Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 29
- Ngươi cũng được phân phối đến Thanh Sam Đông Viện sân số tám? Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá, nói vậy là chúng ta sẽ thành bạn cùng phòng.
Lòng Đinh Hạo hân hoan, hắn có ấn tuợng khá tốt với thiếu niên kiên cường này.
- Ta còn chưa kịp đa tạ ngươi lần đó nhường ta, nếu không đứng nhất thi nghị lực cộng thêm mười điểm thì lần này ta không có khả năng bái vào Vấn Kiếm tông. Khi đã qua tuổi, đời này không có hy vọng trở thành võ giả.
Trương Phàm vô cùng cảm động.
Thiếu niên dịu dàng như ngọc mỉm cười là người thay đổi vận mệnh của Trương Phàm.
Đinh Hạo cười nói:
- Không cần cảm ơn ta, đó là kết quả ngươi cố gắng, nếu ngay từ đầu ngươi đã từ bỏ thì phút cuối ta không thể giúp gì được cho ngươi.
- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ thạch oa tử nhà ta thật may mắn liên tục gặp quý nhân, bây giờ thành bạn cùng phòng với ân công.
Phụ thân của Trương Phàm cười to, vừa nói vừa giơ các loại đặc sản núi săn mình cầm đưa hết cho Đinh Hạo.
Vị thợ săn chân chất này thân hình cao to, nửa thân trên quấn da thú xéo. Thân thể rắc chắn như bê tông rậm rạp vết sẹo chắc bị thú hung dữ cào, đó là một thợ săn già dặn kinh nghiệm.
Mấy người đứng trong sân nói chuyện một lúc thì nghe bên ngoài cótiếng bước chân.
Một thiếu niên mặc trường bào, trán cột vòng tím đính một viên bạch ngọc hoa mỹ mang theo tám hộ vệ mặc giáp da, thân hình vạm vỡ từ bên ngoài bước vào.
Thiếu niên áo tím da trắng nõn, mắt hẹp dài nheo lại, mũi ưng, môi mỏng, thân hình cao gầy, đầu mày không thèm che giấu sự huênh hoang, bá đạo.
Trong sân số tám có ba gian nhà đá cho ba đệ tử ký danh cư ngụ.
Thiếu niên mũi ưng áo tím chắc là một vị bạn cùng phòng khác của Đinh Hạo.
Thiếu niên áo tím mũi ưng nhìn trong sân có nhiều người, nhíu mày lầm bầm:
- A? Xui thật, sao có nhiều thợ săn thấp hèn thế này? Bản thiếu gia phải ở chung với đám tiện dân?
Giọng thiếu niên áo tím mũi ưng thanh âm không lớn không nhỏ nhưng truyền vào tai mọi người.
Trương Phàm lập tức biến sắc mặt định xông lên.
Thợ săn già kéo Trương Phàm lại:
- Không sao, oa tử, không có việc gì, đừng xúc động...
Thợ săn già hiểu rõ nhi tử của mình. Từ nhỏ đến lớn Trương Phàm ghét nhất người ta sỉ nhục phụ thân tầm thường của gã, thợ săn già sợ Trương Phàm xúc động phạm sai lầm bị Vấn Kiếm tông xua đuổi, đó là mất nhiều hơn được.
Trương Phàm bị phụ thân ấn chặt cuối cùng cúi gục đầu xuống.
Đinh Hạo thấy Trương Phàm siết chặt nắm tay, vì siết chặt nên khớp xương nhô ra, gã cố gắng ức chế lửa giận trong lòng.
- A? Phòng số hai là phòng nhỏ? Có lầm không vậy? Phân phối cho bản thiếu gia phòng nhỏ một gian người hầu ở.
Thiếu niên áo tím mũi ưng đi tới trước gian phòng ôs hai nhìn một cái, rất bất mãn. Thiếu niên áo tím mũi ưng quay đầu nhìn Đinh Hạo đứng trước cửa phòng số một to, mắt hẹp dài lóe tia vui sướng.
Thiếu niên áo tím mũi ưng nói:
- Này tiểu tử, lại đây, hai ta đổi phòng!
Giọng điệu của thiếu niên áo tím mũi ưng cực kỳ bá đạo nhưng không chừa chỗ thương lượng.
Ai biết thiếu niên áo tím mũi ưng đã vênh váo nhưng Đinh Hạo càng kiêu ngạo hơn gã.
Đinh Hạo cười với nhóm người Trương Phàm, nói:
- Ta tên là Đinh Hạo, sau này chúng ta chính là đồng môn sư huynh đệ kiêm bạn cùng phòng, hãy chăm sóc lẫn nhau.
Đinh Hạo nói xong đi về phòng mình.
Từ đầu đến cuối Đinh Hạo không thèm nhìn thiếu niên áo tím mũi ưng một lần.
Một hộ vệ mặc giáp da nổi giận:
- Bà nội nó, công tử nhà ta đang nói chuyện với ngươi, tiểu tử thối!
