt tối sầm đi đến trước Thanh Ngọc Điện, ánh mắt băng lãnh hướng về phía vài tên tu sĩ Mộc gia đảo qua, mấy người này sắc mặt tái nhợt, quỳ rạp xuông đất. Mười tám lần hô hấp, ánh mắt Mộc Mộc âm trầm bất định, hiển nhiên trong lòng đang do dự. Mười chín lần hô hấp, trong mắt hắn lộ vẻ kiên định, bước đi từng bước, độn quang chơt lóe bước vào trong Thanh Ngọc điện. Lần hô hấp thứ hai mươi, thân ảnh hắn xuất hiện ở cữa, ánh mắt dừng tại thân ảnh cao ngất trên điện. Cảm ứng được hơi thở người kia, thân ảnh kia chậm rãi xoay người, tuy sắc mặt có chút trắng bệch, nhưng khóe miệng mang vài phần vui vẻ, ôn hòa, kính cẩn thi lễ nói: - Đệ tử Tiêu Thần, bái kiến Mộc tôn giả. Ánh mắt Mộc Mộc đảo qua đại điện, nhưng không phát hiện ra điểm dị thường nào, giờ phút này nghe vậy mặt giãn ra nhịn không được mỉn cười: - Ta đang tìm ngươi, nghe đệ tư bẩm báo ngươi đang ở đây, liền đi đến. Trong khi nói chuyện hắn bước lên hai bước, nhìn khí thế to lớn của Thanh Ngọc điện: - Ngươi trái lại không dưỡng thương cho tốt, sao lại chạy đếm đây? Tiêu Thần nghe vậy ánh mắt chớp lên, lập tức cười nói: - Lúc trước nghe nói, Thanh Ngọc Điện của Mộc gia, thân là một kiện đạo khí. Đệ tử trong lòng cực kỳ tò mò, hôm nay đợi cho thương thế ổn định nên cố ý đến đây một lát, vừa rồi bình tĩnh quả nhiên cảm ứng vật ấy mơ hồ phát ra khí tức mạnh mẽ Đang nói chuyện, mặt Tiêu Thần hiện ra vẻ cảm khái - Đáng tiếc bảo vật như thế tu sĩ lại không thể sử dụng, tiền bối nếu có cơ hội nhất định phải tập hợp đủ chín chuôi Thanh Ngọc Kiếm, làm cho uy lực Thanh Ngọc điện lần nữa được tái xuất. Mộc Mộc nghe vậy vẻ nghi ngờ trong mắt nhạt đi, mặt giãn ra cười nói: - Quả thật như thế, bảo vật này không thể sử dụng đối với toàn thể Mộc gia ta thật là đáng tiếc. - Nga, không biết tiền bối hôm nay tìm ta có chuyện gì? Tiêu Thần cười nhạt thay đổi đề tài. - Hôm nay lão tổ chấm dứt bế quan, truyền âm cho ta bảo ngươi đến Linh Thọ Cung bái kiến. Mộc Mộc nghe vậy cười nói. Mộc gia lão tổ chấm dứt bế quan! Tiêu Thần trong lòng chấn động, đáy mắt lộ vẻ chấn động lẫn vui mừng, vội ôm quyền nói: - Một khi đã vậy, để tránh cho sư tôn đợi lâu, vãn bối lập tức đi qua. Nói xong, lập tức đi ra bên ngoài. Mộc Mộc nhìn thấy bóng lưng hắn rời đi, sắc mặt âm trầm chìm xuống, trong mắt lộ vẻ âm trâm bất định, khẽ nói: - Chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra điểm gì nghi ngờ? Xem ra ta cần báo cáo với lão tổ, đem việc này nhanh chóng kết thúc, để tránh đêm dài lắm mộng. Nói xong, thần thức hắn cẩn thận đảo qua bên trong Thanh Ngọc Điện, thật lâu sau, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngoặc, khẽ nói: - Chẳng lẽ là ta suy nghĩ nhiều?