Đào Nguyên Trong Gió
Chương 1
“Một bông… Hai bông… Ba bông…”
“Nương nương! Hoa đào rụng nhiều quá! Thật là đẹp!”
Tiếng reo khe khẽ của Tuyết Mai khiến ta bật cười. Khẽ chạm vào một cánh đào rụng nằm trên mặt bàn, ta thở dài:
“Hoa rụng về cội, con người cuối cùng cũng quay về miền cực lạc!”
Tuyết Mai nghe tiếng than của ta vội quýnh lên:
“Nương nương, người không được nghĩ bậy!”
Ta mỉm cười nhìn nàng:
“Ta nào có nghĩ bậy chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi!”
Tuyết Mai thở phào, giọng nàng nhỏ dần:
“Nương nương đừng buồn, chỉ là gần đây hoàng thượng bận một chút quốc sự nên không đến thăm người mà thôi!”
Ta cười nhẹ, không trả lời nàng.
Bận quốc sự sao?
Cả ta và nàng đều hiểu lý do không phải như thế, nhưng như vậy thì sao, khi mà hoàng thượng đã biết ta là gian tế của tiền triều phái đến hành thích chàng?
…
Ta sinh ra trong cảnh nước mất nhà tan, một triều đại thay thế một triều đại, điều này chẳng có gì là vô lý khi triều đại trước quá thối nát. Đáng tiếc ta thân sinh đã là nữ nhi của thừa tướng tiền triều. Mối thù quốc gia đã gánh sẵn trên vai từ lúc ta còn rất nhỏ. Ta không giống với những đứa trẻ cùng tuổi khác, tuổi thơ là cả một quãng thời gian dài ta không muốn nhớ lại. Đối mặt với những trận huấn luyện còn kinh khủng hơn cái chết, ta chỉ biết cố gắng đến cùng để giành giật sự sống.
Ở trại huấn luyện bí mật, ta cùng hơn hai trăm đứa trẻ khác cùng sống một cuộc sống không phải của con người. Mỗi ngày đều có người chết, mỗi ngày đều nhìn thấy máu tươi, nhìn quen mắt đến nỗi nếu bây giờ đang dùng bữa mà có một xác chết xuất hiện giữa bàn ăn ta cũng không cảm thấy sợ hãi.
Năm mười sáu tuổi ta rời khỏi nơi đó, bắt đầu nhận nhiệm vụ. Ngoại hình ta có thể nói là xuất sắc hơn những người khác vậy nên bọn họ cho ta nhiệm vụ tiếp cận và ám sát hoàng đế.
Hoàng đế đầu tiên của vương triều Thuận Trị đã qua đời hai năm trước vì bạo bệnh.
Tân đế mới lên ngôi nổi tiếng là một vị vua cẩn trọng vô cùng, không ai lại gần được chàng trừ khi chàng cho phép. Bên cạnh chàng còn cả một đội cẩm y vệ xuất sắc nhất thiên hạ, tám người không ai không phải là cao thủ.
Để tiếp cận chàng, ta giả trang làm một nữ nhi con nhà nông thôn gần khu vực chàng săn bắn.
Truyện khác cùng thể loại
118 chương
38 chương
214 chương
55 chương
166 chương
87 chương
62 chương