Hộ vệ mặc giáp da nhảy lên cao đánh ra một đấm vào lưng Đinh Hạo.
Trương Phàm kinh kêu:
- Cẩn thận!
Đinh Hạo không thèm quay đầu, dường như có mắt mọc sau lưng trở tay đánh một đấm vừa lúc chạm vào nắm tay của hộ vệ mặc giáp da.
Răng rắc!
Tiếng xương gãy vang lên.
Hộ vệ mặc giáp da hét thảm:
- A!
Cú đấm của hộ vệ mặc giáp da như đánh vào búa sắt, cánh tay vặn vẹo.
Nắm tay da tróc thịt bong, máu tươi tung tóe. Thân thể hộ vệ mặc giáp da nặng hơn một trăm cần như diều đứt dây bay ra ngoài, đập mạnh vào tường sân phát ra bùm một tiếng. Hộ vệ mặc giáp da vô lực trượt xuống.
Hộ vệ mặc giáp da đã xỉu.
Thiếu niên áo tím mũi ưng biến sắc mặt, định nổi giận chợt nhớ đến cái gì, giật mình kêu lên:
- Đinh Hạo? Ngươi là Đinh Hạo? Đinh Hạo xếp hạng một trăm trên tổng xếp hạng trắc nghiệm?
Lần này Vấn Kiếm tông tuyển nhận hai ngàn lẻ hai mươi đệ tử ký danh, xếp năm trăm hàng đầu trong bảng xếp hạng trắc nghiệm đã rất biến thái. Danh tiếng Đinh Hạo nổi như cồn từ sau ngày thi thứ nhất, xếp hạng một trăm tổng bảng xếp hạng trắc nghiệm, đó là nhân vật nổi trội trong hơn hai ngàn đệ tử ký danh.
Tuy thiếu niên áo tím mũi ưng kiêu căng nhưng gã chỉ xếp hạng dưới tốp năm trăm rất xa, không dám trêu vào biến thái Đinh Hạo.
Lòng thiếu niên áo tím mũi ưng kiêng dè, thay đổi sắc mặt, cuối cùng không nói gì hơn.
Nhưng trong con ngươi hẹp dài chớp lóe tia sáng không phục và độc ác.
Càng khiến thiếu niên áo tím mũi ưng thấy vô cùng nhục nhã là từ đầu đến cuối Đinh Hạo không nhìn gã một cái nào, đẩy mở cửa đá đi vào phòng số một.
Mặt thiếu niên áo tím mũi ưng lại đổi ngay, hừ lạnh một tiếng, mang theo hộ vệ mặc giáp da vận chuyển nhiều đồ dùng ính hoạt thường ngày hầm hừ đi vào gian phòng số hai.
- Đinh Hạo, thì ra thiếu niên này chính là Đinh Hạo trong tin đồn, thiên tài có thuộc tính thần giai.
Mắt thợ săn già sáng ngờ.
Thợ săn già ngừng một chút, vỗ lưng Trương Phàm, cực kỳ nghiêm túc dặn dò:
- Thạch oa nhi, hãy nhớ sau này phải chân tâm thành ý làm bằng hữu tốt với Đinh sư huynh. Tiểu tử nhà ngươi thật sự gặp quý nhân rồi, có lẽ suốt đời ngươi sẽ vì có một bànnj cùng phòng như rồng lặn dưới nước này mà thay đổi long trời lở đất.
Trương Phàm nghiêm túc gật đầu.
- Phụ thân hãy yên tâm, ta cũng cảm thấy Đinh sư huynh rất thân thiết, giống như ca ca.
Nói đến đây thiếu niên Trương Phàm bất mãn bĩu môi nói:
- Phụ thân. Bây giờ ta đã là đệ tử của Vấn Kiếm tông, sau này phụ thân đừng gọi ta là thạch oa nhi nữa, khó nghe.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử thối nhà ngươi!
Một đám thợ săn vui vẻ cười to trong buổi sáng rực rỡ.
Thời gian hạnh phúc tươi đẹp như ngừng lại vào giờp hút này.
Ba ngày đầu vào Vấn Kiếm tông, đám đệ tử ký danh sống thoải mái.
Hai ngàn đệ tử ký danh được cho phép hoạt động tự do, bọn họ có thời gian đầy đủ từ biệt hộ vệ, người thân làm bạn bên cạnh mình, vừa thích ứng, uyên thuộc cuộc sống trong tông môn trên núi, không được sắp xếp huấn luyện gì.
Ba ngày sau, thời gian quy định đến, những người không liên quan phải rời khỏi Vấn Kiếm tông.
Thế là đám thiếu niên hăng hái phấn chấn lưu luyến không rời từ biệt thân nhân một mình ở lại Vấn Kiếm tông, bắt đầu con đường tu hành gian khổ.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
8 chương
476 chương
38 chương
270 chương
54 chương
17 chương
89 chương